Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1313

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Web Novel - Chương 28: Đồ sơn mài

Một khoảng thời gian đã trôi qua, cũng đã đến lúc ăn tối.

Eri sẽ là nhân vật chính của bữa ăn hôm nay.

「Đúng như tớ nghĩ, là người Nhật thì dùng đũa là tốt nhất.」

Mana đang húp sùm sụp mì Soba.

「Đũa! Chén bát! Mì Soba! Woa, Eri đúng là thiên tài mà.」

Arisa nhét Soba vào miệng nhiều đến nỗi má của cô ấy đang phồng lên, tâm trạng của cô cũng tốt nữa.

「Đây là đồ sơn mài phải không? Cậu làm chúng như thế nào vậy?」

Karin tò mò về cách làm.

Eri cho thấy một nụ cười hạnh phúc khi được hỏi về nó.

「Tớ chỉ sơn nó với cây sơn ta thôi, nhưng đó cũng chính là phần khó.

Đầu tiên, cậu cần rạch ngang cây sơn ta và lấy nhựa cây từ đó. Nhưng cậu không thể sử dụng nhựa thô được, vây nên phải lọc sạch nó.

Sau đó, ta có được nhựa sơn mài đã qua tinh chế, tuy nhiên cậu vẫn phải thêm nguyên liệu bí mật vào và trộn đều nó.」 

「Nghe rối rắm nhỉ. Vậy, nguyên liệu bí mật đó là gì vậy?」

Eri mỉm cười.

「Là chiết xuất từ cây tía tô xanh.」

「Hở? Tía tô xanh? Cậu đã cho dầu vào trong này à?」

Karin có vẻ ngạc nhiên.

Những người còn lại thì trông như chẳng hiểu gì cả.

Mana nghiên đầu, và hỏi "Sơn mài?"

「Đúng, mình đã trộn dầu tía tô xanh vào. Với vậy, cậu sẽ có được sơn mài tinh khiết.

Công việc còn lại là dùng cọ trang điểm để trang trí lên gỗ, sau đó để khô là xong.」 

「Wow!」

Karin cảm thấy rất ấn tượng.

「Cậu như là một thợ thủ công vậy.」

Arisa nói một cách hào hứng, và Eri gật đầu một cách hân hoan rồi nói "Chính là tớ."

「Hokage-kun cũng đã chỉ tớ cánh thu hoạch dầu vào hôm nay. Vậy nên, tớ có ý định thử làm nhiều món khác nhau. Chúng ta đã có dụng cụ ăn uống rồi, và sẽ rất vui nếu ta dùng nó.」

Mọi người đang reo hò.

Kể từ khi bước chân đến thế giới này, chất lượng đồ ăn và thức uống là thứ khiến bọn tôi bất mãn nhất.

Ngay cả tôi, một người yêu thích việc sinh tồn cũng cảm thấy nhớ thức ăn ở Nhật.

Còn nhiều hơn cả tụi con gái nữa cơ.

Thật vui vì chất lượng bữa ăn đã được cải thiện.

「Kể từ bây giờ, Eri sẽ vào đội Arisa với tư cách là một bếp trưởng.」

「Đội Arisa, gì vậy? Tớ đồng tình với vụ bếp trưởng, nhưng cái tên đó là sao vậy?」

Arisa trả lời.

「Ừm, đó là đội của bọn mình phải không? Nên tên đội sẽ là Đội Arisa đúng chứ?」

「Đúng? Không nhé!! Nếu cậu muốn nó được đặt tên như thế thì phải là đội Hokage, đúng không?」

「Từ chối, vì cả hai cái tên đều rất nhàm.」

Mana kết thúc cuộc trò chuyện của bọn tôi.

「Vậy, Futagawa-san, cậu định chuẩn bị bữa ăn như thế nào vậy?」

Meiko tiếp tục cuộc trò chuyện.

Hinako ở kế bên cũng gật đầu.

「Dựa vào những thứ mà chúng ta đang có hiện giờ, có thể đó là Peperoncino ?」

Arisa nói lớn "Đó là món Pasta!"

「Nghĩa là, sợi mì sẽ là Soba, và thay vì dầu ô liu, ta sẽ dùng dầu hạt. Bên cạnh đó, tụi mình cũng không có ớt, nên chúng ta cần thay thế gần như mọi thứ ngoại trừ tỏi. Đừng trông mong nhiều vào hương vị của nó.」

Tất cả mọi thứ ngoài tỏi.

Eri biết nơi có thể thu hoạch được tỏi.

Có lẽ cô ấy đã tìm thấy một ít khi dì tìm nguyên liệu.

Tôi đã biết về điều đó rồi nên cũng không gặng hỏi chi tiết.

Đổi lại, tôi cũng sẽ giúp để cho ra một món Pasta ngon hơn.

「Nếu như vậy thì, tớ sẽ chỉ cho cậu nơi có thể thu thập được ớt và cách làm dầu ô liu 」

「Cậu chắc chứ?」

Mắt của Eri đang sáng lấp lánh.

