Jitaku no chikashitsu kara isekai e ikikidekiru youninatta danshi chuugakusei genjitsu sekaide fukushuusuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Webnovel - Chương 19

Chương 19: Tôi có thể xem chúng như một quái vật không?

Shuuto cuối cùng cũng đã nhận được sự đồng ý của trưởng làng Temuji và có thể khám phá những khu vực ở gần ngôi làng, với điều kiện duy nhất là cậu phải đi cùng Sunny. Hai người nhanh chóng rời khởi hành.

(Hôm qua mình đã cố gắng đi sâu vào rừng, nhưng lúc đó trời tối đen như mực. Vậy nên hãy quay lại khu rừng đó đi, khi trời còn đang sáng, lần này mình sẽ đi thật sâu vào trong…)

Shuuto quyết định chọn khu rừng lần trước cậu đi làm điểm đến.

“Vì đây là một chuyến thám hiểm thật nên tôi khá chắc là sẽ có rất nhiều quái vật đó! Liệu cô có ổn không?”

“ Đương nhiên rồi! Hơi sợ một chút nhưng nếu đi cùng với cậu thì chắc sẽ ổn thôi! Phải bảo vệ tôi đấy nhé, Shoot!”

“ Được thôi, tôi sẽ! (Chính cô là người nằng nặc đòi đi cùng mà…) ”

Shuuto càu nhàu trong lòng, nhưng cậu cũng không thể quá bất mãn khi đang là chỗ dựa duy nhất của Sunny. Trong hai ngày nay, cậu không hề cảm thấy một chút khó chịu hay trịnh thượng nào ở cô nàng. Vậy nên, trong vô thức, cậu dần mở lòng hơn với người thiếu nữ trước mặt.

Những con quái vật xuất hiện trong rừng đa số là những loại quái mà Shuuto đã từng chạm trán như Goblin, Hobgoblin, Red Dog, Slime,… Thế nhưng, trong số đó, có một loài mà cậu chưa thấy bao giờ.

Nó là một giống chuột với lớp giáp bảo vệ làm bằng gai như nhím… Neddle Mouse. Những chiếc gai sắc nhọn mọc trên lưng khiến bọn chúng không thể bị chạm vào bằng tay trần. Hơn nữa, lớp giáp đó cũng đủ cứng để ngăn chặn gần như toàn bộ sát thương đến từ kiếm. Vậy nên, Shuuto đã phải tốn công hơn, sử dụng ma thuật lửa bao lấy con chuột và nướng nó cho đến chết.

( Sao bọn chúng yếu hơn hẳn tối qua vậy?... Không có gì mạnh bằng Orge hay những thứ tương tự sao?)

Sunny nhận thấy sự bối rối trên gương mặt Shuuto, cô giải thích.

“ Vào ban đêm, quái vật sẽ trở nên mạnh hơn đó! Vẫn chưa có lời giải thích cụ thể cho cơ chế của việc này, nhưng những chiến sĩ đã có một nhận thức chung là không nên đi vào rừng khi trời tối!”

“ A, thật vậy sao?”

Shuuto đã biết thêm được một thường thức ở thế giới này. Thế nhưng cậu cũng không quan tâm lắm, trong đầu Shuuto bây giờ chỉ tự hỏi nếu bây giờ là ban đêm thì có thể gặp được những kẻ địch mạnh như con Orge tối qua không.

“ Mặc dù vậy! Nhưng cậu vẫn thật đáng kinh ngạc! Khi có thể giết Hobgoblin mà không gặp một chút khó khăn nào!”

“ Cảm ơn…”

“ Nếu cậu mạnh như vậy, tôi nghĩ là cậu thậm chí có cơ hội trở thành một ‘Binh sĩ’ của quốc gia này đó!”

“ Binh sĩ? Tôi đã nghe cô nói khá nhiều về những thứ như lính đánh thuê hay chiến sĩ rồi, nhưng đây là lần đầu tiên cô nói tới binh sĩ.”

