Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Web Novel - Chương 84: Lần đầu đánh bắt cá ven biển

Ngay sau cái lúc mà tôi cùng Karin làm tình.

Bọn tôi đi tắm cho sạch mồ hôi, rồi đi về phía lối ra vào của nơi ẩn náu.

「Cuối cùng cũng xong rồi, Hokage-kun!」

Meiko nói với tôi cùng vẻ mặt hạnh phúc.

Cô ấy khoe cái lưới hình tròn có tay cầm, mà bản thân cổ đang cầm bằng cả hai tay.

Đó là một cái vợt dùng để xúc cá.

「Trông được đấy!」

Tôi đã nhờ Meiko làm nó.

Phần tay cầm dài hơn, còn phần miệng thì rộng hơn chút.

Nên để sử dụng thứ này thì phải cần phải dùng cả hai tay.

「Nó có đủ bền không vậy?」

「Tớ nghĩ là ổn. Tụi mình đã tăng thêm tỉ lệ đồng so với cái bé hơn mà bọn mình từng làm để cho Arisa đi câu cá chỗ biển trước đây.」

「Vậy thì, như này là quá ổn rồi.」

Tôi nảy ra ý tưởng bắt cá bằng cái vợt xúc nhờ lúc mà Arisa muốn có một cái.

Khi thấy Meiko làm một cái để câu cá ở biển thì, bỗng dưng tôi lại có hứng.

「Ừm, cái này trông được đấy.」

Tôi cầm cái vợt đã được hoàn thiện, rồi kiểm tra nó.

Là hỗn hợp với đồng nên nó rất thô và khó cầm nắm.

Cảm giác như thể tay tôi sẽ gãy nếu như nắm nó quá chặt vậy.

Tay cầm được làm bằng gỗ, còn phần lưới là sự kết hợp giữa đồng và dây.

Nhìn thì bất tiện, nhưng mà hiệu suất miễn phải bàn.

Cái vợt này là thành quả từ công nghệ của bọn tôi.

「Nói mới nhớ, tại sao tớ là người duy nhất cậu vẫn gọi bằng họ thế?」

Tôi bất chợt hỏi.

Về căn bản thì, Meiko gọi tôi là「Shinomiya-kun!」

Đôi lúc thì là「Hokage-kun!」, nhưng không nhiều.

Mặt khác, tôi đã gọi tụi con gái bằng tên từ lâu lắm rồi.

Ví dụ, tôi gọi Arisa thay vì là Nikotama-san.

「Cũng chẳng có lý do cụ thể nào, cậu không thích khi tớ gọi cậu bằng họ ư?」

「Cũng không hẳn.」

「Vậy thì, tớ sẽ gọi cậu theo cách mà tớ muốn.」

「Ừm, được chứ.」

Rồi Meiko đổi chủ đề, và nói「Bỏ chuyện đó qua một bên.」

「Cậu định dùng cái vợt này để xúc cá gì vậy?」

「Cái này á? À thì.」

Tôi sắp sửa nói, nhưng cô ấy ngăn lại.

「Dù sao thì, tớ cũng sẽ cho cậu thấy sau mà. Bọn mình sẽ đi câu cá với thứ đó vào hôm thứ Hai.」

Tôi chỉ vào cái thuyền đang neo tại lối vào của nơi ẩn náu.

Khác với con thuyền mà bọn tôi đã đóng trước đây.

Đây là một con thuyền đánh cá cỡ nhỏ, do Yoshiokada thiết kế.

Con thuyền đánh cá này chỉ đơn giản là phiên bản lớn hơn của cái kia.

Dù nói là lớn hơn, nhưng nó vẫn được xếp vào cỡ nhỏ.

Trọng tải tối đa là năm người, nhưng thật tế thì chỉ được khoảng ba đến bốn người.

Không như mấy con thuyền đánh cá ở Nhật, cái này đi nhờ mái chèo và sức gió.

Vậy nên, nó có một cái buồm, nhưng cái mái buồm không mạnh đến thế.

Đây là lần đầu tiên mà bọn tôi đóng một con thuyền lớn, nên chưa thể tận dụng tốt mấy cơn gió được.

Dù vậy, nó vẫn mạnh hơn mấy con thuyền mà bọn tôi từng sử dụng.

Cũng rất ổn định nữa, nên sẽ không bị lật đâu.

「Đó sẽ là lần đánh bắt cá trên biển đầu tiên trong lịch sử của tụi mình.」

Và như thế, ngày thứ Hai đã đến.

Ngày 23 tháng 9, đã 68 ngày kể từ khi chúng tôi đến thế giới này.

「Có vài thuyền viên thú vị nhỉ.」

Trong khi bọn tôi đang di chuyển trên biển bằng con thuyền đánh cá thì Meiko mở lời.

Ngoài hai người bọn tôi, trên thuyền còn có hai người khác.

Đầu tiên là Muscle Takahashi.

Cậu ngồi ở đuôi thuyền, đang quay hai cái mái chèo một cách hoa lệ.

Tôi nghe cậu ta hô「Cơ bắp」 mỗi khi cặp mái chèo được quay.

Người còn lại là Yoshiokada.

Tôi mang cậu ta theo là vì hi vọng cậu ta sẽ nhìn ra vài cách để cải thiện con thuyền buồm.

Con thuyền này cần được cải thiện, thành thật thì nó còn chưa đủ để coi là thuyền buồm nữa cơ.

