Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7345

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 134

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2465

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 88

Web Novel - Chương 78: Chăm bệnh hay là giám sát (R18)

Đại dương thật sự rất cuốn hút.

Như một cái thủy cung với đủ mọi loại cá, từ lớn cho đến bé.

「Chừng này tảo wakame và tảo kombu chắc là đủ rồi.」

「Shinomiya-kun, cùng tận hưởng đại dương thêm chút nữa nào.」

「Tất nhiên rồi.」

Sau khi đưa tảo wakame và tảo kombu về nơi ẩn náu, tôi và Shiori quay lại chỗ biển để lặn.

Có vẻ như Shiori rất thích chơi cùng lũ cá.

Shiori mỉm cười hạnh phúc khi mấy con cá ngậm ngón tay cô.

Mặt khác, tôi thì…

Làm ơn, đừng có chơi quá mạnh.

… Tôi đang chơi cùng một con cá voi sát thủ.

Trước đó, là một đàn cá heo.

Nó đã rất vui, còn lũ cá voi sát thủ thì có đáng sợ hơn một chút.

Tại sao ư? Vì chúng quá khỏe.

Ngay cả khi chỉ là chơi đùa, nó vẫn có thể dẫn đến tử vong.

Chỉ cọ xát cơ thể của nó vào người thì được, nhưng nếu mạnh quá có thể khiến cơ quan nội tạng bị vỡ.

Vấn đề là lũ này không có ý định thù địch.

Bởi vì không thù địch nên tụi nó nghĩ là chúng chỉ đang chơi đùa cùng bọn tôi.

Ngay cả khi xua đuổi, thì tụi nó cũng không rời đi.

Có vẻ như đều ổn cả.

Mấy con cá voi vồ lấy tôi với một mức độ mà con người chịu được.

Chúng không hề làm mấy cái chuyển động có thể giết chết tôi nếu quá trớn.

Dần dần, tôi cảm thấy bình tâm lại và yêu thích nó.

「Nhìn này, Shiori.」

Tôi nói chuyện với Shiori, người đang trong tâm trạng vui vẻ khi được mấy con cá vây quanh.

Shiori nhìn về phía tôi, và ngạc nhiên đến mức bộ hàm của cô ấy như muốn rơi xuống vậy.

「Cậu đang làm gì thế? Shinomiya-kun.」

「Tớ không cưỡi cá heo, mà là cá voi sát thủ!」

Tôi đang ngồi lên mình con cá voi.

Nó không ghét chuyện này, ngược lại còn ngoan ngoãn cơ.

「Tiến về phía trước! Tiến!!」

Tôi ra dấu cho con cá voi bơi đi với tốc độ cực nhanh.

「Woahh!!!」

Tất nhiên, tôi không thể chịu nổi nó.

Tôi bị thổi bay khỏi người của con cá voi trong nháy mắt.

Con cá voi lo lắng mà quay lại.

Rồi, nó dừng lại ngay phía trước tôi, nên nó không va phải tôi.

「Xin lỗi về điều đó, con người chỉ là thứ nhỏ bé trước đại dương.」

Tôi xoa nhẹ mình con cá voi rồi lại trèo lên người nó.

Đã đến giờ ăn trưa, và khoảng thời gian nô đùa tại biển cũng đã hết.

Sau khi chào tạm biệt lũ cá cùng bọn cá heo sát thủ, tôi và Shiori quay về nơi ẩn náu.

「Đây là lần đầu tiên của cậu á, khó tin thật.」

Tôi xem xét hộp cơm nguyên mẫu mà Eri làm.

Cái hộp cơm được làm bằng đồ sơn mài ở đây.

「Hộp cơm do chính tay Eri-dono làm. Tớ xúc động quá!」

「Nếu dùng thứ này tại trường, tụi mình có thể trở thành người bình thường rồi!」

「Thật tuyệt vời, cơ bắp!」

「Không gì tuyệt hơn, hết.」

Những tên thô tục, đần độn như bọn tôi rất dễ bị sa lưới bởi mấy hộp cơm tự tay làm của phụ nữ.

Hơn thế nữa, người làm ra nó lại là một người đẹp như Eri.

Hai má của bọn tôi nới lỏng ra khi nghĩ đến việc bản thân lại sẽ trở nên bình thường tại thế giới này.

「Từ giờ tớ sẽ làm cơm hộp cho bữa trưa của cậu, để thuận tiện hơn cho nhiệm vụ đi do thám.」

Eri nói. Amane cúi đầu rồi cảm ơn cô ấy.

Sau bữa trưa, bọn tôi lại có một vấn đề.

