Itai no wa Iya nanode Bōgyo-Ryoku ni Kyokufuri Shitai to Omoimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2385

Tập 02 - Chương 40: Phòng ngự tuyệt đối và kế hoạch trốn thoát

「「【Siêu Gia Tốc】!」」

Sally và Kasumi đột ngột tăng tốc và họ lao tới chỗ cánh cửa trong lúc kéo theo Maple. Có 3 con sên xuất hiện ở mỗi bên và trước mặt họ cũng có 2 con nữa đang chặn đường

Không đời nào chúng để cho 3 người họ vượt qua yên ổn, chúng dải chất nhầy lên mặt đất chỗ mình bò qua.

「Ku…! Chạy sang trái!」

「Ừ!」

Sally và Kasumi ngay lập tức đổi hướng sang chỗ mà mặt đất còn nguyên vẹn.

Maple bị kéo theo họ nên cô không thể làm gì hơn, vì vậy cô cố gắng xử lí đám nhầy bằng【Bạo Thực (Akujiki)】.

Tốc độ của lũ sên có thể nhanh hơn Maple, nhưng nếu so với Sally và Kasumi thì chúng thua xa.

Miễn là họ có thể tránh được mấy bãi nhầy thì việc đến được cánh cửa kịp lúc sẽ chẳng có vấn đề gì cả.

「Hay lắm! Kasumi!」

「Biết rồi! Tớ lo được!」

Kasumi nhanh chóng lấy chìa khóa ra khỏi hành trang và cố gắng đưa nó vào ổ.

Nhưng ngay lúc đó.

「Uwwa!!」

*Picha*, với âm thanh đó, một vật tòi ra từ cái vỏ của lũ sên.

Có thể hiểu đơn giản chúng là những cái xúc tu xuất hiện từ cái vỏ của con sên và nó cướp lấy chìa khóa từ tay Kasumi.

Sau khi đám xúc tu đặt cái khóa lên trên đầu con sên, chúng thu trở vào trong vỏ.

「C-Chúng ta cần lấy lại nó!」

「Nhưng chúng ta không thể với được nó bằng【Lướt】…!」

Nếu chỉ có mình Sally thì độ cao đó là có thể, nhưng với Maple và Kasumi thì không thể được.

「Chúng ta không thể ở yên một chỗ đâu! Nó tới kìa!」

Lũ sên chậm rãi tiếp cận họ. Họ sẽ bị dính đám nhớt dính đó nếu cứ ở lại chỗ cánh cửa. Hơn nữa, đám xúc tu có thể sẽ lại tái xuất hiện.

「Kasumi! Dùng【Mặt Trăng Đơn Độc】được không?!」

「Không thể nếu không có một cơ hội thực sự! Tớ sẽ chết trong lúc bị vô hiệu hóa!」

Trong lúc họ tuyệt vọng tìm kiếm giải pháp thì nền đất bắt đầu bị phủ kín trong lớp nhầy của lũ sên.

Họ không còn nhiều thời gian.

「………Sally! Chạy hết tốc lực về phía cái lỗ!」

Người lên tiếng là Maple. Sally nhìn Maple và cô trông thấy một sự tự tin nhất định trong ánh mắt của cô ấy.

「…Tớ hiểu rồi, chúng ta phải thử!」

Cô bắt đầu lướt đi cùng với Kasumi.

Để quay lại phía cái lỗ, họ cần vượt qua lũ sên.

Chúng đã bao vây được 3 người bọn họ.

「Tớ lo được! 【Trang Kiếm Thể Thứ Sáu・Homura】!」

Lưỡi kiếm rực cháy chém xuống và ngọn lửa đỏ phóng ra xuyên qua vòng vây của lũ sên.

Nó không gây sát thương nhưng cô biết chúng sẽ khiến lũ sên hoảng sợ một chút. Dù chỉ trong một khắc nhưng như vậy là quá đủ cho tình huống này.

Sau khi bộ ba đột phá thành công vòng vây, lũ sên quay đầu đuổi theo họ.

