Chương 16: Từ “Tôi” thành “Tôi”
*Chú ý*
Nếu mọi người hay xem Anime, manga,… thì chắc mọi người sẽ biết có rất nhiều cách xưng hô bản thân trong tiếng Nhật. Và từng cách xưng hô cũng biểu đạt nhiều loại sắc thái khác nhau.
Trong trường hợp này, nhân vật chính không còn xưng là Boku (僕một cách nói thể hiện sự lịch sự cho nam) mà xưng hô là Ore (俺Cách nói có phần cá tính và mạnh mẽ hơn). [ Trans: “Ôi! tiếng Nhật thật sự......”]
Tất cả những từ xưng hô mà mình dịch sang tiếng Việt đều dựa trên văn cảnh khác nhau (Tao, tôi, Tớ,....)
Mọi người hãy hiểu đơn giản đây là một sự thay đổi của nhân vật nhé! Sẽ không có nhiều thay đổi trong từng lời thoại đâu.
Mong mọi người đọc vui vẻ!
------------------
Sở dĩ cơ thể Shuuto phát triển với tốc độ chóng mặt như vậy, đơn giản là vì cậu đã nhận được quá nhiều sức mạnh khi chiến đấu với quái vật và lính đánh thuê ở thế giới kia. Biểu hiện rõ ràng nhất về việc tăng sức mạnh được phản ánh ở cách tăng trưởng xương cốt và cơ bắp. Thế nhưng, khi sức mạnh bên trong phát triển quá nhanh, sẽ kéo theo nhiều điều bất thường xảy ra với cơ thể để có thể phù hợp với thứ sức mạnh đó.
Tóm lại, đó là lý do bây giờ Shuuto trông không khác gì một học sinh cuối cấp 3 hay sinh viên đại học (tầm 17-19 tuổi), mặc dù về bản chất cậu mới 13 tuổi.
“ Khuôn mặt này... nếu nhìn kỹ thì cũng sẽ nhận ra đôi nét giống với ngoại hình trước kia. Chiều cao thì tăng trưởng đột ngột. Nếu mà có người quen nhìn thấy thì chắc cũng phải mất một khoảng thời gian để nhận ra mình nhỉ...”
Cả bố và mẹ nữa... Shuuto thì thào. Chắc chắn rằng, ngay cả bố mẹ, những người gần đây không quan tâm nhiều đến Shuuto, cũng sẽ không nhận ra ngay đâu, cậu cười tự tin.
Sáng nay, Shuuto lại phải dùng bữa sáng một mình. Hôm nay là chủ nhật, theo như lẽ bình thường, cậu được nghỉ. Đó cũng là quy tắc của gần như toàn bộ công ty trên thế giới này, thế nhưng bố mẹ Shuuto vẫn quyết định ở lại công ty đêm qua. Và đương nhiên không thể có mặt ở nhà để ăn bữa sáng.
Tuy vậy, Shuuto thực sự cảm thấy may mắn khi họ không về, đến chính cậu còn chưa quen với sự tăng trưởng đột ngột của bản thân cơ mà. Cậu khá quan ngại về biểu cảm của bố mẹ khi thấy sự thay đổi của bản thân, không biết họ sẽ phản ứng thế nào nhỉ?
“ Hôm nay là Chủ Nhật, ngày mai lại phải đến trường sao... Giờ phút này, sức mạnh của mình là quá đủ để đánh bại lũ rác rưởi đó rồi, nhưng mình muốn thêm. Mình muốn làm nhiều thứ hơn. Chắc chắn việc hành hạ lũ cặn bã đó sẽ vui hơn nếu mình có thêm sức mạnh...”
Trong đầu Shuuto không ngừng diễn tập cảnh khi cậu trả lại hết tất cả những uất ức cậu phải chịu lên lũ Nakazato. Đôi mắt cậu dần trở nên lạnh lùng và sắc lẹm, đi kèm với tiếng cười khúc khích nham hiểm.
“ Trước hết, sắp xếp lại chút thông tin đã... về thế giới kia.”
Shuuto lấy ra một cuốn vở trắng và tóm tắt lại tất cả những gì mình đang biết về thế giới kỳ diệu này.
--Về thế giới khác--
- Cách duy nhất để đến với thế giới khác là bước qua vòng xoáy đen kỳ dị dưới tầng hầm (Dù bên trong là một không gian hỗn loạn, nhưng vô hại.)
- Mỗi khi di chuyển bằng vòng xoáy đen đến thế giới khác, điểm đến sẽ thay đổi ngẫu nhiên, không thể đoán trước được.
