Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 84

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7340

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 66

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 134

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 131

Web Novel - Chương 59: Xem xét lại kế hoạch

Tình hình của bọn tôi thay đổi khi Mizuno quay về trễ hơn dự kiến.

Chúng tôi đã có một cuộc họp để thay đổi kế hoạch cho ngay hôm sau, rồi đi ngủ.

Bọn tôi thật sự muốn bàn luận vào cái ban đêm mà Mizuno vẫn chưa trở về.

Nhưng, chúng tôi cấm ngủ muộn, vì sức khỏe chính là thứ quý giá nhất tại thế giới này.

Vậy nên, cho dù đã làm việc như thế nào, bọn tôi vẫn buộc phải đi ngủ.

Mặt Trời đã mọc và bọn tôi cũng hoàn thành bữa ăn sáng đơn giản của mình.

Rồi, bọn tôi bắt đầu thảo luận về những kế hoạch mới trong tương lai.

Mọi người ngồi xuống bên cạnh đống lửa trại đã tắt ngấm.

「Có lẽ bọn mình nên đừng cố để tới hòn đảo khác nữa?」

Karin là người mở lời đầu tiên.

Khuôn mặt của những người khác đều lộ vẻ khó chịu.

「Tớ nghĩ còn quá sớm để nói dừng lại, nhưng bọn mình nên cân nhắc rằng độ khó của hành trình vượt biển đã cao hơn.」

Đó là quan điểm của Sofia. 

「Tớ có ý kiến khác với Cô chủ.」

Amane mở lời.

「Tớ phản đối mục tiêu đến hòn đảo khác. Mục tiêu trong chuyến đi đến hòn đảo đó của bọn mình là tìm kiếm bất kì manh mối nào để quay về Trái Đất, nhưng tụi mình cũng phải xem xét lại rằng bọn mình không quay lại sau chuyến đi đó.

Môi trường ở thế giới này hoàn toàn khác biệt với Trái Đất. Ví dụ như, nếu mấy chuyện ma thuật và những điều không tưởng trên Trái Đất là tự nhiên ở nơi này, thì nó sẽ khác. Nhưng, môi trường ở đây gần như giống với Trái Đất. Nồng độ oxy và lực hấp dẫn cũng giống nhau tới mức khó có thể nói đây là thế giới khác được. Có cách nào để quay trở lại Trái Đất trong hoàn cảnh như này không? Tớ thì không nghĩ như vậy.

Bỏ chuyện đó qua một bên, môi trường sống của tụi mình khá là dễ chịu. Sẽ tốt hơn nếu nghĩ đến việc sống lâu dài ở đây thay vì quay trở lại thế giới cũ.」

Amane lịch sự nêu ý khiến của mình.

「Vậy, ý của cậu là bọn mình sẽ tập trung nỗ lực để sinh sống ở thế giới này thay vì cố tìm quay về Trái Đất? Cũng có lý.」

Nếu hỏi ý kiến cá nhân của tôi thì, tôi đồng ý với Amane.

Môi trường hiện tại là mong ước từ bé của tôi.

Nếu có thể sống tại thế giới này, tôi không ngại việc không quay về Nhật Bản đâu.

Tuy nhiên.

「Nhưng, cậu nghĩ vì sao về việc từ bỏ con đường trở về Trái Đất. Về mặt cá nhân, thì tớ đồng ý với Amane, nhưng phần lớn thành viên ở đâu đều mơ về ngày mà họ có thể quay về Trái Đất. Bọn mình có chung mục tiêu đó và nó đã mang chúng ta tới đây, nên tớ không nghĩ mình có thể đồng ý từ bỏ nó.」

Nhưng nếu xét đến tình hình của cả nhóm thì tôi phải từ chối.

「Tớ không phiền nếu tụi mình không quay về Nhật Bản đâu.」

「Tớ cũng vậy.」

Tanaka và Kageyama nói.

Hai người họ làm cả nhóm ngạc nhiên.

「Tại sao? Hai cậu lẽ ra là người mong muốn trở về hơn ai khác, đúng chứ? Sau tất cả, 2D không có tồn tại ở đây. Anime, Manga, games, cũng không có ở đây. Tớ đã nghĩ rằng hai người các cậum muốn về nhà hơn bất kì ai vì để trở về với những thứ mà mình yêu thích.」

Bọn con gái gật đầu.