「Đúng như tớ nghĩ! Bước di chuyển của chúng rất đơn giản!」

Chính xác như những gì Maple nói.

Bọn sên bò theo chính xác từng đường đi nước bước của họ.

Hai người kia cũng đã hiểu mà không cần Maple giải thích.

「【Lướt】!」

「【Trang Kiếm Thể Thứ Ba・Mặt Trăng Đơn Độc】!」

「【Hydra】!」

Mỗi kĩ năng được sử dụng đều có mục đích riêng.

Maple đe dọa lũ sên, nhờ đó Kasumi và Sally có thể nhảy qua vỏ của chúng được.

Kĩ năng của Maple cũng giúp câu giờ cho đên khi Kasumi hết bị vô hiệu hóa.

「Chỗ đó không có nhớt dính! …vả lại」

Sally nhìn về phía trước và thấy một đám sên nữa, chúng cũng di chuyển tương tự đám hiện tại.

Một trong số chúng có cái chía khòa dính trên đầu.

Bằng cách chạy theo một đường thẳng, bọn sên đuổi theo họ chính xác con đường họ sử dụng và nó cũng gần với cánh cửa.

May mắn thay, con sên giữ chìa khóa có vẻ bị chậm một chút và khoảng trống đang lộ ra trước mắt họ.

「Chúng ta có thể lấy được cái khóa mà không bị vỏ của bọn chúng chắn đường!」

「【Lướt】!」

Vì cái vỏ nằm tại nơi cao hơn đầu của lũ sên nên họ đã có thể cướp lại chìa khóa bằng cách nhảy thẳng xuống.

「Lấy được rồi!」

「Nhanh!」

Tuy vậy, tình trạng của nền đất lúc họ đáp xuống thực sự rất tệ nên việc mất một chút thời gian là không thể tránh khỏi.

Họ đã tới được chỗ cánh cửa nhưng họ để cho lũ sên có cơ hội sử dụng những cái xúc tu của chúng và rải lớp chất nhầy ra khắp nơi.

Dù vậy đi nữa.

「【Che Chắn】!」

Maple chặn mấy cái xúc tu bằng khiên của mình.

Maple sẽ không để bất cứ đòn tấn công nào lọt qua được hàng phòng ngự của mình.

「Ta sẽ không để chuyện đó xảy ra một lần nữa đâu!」

「Được rồi! Cửa đã mở!」

Khi Sally mở cánh cửa, họ liền lao vào đó và ngã nhào xuống đất.

Ngay khoảnh khắc tất cả bọn họ bước vào căn phòng, cánh cửa liền biến mất và khả năng bị tấn công bởi lũ sên kia cũng không còn nữa.

Cùng lúc đó, sợi xích trói buộc 3 người họ vỡ ra thành những mảnh ánh sáng và biến mất.

Điều đó chỉ có một ý nghĩa duy nhất là họ đã hoàn thành thử thách của hầm ngục.

「Fu〜……chúng ta sống sót rồi…」

「Ừa… tớ mệt chết mất……」

「Sau sự kiện này, có lẽ tớ không muốn nhìn thấy bất cứ con sên nào nữa…」

Có 4 rương châu báu trong căn phòng và một ma pháp trận dịch chuyển.

「Mấy cái rương……chúng ta khui chúng đi!」

「Đồng ý! Chiến thôi」

Mỗi người họ mở một cái rương.

「Tớ được một ngọn giáo〜!」

「Của tớ là khiên lớn」

「Còn của tớ là một cái trượng」

Họ lấy những thứ ở trong rương ra và truyền cho nhau xem. Thứ duy nhất hữu ích trong số đó là cái khiên.

「Maple, cậu nên lấy nó. Tớ đâu thể sử dụng nó được…」

Kasumi nói và đưa cái khiên cho Maple.

「Ổn không đó?」

「Ừm, tớ không phiền đâu」

Dù không thể đền đáp đủ được nhưng Maple và Sally đưa cho Kasumi ngọn giáo và cái trượng.

