「Hừm…… mình nên quay lại thôi…」
Sally lẩm bẩm, xung quanh cô là hàng tá hiệu ứng sát thương và hiệu ứng ánh sáng lúc chết của một vài người chơi xấu số.
Nếu hiệu ứng đòn đánh trong trò chơi này mà bung ra máu, bộ trang bị màu xanh tuyệt đẹp của cô chắc chắn sẽ bị nhuộm đỏ.
Hành động tàn sát hàng loạt của cô, sự việc được cho là do một con trùm ngẫu nhiên gây ra, cuối cùng cũng đã tới hồi kết.
Đó là vì Sally đã kiếm được 2 cái huy chương cuối cùng.
「Đúng như mình nghĩ; chỉ có một vài người chơi có được chúng… mình đoán hẳn mình đã thực sự may mắn.」
Màn đêm sắp sửa buông xuống.
Đã 5h liền cô liên tục di chuyển và tàn sát bất cứ người chơi nào cô tìm thấy.
Từ phía đằng xa, cô có thể nhìn thấy ngọn núi nơi Maple đang trốn đang được chiếu sáng bởi ánh mặt trời buổi chiều tà.
Nơi đó hẳn phải cách chỗ cô tầm 10km.
Sally đã hạ gục trên 100 người chơi.
Nhưng cho dù vậy, cô cũng chỉ kiếm được vỏn vẹn 2 cái huy chương.
Đúng như Sally đã nói, hai cô gái thực sự đã rất may mắn.
Họ có sức mạnh để hoàn thành những hầm ngục chưa bị khai phá, và đó là thứ giúp ngăn cách họ khỏi những người chơi khác.
「Mình nên đi ngay thôi」
Sally bắt đầu chạy.
Những người chơi cô gặp trên đường trở về đều bị cô biến thành những mảnh sáng và tan biến, nhưng dù gì thì việc đó cũng không thể tránh khỏi.
「Xong rồi! Tớ về rồi đây!」
Sally ngay lập tức bước vào cái hang.
Cô đã thuộc đường đi tại đây, vì vậy cô mau chóng di chuyển tới chỗ của Maple, nhưng cô đã phải dừng lại khi đi được nửa đường.
「Uwwa……」
Một bức tường độc chắn tạ lối đi tới vị trí của Maple.
Kể cả nếu nó có bị phá hủy đi nữa, những người đó cũng sẽ không thể tiến vào sâu hơn được bởi vì đến cả những bức tường và trần hầm cũng bị bao phủ bởi chất độc.
「Maple huh… mình nên gửi cho cậu ấy một tin nhắn…」
Một lúc sau khi cô nhắn tin cho Maple, Maple băng qua bức tường độc.
「Tớ lấy được đủ số huy chương rồi」
「Ohh! Tuyệt vời!」
Sally đưa mấy cái huy chương cho Maple.
Với chúng, họ đang nắm trong tay tổng cộng 20 cái huy chương.
Giờ họ chỉ cần bảo vệ chúng mà thôi.
「Cậu có muốn làm gì đó không? Tớ nghĩ rằng đi cày cấp cho pet của chúng ta cũng được đấy chứ.」
「Ah! Tớ nhớ ra rồi! Tớ cũng đang định nói với cậu về chuyện đó!」
「Gì thế?」
「Theo tớ!」
「Không… chuyện đó là không thể mà…」
Băng qua con đường tràn ngập chất độc là việc bất khả thi đối với Sally.
「n〜… nếu vậy thì, cưỡi lên khiên của tớ có được không?」
Maple hủy kích hoạt Kén Độc làm bức tường biến mất ngay tức thì, sau đó cô đặt chiếc khiên lớn của mình lên mặt đất.
「Tớ sẽ nghe cậu, nhưng mà cậu định làm gì?」
Sally đứng lên chiếc khiên. Chuyện này cũng giống khi đứng lên một cái xe trượt tuyết vậy.
「Tớ sẽ đẩy mạnh hết cỡ」
「Ế?」
「Tớ sẽ đẩy mạnh hết cỡ」
「Không phải chuyện đó đối với cậu là quá khó sao?」
「Tớ có thể làm được!」
Maple gắng hết sức lực đẩy cái khiên đi.
Cô ấy dừng lại sau khi cái khiên dịch chuyển lên trước được khoảng 50cm.