Bây giờ, tâm trạng của Eri đang cực kì tốt.

Chỉ nhìn cô ấy cũng khiến tôi mỉm cười rồi.

「Làm bột mì rất tốn thời gian vì phải pha trộn hai thứ khác nhau, nhưng tụi mình không cần phải làm nó. Cậu có biết nơi để thu hoạch ô liu không?」

「Biết chứ? Ở gần với hang Shinomiya đúng không?」

Cô ấy biết rồi.

Tôi gật đầu.

「Hôm nay, ta đã đi ngang qua một vài cây ớt.」

「Hử, không thể nào.」

「Thật đấy.」

「Cậu thấy chúng ở đâu vậy? Tớ chắc chắn phải biết nếu thật sự có ớt chứ!」

「Tớ nghĩ có một chút khác biệt so với loại ớt trong đầu cậu. Cậu đang nghĩ tới loại ớt có màu đỏ, dài và nhỏ đúng không?」 

「Có thứ gì đó khác biệt hả?」

Eri nghiên đầu của cổ.

Karin cũng nghiên đầu và hỏi điều tương tự.

「Loại ớt mà tớ nói là ớt chuông. Nhìn như quả anh đào xanh ấy. Cậu đã đi qua chúng vài lần, nhớ không?」 

「Tớ cảm giác như mình đã thấy nó trước đây rồi.」

Eri nói 

Có vẻ nó đã in vào trong tâm trí cô.

「Thứ đó rất cay đúng không?」

Ngạc nhiên thay, có vẻ Mana biết về nó.

「Tớ thấy bất ngờ vì cậu biết đấy.」

「Tớ không biết về chúng, nhưng tớ thường dùng thứ đó để chơi với Rita. Như là, cho mấy con bạn khỉ của mình ăn nó như một trò chơi khăm, hoặc ép buộc. Đứa nào ăn phải thì trông khuôn mặt như muốn thét ra lửa tới nơi vậy, trông đau đớn lắm.」

「Mana nói đúng, ớt chuông khá cay. Vị cay sẽ giảm khi cậu phơi khô nó, nhưng ăn sống thì thật sự rất cay. Khi nấu ăn, cậu có thể nghiền nát chúng ra, nhưng vì nó cay hơn ớt bình thường, cậu chỉ cần cho vào một lượng nhỏ thôi.」

Eri gật đầu và nói "Hiểu rồi."

「Tớ muốn có dầu ô liu càng sớm càng tốt, ngày mai cậu có thể giúp tớ không?」

「Chắc chắn rồi.」

Thực ra, tôi muốn nói là "Ngày mai tớ cũng nhận được phần thưởng chứ?"

Nhưng, tôi đã kìm hãm nó. Nó sẽ trở thành vấn đề lớn nếu tôi nói như vậy mất.

「Peperoncino cũng tốt nhưng tớ cũng đang mong mấy món khác, Eri!」

Arisa đặt chén bát xuống và vòng tay qua vai của Eri.

「Để bắt kịp nhu cầu, Arisa, cố gắng hết sức để câu cá nhé.」

「Này, im đi. Cá ở biển khác với ở sông nhé, chúng khó chơi lắm.」

Hôm nay, Arisa đã thử câu cá ở ngoài biển.

Tuy không có kết quả tốt nhưng cô ấy vẫn rất kiên trì. 

Mặt khác, tôi chỉ lặn xuống biển vài phút là thấy cá rồi.

「Có chút khó xử khi nói việc này ngay bây giờ, nhưng...」

Meiko phá vỡ bầu không khí.

「Tớ đã hoàn thành xong quần áo dài hơn cho mọi người rồi đây.」

「「「Oooohhhhhh!!!」 」 」

Tất cả mọi người đang reo hò.

Quần của tôi, và váy cho mấy gái.

Tôi nghĩ đây là sản phẩm khá hoàn chỉnh.

「Tớ nghĩ mình có thể làm quần áo dự phòng vào ngày mai.」

Meiko nhìn vào mặt tôi và nói.

Tôi trả lời "Hiểu rồi," và mang cái quần mới tinh vào.

Sợi gai dầu khá thoáng khí, kết cấu cũng không tệ cho lắm.

Tôi không thể nào mườn tượng mình sẽ được mặt quần áo chất lượng như thế ở thế giới này.

Nếu tôi là người làm chúng, thì sẽ thật kinh khủng.

Chị em Asakura thật sự xuất sắc trong công việc của họ.

Cả chất lượng và tốc độ đều rất đáng kinh ngạc.

Không hổ danh là chủ câu lạc bộ thủ công mĩ nghệ và em của cô ấy.

「Giờ thì bàn về công việc vào ngày mai thôi. Hiện giờ, tớ sẽ đi kiểm tra khu vực lân cận. Nhưng trước đó tớ sẽ đi cùng Eri để chỉ cho cô ấy biết cách làm dầu ô liu và nơi có ớt vào sáng mai. Sau đó, tớ sẽ đi săn cho bữa trưa sau.」

Bọn tôi đi ngủ ngay sau khi quyết định nội dung công việc.