Chương 11: Ở lại
Diện tích của ngôi làng này gần bằng một ngôi làng bình thường ở Nhật Bản (tầm 200-300 mét vuông) với nhân khẩu khoảng 100 người. Ấn tượng lớn nhất của Shuuto sau khi xem xét xung quanh là… nền văn minh ở đây quá lạc hậu! Người dân trong làng còn không có khái niệm về điện chứ đừng nói đến đèn hay máy sưởi. Cậu nghĩ rằng việc sinh sống ở nơi này chắc phải rất khổ cực.
Khi hoàn thành chuyến tham quan, trời đã tối hẳn. Vì vậy, Shuuto quyết định sẽ ở lại nhà của Sunny trong đêm để tránh lũ quái vật. Nếu phải mô tả căn nhà của cô theo cách của người Nhật thì nó rộng khoảng 15 tấm chiếu tatami ( 24,8 mét vuông). Hiển nhiên, tất cả đồ nội thất và dụng cụ nấu ăn trong căn nhà đều chỉ dừng ở mức độ văn minh Trung cổ, thế nhưng chúng lại đem lại cho Shuuto cảm giác vô cùng mới mẻ.
“ Mà, cậu từ đâu đến vậy, Shoot? Chẳng lẽ từ một trong những thành phố lớn của đất nước sao?”
Sunny hào hứng liên tục đặt ra những câu hỏi cho Shuuto, người đang ngồi đối diện trên chiếc bàn ăn bằng gỗ. Ngược lại, cậu khá mệt mỏi khi phải bịa ra từng câu trả lời.
“ Tôi đến từ... một thành phố nào đó”
Shuuto trả lời. Trong đầu cậu đang nhớ đến thành phố đầu tiên mà cậu đặt chân sau khi bước qua cánh cổng dưới tầng hầm.
“ Thành phố? Chẳng lẽ cậu đến từ… Colossan? Đó là một thành phố lớn đó!”
Nhìn Sunny phải rướn người về phía trước để đáp lại, Shuuto cảm thấy hơi ngạc nhiên. Cậu tự hỏi liệu đó có phải là thành phố mà cô đang nói đến.
“ Nè, tôi rất thích những thành phố lớn đó! Vì vậy nên cậu hãy kể thêm về nó đi. Hay trong ba lô của cậu có đồ vật gì đặc biệt không?”
Sunny vừa chỉ tay vào cái ba lô của Shuuto, vừa nhìn nó với ánh mắt lấp lánh hừng hực khí thế.
“ À, nói vậy thì…”
Shuuto suy nghĩ một lúc rồi lấy nguyên liệu thu thập được từ mấy con Red Dog ra khỏi ba lô, đặt lên trên bàn ăn.
“ Mấy cái này sao…”
“ Xin lỗi, đây không phải là đồ vật từ thành phố mà là nguyên liệu lấy từ quái vật. Liệu những thứ này có thể đổi thành tiền được không?”
Sunny nhìn chằm chằm vào đống nguyên liệu và ma thạch, trông cô có vẻ rất sốc.
“ Cậu là lính đánh thuê sao, Shoot? Trông cậu mới chỉ 12-13 tuổi thôi mà!”
“ Lính đánh thuê? Không, tôi chưa nghe đến điều này bao giờ…”
Từ những gì Sunny nói, cuối cùng Shuuto đã có những khái niệm cơ bản về “lính đánh thuê”. Nói đơn giản, bất kỳ ai đều có thể trở thành ‘lính đánh thuê’, miễn là họ vượt qua được bài kiểm tra mà hiệp hội lính đánh thuê đưa ra. Nếu thành công đăng ký với hiệp hội, lính đánh thuê có thể nhận nhiều nhiệm vụ khác nhau và thậm chí có thể kiếm rất nhiều tiền.
“ Vậy, Shoot thực sự có thể chiến đấu sao? Mặc dù nói là Red Dog chỉ là quái vật dành cho tân thủ, nhưng chắc đó phải là một cuộc khổ chiến nhỉ?”
“ Ừ thì đúng là như vậy…”
Shuuto thực sự không cảm thấy dễ chịu khi bị Sunny nhìn bằng ánh mắt đáng thương đó. Bên cạnh đó, cậu cũng đã biết được rằng ở ngôi làng này không thể đổi nguyên liệu thành tiền, thế nhưng bằng cách đưa những những nguyên liệu cần thiết cho thợ rèn thì có thể chế tạo vũ khí hay đồ thủ công.
Khi cuộc trò chuyện dần lắng xuống, Sunny định mời cậu dùng bữa tối.
“ Nghĩ lại thì, cô ở một mình sao, Sunny? Trời đã tối vậy rồi mà không thấy bố mẹ cô trở về…”
Nhìn quanh ngôi nhà chỉ đang chỉ có 2 người, Shuuto buột miệng hỏi.
“ Đúng vậy đó. Bố mẹ tôi đã mất trong một cuộc tấn công của quái vật rồi. Bây giờ tôi là người duy nhất ở trong căn nhà này.”
“ A… Xin lỗi, là tôi thất lễ.”
“ Không, thực sự không sao sao đâu. Chuyện cũng đã xảy ra lâu rồi…”
Dù nói không sao nhưng sắc mặt của Sunny vẫn trầm xuống một chút, trông cô hơi buồn. Mỗi năm, làng Todd đều bị quái vật tấn công một vài lần, bố mẹ của cô mất mạng trong một lần như vậy. Để tránh tổn thất lớn hơn, từ đó người dân trong làng thường mời lính đánh thuê về. Thực tế thì ngày hôm sau chính là ngày họ đến.