「Tớ đã bị cuốn theo quá, xin lỗi.」

Shiori nằm xuống.

Trông không giống như cô ấy đang bị cảm hay là bị ốm.

Chỉ là do Shiori quá mệt do chơi nhiều lúc ở biển.

Nhưng tôi cũng không thể bất cẩn được.

Vì suy giảm thể lực có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh.

Vậy nên, cô ấy sẽ phải nghỉ ngơi.

Tôi ngồi xuống cạnh Shiori.

Karin thì đang ngồi trên tấm futon của ai đó.

「Tớ không bị bệnh, nên cậu không cần chăm sóc cho tớ đâu.」

「Không phải chăm bệnh, mà là giám sát. Chỉ để cậu sẽ không chạy lung tung.」

「Cậu tốt bụng thật đấy, Shinomiya-kun.」

「Cũng không hẳn, bình thường thôi.」

Shiori nới lỏng hai má ra.

Sự mệt mỏi khiến cho cô ấy trông rất yếu ớt.

Đó là lý do tại sao khiến cho tôi vô thức vuốt ve má của cổ.

「Shinomiya-san, tớ xin lỗi. Nhưng tớ đang đến giai đoạn căng thẳng trong việc vẽ bản thiết kế, nếu hai cậu muốn tán tỉnh nhau, tớ có nên vào sâu trong hang không? Hết.」

Yoshiokada lên tiếng với một tông giọng gai góc.

Cậu ấy bị kẹt ở độ 80% trong một khoảng thời gian rồi.

Nhớ ra điều đó, tôi cảm thấy bản thân thật có lỗi.

「Xin lỗi vì làm phiền cậu. Bọn mình sẽ di chuyển ngay. Shiori sẽ dễ dàng nghỉ ngơi nếu trời tối hơn.」

Tôi bế Shiori.

Luồn tay xuống bên dưới tấm đệm và nâng cô ấy lên.

「Này, Shinomiya-kun?! Tớ có thể tự đi được!」

「Đừng bận tâm. Cứ nghĩ đó là lời cảm ơn thay cho việc cắt thôi.」

Tôi bế Shiori lẫn tấm futon luôn, bế như cô dâu vậy.

「Tớ vui nhưng cũng rất xấu hổ. Nhưng tấm futon không phù hợp với tâm trạng lúc này cho lắm.」

「Ừm, nếu có tâm trạng thì sẽ có rắc rối mất.」

Tôi tiếp tục đi sâu hơn vào bên trong nơi ẩn náu.

Bọn tôi đi đến một chỗ dễ chịu, nơi được mấy cơn gió từ cái hồ thổi qua.

「Cậu chắc chắn sẽ bị lạc trong nơi ẩn náu.」

「Nếu không có mấy con dấu thì cậu cũng lạc thôi.」

Mấy bức tường của nơi ẩn náu được đánh dấu rất tỉ mỉ.

Nhờ nó, bọn tôi sẽ không bị lạc. Nhưng nếu không có nó, thì rất là nguy hiểm.

Nơi này rất rộng, và kết cấu cũng rất phức tạp.

Bọn tôi vẫn chưa khám phá hết mọi ngóc ngách của nó nữa mà.

「Đây rồi.」

Tôi đặt Shiori xuống sàn, rồi ngồi cạnh cô ấy.

「Shinomiya-kun, vào đây luôn đi.」

Shiori mời tôi vào nằm cùng.

「Tớ không phiền đâu, nhưng sẽ rất chật nếu tớ nằm cùng.」

Tấm futon chỉ dành cho đủ một người.

Nó chỉ vừa đủ với Shiori.

Quá nhỏ nếu thêm tôi vào nữa.

「Tớ không thấy phiền đâu. Tớ cảm thấy có lỗi vì là người duy nhất được nằm nghỉ.」

「Nếu cậu đã nói vậy thì...」

Tôi không có lý do để từ chối, vì vậy tôi nằm vào trong đó.

Trước đây, tôi sẽ hứng lên vì chuyện này.

Ý tôi là, tôi sẽ cứng lên ngay khi được mời.

Nhưng bây giờ, chỉ có nửa cương cứng thôi, nghĩa là tôi đã phát triển hơn rồi.

Ai có thể nghĩ được rằng hoạt động tình dục của tôi trong vòng chưa đầy hai tháng… Ugh.

「Đợi đã, cậu làm gì vậy?」

「Cậu không muốn ư?」

Shiori nở một nụ cười tinh quái, rồi quay về phía tôi.

Đôi tay của cô ấy mò xuống quần tôi, rồi chạm vào đáy quần.

