Jitaku no chikashitsu kara isekai e ikikidekiru youninatta danshi chuugakusei genjitsu sekaide fukushuusuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Webnovel - Chương 15

Chương 15: Cậu ta là… Tôi?!?

Tên kiếm sĩ Dande đang bất tỉnh trên nền đất cũng bị Shuuto vứt ra ngoài cổng làng. Rắc rối với hai tên lính đánh thuê cuối cùng cũng kết thúc, đó là điều Shuuto nghĩ, thế nhưng người dân trong làng thì không cho là vậy.

“ Bọn hắn…cậu bé đó đã…”

“ Cậu ta giết được cả Blood Wolf đấy, rốt cuộc đó là ai?”

“ Nếu mà có quái vật tấn công lần nữa thì ai sẽ bảo vệ ngôi làng đây?”

“ P-phải làm sao bây giờ?”

Trong khi dân làng đang tranh cãi về những gì nên làm trong tương lai, Sunny đến gần Shuuto và bắt chuyện.

“ Shoot, cậu có thể sử dụng ma thuật? Cậu là ma thuật sư sao? Nhưng mà kỹ năng kiếm thuật của cậu cũng vô cùng tốt mà, cậu mạnh hơn tên Dande đó rất nhiều đó! Nè, rốt cuộc cậu làm cách nào vậy…?”

“ Ờ thì… Khi mà tôi nhìn thấy cách tên lính đánh thuê đó thi triển ma thuật lửa, tôi đã tưởng tượng ra một thứ gì đó giống như vậy trong đầu… và tự nhiên tôi có thể sử dụng được nó thôi…”

“ Cái gì cơ, cậu có thể sử dụng nó ngay khi nhìn thấy kỹ năng sao? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chuyện này đó!”

Sunny, người đang nhìn Shuuto như một sinh vật lạ đến từ thế giới khác, đã không còn quá ngạc nhiên và cố gắng nở ra một nụ cười miễn cưỡng. Ngay lúc hai người đang tám chuyện, lão trưởng làng đột nhiên đến gần và mở lời.

“ Shoot… Không, tôi có thể gọi cậu là ngài không? Một lần nữa, tôi xin tự giới thiệu, tôi là người quản lý nơi đây, làng Todd, Temuji. Tôi thay mặt dân làng cảm ơn ngài, chúng tôi rất biết ơn khi được ngài giúp đỡ tiêu diệt lũ quái vật và những thứ còn lại…”

Trưởng làng, Temuji, gửi lời cảm tạ đến Shuuto theo một cách nửa biết ơn, nửa bối rối, có thể dễ dàng nhận ra điều đó ở trong câu nói ngập ngừng của ông. Chính Shuuto, người đã gây ra tất cả chuyện này, cũng trở nên lúng túng và không biết nên đáp lại như thế nào.

“ Ừm… Thực sự thì việc này có gây ra một chút thiệt hại cho làng, nhưng tôi nghĩ rằng việc đuổi hai tên lính đánh thuê kia đi là một điều đúng đắn… Tôi nghĩ là ngoài tôi ra cũng sẽ có một số người nghĩ như vậy, đúng không?”

“ Hoho… Chà, với tư cách cá nhân, lão già này cũng cảm thấy thật nhẹ nhõm. Dù có giảm giá thuê nhiều đến thế nào đi chăng nữa, chúng tôi cũng cảng thấy vô cùng khó chịu với những yêu cầu tham lam và ích kỷ của chúng.”

Thế nhưng, ngay khi vừa dứt lời, Temuji thò tay vuốt bộ râu của mình, lộ ra một biểu cảm khó xử.

“ Thế nhưng... Dù gì thì những người lính đánh thuê đó cũng là người bảo vệ của làng chúng tôi, bây giờ mọi thứ đã thành ra như vậy. Nếu đến sáng mai mà quái vật vẫn còn tiếp tục tấn công ngôi làng thì…”

Nghe được nhũng lời của lão trưởng làng Temuji nói, Shuuto cũng đã phần nào đoán ra được ý nghĩ của lão.

( Có vẻ, mình sẽ phải làm vệ sĩ thay cho lũ lính đánh thuê đó rồi…)

“ Shoot này, nếu ngài có thể trở thành người bảo vệ cho làng chúng tôi, chúng tôi sẽ báo lại với Guild. Nếu như vậy thì mọi nguyên liệu quái vật hay “quái thạch” sẽ trở thành tài sản của riêng ngài theo một cách công chính ngôn thuận…”

“Việc này thì… Tôi cũng không phải là một lính đánh thuê. Tôi chỉ là một người yêu thích thám hiểm coi cả thế giới là nhà thôi…”

“ Thật sao? Ngài thực sự không phải là lính đánh thuê!?!”

