Maple ngay lập tức nhắn tin thông báo cho Sally.
Sally chạy ngay đến đài phun nước trong chưa đầy 1 phút.
「Oh〜… nó đang tỏa sáng〜」
「Ừ, tớ đã nghĩ là nó có cái gì đó mà」
Sally bước vào trong cái bồn và kích hoạt【Đại Hải】.
「Ánh sáng trở nên mạnh hơn, nhưng mà… có vẻ nó chẳng được tích sự gì cả」
Tất cả nước từ【Đại Hải】bị hấp thụ hết.
Sally ủ rũ vì lại không thu được kết quả gì cả, nhưng Maple trông như đã nghĩ ngợi điều gì đó và bước lên trước.
「Sẽ thế nào nếu chúng ta làm… cùng lúc? Nhìn này! Có tổng cộng 4 đài phun nước trong bức tranh cơ!」
「Đúng là vậy… nhưng sẽ không thể tạo nước kịp lúc được. Kể cả dùng【Siêu Gia Tốc】cũng không thể」
「Vì mọi việc không có chút tiến triển nào như thế này… cậu có muốn thử lại không?」
「Ế? Gì cơ?」
「Không phải mỗi mình Sally có thể tạo ra【Chất Lỏng】」
Maple nói và cho Sally biết kế hoạch mà cô vừa mới nghĩ ra.
「Ế!……Tớ hiểu rồi. Ưm… đúng vậy. Cứ thử xem sao」
Sally tái kích hoạt【Đại Hải】trong bồn nước.
Nhưng ngay trước đó một chút, Maple kêu lớn.
「【Hydra】!」
Đúng thế, độc cũng là một loại chất lỏng.
Và con Độc Long có tới 3 đầu.
Mỗi cái đầu của nó bắn vào bồn nước của 3 đài phun nước nhỏ và lấp đầy chúng.
Ngoài việc không biết liệu có phải lấp đầy mấy cái bồn cùng lúc không, hai cô gái cũng không biết liệu họ có nhất thiết phải dùng nước sạch để đáp ứng điều kiện của chúng.
Tuy nhiên, kể cả vậy thì họ vẫn phải thử.
Lí do là họ cần làm được gì đó trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của sự kiện.
Hiện giờ đã là gần 12h đêm.
Vì họ không rõ mấy cái đài phun nước này sẽ tỏa sáng trong bao lâu, nếu thất bại thì họ sẽ phải tiếp tục vào đêm ngày thứ 6.
Họ không thể đợi lâu đến vậy được.
Kế hoạch của Maple đầy rẫy những lỗ hổng, nhưng có vẻ lần này Chúa đã đứng về phía họ.
「Uwwa?!」
「Chói quá…!!」
Những luồng ánh sáng rực rỡ phát ra từ 3 đài phun nước nhỏ tập trung tại chỗ đài phun nước khổng lồ.
Ánh sáng của đài phun nước khổng lồ càng lúc càng mạnh hơn, và viên pha lê đỏ trên đỉnh đang bay lên trời.
Viên pha lê hấp thụ ánh sáng mặt trăng và khi nó đạt đến mức ánh sáng nhất định, nó lóe lên và vỡ vụn ra.
「Cái…?」
「C-Chuyện gì đây?」
Hại cô gái thận trọng nhìn quanh, rồi một tiếng nổ lớn đột nhiên vang vọng phía sau họ.
Bộ đôi quay lại trong khi bị bất ngờ bởi âm thanh đó.
「N-Nó là gì thế?!」
「Ở đằng kia…!」
Một con đường mới xuất hiện băng xuyên qua quảng trường và đài phun nước trung tâm.
Nó trải dài tới tận vách núi.
Tại đó có một bệ thờ và những hòn đá bao lấy nó.
Tuy nhiên có thể nhìn thấy từ xa là nó đang tỏa ra ánh sáng trắng rực rỡ.
Âm thanh lúc nãy cũng bao gồm tiếng bệ thờ và mấy viên đá bị phá hủy.