Muscle gật đầu khi nói "Cơ bắp, Cơ bắp."

「Nó đúng, nhưng...」

Tanaka nói.

「Nhưng, tại Nhật Bản, Kageyama và tớ có chỗ đứng rất thấp. Sasazaki-dono đã bắt nạt bọn tớ, và bọn mình cũng đã có khoảng thời gian khó khăn ở trường học. So với điều đó, hiện giờ thì bọn mình đang rất vui.

Không có nghĩa là là bọn mình vượt trội tại đây. Nhung, điểm mạnh của tụi mình đều có ích. Hơn nữa, tớ cũng có thể làm bạn với Eri-dono và những cô gái xinh đẹp khác nữa. Điều đó có khả thi tại Nhật Bản không?」

Arisa đồng tình.

「Thật đau đớn khi không có Anime và Manga tại đây, nhưng vẫn có nhiều thứ hơn thế nữa. Bọn mình còn được học cách câu cá từ Arisa.」

Giờ thì buồn nẫu ruột.

「Cũng có lí, mặc dù nghe hơi sợ.」

Arisa rơi lệ nói.

Có lẽ đó là cách diễn đạt diễn đạt của Tanaka, nhưng nó đã đánh động tới tâm can của cô ấy.

「Dường như có nhiều người không muốn quay trở lại Nhật Bản nhỉ.」

Khi tôi lẩm bẩm, thì một cậu trai bác bỏ.

「Tớ quyết tâm để trở về, cơ bắp!」

Là Muscle Takahashi.

「Cơ bắp của tớ sẽ tệ đi trong thế giới này. Tớ cố gắng tập luyện bằng cách vật liệu tự nhiên. Nhưng cơ thể của tớ giờ đây thật thảm hại. Tớ muốn quay về Nhật Bản nhanh nhất có thể và tập luyện trong phòng gym, cơ bắp!」

Takahashi đã lật ngược thế nghiêng về một phía.

「Nếu có thể, tớ cũng muốn trở về nữa.」

Meiko đồng ý với Takahashi, mấy gái khác cũng vậy.

Ngay cả Karin cũng muốn quay về nhà ở Nhật Bản.

Cô ấy chỉ tự hỏi rằng bọn tôi có nên dừng chuyến đi vì những hiểm nguy không.

「Tớ hiểu.」

Có một sự phân chia rõ ràng giữa việc muốn quay về Nhật Bản hay là không.

Nhóm gái này là người bình thường, và họ muốn quay trở về.

Trừ Amane và Hinako.

Mặc khác, Takahashi là người duy nhất muốn trở về nhà.

Đây là những gã nằm tận đáy trong hệ thống giai cấp ở Nhật Bản, bao gồm cả tôi nữa.

Bọn tôi bị chia rẽ trong vấn đề di chuyển đến hòn đảo khác.

Nhóm ủng hộ: Mana, Eri, Arisa, Meiko, Takahashi, Sofia, Yoshi Okada và tôi.

Nhóm phản đối: Karin, Tanaka, Kageyama, Amane và Hinako.

Liệu bọn tôi muốn trở về Nhật Bản hay chúng tôi không quan tâm nếu không thể?

Liệu bọn tôi vẫn tiếp tục đến hòn đảo khác? Hay bây giờ nên dừng lại?

Bọn tôi có rất nhiều ý kiến khác nhau.

「Quyết định như thế nào đây? Biểu quyết theo số đông?」

Mana hỏi.

Cô ấy nhìn vào tôi, nhưng Sofia trả lời.

「Sao bọn mình không giao lại quyền quyết định cho Shinomiya-sama nhỉ?

Bọn mình có được ngày hôm nay đều nhờ nỗ lực của Shinomiya-sama. Tớ nghĩ mọi người đều có thể thấy cậu ấy là một thủ lĩnh xuất sắc, và mọi người có thể tin vào quyết định của cậu ấy.

Thoạt nhìn, quy tắc đa số có thể tốt, vì nó áp dụng ý kiến của đa số, nhưng nó sẽ khiến cho thiểu số không hài lòng. Tuy nhiên, nếu quyết định đến từ người lãnh đạo mà mọi người tin tưởng, thì cậu sẽ không quá thất vọng, cho dù nó khác với quyết định của cậu.」

Mọi người đều đồng ý.