「……Tớ không thể」
「Ưm, tớ nghĩ vậy. Còn sau đó thì sao? Cậu định làm gì? Tớ muốn được trả lời câu đó trước」
「Ahh, ê〜tô… có một căn phòng khác tại một ngõ cụt khác với chỗ tớ ở lúc cậu đi, và lũ quái kiến bự cỡ 20cm xuất hiện tại đó, thế nhưng chúng rất yếu, vì vậy tớ nghĩ chúng là công cụ cày cấp hoàn hảo cho Syrup và Oboro!」
Hai cô gái đã không khám phá hang động này một cách kĩ càng, vì vậy họ đã không để ý điều đó.
Maple đã cảm thấy buồn chán, do đó cô đã phát hiện ra nơi này trong lúc đi bộ vòng quanh sau khi đã hoàn tất việc thiết lập lớp độc tố.
「Chúng có xuất hiện liên tục không?」
Sally hỏi.
Cô nghĩ rằng nếu có thể là nơi thích hợp để tăng cấp cho thú cưng của họ nếu bọn quái tại đó sản sinh vô hạn.
「Có 3 con xuất hiện mỗi 10 phút!」
「Nếu thế thì… tớ xin lỗi, nhưng Maple có thể tự mình lo liệu được không? Tớ không nghĩ rằng mình có thể tới được đó…」
「Tớ hiểu rồi! Vậy thì tớ sẽ cố hết sức!」
Sally rời khỏi cái khiên lớn và Maple liền tái trang bị nó trong khi quay trở lại khu vực sâu hơn của cái hang.
「Ư〜m, mình chẳng có gì để làm cả」
Lúc này Sally quyết định quay trở ra.
Không hẳn là cái hang đã hoàn toàn bị phủ trong chất độc, nhưng ít nhất nó cũng chiếm đến những 1/3.
Sau khi đi hướng ra cửa hang được một lúc, Sally ngồi nghỉ khi cô tới được một đại sảnh.
Đó là một căn phòng rộng hình vuông với chiều dài mỗi cạnh là 20m, và những bức tường tại đây cũng được trang trí khá công phu.
Sally đoán nơi này hẳn từng là phòng của một con trùm phụ.
「Mình sẽ bảo vệ Maple」
Đây không phải một hầm ngục mà ai đó có thể sử dụng ma pháp trận dịch chuyển để thoát ra ngoài.
Do nơi này đã bị khai phá hoàn toàn, có ít quái vật xuất hiện hơn.
Như Maple đã nói, vẫn có một số nơi có xuất hiện quái vật.
Tuy vậy, Sally chỉ biết được 1 vài vị trí như vậy.
Nếu đã thế thì Sally định bảo vệ Maple khỏi cái gì?
Đương nhiên ý cô ấy là những người chơi khác.
Ngay lúc này, chỉ còn lại một số ít hầm ngục chưa được khám phá ra. Nếu những người chơi đó phát hiện được một nơi trông giống với một hầm ngục như cái hang này, chắc chắn họ sẽ mò vào để tìm kiếm huy chương.
「Dù sao nếu một trong số họ có【Độc Vô Hiệu】, chúng ta sẽ tiêu đời」
Hiện giờ thì Maple không thể đánh bại người chơi có kĩ năng【Độc Vô Hiệu】.
Bởi vì Sally cũng chẳng có gì để làm, cô tính đến việc bảo vệ Maple cho chắc ăn.
「Cũng phải nói rằng nơi này… giống một cái hầm ngục thật…」
Tại đây có con trùm cuối là Maple, còn Sally là con trùm phụ, và phần thưởng cho kẻ chiến thắng là 1 cái huy chương vàng cùng với 20 cái huy chương bạc hết sức béo bở.
Nơi này cũng chẳng có mấy con creep.
Đây thực sự là một hầm ngục vô cùng hấp dẫn.
「Mình cần phải bảo vệ nơi này cho tới khi ngày thứ 6 kết thúc……」
Nếu họ trụ được tới ngày thứ 7 của sự kiện, lượng hồi chiêu làm suy yếu sức mạnh của Maple sẽ hoàn toàn biến mất.
Miễn là Sally thủ được tới lúc ấy, Maple sẽ khôi phục được toàn bộ sức mạnh của mình.
「Nghĩ theo kiểu đấy thì… Maple giống như một Chúa Qủy đang chờ đợi sự phục sinh của mình vậy ……」
Sally suy ra từ việc có rất nhiều người chơi trong các khu vực xung quanh đây, cuộc thám hiểm ở phía bên kia dãy núi hẳn cũng gần như đã kết thúc.
