Trong lớp học là một cảnh tượng kỳ lạ. Bàn ghế nằm ngổn ngang, sách vở, đồ dùng vương vãi trên sàn nhà.
Kim đồng hồ vừa chỉ đến giờ ra về. Bình thường thì học sinh vẫn sẽ ở trong phòng học, thế nhưng khung cảnh này chẳng bình thường chút nào. Mau chóng dọn dẹp phòng học mới là điều nên làm lúc này.
Vậy mà chẳng học sinh nào muốn làm điều đó, kể cả giáo viên chủ nhiệm, mặc dù tất cả đều có mặt đầy đủ. Không ai trong số họ cử động dù chỉ là một chút.
⸢…A…A ⸥
Ở vị trí chí giữa phòng học là một nam sinh với mái tóc vàng, đang ngồi bệt dưới sàn. Máu đang chảy ra từ mắt và mũi của cậu ta, còn toàn thân cậu đang run rẩy. Có một số học sinh nam xung quanh cậu, nhưng tất cả đều trầm mặc đến đáng sợ.
⸢ Hí iii…⸥
Chỉ có duy nhất một học sinh nữ ở gần cậu ấy. Cô chính là hoa khôi của lớp. Thế nhưng, ngay lúc này, không thể nhìn thấy bất kỳ một nét xinh đẹp nào bởi toàn bộ gương mặt cô đã trở nên méo mó vì sợ hãi .
⸢ A…⸥
Giáo viên chủ nhiệm của lớp đang dán lưng vào tấm bảng đen với khuôn mặt tái nhợt. Vốn dĩ ông phải quan tâm đến việc thu dọn bàn ghế và ổn định chỗ ngồi cho học sinh. Nhưng bây giờ có lẽ việc đó là không thể.
⸢… Chuyện này bắt đầu từ đâu nhỉ? ⸥
Cậu nam sinh tạo nên cảnh tượng kỳ dị này đột nhiên cất lời, một luồng áp lực không hề nhẹ tỏa ra xung quanh khi cậu mở miệng. Cậu nhìn lũ học sinh và giáo viên bao vây xung quanh như nhìn những đống rác.
⸢ Mà kệ đi, hãy bắt đầu một cách nghiêm túc, công cuộc báo thù của ta! ⸥
Nam sinh trung học đó, nhân vật chính của câu truyện này, nói vậy với một nụ cười đầy tàn ác…