「Tớ không ghét nó, nhưng cậu biết là nó rất khó khăn mà?」

Dương vật của tôi to lên ngay lập tức.

Ngay lúc này mà bị từ chối thì đúng là cực hình.

「Ừm, nếu tớ không muốn thì đã không làm việc này đâu.」

Xoa, xoa.

「Đúng vậy nhỉ.」

Nhờ nó mà cô ấy dễ dàng nói chuyện hơn.

Tôi rũ bỏ tâm trí mình rồi đè lên người Shiori.

Nắm lấy cổ tay của Shiori rồi liếm cổ của cô ấy.

Cùng lúc đó cô ấy xoa nắn dương vật đang cương cứng của tôi.

「Nhưng tại sao cậu lại mời gọi tớ?」

「Tớ khá là dâm. Một khi cuộc sống đã ổn định. Tớ sẽ hứng lên. Và rồi, Shinomiya-kun cởi quần áo ngay trước mặt tớ, hiểu chứ? Vậy nên tớ không chịu đựng nổi nữa.」

「Tớ đoán phụ nữ cũng có nhiều mức độ ham muốn khác nhau nhỉ.」

「Ừm.」 

Cuộc trò chuyện của bọn tôi đến đó là kết thúc.

Sau đó, chỉ còn những âm thanh rên rỉ cùng tiếng thở gấp.

Bọn tôi cởi quần áo cho nhau, da thịt của chúng tôi chạm vào nhau, rồi liếm láp nhau như những con thú.

「Cậu không đưa nó vào ư?」

Khi bọn tôi đang làm cho nhau cảm thấy sung sướng, Shiori hỏi tôi.

Hai má cô ửng đỏ, khuôn mặt ngây ngất cùng đôi môi chảy dãi.

「Tớ không mang theo cái bao cao su nào cả.」

「Không sao đâu, vì kinh nguyệt khá nặng, nên tớ luôn uống thuốc.」

「!」

Tôi chả biết thuốc và kinh nguyệt thì liên quan cái gì cả.

Nhưng, tôi chỉ cần biết là cô ấy đang uống thuốc, nên ra hết vào trong có lẽ sẽ ổn thôi.

「Vậy thì, sẽ không có vấn đề gì chứ?」

「Ừm. Nhưng, đây là lần đầu của tớ, nên có thể sẽ đau lắm. Tớ nghe rằng là nó rất đau.」

「Không sao đâu, ngay cả khi trông như thế này thì tớ cũng đã có kinh nghiệm rồi. 」

「Dù sao thì những cô gái ở đây đều bị Shinomiya-kun thu hút mà.」

「Tớ không hay biết về chuyện đó. À thì, có thể là như vậy.」

Tôi nới rộng âm hộ của Shiori ra với bàn tay đầy kinh nghiệm của mình.

Sau khi cẩn thận làm ướt nó, tôi nhẹ nhàng đưa dương vật vào.

Cho đến bây giờ thì mình đã làm với bao nhiêu người rồi?

Thôi không thể nhớ được con số chính xác nữa.

Tôi đã từng đùa về việc mình là một tên ăn chơi, nhưng bây giờ thì có vẻ đúng thật.

「Ahhhhhhhhh, wow, chuyện này thật tuyệt vời Shinomiya-kun!」

「Tớ cũng thấy vậy, điều này thật tuyệt vời. Khó mà tin Shiori lại khít như vậy được.」

「Vào, vào sâu hơn nữa đi. Shinomiya-kun, nó chạm vào rồi.」

Đúng như mong đợi, làm tình có khác.

Dù có liếm núm hay lấy tay vuốt ve cô cỡ nào thì cũng chỉ là màn dạo đầu thôi.

Tất cả chỉ làm nên cho thứ chính là đưa dương vật vào.

「Tiếp tục đi, xin cậu, Shiori.」

「Ra, ra bên trong tớ đi.」

Dopyuu!!

Tinh dịch của tôi bắn ra ngay khi tôi đâm sau vào trong cô ấy.

Sau khi xuất tinh, cô ấy giữ nguyên vị trí để cho tinh dịch không chảy ra ngoài.

「Ừm, tớ cảm thấy như nó đang chảy khắp ở bên trong mình vậy.」

「Tớ đã bắn vào trong đúng như cậu mong muốn.」

Tôi nằm xuống cạnh Shiori, rồi ôm cô ấy.

「Càng mệt mỏi hơn thì có ích gì, trong khi cậu đang nghỉ ngơi hả.」

「Nhưng, chuyện đó rất tuyệt vời.」 

Bọn tôi mải trò chuyện về chuyện chăn gối, trong khi nhìn ngắm trần hang.