Hai cô gái tiếp cận cái bệ thờ đang tỏa sáng đó và tìm thấy một vòng ma pháp ma họ đã trông thấy rất nhiều lần trong sự kiện lần này.
Họ kiểm tra chỗ mấy viên đá từng tồn tại, cẩn thận để không bước lên ma pháp trận, nhưng họ nhận ra một thứ.
「Uwa……」
「Đ-Đây là……」
Đúng là âm thanh của mấy viên đá bị phá hủy có gồm trong chuỗi âm thanh khủng khiếp vừa nãy.
Tuy nhiên nó chỉ là một tiếng động rất thông thường thôi.
Cái đã gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa đó là một cái lỗ tàn tạ xé biển nối vách đá với vùng biển sâu nơi ánh sáng không chiếu sáng được
「Có thứ gì đó ở dưới đó đúng không……」
「Ừ, chắc chắn là vậy. Maple, cậu muốn nhảy xuống không?」
「K-Không đời nào! Đáng sợ lắm!」
Hiện giờ đã là nửa đêm.
Sự can đảm để có thể nhảy xuống vùng biển tối tăm dưới kia đã không nhiều nhặn gì ngay từ đầu, và giờ trông nó lại càng đáng sợ hơn khiến Maple không dám nhảy mặc dù cô chắc hẳn sẽ chịu được sát thương khi rơi.
「Nếu thế thì… chúng ta nên bước vào cái ma pháp trận này… Tớ nghĩ nó cũng kết nối với nơi tận cùng của cái lỗ này」
「Nó dẫn tới một chỗ nào đó chưa bị khai phá đúng không?」
「Ừm」
Hai cô gái đếm từ 1 đến 2 và bước vào vòng tròn ma thuật cùng một lúc.
Và vẫn như từ hồi nào đến giờ, sự hiện diện của họ được bao phủ trong ánh sáng và biến mất.
「Nơi này là?」
「Sally? Ở đây tối quá tớ chẳng nhìn được gì hết…」
「Cậu đợi một chút được không?」
Sally lấy một cái đuốc ra từ hành tranh của mình và soi sáng quang cảnh xung quanh họ.
「Dưới lòng biển… chắc vậy?」
「…ah!! Nhìn phía trên kìa!」
Sally làm theo lời Maple và nhìn lên trên. Có thể nhìn được một bầu trời đầy sao nho nhỏ từ chỗ này.
「Không nghi ngờ gì nữa, chúng ta đang ở trong cái hố đó」
「Lối đi vẫn tiếp tục kìa」
Một con đường hình bán cầu tuyệt đẹp mở ra trước mắt họ.
Những bức tường của nó là nước biển.
Một thứ sức mạnh nào đó đã xé biển tạo nên một con đường băng qua nó.
「Có lẽ chúng ta nên mau chóng đi tiếp? Tất cả sẽ kết thúc nếu lối đi khép lại」
「Ừ! Đúng là vậy」
Họ mau mắn băng qua đường hầm xuyên lòng biển trong bóng tối.
Nơi này vào ban ngày có lẽ có rất nhiều cảnh đẹp, nhưng họ không thể thấy gì cả vì sự kiện diễn ra vào buổi đêm.
Bộ đôi có vẻ hơi lo lắng khi bước đi trong bóng tối với nguồn sáng duy nhất là cây đuốc của họ, họ tự động bám lấy tay nhau theo bản năng.
「Ah!! Có ánh sáng ở đằng kia!」
「Đ-Đúng thật!」
Hai người tăng tốc đi về hướng của nguồn sáng. Luồng sáng dần trở nên lớn hơn, và cuối cùng nó cao vượt đầu hai cô gái khi họ tới nơi.
Nguồn gốc của luồng sáng đó chính là biển cả.
Đó là cảnh biển lúc bình minh rạng rỡ, cứ như thời gian chỉ trôi qua tại chỗ đó vậy.
Những con cá tung tăng bơi và có thể nghe được âm thanh của mấy cái bong bóng nữa.