- Nền văn minh của thế giới đó hoàn toàn khác với thế giới này, không tồn tại một quốc gia nào như Nhật Bản ở đó cả.
- Thế giới đó tồn tại những loài quái vật mà nơi này không có (Goblin, Slime, Red Dog,...), chúng có thể bị giết.
- Vì lý do chưa biết, khi thực hiện bất cứ một hành động nào ở nơi đó thì cũng sẽ nhận được [Kỹ năng]. ( Nếu liên tục chạy, sẽ chạy được nhanh hơn; nếu liên tục đánh đấm, sẽ hiểu được võ thuật; nếu liên tục vung vũ khí, sẽ học được kiếm thuật; v.v...)
- Có rất nhiều điều kiện và hành động cần thiết để đạt được những [Kỹ năng].
- Cho dù có dành bao nhiêu thời gian ở thế giới khác thì ở thế giới này, thời gian sẽ hầu như không thay đổi.
- Ngược lại, dù có dành bao nhiêu thời gian ở thế giới này, thì ở thế giới kia cũng không thay đổi ? ( Cần thêm điều tra)
- Nếu đi từ thế giới bên kia vào vòng xoáy đen thì không phức tạp lắm. Nó sẽ luôn dịch chuyển đến tầng hầm nhà mình.
- Vật phẩm thu được ở thế giới khác không thể mang về thế giới này. Mọi thứ sẽ biến mất khi đem nó về nhà. Vì vậy nên phải lưu đồ lại nơi an toàn.
- Có vẻ như nơi kia tồn tại một thứ gọi là hiệp hội lính đánh thuê, nếu trở thành lính đánh thuê có thể kiếm được nhiều tiền.
- Thứ khoáng sản moi từ xác của mấy con quái được gọi là “Quái thạch” và có thể dùng để đổi thành tiền.
- Thế giới bên kia không tồn tại khái niệm về điện và ga nhưng nếu dùng được ma thuật thì cũng không quá quan trọng.
- Việc tăng trưởng sức mạnh ở thế giới khác là thật và không thể thay đổi. Vì vậy nên mình vẫn mạnh mẽ ở đây.
- Tương tự, tăng trưởng sức mạnh sẽ phản ánh qua sự tăng trưởng của cơ thể. (Có lẽ cơ thể chỉ đột ngột biến đổi 1 lần duy nhất?)
- Mình hoàn toàn không biết tại sao tầng hầm nhà mình có thể dẫn đến một thế giới khác. Không biết, vòng xoáy đen đó có thể đi đến nơi nào khác không, một thế giới thứ 3 chẳng hạn.
...
“ Đến đây là hết rồi nhỉ?”
Sau khi viết xong những gì mình biết và hiểu, Shuuto kiểm tra lại một lần nữa và khắc ghi nó vào trong trí nhớ.
“ Không được trở về nhà với những món đồ hiếm trong ba lô. Ngày hôm qua, mình đã không trở về khi mặc đống trang bị đó, nhưng nếu mình mặc thì có lẽ tất cả tích cóp sẽ đổ sông đổ bể. Phải thật cẩn thận mới được.”
Sau khi tự nhủ những điều bản thân nên làm, Shuuto đi xuống dưới tầng hầm.
“ Ngày mai phải đến trường rồi sao… Có nên đi lần nữa không đây. Có nên sử dụng sức mạnh này trong thế giới gốc….”
Shuuto tự nói chuyện với bản thân, suy nghĩ của cậu đang phần nào thay đổi.
“ “Mình”… Không, “Tôi” sẽ dùng sức mạnh này để trả lại hết tất cả những tổn thương bản thân phải chịu. Sau đó, “tôi” sẽ làm bất cứ thứ gì “tôi” muốn!”
Shuuto cuối cùng đã từ bỏ sự yếu đuối, bất lực của chính mình, tự tìm cho bản thân một cái “tôi” mạnh mẽ và kiêu ngạo. Có lẽ, đi cùng với sự phát triển của cơ thể, tâm trí của cậu cũng đã thành thục hơn rất nhiều.
“ Được rồi, đi thôi!”
Cậu bắt đầu hành trình thứ ba của mình, ở một thế giới khác.
…
Điểm đến ngẫu nhiên lần này lại khá gần làng Todd. Thời gian vẫn hầu như không bị ảnh hưởng, ở đây vẫn là ban đêm. Tấm màn đen phủ kín khắp không gian như kéo dài đến vô tận, chỉ có lấm tấm mấy ánh sao.
“ Nghĩ lại thì, mình đã nhận làm bảo vệ cho làng Todd một thời gian nhỉ. Bắt buộc phải ở lại một chỗ trong một tuần sao.”