「Không biết liệu sau đó họ có tới đây không nhỉ?」
Sally ngồi đợi một lúc, và cô nghe tiếng ai đó nói chuyện ở trước cửa hang.
「Có người!」
Đó là một nhóm 4 người đàn ông đang lăm le vũ khí tiến vào đại sảnh của Sally.
Sally nhanh chóng kiểm tra trang bị của họ.
Giáo, Khiên Lớn, Trượng, Đại Kiếm.
Họ hoàn toàn là một đội bình thường, đội hình của họ có sự hài hòa khá ổn định.
「Tại sao cô lại ở đây?」
「Cô là… một người chơi… phải vậy không?」
Không thể trách được nếu họ có nghi ngờ khi thấy một cô gái với bộ trang bị xịn xò ở tại một nơi trông rất giống phòng trùm như thế này.
Họ có thể nhìn thấy thanh HP của cô ấy, nhưng trông nó cũng không khác gì một con quái cả.
Nếu Sally nói cô là một con trùm, khi đó cô sẽ là một con trùm đích thực.
「Ta chiến nhé?」
Cho dù Sally có cho họ biết mình là một người chơi đi chăng nữa thì họ cũng vẫn sẽ chiến đấu do họ cần lấy được huy chương của cô. Và nếu Sally nói rằng cô không giữ cái nào cả thì họ cũng sẽ không đời nào tin lời cô nói.
Hơn nữa, nếu mặc kệ cho bộ tứ này tiến vào sâu hơn, họ cũng sẽ phải đối mặt với con đường phủ trong chất độc của Maple.
Sẽ chẳng có gì lạ nếu họ nghĩ đấy là một hầm ngục chưa được hoàn thành khi thấy được cảnh tượng đó.
Hai cô gái sẽ thất thủ nếu họ có thể vượt qua được nó.
Đánh bại họ lúc này là lựa chọn an toàn nhất.
Nếu đã như vậy, hành động như một con trùm có lẽ sẽ thú vị hơn, hoặc ít nhất thì đó là những gì Sally nghĩ.
Để làm thế, cô đáp lại họ với một câu trả lời hết sức khuôn mẫu.
「Có vẻ như là… chúng ta có một bữa tiệc ở đây!」
Nhóm 4 người ngay lập tức nghĩ rằng Sally là một loại trùm phụ, và hoàn toàn tin tưởng rằng cái hang này là một hầm ngục chưa được khai phá hoàn toàn.
「Mình mong rằng đây sẽ là một trận đấu thú vị」
Những con cá phủ trong luồng sáng lam xuất hiện xung quanh Sally.
Lí do cô hành động như một con quái ư.
Đó là bởi cô vẫn còn cảm thấy phấn khích sau cuộc tàn sát hồi chiều của mình.
Cô ấy không thể kìm được mong muốn được giết chóc thêm nữa.
Nếu họ nghĩ cô là một con trùm, chắc chắn họ sẽ chiến đấu. Đồng thời đối thủ của cô cũng sẽ tung hết sức trong trận đấu này.
Bởi vì sau cùng thì cô vẫn phải đánh bại bọn họ, cô muốn làm điều đó theo cách thú vị nhất.
Đối với Sally, có được niềm vui khi chơi game là điều quan trọng nhất.
「Fufufu… chuyện này thực sự thú vị đây」
「Hãy cẩn thận! Chiến nào!」
「「「Yeah!」」」
Đối với các game thủ, không có gì lạ khi họ tìm kiếm một niềm vui khác nằm ngoài thực tế.
Sally và nhóm 4 người này cũng không là ngoại lệ.
Tại một diễn biến khác, Maple đang nằm ườn ra trong một góc phòng và cổ vũ cho Syrup cùng với Oboro.
「【Cắn】! Tiến lên〜! Đánh hết sức mình! 【Lửa Hồ Ly】!」
Maple mỉm cười hài lòng khi thấy lũ kiến bị đánh bại dễ dàng.
「Tuyệt lắm〜! Rất tuyệt! Hãy cố cày cấp hết sức nhé!」
Maple ngồi dậy và xoa đầu bọn chúng.
Đó sẽ là cảnh tượng một cô gái đang chơi đùa với động vật nếu Maple không mặc full set trang bị của mình.
Đó là một cảnh tượng hết sức đời thường tại thế giới thực.
Maple hoàn toàn không biết gì về trận chiến của Sally cả.
Có lẽ, Maple là tuýp game thủ hoàn toàn khác với bọn họ.