Vùng biển trải rộng ra như đang ngăn biển tối lại khiến tâm trạng của hai cô gái tốt hơn khi hồi nãy họ còn đang căng thẳng vì phải bước đi trong bóng đêm.
Và những bậc thang làm từ rặng san hô mở rộng từ chỗ đó như thể băng qua vùng biển bình minh này vậy.
Ở trên cùng là một cánh cửa lớn được trang trí bởi những rặng san hô. Đây không gì khác ngoài cửa phòng trùm mà họ đã thấy rất nhiều lần trước đây.
「【Diệt trừ cái ác】huh……cậu đã chuẩn bị cho trận chiến xong chưa?」
「Ừm! Tớ lúc nào cũng sẵn sàng hết!」
Maple thủ thế với chiếc khiên của mình để thể hiện rằng cô đã hoàn toàn sẵn sàng để chiến đấu.
Sally hít một hơi và mở cánh cửa ra.
Đầu tiên cô kiểm tra thứ ở trong căn phòng qua một cái liếc mắt.
Trận chiến sẽ bắt đầu ngay thời khắc bọn họ đặt chân vào căn phòng, khi đó họ sẽ không thể rời khỏi phòng trùm được nữa.
Có thể quan sát địa hình trong căn phòng có thể sẽ giúp họ có được lợi thế khi chiến đấu.
Tình trạng của căn phòng hết sức quan trọng nhất là với Sally người phụ thuộc vào kĩ năng né đòn.
「Maple, trong đó là căn phòng hình bán cầu, và nó có ánh sáng. Ý tớ là nó giống với chỗ mà ta đang đứng đây này」
「Hou, hou」
「Còn nữa… căn phòng này rất rộng. Đường kính của nó là khoảng……50m. Kể cả trần phòng cũng rất cao nữa」
「Vậy tức là…con trùm rất to?」
Chẳng có gì lạ khi con trùm to vì phòng trùm rộng cả.
「Nền phòng lúc này là lớp đá khô… và trông có vẻ là không có cái bẫy nào hết」
「Được tồi〜… giờ thì chiến thôi」
「Lên nào!」
「Ừ!」
Hai cô gái lao thẳng vào căn phòng.
Maple không giương khiên của mình lên để tránh lãng phí【Bạo Thực】một cách không cần thiết.
Đúng như Sally vừa nói, ở đây không có bất cứ một cái bẫy nào cả và cũng không có đòn tấn công diện rộng được tung ra có thể tiêu hao hết điểm【Bạo Thực】.
「………! Nó đến kìa!」
「Ừ!」
*Bashan*, một âm thanh lớn vang lên và những cái xúc tu thò xuống từ trần phòng.
Hai cô gái thấy những cái xúc tu đó giống với xúc tu của con mực.
Không, nó chính xác là xúc tu của một con mực khổng lồ.
Con mực khổng lồ đang bơi ở trên trần căn phòng và chỉ tấn công bằng những cái xúc tu của mình.
「Đó là con trùm sao?!」
「Nhưng chúng ta đâu có ở dưới nước đâu?!」
Hai cô gái bị ngạc nhiên, thế nhưng con mực không để tâm tới chuyện đó và tiếp tục tấn công.
Những cái xúc tu dài hơn 2 lần chiều cao của họ đánh thẳng vào Maple.
「Nó không hoạt động!」
Cái khiên lớn nuốt chửng toàn bộ xúc tu của con mực, tuy nhiên có thể nhìn thấy từ xa là thanh máu của nó không tụt mất tẹo nào.
Điều đó không có nghĩa là nó có nhiều máu.
Nó có nghĩa là tấn công đám xúc tu hoàn toàn không có tác dụng gì hết.
「Chúng ta phải tấn công vào thân của nó!」
「Ế?!!」
「Chuyện này……khó nhằn thật…」
Sally lẩm bẩm trong khi nhìn con mực đang bơi trên đầu họ.
Con mực không quan tâm đến việc hai người họ đang làm, nó tiếp tục tấn công từ vị trí an toàn.