Sau khi giúp đỡ dọn dẹp sau bữa ăn, Shuuto được Sunny mời ở lại trong đêm nay. Nói là vậy, nhưng cậu khá căng thẳng, dù gì thì đây là lần đầu tiên cậu ở lại nhà của một người khác giới, đã vậy cô còn sống một mình. Còn trông Sunny có vẻ không quá quan tâm đến vấn đề này.
Cuối cùng, dưới những lời khuyên dịu dàng của cô, cậu quyết định ở lại đêm nay.
…
Sáng ngày hôm sau, Shuuto đột nhiên bị đánh thức bởi một âm thanh rất lớn phát ra từ bên ngoài ngôi nhà.
“ Nguy rồi! Quái vật!! Quái vật tấn công!!!...”
Tiếng thét thất thanh của dân làng liên miên không dứt. Bầu không khí hỗn loạn khiến Shuuto, lúc ấy vẫn còn đang ngái ngủ, nhanh chóng nhận ra có điều gì đó bất thường. Cậu chạy vọt ra khỏi nhà, để lại Sunny với bộ đồ ngủ và vẻ mặt thất thần pha lẫn chút ngạc nhiên.
Tất cả nguồn cơn của sự hỗn loạn này đến từ phía đầu làng. Shuuto hướng mắt về nơi đó, ngay lập tức, cậu trông thấy một đám quái quen thuộc, lũ Red Dog mà cậu đã giết trên thảo nguyên đêm hôm trước. Thế nhưng, có ba con nổi trội hơn hẳn những con khác, chúng to gấp 2 lần Red Dog và phủ lên mình một bộ lông lẫn lộn hai màu đỏ đen.
“ A, đó là Blood Wolf!!! Một loài biến dị từ Red Dog…”
Một người nông dân chỉ vào con chó to đó và hét lên. Blood Wolf là loài quái cùng họ với Red Dog nhưng cao cấp hơn. Nó cũng là một loài hoạt động theo đàn. Với sự nhạy cảm đặc biệt, loài quái vật này thậm chí có thể ngửi được mùi máu từ cách xa 10 dặm.
Việc Blood Wolf có thể tìm được ngôi làng này, có lẽ liên quan ít nhiều đến việc Shuuto không lau sạch máu Red Dog vào tối hôm trước. Cậu vẫn chưa tắm nên không thể tránh được mùi tanh của máu vẫn còn vất vưởng trên da.
Vì ai cũng tin rằng đây là thời gian mà quái vật thường hay tấn công làng , nên không có người dân nào hoài nghi. Thế nhưng chính Shuuto, người đang nhòm ngó con Blood Wolf với vẻ thích thú và vô tri, mới là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến vụ việc này.
“ Con sói đó có mạnh không?”
“ Đương nhiên rồi, nó có thể dễ dàng tiêu diệt một chiến sĩ nghiệp dư đó. Quan trọng hơn, những người lính đánh thuê mà dân làng mời vẫn chưa đến. Cứ như vậy thì…”
Sunny trả lời của Shuuto trong sự căng thẳng và sợ hãi, cô nói tiếp
“ Đó không giống như những con quái mà cậu đã đánh bại đâu Shoot! Hãy trốn thật xa đi, đợi đến khi đội lính đánh thuê đến….!”
Shuuto hiểu được sự sợ hãi của Sunny khi lũ quái vật ập đến. Dù gì thì cậu cũng biết chuyện gì đã xảy ra với gia đình cô trong quá khứ. Thế nhưng ý chí chiến đấu của cậu không hề giảm mà ngược lại càng tăng cao.
“ Sunny, hãy trốn vào trong nhà đi. Chỗ này để tôi lo cho!”
“ Cậu nói cái quái gì vậy? Để giết một con Blood Wolf cần đến 4 hoặc 5 người lính đánh thuê! Mà ở đó có những 3 con… Cậu không thể địch lại bọn chúng được! Vì vậy. Chạy đi. Ra khỏi làng. Thật xa!!!”
Sunny không tin vào thực lực của Shuuto, cô hét lên với ý ép cậu chạy trốn. Shuuto cảm thấy hơi thất vọng.
“ Sẽ ổn thôi mà, vào nhà đi! Xử lý lũ chó đó thì mình tôi là đủ rồi!”
“ C-Cái…”
Sunny bất ngờ trước những lời cậu đáp lại. Những dân làng khác cũng nhìn Shuuto với ánh mắt kỳ lạ. Cậu rõ ràng không phải là một trong những người lính đánh thuê mà họ biết.
“ Ai đó có vũ khí không? Kiếm hay bất cứ thứ gì cũng được!”
Đáp lại câu hỏi của Shuuto, một người đàn ông ném chiếc rìu chặt củi về phía cậu. Còn một người khác vội quay trở về lò rèn để lấy vũ khí khác. Cầm cây rìu của lão tiều phu trên tay, Shuuto vung nó vài lần. Không ngoài dự đoán, cậu không thể kỳ vọng vào chất lượng của thứ này được. Thế nhưng, đến cuối, cậu vẫn quyết định tiến về phía con Blood Wolf với độc một chiếc rìu.