Shuuto đã quay lại làng để lấy vũ khí. Nghĩ rằng dù bây giờ có ở lại đi chăng nữa thì cũng không thể ngủ được, cậu quyết định ra khỏi làng. Tốt nhất nên tận dụng thời gian để có thể khám phá thế giới này vào ban đêm.
Mặc dù có một chút ánh sáng từ những vì sao trên trời, nhưng tầm nhìn vẫn rất kém. Vì vậy, Shuuto sử dụng ma thuật để soi đường.
Lúc đầu, tầm nhìn được cải thiện khá nhiều và cậu có thể khám phá khắp nơi một cách thoải mái, thế nhưng chỉ một lúc sau, Shuuto đã hoàn toàn cạn kiệt sức lực vì sử dụng ma thuật liên tục.
“ Giống như tham gia một cuộc thi Marathon vậy… *Hộc...Hộc* Không thể sử dụng nó quá lâu được…”
Sau khi dập lửa trên tay và mò mẫm trên đồng cỏ trong bóng tối khoảng 10 phút, Shuuto đã đến được cánh rừng mà lần trước cậu đi lạc, cậu nhanh chóng đi vào vòng ngoài của khu rừng, tiến thẳng vào trung tâm. Thế nhưng, thứ âm thanh ghê rợn đột nhiên phát ra từ bên trong ngay lập tức dập tắt ý định thám hiểm của Shuuto. Cậu muốn trở về.
Khi đang trên đường rời khỏi khu rừng, Shuuto cuối cùng cũng chạm trán với loại quái vật mà cậu có thể chiến đấu cùng. Kẻ địch là một nhóm Goblin, trong đó có một con trông khá khác biệt với bọn còn lại.
“ Cái con Goblin cỡ to đó là… Hobgoblin? Nó là loài quái cao cấp hơn Goblin 1 bậc.”
Hobgoblin có sức mạnh tương đương với 4-5 con Goblin và có trí thông minh khá cao. Thông thường, chúng sẽ đi thành nhóm 2 đến 3 con giống nhau, nhưng cũng có khi Hobgoblin sẽ dẫn theo một đoàn Goblin.
Rõ ràng Shuuto đang gặp phải trường hợp thứ hai. Trên tay con Hobgoblin đang cầm một thanh kiếm rỉ sét, ánh mắt khát máu của nó đang nhìn về phía cậu.
“ Đây sẽ là trận chiến đầu tiên với cơ thể trưởng thành này!”
Cảm thấy phấn khích, Shuuto cầm thanh kiếm của mình và xông thẳng vào lũ Goblin. Cậu nhanh chóng đỡ nhát kiếm đang đi tới của con thủ lĩnh, sau đó phản công lại. Với sức mạnh vượt trội, rõ ràng là con Goblin đã thua ngay trong hiệp đầu tiên, cơ thể của nó mất thăng bằng.
“ Xem đây!!!”
*Xoẹt*
Thanh kiếm của Shuuto dễ dàng xuyên vào lồng ngực của con quái và thực hiện một đường rạch ngang đến bụng. Cậu chém con Hobgoblin thành đôi một cách gọn gàng. Hiển nhiên, nó đã chết không thể nào chết hơn.
“ Whoa… Cảm giác thanh kiếm còn nhẹ hơn ngày hôm qua, sức mạnh của mình lại tăng lên rồi sao.”
Một con Hobgoblin có sức mạnh ngang với một con Blood Wolf, dù là những chiến binh tầm trung cũng khó mà có thể kết liễu chúng chỉ trong một đòn. Khả năng rất lớn là thực lực của Shuuto đã đạt đến trình độ chiến binh cao cấp.
Trong khi đó, lũ Goblin sau khi thấy thủ lĩnh của mình bị giết một cách chóng vánh đã mất hết tinh thần và chạy tán loạn. Thế nhưng, đến cuối, chúng vẫn bị giết sạch và trở thành nguyên liệu quái vật cho Shuuto.
Ngay sau khi xử lý xong đống xác, Shuuto tăng tốc rời đi, đột nhiên cậu cảm giác được một kẻ địch mới đang đến gần từ phía sau lưng.
“ Rốt cuộc là thứ gì vậy…? Cảm giác rất mạnh…”
Gần như ngay lập tức, cậu nghe được tiếng cành cây gãy vang lên tanh tách và tiếng bước chân nặng nề. Con quái vật đang tiến đến chỗ Shuuto, cậu không biết đó là thứ gì…
Thứ duy nhất có thể kết luận được là kích thước của nó lớn hơn Hobgoblin rất nhiều.