Ngay sau khi thốt lên bất ngờ, Temuji lộ rõ vẻ bối rối. Đến cuối cùng, ông vẫn cố gắng thuyết phục Shuuto trở thành một vệ sĩ ngắn hạn cho ngôi làng.

“ Dù là một tuần thôi cũng được, chúng tôi sẽ cố gắng hết có thể để trả công cho ngài. Ngài muốn thứ gì cũng được, vì vậy làm ơn hãy nhận lời… Nếu có một người với thực lực như ngài bảo vệ ngôi làng, thì quái vật nào đi chăng nữa chúng tôi cũng sẽ yên tâm.”

“ Ờ thì…”

Shuuto cố gắng nghĩ ra câu trả lời. Cậu thực sự muốn thám hiểm thế giới kỳ lạ này. Mặc dù chỉ là thời gian ngắn như một tuần, nhưng cậu không muốn tốn thời gian ở lì một chỗ.

“ Mặc dù những tên lính đánh thuê đó vô cùng kinh tởm, nhưng suy cho cùng họ cũng là vệ sĩ của làng, cậu biết không? Cậu đã làm cho mọi việc trở nên không thể cứu vãn được, vì vậy nên… tôi muốn cậu chịu trách nhiệm cho điều này!”

“…”

 Sunny tận dụng cơ hội này để tấn công Shuuto bằng cách đặt trách nhiệm lên cậu. Nhưng trong thâm tâm, cô chỉ cố gắng để níu kéo cậu thêm một chút. Vẫn còn rất nhiều điều cô muốn hỏi cậu.

“… Tôi hiểu rồi. Vậy trong thời gian ngắn, tôi sẽ trở thành người bảo vệ ngôi làng.”

“ Thật sao? Vậy thời gian tới nhờ cậu nhé!”

“ Được rồi, tôi sẽ cố…”

Cả Sunny và lão trưởng làng đều nở một nụ cười rạng rỡ. Còn Shuuto thì khá thất vọng vì không thể phiêu lưu trong một thời gian.

Nửa ngày sau, hai tên lính đánh thuê bị Shuuto hạ gục tỉnh dậy (chúng đã bị vứt ra ngoài làng từ lâu) và nhanh chóng trở lại hiệp hội. Miệng tên Dande liên tục phát ra những lời phẫn nộ và thề sẽ trả thù làng Todd vào một ngày không xa. Trong lúc đó, Shuuto đang xử lý đống xác quái vật để thu thập vật liệu, đồng thời, cậu chũng hỏi xung quanh làng xem liệu cậu có thể làm gì với những thứ mình có.

Điều duy nhất Shuuto có thể làm được ở ngôi làng này là giao nguyên liệu cho thợ rèn để họ chế tạo trang bị. Việc mua bán trao đổi nguyên liệu quái vật không thể được thực hiện ở cái làng với nền kinh tế đang khủng hoảng này.

Hiểu được điều đó, Shuuto quyết định đã chế tạo một số vật phẩm. Cậu nhận được một con dao sắc và bền hơn con mà cậu đang có, một chiếc áo khoác làm bằng da sói để giữ ấm và giảm bớt phần nào sát thương, cuối cùng là một chiếc mũ bảo hiểm để bảo vệ đầu.

Điều làm cậu vui hơn cả là, trong khi tham gia vào việc chuẩn bị và chế tác trang bị, cậu đã nhận được kỹ năng [Chế tác], giờ đây cậu có thể tự chế tạo quần áo và vũ khí cho riêng mình.

...

Thời gian trôi qua, khi màn đêm buông xuống, Shuuto đọt nhiên muốn đi về nhà. Trong thời gian ngắn sắp tới thì sẽ không có chuyện gì thú vị xảy ra ở thế giới này cả, cậu muốn về nhà và chơi game để giết thời gian hơn.

Shuuto sử dụng [Thuật dịch chuyển], trong nháy mắt cậu quay trở lại nơi thảo nguyên mà cánh cổng bí ẩn đó đang tồn tại. Và chỉ với vài giây, cậu đã đứng trong căn hầm của nhà mình trước khi nhận ra điều đó.

“ Mình đã học được rất nhiều từ chuyến đi này nhỉ… Mong là lần sau sẽ có nhiều thứ thú vị hơn.”

