Thứ 3, ngày 29 tháng 8.
Đã là những ngày cuối cùng của tháng 8 rồi.
Trong những ngày vừa qua, nhiệt độ đang dần hạ thấp rồi.
Vào tháng 8, ở hòn đảo này nhiệt độ cũng tương tự như Nhật Bản.
Tuy nhiên, khi so với ở thành phố, nhiệt độ ở đây vẫn thấp hơn.
Vào lúc nóng nhất cũng không lên nổi 30°C.
Mùa hè ở Nhật Bản gần đây còn lên đến 35 độ.
Nghĩ vậy thôi đã khiến tôi cảm thấy thoải mái rồi, vì khí hậu tại đây rất dễ chịu.
Nói đến nhiệt độ, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm cũng rất nhỏ, nên khá là có ích.
Có những quốc gia ở trên Trái Đất, nhiệt độ sẽ vượt quá 30 vào ban ngày, và giảm xuống còn gần 0 vào ban đêm.
Nhưng tại hòn đảo này, nhiệt độ chênh lệch tối đa cũng chỉ là 5 độ thôi.
Không quá nóng, và cũng không quá lạnh, nên cũng không có cảm giác khó chịu.
「Hôm nay, tui mình có hai nhiệm vụ chính.」
Sau khi ăn sáng xong, tôi đưa ra những chỉ dẫn như thường lệ về công việc cần phải làm.
「Như các cậu đã biết, Meiko đang làm giày. Nên bọn mình cũng sẽ chủ động giới thiệu giày cho các cậu, chúng không chỉ cải thiện hiệu suất làm việc mà còn làm giảm nguy cơ chấn thương. Vậy nên, Yoshi Okada và Kageyama.」
「Có, hết.」
「Có!」
「Hai cậu sẽ đi rạch cây cao su và thu hoạch mủ. Kageyama biết địa điểm và cách làm nên hãy chỉ cho Yoshi Okada. Sau đó, hai cậu sẽ làm việc dưới sự chỉ dẫn của Meiko.」
Chị em Asakura và Sofia sẽ làm giày, còn hai người họ đi thu thập nguyên liệu.
「Tiếp theo, bọn mình sẽ làm việc để mở rộng khu vực chăn thả và cả gia súc nữa.」
「Gia súc! Lũ bò! Đám lợn! Và gà!」
Arisa nói lớn.
Khuôn mặt của mọi người đều như đang nới lỏng ra.
Tôi còn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng.
「Karin và Arisa sẽ dựng hàng rào và nhà bằng số gỗ mà ta có. Bọn mình sẽ chăn thả gia súc, lợn rừng và mấy loài khác ở trong khu vực của hàng rào. Có thể nói đây sẽ là trang trại đầu tiên của tụi mình.」
「「Rõ!」 」
「Muscle Takahashi, cậu sẽ đi chặt cây. Trước đây, tụi mình có đi chặt cây, nhưng vẫn còn thiếu. Tớ muốn cậu đốn cây ở gần cánh đồng lúa gạo và lúa mì.」
「Rõ, cơ bắp!」
Rồi, tôi hướng mắt về Tanaka.
「Tanaka, cậu sẽ xử lý đống gỗ. Cắt chúng theo kích thước giống nhau, rồi dùng dũa đồng để làm phẳng chúng. Ưu tiên số lượng hơn chất lượng, nên không cần phải dũa nhiều đâu.」
「Để đó cho tớ.」
「Những thành viên hiện tại của nhóm sẽ dựng hàng rào bằng gỗ. Chỉ huy sẽ là Karin, nễn hãy nghe theo chỉ dẫn của cô ấy.」
Chỉ còn lại bốn người.
Mana, Eri, Amane và tôi.
「Eri-」
「Nấu ăn, đúng chứ?」
Nụ cười của Eri cho thấy cô ấy đã biết trước những gì tôi chuẩn bị nói rồi.
Tôi gật đầu và nói "Ừm."
「Xin lỗi vì cứ bắt cậu phải nấu ăn.」
「Không có gì. Dù sao thì mình cũng là bếp trưởng của nhóm Shinomiya mà.」
Eri tự hào vỗ ngực.
Bộ ngực của cô thật tuyệt và còn nẩy nữa.
「Hả, phải là nhóm Arisa chứ?」
Arisa đáp lại.
「Dù nhìn thế nào thì đây cũng là nhóm Shinomiya mà.」
Ngoài Arisa, mọi người đều gật đầu.
Arisa tặc lưỡi.
「Ba người còn lại là Mana, Amane và tớ. Mana và mình sẽ dẫn đàn gia súc đến nơi ẩn náu. Amane, cậu sẽ chịu trách nhiệm cho sự an toàn của bọn tớ và do thám.」
Mana giơ tay lên và hét lớn "Hiểu rồi."
「Chắc chắn rồi.」
「Mana, gọi vài con trong đống khỉ đi với bọn mình. Tớ nghĩ chỉ cần khoảng 4 con.」
「Được! Mấy con còn lại thì sao?」
「Hãy để chúng tiếp tục làm công việc đồng áng.」
Bây giờ đã chỉ dẫn xong cho mọi người rồi.
「Vậy thì, cùng bắt đầu ngày mới nào.」
「「「「Oooh!」 」 」 」
Bọn tôi bắt đầu làm việc.
◇
「Bọn mình sẽ chia ra ở đây. Hãy cho tớ hay tin nếu có chuyện xảy ra.」
Amane lên tiếng khi bọn tôi đi qua hang Asakura.
Nói vậy, Amane bắt đầu chạy và tìm kiếm kẻ địch.
「Giờ chỉ còn tụi mình.」
Mana nói khi Amane biến mất.
