Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3532

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 72: Miso

Sau bữa trưa, tôi đi làm mấy việc của mình.

Tôi làm mấy việc vặt như thu thập nguyên liệu và bảo trì dụng cụ.

Dù là trưởng nhóm, nhưng tôi vẫn làm tất tần tật mấy việc vặt.

Tôi không ngồi yên một chỗ và ra lệnh như vua chúa đâu.

「Hokage-kun, cậu có thời gian không?」

Eri bắt chuyện khi tôi đang lặng lẽ làm việc.

「Tớ có, sao vậy?」

Tôi đặt cái giáo đá đã lâu chưa được dùng dựa vào tường.

「Về thứ này...」

Eri đưa cuốn sách trên tay ra.

Đây là một cuốn sách về kinh tế gia đình, và trang sách được lật ra nói về chủ đề liên quan đến nấu ăn.

Cô ấy chỉ vào bức ảnh có hình súp miso ở góc trang.

「Súp miso?」

「Ừm, tớ muốn làm thứ đó.」

「Oh, vậy thì tốt! Súp miso là một trong những món ăn truyền thống ở Nhật Bản mà.」

「Có tảo wakame rồi phải không? Nó rất ngon khi ăn chung với súp miso.」

「Chắc chắn là vậy rồi. Hãy làm chúng nào!」

「Tớ cũng muốn làm lắm… nhưng bọn mình không có miso.」

「Oh.」

Tôi quên khuấy mất.

Tôi đã nghĩ đến việc làm miso, nhưng chả biết đã quên từ khi nào nữa.

Tôi hoàn toàn quên mất đấy.

「Để làm miso, thì cậu cần đậu nành.」

「Đậu nành… chúng không có ở gần đây sao.」

「Có. Bọn mình chỉ cần đi lấy chúng thôi, không có vấn đề đâu. Vấn đề là chúng ta nên lấy bao nhiêu. Bọn mình sẽ cần rất nhiều đậu nành nếu muốn làm miso. Tụi mình sẽ phải hỏi xin Mana cho mượn lũ khỉ vì bọn mình khó mà đi thu thập được.」 

Tôi nhìn một vòng nơi ẩn náu, và thấy ngay Mana.

Cô ấy chỉ vừa mới trở về và giờ đang thưởng cho bọn khỉ.

Dường như Mana đang cho chúng ăn mấy loại trái cây có màu trắng.

Vì bị chia ra làm nhiều phần nên tôi không biết là gì cả, nhưng có vẻ như đó là trái cherimoya.

Là kem rừng, ngon đến mức nhão cả má.

「Đây, aahn.」

「Uki!!」

Mấy con khỉ ngoan ngoãn xếp thành hàng dài, há miệng mà chờ thứ đồ ăn ngọt ngào chui vào khi đến lượt.

Rồi, chúng nó rời khỏi nơi ẩn náu với tâm trạng hạnh phúc sau khi ăn cherimoya.

「Mana, cậu có thời gian không?」

Tôi bắt chuyện với Mana sai khi cô ấy cho lũ khỉ ăn xong.

Tôi nhờ cô ấy giúp bởi vì bọn tôi cần tới đậu nành để làm miso.

「Tớ không phiền đâu? Nhưng, Meiko, cậu ổn chứ?」

Mana kiểm tra Meiko, đội trưởng của đội thủ công.

「Không sao đâu, bọn mình giờ có đủ cao su rồi.」

「Ừm! Vậy thì, tớ cần làm gì nào?」

「Tớ muốn bọn khỉ giúp thu thập đậu nành.」

「Được! Vậy thì, Hokage cần chuẩn bị cho Rita và cả nhóm một phần thưởng.」

「Hiểu rồi.」

Tôi để Eri lại nấu bữa tối, và một mình đi ra ngoài để hái trái cây.

Nhờ sự giúp đỡ của bọn khỉ, chúng tôi đã thu về một lượng đậu nành vừa đủ dùng.

Tôi lại được nhắc cho nhớ rằng chiến thuật biển người là tốt nhất.

「Vậy thì, bắt đầu làm miso nào.」

Tôi đã chỉ cho Eri cách làm miso rồi.

Thật sự thì, làm miso tốn cả đống thời gian.

Nhưng, công đoạn chuẩn bị đã xong rồi, nên bọn tôi có thể hoàn thành nó trong thời gian ngắn hơn.

Dẫu vậy, vẫn phải mất đến một ngày lận. Vậy nên, bọn tôi phải đi đường tắt nhiều hơn nữa.

「Việc đầu tiên cần làm là rửa đậu nành.」

Tôi đổ nước vào một cái xô đất nung rồi cho chỗ đậu nành vào trong đó.

Để đậu nành thấm càng nhiều nước càng tốt.

