Để làm dầu ô liu thì rất đơn giản.
Đầu tiên, cần thu thập trái ô liu, sau đó nghiền cho đến khi chúng nhuyễn ra.
Sau khi hoàn thành công đoạn trên, nó sẽ tạo ra một loại chất lỏng màu tím nhìn giống như nước ép nho.
Tiếp theo là lọc dầu.
Chỉ cần bọc chúng bằng một miếng vải không dệt và vắt.
Tôi đã nhận được một miếng từ Meiko.
Nếu không có miếng vải thì cũng không thành vấn đề. Có thì hiệu quả công việc sẽ được gia tăng.
Rồi lặp lại việc vắt nhiều lần.
Một khi hoàn thành xong việc lọc dầu. Thứ trông như nước ép nho sẽ được chia thành hai lớp.
Lớp ở trên có màu vàng óng đẹp đẽ, và lớp dưới có màu tím của nước ép nho.
Phần ở trên còn được gọi là dầu ô liu, và chúng ta sẽ lấy nó ra.
「Và đây là cách để làm dầu ô liu.」
Tôi đang dạy cho Eri cách để làm dầu ô liu vào buổi sáng của ngày thứ tám.
Bọn tôi thu hoạch ớt và trái ô liu. Sau đó, quay trở lại nơi ẩn náu rồi làm việc.
「Vậy ra đây là cách để làm dầu ô liu.」
Eri nói "Wow" và vỗ tay liên tục.
「Giờ cậu đã biết cách để chiết xuất nó một cách thủ công rồi. Tuy nhiên, số lượng không nhiều cho lắm. Vì việc này rất tốn sức, nên tốt nhất là chúng ta sử dụng tiết kiệm dầu ô liu.」
「Cậu nói đúng, nếu ngày nào cũng làm như vậy thì tay của tớ sẽ rụng ra mất.」
Sau khi chỉ cho Eri phương pháp làm, tôi để cho cô ấy làm phần việc còn lại.
Tôi nhìn cô ấy một chút, nhưng có vẻ như không có vấn đề gì cả.
「Cũng gần đến giờ ăn trưa rồi.」
Kể từ khi đến thế giới này, đồng hồ sinh học của tôi đã trở nên chính xác hơn.
Chênh lệch với thời gian thực chỉ khoảng mười phút.
Ban đầu, tôi sử dụng điện thoại để xem giờ, nhưng hiện tại thì không cần nữa.
Vì vậy, bọn tôi đã tắt nguồn điện thoại để dành cho trường hợp khẩn cấp.
「Hôm nay mình câu được vài con cá ở sông này! Tớ cũng đã thu thập đống tôm khi ở đó rồi.」
Arisa đã quay trở về.
Bên trong cái bình đất nung, lúc nhúc toàn tôm và cá.
「Bọn tớ thu thập tất cả nguyên liệu cần thiết xong rồi.」
Người tiếp theo trở về là Mana.
Cô ấy dẫn đầu cả một đội quân khỉ, trong đó có cả Rita.
Theo như Mana nói thì, Rita chính là trùm của chúng.
Vậy nên, khi Mana ra lệnh cho Rita thì mấy con trong đàn cũng làm theo.
Chiến thuật biển khỉ, rất hoàn hào trong việc thu thập nguyên liệu.
「Hinako, công việc hôm nay thế nào.」
Karin mà Meiko là những người quay lại cuối cùng.
Hôm nay, Meiko được Karin-sensei chỉ dạy cho.
「Em đã làm việc rất chăm chỉ.」
Hinako phụ trách công việc thủ công mỹ nghệ.
Nhưng sáng nay, em ấy chưa làm được gì cả.
Em ấy đi thu thập vật liệu cho quần áo.
「Mọi người đều tập trung đầy đủ rồi, ăn trưa thôi nhỉ.」
Khi đồng hồ sinh học báo rằng bây giờ là 12:30, bọn tôi bắt đầu ăn trưa.
◇
Vào buổi chiều, tôi hành động một mình.
Việc của tôi là kiểm tra để nắm bắt được khu vực xung quanh đây.
Thu thập thông tin về địa hình, động vật, và cả thực vật.
Ngoài ra, còn phải kiểm tra chất lượng của gỗ và đá để tạo công cụ.
Lần này, tôi đi về phía đông phần trung tâm của nơi ẩn náu.
Bọn tôi đã kiểm soát được khu vực phía tây, nhưng lại chả biết cái gì ở phía đông cả.
Ví dụ như, tôi không hề hay biết vị trí chính xác của cái hố lớn nối với nơi ẩn náu.
Đầu tiên, tôi đi đến cái hố, bằng đường bộ.
「Cái hố đây rồi.」
Cái hố là một con đường rải sỏi được bao phủ bởi thảm thực vật.
Nhìn từ dưới lên thì trông nó rất lớn, nhưng khi nhìn thẳng mặt thì còn lớn hơn nữa.
Cảm giác thật kì lạ, nếu di chuyển không cẩn thận, tôi có thể rơi vào đó mất.