「Dù chỉ còn hai ta thôi, nhưng cũng không thể chậm chân được.」
「Ừm.」
Chỉ có hai người bọn tôi, nhưng lại có thêm 4 con khỉ.
Đây là mấy đứa thông minh nhất do con khỉ biến thái Rita cầm đầu.
「Lần tới, cùng dành thời gian gian riêng cho hai ta nhé.」
Mana nở một nụ cười và nói.
Một lời tán tỉnh lộ liễu.
「Có lẽ cậu đang bị dồn nén nhỉ?」
「Không phải tại cậu khiến mình trở nên như vậy sao, Hokage-kun? Chịu trách nhiệm đi.」
「Không còn cách nào khác nhỉ.」
Bọn tôi đã đi đến nơi trong lúc tám chuyện.
Đây là đồng cỏ nơi mà Sumeragi và nhóm của họ lấy làm căn cứ.
Bọn gia súc đang nhàn nhã ở đó.
Lúc duy nhất khiến chúng căng thẳng là khi thú săn mồi đến.
「Rồi, bọn mình sẽ chia ra và mang về ít nhất là hai con bò.」
「Hiểu rồi, Schults và Fieser hãy đi theo Hokage.」
「Ukiki!!!」
Hai con khỉ đáp lại chỉ dẫn của Mana bằng động tác chào.
Trông chúng giống nhau thật, nhưng đối với Mana thì lại khác.
Tôi còn chả biết đứa nào là Schults hay là Fieser cả.
Chả quan tâm.
Tôi cũng sẽ quên khi đi ngủ thôi.
「Tao sẽ lùa chúng từ phía sau, để chúng mày có thể dọa chúng mà không bị sai hướng.」
「Ukyaaaa!」
「Ukiki!!!」
Mấy con khỉ nhe răng giận dữ nhìn tôi và hú lên.
「Không phải tao, mấy con bò kìa.」
「Ukiki!」
Tiếng kêu đó phát ra khi chúng cười.
Cũng như Rita, chúng nghe lời, nhưng vẫn coi thường tôi.
Vì bọn nó hoạt động rất hiệu quả nên hãy chịu đựng nó nào.
「Tao bắt đầu nhé.」
Tôi đi về hướng ba con bò khi chúng đang đứng cạnh nhau.
Vòng ra phía sau và hú lên.
「Oraaaaaaaaa!」
Từ khoảng cách xa, Mana cũng cùng với tụi khỉ hét lên.
「「「Moooo?!」 」 」
Mấy con bò hoảng sợ bỏ chạy.
May thay, chúng không máu chiến như mấy con bò tót.
Nếu bọn nó tấn công chúng tôi, thì sẽ rất nguy hiểm.
「Đừng để chúng chạy mất. Hãy đuổi theo chúng.」
「「Ukiki!」 」
Tới công chuyện, bọn khỉ cũng trở nên nghiêm túc.
Chúng phát ra những tiếng kêu đe dọa khi chạy dọc theo mấy con bò.
「Tốt! Được lắm!」
Lũ bò không có chạy chậm.
Có người nói chúng chậm như ốc sên vậy, nhưng đó chỉ là khi đi bộ thôi.
Bọn bò đang chạy trong tuyệt vọng, và chúng tôi cũng đang tuyệt vọng đuổi theo chúng.
「Đúng như dự đoán, cần một đôi giày thì mới có thể chạy với tốc độ này.」
Ngay cả khi có thể, thì tác động lên đôi chân cũng sẽ là rất lớn.
「Mooooo!!」
「Ah.」
「「Uki!」 」
Một trong ba con bò mà bọn tôi đuổi theo đã chạy lệch hướng.
Mấy con khỉ đang làm bộ mặt như không biết phải làm gì.
「Bỏ qua nó, ưu tiên mấy con còn lại.」
「「Uki!!」 」
Rồi, bọn tôi chạy cho đến khi trở về nơi ẩn náu.
Tôi cứ nghĩ mình sẽ hết hơi giữa chừng, nhưng bằng cách nào đó mà tôi đã làm được.
Lũ bò hết hơi trước và bắt đầu đi bộ.
「Uoooo!!! Hokage, cậu mang về hai con cùng một lúc, wow.」
「Không hổ danh là Hokage, hàng rào đã sẵn sàng rồi.」
「Cậu có thể để phần còn lại cho bọn tớ.」
Họ đã đợi sẵn bọn tôi ở nơi ẩn náu rồi.
Và họ dễ dàng dắt mấy con bò đã kiệt sức đi vào hàng rào.
「Ehhhhh?! Hai con cùng một lúc?! Tớ đã rất khó khăn chỉ với một con.」
Mana quay lại sau tôi mười phút.
Cùng với một con bò.
「Hàng rào tốt đấy, các cậu còn hoàn thành sớm hơn dự kiến.」
Tôi nói. Karin phản ứng lại, và đáp "Thật không?"
「Nếu bọn mình làm liên tù tì từ sáng đến tối thì sẽ được.」
Tôi nghĩ rằng mới giữa trưa thôi.
Nhưng thật sự là mặt trời đang sắp lặn.
Tôi nhìn lên trời, và nhận ra hoàng hôn đã buông xuống.
「Hokage và Mana, với cả Amane đang lặn mất tăm. Bọn mình đã ăn trưa nhiều hơn bình thường đấy.」
Arisa cười toe toét nói.
Đúng vậy, thật không may khi bọn tôi không thể thưởng thức được bữa ăn do Eri nấu.
「Bằng cách nào đó mà tụi mình đã lùa về được ba con. May mai, tụi mình sẽ đi bắt một ít gà. Một khi có chúng, ta sẽ có nguyên liệu là trứng và sữa. Lại thêm một cuộc cách mạng ẩm thực!!」
Mọi người tại đây đều reo hò.