「Fumu……đây là một trạng bị tốt」

Kasumi lẩm nhẩm trong lúc kiểm tra thông tin của chúng.

Nó có mức chỉ số trên cả tuyệt vời cho những người phù hợp.

「Vẫn con một cái rương nữa」

Sally bước tới chỗ cái rương còn lại.

Hai người còn lại cũng đi theo cô ấy và hóng từ phía sau Sally khi cô mở cái hòm.

「n〜… ba cuộn giấy, kk」

Cô tìm xem liệu có cái huy chương nào không và lấy ba cuộn giấy ra.

「Chúng giống y hệt nhau. Chúng giúp ta học được kĩ năng【Khuyến Khích】」

Sally đưa Maple và Kasumi cuộn giấy của họ.

Đặt chúng vào hành trang của mình, việc của họ tại đây đã xong.

「Ây da, giờ thì ra khỏi đây thôi chứ?」

「Ừ… cái hang này phiền phức quá đi mất〜… mệt mỏi」

Bộ ba bước vào ma pháp trận dịch chuyển và rời khỏi cái hang.

Lí do mà họ có thể an toàn thoát khỏi đây là nhờ sự bất bình thường của chính họ.

Nếu họ không bù lấp được những khuyết điểm của nhau thì kết quả có lẽ đã khác.

Ba người quay trở lại sa mạc ban đầu.

「Haa〜… nhìn bầu trời đêm kìa…」

「Có vẻ chúng ta kẹt trong đó cũng không lâu lắm」

「Ừ, nhưng tớ cảm thấy vui vì một vài lí do」

Bầu trời đêm trước mắt họ gợi lên cảm giác tự do ngọt ngào mà họ không thể cảm nhận được khi còn ở dưới cái hang.

「Mà đợi đã… chúng tớ đã định đánh bại Kasumi……nhưng bây giờ tớ không muốn phải đánh nhau nữa」

Sally không muốn bắt đầu một trận chiến sau khi họ vừa cùng nhau hợp tác để thoát khỏi cái hang.

Đương nhiên là Maple cũng cảm thấy tương tự.

「Tớ cũng không muốn phải chiến đấu… à thì ngay từ đầu tớ cũng đã không làm vậy」

「Tớ biết! Nếu vậy thì chúng ta kết bạn nhé!」

「n, tớ không phiền đâu」

Sau khi đã hoàn tất kết bạn với nhau, ba người họ nằm lăn xuống mặt cát và ngước nhìn lên bầu trời đầy sao.

Không biết đó là do họ cảm thấy mệt mỏi hay nhẹ nhõm, họ cứ tiếp tục nằm như vậy thêm một lúc nữa.

「Kasumi… cậu định làm gì sau chuyện này?」

「Để tớ nghĩ đã, dù sao thì chúng ta vẫn có thể gặp lại nhau sau sự kiện này mà」

「Cậu đi cùng tụi tớ cũng được mà…」

「Ừ, đúng vậy đấy!」

「Haha… tớ rất vui, nhưng tớ phải từ chối đề nghị của các cậu. Nếu 2 cái huy chương vàng tụ lại một chỗ thì số lượng trận chiến sẽ tăng lên đáng kể」

Điều mà Kasumi nói không hề sai.

Những người chơi khác đều biết về huy chương của Maple và Kasumi.

Dĩ nhiên là có rất nhiều người nhắm đến chúng.

Họ sẽ bị nhắm tới một cách kinh khủng hơn nữa nếu có những 2 cái ở cùng một địa điểm.

「Tớ hiểu rồi… như vậy đúng là tệ thiệt, nhưng cũng chẳng làm khác được huh」

「Ừ…… yo, tto! Tớ phải đi đây」

Kasumi đứng dậy và phủi bớt cát dính trên người mình.

「Cố hết sức nhé!」

「Các cậu cũng vậy!」

Kasumi vẫy tay từ biệt hai người họ và rời đi.

Và như vậy, một trận chiến hợp tác kì lạ đã chính thức hạ màn.