Ở thế giới bên kia đang là ban đêm, thế nhưng Shuuto bước vào vòng xoáy kỳ lạ đó vào buổi sáng. Vì vậy, trong thế giới gốc, mặt trời vẫn còn chói lóa. Shuuto không quá thích nghi với sự thay đổi bất thường về thời gian này, nhưng cậu tập trung vào việc chơi game hơn. Cuộc chơi kéo dài đến tận đêm muộn mà không có gì bất ngờ xảy ra. Và vì hôm nay là ngày lễ kỷ niệm của trường nên toàn bộ học sinh trong trường đều nghỉ học.

Đêm đó, Shuuto đã có một giấc mơ kỳ lạ.

Dạo gần đây, mọi giấc mơ của cậu đều thật tăm tối và khủng khiếp. Cậu từ lâu đã không có một giấc ngủ ngon lành.

Nhưng đêm nay, có gì đó đã thay đổi, những cơn ác mộng ám ảnh đã không còn nữa. Thay vào đó, Shuuto mơ thấy chính bản thân mình đang nằm trên giường.

( Cơ thể…Nóng quá!!! Có gì đó thật kỳ lạ. Mình cảm thấy chỗ nào cũng ngứa ngáy.)

Shuuto nhận ra có gì đó kỳ lạ đang xảy ra với cơ thể của bản thân. Cảm giác như tất cả những bộ phận trên cơ thể đang bị "kéo dài". Khách quan mà nói thì đó là sự thật. Có lẽ vì trong cơn mơ nên cậu không cảm nhận được đau đớn nhưng xương cốt cùng cơ bắp Shuuto đang không ngừng vang lên tanh tách và nhúc nhích. Sự sợ hãi vô thức dâng lên trong tâm trí cậu.

Sự kiện kỳ lạ này diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng may mắn Shuuto đã thiếp đi từ lúc nào không biết.

Sáng hôm sau, Shuuto ngay lập tức cảm thấy khó chịu khi tỉnh giấc.

( Bộ đồ ngủ…luôn chật thế này à?)

Cả phần trên và phần dưới của bộ đồ ngủ đều khiến Shuuto cảm thấy bức bối. Lúc đầu, cậu nghĩ việc bản thân cao lên là chuyện bình thường vì cậu là một học sinh nam đang trong tuổi trưởng thành. Thế nhưng đây thật sự là tốc độ bình thường sao? Cậu tự hỏi.

Shuuto ngay lập tức thoát thân khỏi bộ đồ ngủ chật chội và đi vào phòng tắm với độc chiếc quần lót. Không quá lâu sau, Shuuto nhận ra “điều đó” trong gương và hét lên trong kinh hãi.

“ Ừm, anh chàng này là ai… MÌNH?!?”

Phải mất hơn một phút cậu mới nhận ra cậu bé trong gương… Không, “người đàn ông với vẻ ngoài trẻ trung” đó chính là bản thân mình.

“……”

Cậu nhớ về dáng người và khuôn mặt mà cậu quen thuộc từ trước. Do bị bắt nạt ở trường nên ánh mắt cậu lúc nào cũng đờ đẫn, mái tóc bù xù và chiều cao không vượt quá mức trung bình. Shuuto một lần nữa nhìn lại “bản thân”, hình ảnh mà cậu đã luôn chán ghét và muốn trốn tránh. Thế nhưng, hình ảnh phản chiếu sáng nay lại khác, chắc chắn là vậy rồi.

Một khuôn mặt lẫn thân hình lạ lẫm mà chính cậu cũng không liên tưởng được với bản thân tối hôm trước. Chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể nhận Shuuto phải tăng ít nhất 10 cm, và mặc dù thân hình có hơi mảnh mai nhưng lượng cơ bắp lại hoàn hảo.

Đương nhiên, đáng nói nhất phải là khuôn mặt. Mái tóc rối bù như tổ quạ giờ đây trở thành kiểu đầu nấm gọn gàng. Đôi mắt cậu trở nên sắc bén khác thường không khỏi khiến người ta liên tưởng đến loài chim ưng. Mụn sinh ra từ căng thẳng cũng biến mất, làn da cậu mịn màng và sạch sẽ.

Shuuto đã có vẻ bề ngoài mà có thể được đánh giá là điển trai khi đi dạo trên phố.

Có lẽ, cơ thể và gương mặt của cậu cũng phát triển nhanh chóng để bắt kịp với sự tăng trưởng về sức mạnh.

“ Đây là gương mặt của ai chứ?... Không, của mình sao?”

Shuuto một lần nữa tự vấn, cậu càng hiểu sâu sắc thêm về những ảnh hưởng khi mình có thể đi lại giữa hai thế giới. Nhưng có vẻ nó không xấu. Cậu bật cười thành tiếng, tiếng cười nửa hạnh phúc nửa bất ngờ cất lên không ngừng trong phong tắm.