「Chờ một chút đã. Tớ không nghĩ sẽ là ý hay nếu để tớ quyết định mọi thứ đâu. So với bất kỳ ai ở đây, tớ là người muốn ở lại nhất. Tớ không muốn, cũng như không cần quay về Nhật Bản. Sẽ không công bằng nếu để một người như vậy quyết định nó. 」

Sofia nói "Điều đó không đúng."

「Bọn mình biết Shinomiya-sama sẽ không bao giờ ra quyết định dựa trên mong muốn cá nhân của mình. Ngay cả khi quyết định được đưa ra mà không hề có ý định quay trở về Trái Đất, tớ chắc là cậu sẽ làm nó khi đã cân nhắc đến cả nhóm rồi.」

"Đúng," Mana nói.

「Hokage-kun, tớ tin rằng cậu sẽ ưu tiên cả nhóm hơn.」

Eri thêm vào.

Mọi người đều đồng ý với Sofia.

「Vì vậy, hãy quyết định thay cho tụi mình, Shinomiya-sama. Bọn tớ sẽ theo cậu, sẽ không phản đối bất kể quyết định là gì.」

Giờ, quyết định quan trọng được phó mặc cho tôi.

「Nếu xem xét nhóm thì...」

Tôi suy nghĩ một lúc.

Cân nhắc các yếu tố khác nhau trong đầu mình.

Tương lai, hi vọng, khả năng, rủi ro, vv...

Tôi không thông minh.

Điểm của tôi thậm chí còn không cao, trí thông minh của tôi không quá nổi bật.

Nhưng, tôi đã có câu trả lời rồi.

Sau khi suy nghĩ, đánh giá rồi lại cân nhắc mọi thứ.

Tôi là thủ lĩnh tại nơi này.

Tôi ở một vị trí tương tự như thủ tướng, nguyên thủ quốc gia, và vả tổng thống.

Khoảng khắc tôi nhận thức được điều đó, tôi có thể cảm thấy áp lực đang đè bẹp bản thân mình.

Nhưng, bằng một cách nào đó, tôi có thể chịu đựng được, kiên trì vượt qua nó và đưa ra câu trả lời của mình.

「Tớ quyết định rồi.」

Tôi lên tiếng sau một hồi suy ngẫm.

Mọi người lặng lẽ nhìn khi tôi cất tiếng.

「Sẽ không có thay đổi nào lớn cả. Bọn mình sẽ tiếp tục. Tớ không biết là khi nào nhưng mục tiêu cuối cùng của bọn mình sẽ là hòn đảo khác.」

Câu trả lời của tôi là tiếp tục chuyến đi.

「Bọn mình đã xác nhận là không có người bản địa ở hòn đảo này. Cũng như không có thứ như thiết bị dịch chuyển tới Trái Đất. Vậy nên, nếu tụi mình muốn đạt được mục tiêu trở về, thì bọn mình không thể ở lại hòn đảo này được. Không có cơ hội nào cả, và vì vậy bọn mình sẽ hướng đến hòn đảo khác.」

Tôi chưa nói xong.

「Tuy nhiên, bọn mình sẽ làm một con thuyền khỏe hơn nguyên mẫu. Mục tiêu của bọn mình là đóng một con thuyền buồm lớn có thể vượt qua biển dữ. Chúng ta không chỉ vượt biển, nhưng bọn mình sẽ quay lại nếu bên kia không có chút hi vọng nào cả. Kế hoạch này đầy tham vọng, nó có thể ngốn mất của tụi mình vài năm. Dẫu vậy, chúng ta vẫn không thay đổi kế hoạch của mình. Bọn mình sẽ dành ra thời gian và hoàn thiện nó.」

「「「「「「Oooh!」 」 」 」 」 」

Mọi người đều giơ tay phải lên.

Sau khi nói ra tất cả, bọn tôi vẫn tiếp tục duy trì hiện trạng như vậy.

Dẫu vậy, bây giờ tôi đã có một suy nghĩ khác hẳn lúc trước và sau cuộc họp.