“ Nghề nghiệp của những người chiến đấu với kẻ cướp hay quái vật thì được gọi là chiến sĩ. Và chiến sĩ được chia thành hai phân loại, là ‘lính đánh thuê’ và ‘binh sĩ’….”

Theo như lời giải thích của Sunny, “binh sĩ” là những chiến binh được nhà vua trực tiếp bổ nhiệm, còn “lính đánh thuê” là thì là những chiến binh đăng ký với hiệp hội.

Chỉ có người trong sạch mới có thể trở thành binh sĩ, nếu trong quá khứ, anh ta vi phạm dù chỉ là một luật lệ nhỏ thôi cũng sẽ không được bổ nhiệm. Tất nhiên, không tồn tại ngoại lệ. Ngược lại, ai cũng có thể trở thành lính đánh thuê, miễn là họ vượt qua được bài kiểm tra mà hiệp hội lính đánh thuê đặt ra.

“ Binh sĩ, về bản chất là nhân viên công chức của quốc gia, thường có thu nhập cao hơn. Còn lính đánh thuê thì có thể coi như những nhân viên văn phòng có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi… Tôi nói có sai không?”

“???”

Còn nữa, có một số chiến sĩ không thuộc diện lính đánh thuê, cũng chẳng thuộc diện binh sĩ, họ được gọi là chiến sĩ tự do, nhưng suy cho cùng, người như vậy là vô cùng hiếm. Đơn giản vì hầu hết những người có thực lực đều tham gia vào một trong hai lực lượng trên, vậy nên nó dần trở thành điều đương nhiên. Và Shuuto bây giờ cũng đang được tính là một chiến sĩ tự do.

Khoảng một giờ sau, hai người tiến sâu vào khu rừng, đồng nghĩa với việc gặp nhiều quái hơn.

“ Chuyến thám hiểm này đã giúp tôi học được rất nhiều điều mới đó, thế nhưng tôi đã nhặt quá nhiều nguyên liệu với quái thạch rồi, ba lô cũng trở nên rất nặng. Tôi đoán đã đến lúc chúng ta phải quay về làng.”

“ Đúng vậy, cũng sắp đến giờ hẹn với trưởng làng rồi. Vậy, cậu định dịch chuyển như thế nào…”

Khi mà Sunny định hỏi về [Thuật dịch chuyển] với vẻ vô cùng thích thú, thì có một chiếc xe ngựa đi đến và dừng lại trước mặt hai người.

“ Hả? Có ai lại đi vào sâu trong khu rừng như thế này sao?”

“ Một nam và… một nữ! Không, phải là một mĩ nhân!”

“ Tại sao bọn chúng lại ở đây, chẳng lẽ ai đó tiết lộ về kế hoạch tấn công ngôi làng đó sao?”

Trông dáng vẻ của bọn chúng không giống người tốt lắm, Shuuto phán đoán. Sunny cũng có cảm nhận như vậy, những người này ai cũng tỏa ra một bầu không khí đáng sợ.

“ Đó là… Cướp! Tôi chắc chắn…”

“ Cướp sao?”

Shuuto quan sát toán cướp kỹ càng hơn. Tất cả đều mặc trang phục giống kiểu sơn tặc mà Shuuto hay thấy trên Anime và Manga. Đồng thời, chúng cũng được trang bị vũ khí khá đầy đủ, từ kiếm, dao, rìu hay búa,… Đồ đạc trong cỗ xe ngựa thì được phủ bởi một tấm vải lớn. Đánh giá từ góc độ bọn cướp, có lẽ đó là chiến lợi phẩm chúng chiếm được hay gì đó như thế.

“ Thủ lĩnh! Hay là chúng ta moi thông tin từ chúng đi! Nếu đe dọa bằng kiếm thì chắc chúng nó sẽ dễ dàng nôn hết ra thôi!”

“ A, đáng tiếc thật đấy. Đúng lúc tao đang cần một người dẫn đường đến ngôi làng gần nhất. Bọn bay, tao muốn bắt sống chúng nó!!!”

