JoJo's Bizarre Adventure Over Heaven

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 23

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 1009

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 162

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 169

41 - 50 - 44.

Một khi kẻ đang đeo Mặt Nạ Đá bị máu bắn vào thì nghiễm nhiên sẽ trở thành ma cà rồng. Còn việc giữ được bao nhiêu phần ý thức “” lại tương đối hên xui.

Ví dụ cái gã đối tượng thí nghiệm cho ta hồi xưa, ít nhất thì bởi đấy là trường hợp chuyển hóa đầu tiên ta biết dẫu đã trở thành ma cà rồng nhưng lại không khác thây ma là bao. Một hiện thân thèm khát máu thịt và ham thích sát sinh ---- ta khi đó đang hơi bị bối rối một chút nên không thể khẳng định được, giờ cứ tạm coi hắn đã mất hết sự tỉnh táo và lí trí của bản thân rồi đi.

Hắn không còn một chút nhân cách nào sót lại cả.

Yếu tố này hẳn phụ thuộc nhiều vào độ vững vàng của trí óc, tạo ra hiệu quả khác nhau giữa các cá nhân.

Cho nên có những kẻ đánh mất bản ngã khi bị những cây kim cắm vào não, trở thành lũ quái vật cả vể thể chất và tinh thần, đồng thời có những kẻ trở thành ma cà rồng với sự tỉnh táo còn lưu giữ lại được.

…. Ta chỉ nghĩ thế thôi, chứ thật ra có khi ta đã mất sự tỉnh táo, bản ngã và lí trí của bản thân từ lâu rồi cũng nên.

Không ai trên đời đủ tự tin nói “tôi tỉnh táo” cả.

Miễn rằng ta vẫn là ta, tốt thôi.

Kể cả khi đã từ bỏ nhân tính.

Ta là ta, chỉ cần có vậy thôi ---- chỉ cần ta vẫn tự tin bản thân mình vẫn là DIO.

Không phải Dio Brando.

Không phải Dio Joestar.

D-I-O.

Ta vẫn tiếp tục là DIO ---- Chuyện ấy mới quan trọng, hơn tất thảy mọi thứ.

Bị dồn đến nước phải tự dùng Mặt Nạ Đá lên bản thân vào một thế kỉ trước, gọi chó cùng rứt giậu cũng không sai. Nhưng ta vẫn thấy thật may mắn vì lí trí của mình.... bản thân mình vẫn còn đây.

Tuy nhiên, vận may chỉ đến thế. Bởi đến cuối cùng, ngay sau đó, chỉ vài phút ngắn ngủi sau lúc ấy, ta lại một lần nữa thất bại trước sức mạnh bùng nổ của dòng máu Joestar.

Dù đã quét sạch đám cảnh sát bằng sức mạnh ma cà rồng của mình, ta vẫn “chết cháy” dưới tay Jonathan Joestar, chịu chung số phận với tòa dinh thự.

Cùng với bao kỉ niệm suốt bảy năm trời cùng với ngôi nhà đó ---- ta đã “chết cháy”.

À không, thứ giết ta không phải ngọn lửa. Nếu chỉ có thế thì ta đã có thể thoát được rồi ---- với khả năng hồi phục của ma cà rồng, ta sẽ thoát ra được thôi.

Nhưng không thể.

Ta bị xiên cọc, bị nướng cháy trên ngọn thương và trong ánh nhìn đau đớn từ Vệ Thần của nhà Joestar, Nữ Thần Tình Yêu.