Tôi muốn Yoshiokada, người đang đảm nhiệm việc thiết kế, tích lũy nhiều kinh nghiệm nhất có thể.

「Tốt, tụi mình đến chỗ đàn cá rồi. Ráng lên, Takahashi.」

「Cơ bắp.」

「Cảm ơn, giờ cậu có thể nghỉ rồi.」

「Cơ bắp nghe rõ!」

Takahashi ngưng chèo.

Cùng lúc đó thì bọn tôi gấp cánh buồm lại.

Con thuyền mới lúc trước còn lướt như gió nay đã dừng lại.

「Meiko, cậu có biết chúng là loại cá gì không?」

Tôi chỉ vào đàn cá đang bơi lội ngay dưới con thuyền.

Một đống cá nhỏ đang bơi thành đàn.

Meiko nhoài người khỏi con thuyền, nhìn vào đàn cá và nói.

「Cá cơm?」

「Sai rồi. Tuy chúng nhỏ, nhưng cá gạo chắc chắn lớn hơn.」

「Tớ không biết nhiều về cá. Vậy thì nó là cá gì thế?」

「Cá mòi.」

Đây là đàn cá mòi.

Chúng thường được đánh bắt trong thời hiện đại.

Phương pháp đánh bắt của họ là dùng hai con thuyền với những cái lưới ở giữa, đúng chuẩn là bắt nguyên đàn luôn.

Bọn tôi thì không cần nhiều đến thế, nên dùng một cách đơn giản hơn.

Cá mòi là loài cá sống ở ven biển, nên đàn của chúng thường thấy ở những vùng nước nông.

Những con cá mòi ở đây cũng như vậy.

Nếu bọn tôi đi quá xa khỏi hòn đảo, thì sẽ có một cơn bão bí ẩn, nên tụi tôi không đi xa quá.

「Ngạc nhiên thay là chúng dễ bắt thật.」

Từ từ cho cái vợt xuống mặt nước.

Rồi cứ để nó theo chiều dọc, có vẻ nó đã cắt ngang đàn cá.

Rồi chỉ cần đếm và xúc chúng lên.

Bọn tôi đã thành công bắt được hơn mười con chỉ với một lần.

「Ồ, làm tốt lắm!」

Meiko vỗ tay, rồi mang một cái xô lại cho tôi.

Rồi, tôi thả lũ cá mòi trong vợt vào đó.

「Cứ như này thì chúng ta có thể bắt được một ngàn con trước khi trở về.」

「M-m-một ngàn? Không phải là hơi nhiều quá sao?」

「Tớ không thể ăn nhiều như vậy được, hết.」

Giọng nói yếu ớt của Yoshiokada vọng tới tai tôi.

Tôi còn chả biết cậu ta bị say sóng, mặt thì tái đi.

「Tớ không định ăn hết chúng trong hôm nay, tụi mình sẽ bảo quản chúng.」

Nếu cứ để mặc thì cá sẽ rất nhanh hỏng.

Nếu ăn thì nên dùng hết ngay trong ngày hoặc hôm sau.

Tuy nhiên, nếu như ngâm dầu thì có thể bảo quản chúng trong thời gian dài.

Nó được gọi là cá mòi ngâm dầu và rất dễ để làm.

Đầu tiên là sơ chế cá bằng cách cắt đầu và loại bỏ nội tạng.

Sau đó, ướp dầu rồi nấu chúng lên là xong.

Loại dầu được dùng phổ biến nhất là dầu ô liu và bọn tôi thì đã có rồi.

Cá mòi có giá trị dinh dưỡng cao.

Nếu ướp trong dầu thì mùi tanh sẽ biến mất và dễ ăn hơn.

Hơn nữa, còn có hạn dùng rất lâu, không chê vào đâu được.

「Cậu có cho gia vị vào khi ướp không?」

Meiko hỏi khi tôi đang giải thích về phương pháp làm.

「Cậu nhận ra ư?」

Khi ướp cá với dầu, thì nên cho thêm gia vị vào.

Nếu thêm tỏi, nó sẽ trở thành ahijo. 

Nhưng bọn tôi thì lại không có nhiều gia vị đến vậy.

Số lượng thì ít, đã thế chỉ có vài loại.

Thế nên, ngay cả khi thêm gia vị, chúng cũng chỉ có mùi vị tương tự nhau thôi.

「Eri và tớ quyết định không dùng gia vị để cho chúng có nhiều hương vị hơn.」

Cũng có thể nấu lên mà không cần gia vị, nhưng nó sẽ nhạt hơn.

Sẽ không hay, nên tôi đang nghĩ cách thay thế để làm nó thơm hơn.

「Vậy nên tụi mình sẽ hun khói nó.」

「Hun khói?」

「Tụi mình sẽ hun khói chúng trước khi ngâm dầu. Điều này sẽ làm giảm mùi hôi. Thêm vào đó, nó sẽ dùng được lâu hơn nhiều so với cá ngâm dầu như thông thường. Từ quan điểm để bảo quản thì thật tuyệt vời.」

Đó là ý tưởng của tôi.

Tôi đã nói cho Eri, và cô ấy cũng đã đồng ý.

「Cá mòi hun khói ngâm dầu, nghe có vẻ ngon.」

「Nó có thể dùng làm món riêng, hoặc là ăn cùng với cơm. Thế là ổn nhất.」

Sau khi lấp đầy mấy cái xô bằng một lượng lớn cá mòi, bọn tôi quay trở về nơi ẩn náu.