Một người đàn ông tóc trắng lên tiếng với khuôn mặt vô cảm không để lộ chút do dự. Nghe được lệnh của tên thủ lĩnh, lũ cướp hét lên ầm ầm! Sau đó chúng ngay lập tức tấn công hai người Shuuto.

“ Này này,… đám người đó có nói về ngôi làng mà chúng định tấn công đúng không? Có lẽ nào là làng Todd?”

“ A…”

“ C-chắc chắn là như vậy rồi! Làng Todd là nơi gần nhất ở quanh đây. Những làng khác phải cách chúng ta 2-3 ngày đi bộ. Nếu cứ để mọi chuyện diễn ra, làng Todd sẽ…”

“…”

Bọn chúng không chỉ là một toán cướp thông thường. Chúng là toán cướp muốn phá hủy ngôi làng Sunny đang sinh sống. Và đang cố gắng moi móc thông tin về vị trí của làng từ Shuuto.

Cậu có một cảm giác tồi tệ rằng, nếu cứ để mặc bọn chúng tiếp tục, thì không chỉ cậu sẽ gặp rắc rối mà toàn bộ người dân sống trong làng Todd cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Sunny run rẩy đứng cạnh Shuuto, tưởng tượng ra một bi kịch sắp xảy đến. Liếc nhìn cô một lát, Shuuto quyết định chuyển toàn bộ sự chú ý của mình sang chỗ bọn cướp.

“ Chà, không phải chúng ta nên giết đứa con trai sao? Dù sao thì cũng không cần đến hai người để lấy thông tin.”

“ Thôi đi, mày chỉ nói thế vì muốn làm với con bé kia thôi!”

“ Ha, bị phát hiện rồi!”

“ Mà thôi kệ, tao cũng sẽ giúp, nên sau mày là lượt tao.”

Nghe thấy những cuộc hội thoại thô tục của những tên cướp đang đến gần, Shuuto không thể không nhìn chúng với ánh mắt đầy khinh bỉ và thất vọng.

( Haiz,… Cho dù đến thế giới khác đi chăng nữa, con người vẫn y như vậy. Dù là ở đâu thì cũng tồn tại loại rác rưởi như thế này.)

Ở thế giới kia thì có nhóm bắt nạt của Nakazato, đứa con gái chỉ biết đùa giỡn với cảm xúc của người khác như Itakura, mấy tên thanh niên đi trấn lột tiền của kẻ yếu. Không có một ai trong số chúng biết hay muốn biết về nỗi đau khổ của người khác, cho rằng đó là điều không cần thiết.

Và những người đàn ông này cũng không khác gì, cướp bóc, giết người, đàn áp. Đó là vì chúng không hiểu được cảm giác của người bị cướp, bị giết, bị tổn thương.

Vì vậy, Shuuto cũng quyết định sẽ không nương tay với bất cứ một tên nào.

*Bụp* *Chát*…

“““““AAAA!!!!”””””

Trong chớp mắt, Shuuto đã đánh năm tên cướp bay tán loạn, chúng đập vào những thân cây khác nhau cách xa cả mét. Từng tên đều bị đánh vào những bộ phận quan trọng, các cơ quan nội tạng, cổ, tinh hoàn, nhân trung… Cơ thể chúng co giật vì đau đớn và không cần kiểm tra cũng biết chúng đang gặp nguy hiểm đến tính mạng.

“ Tuyệt vời!!!”

“ Cái gì???”

Sunny lại một lần nữa phải đổi mới nhận thức về sức mạnh của Shuuto, còn thủ lĩnh của nhóm cướp lại hét lên trước sự thay đổi bất ngờ. Những tên thuộc hạ khác cũng có biểu hiện không khác là bao.

“ Sunny này!”

“ A… Có chuyện gì vậy?”

Shuuto gọi Sunny bằng một tông giọng trầm đáng sợ và chỉ vào bọn cướp.

“ Chúng ta có thể đối xử với những tên cặn bã đó giống như quái vật được không? Giết chúng sẽ không được tính như một tội ác đâu, nhỉ?”