「Hmm, hmm.」
Tôi tiếp cận cái hố trong khi cẩn thận với xung quanh.
Tôi nhìn xuống và thấy một cái hồ bên dưới, đúng như dự đoán.
「Nó có thể sẽ trở thành một con đường tắt bằng cách nhảy vào đấy.」
Một ý tưởng ngu ngốc.
Cái hồ khá sâu, nên khi nhảy xuống thì sẽ không bị thương đâu.
Nhưng không có nghĩa là tôi sẽ nhảy xuống, vì nó chả cần thiết.
Tôi chỉ nghĩ thôi, chứ không nhảy xuống đâu.
Tôi không thể tiếp tục được công việc nếu bị ướt.
Ngoài ra, tôi còn sợ bị cảm lạnh nữa, việc đó sẽ rất nguy hiểm.
「Ah.」
Một cô gái lọt vào tầm mắt tôi, trong khi tôi đang quan sát từ phía trên.
「Là Meiko.」
Meiko đang tiến tới cái hồ.
Nhưng có vẻ không phải để lấy đống đồ đã được giặt.
Cố ấy có định nhảy xuống hồ không? Hay có lẽ tôi đã sai?
Meiko bỗng xoay người khỏi cái hồ.
Cô ấy đang làm gì vậy nhỉ?
「Ừm, mình chỉ cần hỏi cô ấy thôi mà.」
Tôi để tay thành hình cái loa lên miệng và gọi to.
「Meik-」
Tôi định gọi cô ấy, nhưng lại vội vã dừng lại.
Meiko ngồi xuống một tảng đá và bắt đầu thủ dâm.
Là tảng đã mà hôm qua tôi và Eri đã hành sự.
Và giờ, Meiko đang ngồi tại chỗ đó và thủ dâm.
Cô ấy luồn tay vào tấm vải, mò mẫm phần thân dưới cùng lúc phát ra những tiếng rên nhỏ.
Có lẽ cô ấy đang cảm thấy rất sướng khi mà đùi và chân của cô ấy đang liên tục co giật.
「Dâm đãng...」
Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến một người phụ nữ thủ dâm.
Khiêu dâm đến mức khi mà chỉ nhìn vào thôi mà tôi đã cương lên rồi...
Tôi cũng muốn thủ dâm khi xem Meiko nữa.
Nhưng vào lúc đó.
「Ai ở đó vậy?!」
Những suy nghĩ dâm dục biến mất.
Tôi là người lên tiếng.
「Hả? Shinomiya-kun?!」
Meiko nhận ra giọng của tôi.
Cô ấy nhìn tôi với khuôn mặt đỏ bừng.
Chắc cô ấy đã nhận ra tôi đang xem cổ thủ dâm.
「Tại sao Shinomiya-kun-」
「Rời khỏi nơi đó ngay và báo cho mọi người càng sớm càng tốt.」
Tôi nhìn chằm chằm vào một bụi cỏ ở trong khu vực đó.
「Là kẻ địch!」
Tôi khá là chắc chắn về nó.
Tôi trừng mắt nhìn tên đang ở trong bụi cỏ.
Và gã đó cũng đang nhìn trộm lên phía này.
Tôi khá chắc về điều này, vì chuyển động của nó khác xa với động vật.
「Được!」
Meiko vội vã chạy đi.
「Mình không nghĩ là sẽ đụng phải người khác ở đây...」
Công sức di tản đến nơi ẩn náu sẽ trở thành công cốc mất.
Đụng độ chúng ở đây đồng nghĩa với việc vị trí của nơi ẩn náu đã bị lộ.
「Ra ngoài, tao biết mày đang trốn ở đó.」
Tôi nói trong khi đưa con dao sinh tồn ra.
「Nếu mày không ra, thì tao sẽ đến. Thứ lỗi, vì mày đã tìm thấy tao, nên không thể để mày quay trở lại được. Hãy ngoan ngoãn đầu hàng, không thì...」
Ngay trước khi tôi nói xong, bên kia có vẻ đã có chút động tĩnh rồi.
「Đừng giết tớ! Shinomiya-dono!!」
「Làm ơn.」
Hai cậu trai bước ra từ trong bụi cỏ.
Cả hai đều có dáng người nhỏ con, và một trong số họ còn mang kính.
Người còn lại thì khá mờ nhạt, như một hồn ma vậy.
「Ồ, có tận hai người à.」
Vì không cảm nhận được sự hiện diện của người kia, nên tôi đã rất ngạc nhiên.
Tôi cứ nghĩ là chỉ có một người trốn trong bụi.
Thật bất ngờ vì có đến hai người.
「Tớ xin cậu! Shinomiya-dono! Làm ơn giúp bọn tớ.」
Người đeo kính nói.
Tôi biết người này.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là cậu otaku ở trong lớp, tên cậu ta là...
「Tanaka Mantarou phải không?」
「Đúng vậy! Tớ là Tanaka Mantarou.」
Biết ngay mà.
Là cậu ta, người bị bắt nạt trong lớp.