「... Đó lẽ ra là cách mà nó được làm. Nhưng tụi mình đang đi đường tắt.」

「Huh?」

「Bọn mình sẽ nghiền đậu trước khi rửa.」

「Nghiền?」

「Ừm, nghiền như nghiền vỏ sò ấy. Chỉ là không có nghiền nát. Chỉ làm đến mức hầu hết chỗ đó tách ra làm đôi. Nói cách khác thì, chỉ nghiền nhẹ thôi.」

Tôi làm mẫu.

Tôi cho đậu vào cái cối gỗ rồi dùng vồ gỗ nghiền nhẹ.

Cối và vồ được dùng cho mục đích khác, nhưng nó vẫn hữu ích trong việc này.

「Sau khi nghiền xong, tụi mình sẽ quay lại bước rửa.」 

「Tại sao phải nghiền chúng trước vậy?」

「Để cho chúng hút ẩm hiệu quả hơn.」

「Ra vậy, nghĩa là nước sẽ dễ thấm vào hơn khi chúng nứt.」

「Chuẩn.」

Đậu nành thoạt nhìn qua thì trông khá sạch, nhưng thực chất lại rất bẩn.

Vậy nên phải rửa sạch chúng với nước nhằm loại bỏ bụi bẩn.

Tốt nhất là nên thay nước mới nhiều lần.

「Sau khi rửa sạch thì, nghiền chúng lần nữa.」

「Nghiền nữa?」

「Đúng, lần nữa. Tất cả chỉ để cho chúng dễ thấm nước hơn.」

Lần này, bọn tôi phải chắc rằng chúng sẽ không vỡ ra thành từng mảnh.

「Sau đó, chúng ta sẽ ngâm nó vào nước. Thông thường, cần phải ngâm trong 10 tiếng, nhưng vì là đường tắt nên một tiếng là đủ rồi.」

「Oh.」

「Ừm, về mặt chất lượng, hương vị sẽ kém hơn. Nhưng vẫn đáng để mong đợi.」

Tốc độ hấp thu nước của đậu nành cũng không tệ cho lắm.

Sau một tiếng, nước trong xô đã giảm đi trông thấy.

「Đổ đầy nước rồi đun sôi nó.」

Bọn tôi chuyển chúng vào một cái nồi đồng lớn và đun sôi chỗ đậu nành.

「Bọn mình không thể đi tắt công đoạn đun sôi được, và nếu vội vàng, nó sẽ chỉ là thất bại hàng loạt thôi. Vậy nên quá trình này phải thành công.」

Tôi dùng đũa gắp miếng đậu nành lên.

Ngay khi đưa đũa lên, nó vỡ ra thành từng mảnh.

Cứ như thể gắp một miếng trứng hấp bằng đũa vậy.

「Mềm như vừa nãy là xong rồi.」

Tôi chuyển đậu nành đã được đun chính sang một nơi khác và để nguội lại.

Bước cuối cùng là để nguội cho đến chạm vào mà không cảm thấy quá nóng.

「Cuối cùng, bọn mình trộn muối và men koji với nhau.」

「Koji? Cậu chuẩn bị nó khi nào vậy?」 

「Trước đây, tớ đã cố để làm miso. Nhân tiện thì, cậu có thể làm koji nếu cậu có đậu nành và lúa mì. Tớ sẽ chỉ cho cậu cách làm chúng sau.」

Tôi trộn muối và koji với nhau, và dùng tay nhào lộn chúng. 

Mấy hạt đậu nành vốn đã vỡ vụn đã trở thành một mớ hỗn độn ướt át.

Tôi nhào nặn chúng nhiều lần, lặp đi và lặp lại…

「Và đây là hoàn thành! Chừng này là đủ dùng cho ngày hôm nay.」

「Oh!! Một ngày miso, thật tuyệt vời.」

「Cậu cần phải dùng hết chỗ được làm ra ngay trong ngày. Trong trường hợp nếu cậu muốn để dành cho ngày hôm sau hoặc lâu hơn nữa, cậu cần đậy nắp thứ mà đựng miso và đặt vật nặng lên. Nếu không, nó sẽ tách ra ở bên trong và khiến mùi vị trở nên tệ đi. Đó là lý do họ thường bảo quản nó khoảng 6 tháng trước khi dùng.」

「Thật ư? Cậu dường như biết còn nhiều hơn trong sách nữa đấy, Hokage-kun.」

「Sách kinh tế gia đình dạy cậu mấy phương pháp hiện đại mà.」

Với việc này, súp miso được thêm vào bữa ăn của bọn tôi.

Mặc dù, không ngon bằng mấy loại hiện đại.

Tuy nhiên, vẫn có súp miso nên bọn tôi rất là hào hứng.

Trứng, rồi sữa và bây giờ là miso.

Văn hóa ẩm thực của bọn tôi phát triển mà không gặp trở ngại nào.