Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1113

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13394

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9506

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5004

Phụ Chương - Chương 148: Hiệp ước thục nữ 2/4

 

「Hôm nay lại cố gắng hết sức nhé!!」

「「「 Ồ!!」」」

Sau khi ăn sáng xong, chúng tôi bắt đầu làm việc.

「Karin, có cần lấy một quả bầu mới hay thêm than không?」

「Than củi, được chứ? Với mấy công đoạn bổ sung, chúng ta cần nhiều củi hơn.」

「Rõ rồi!」

「Chủ tịch! Tớ cũng sẽ giúp!」

「Cảm ơn, Nhưng Kageyama, than củi về cơ bản chỉ là gỗ phơi khô. Nên chỉ mỗi tớ là đủ cho việc đó rồi」

「Đúng như mong đợi từ một chuyên gia như Chủ tịch! Tuyệt vời!」

「Đúng vậy, đúng vậy! Tớ đã là bậc thầy sinh tồn rồi! Guahah!」

Mọi người đều làm nhiệm vụ theo phán đoán của bản thân.

Chỉ dẫn hôm nay rất đơn giản, hãy chuẩn bị cho mùa đông.

Do đó, mỗi cá nhân phải tự quyết cách mình sẽ hành động.

Cũng không khác gì nghỉ cho lắm.

Hướng dẫn còn sơ sài vì thời gian không thể ra ngoài đang đến gần.

Nhiệt độ đang giảm dần mỗi ngày, báo hiệu sự bắt đầu của lối sống ru rú trong hang.

Để tránh tiếc nuối khi điều đó xảy ra, tôi cứ để mọi người làm những gì họ muốn.

Bọn tôi có thể thoải mái như thế này là vì cả bọn đã chuẩn bị tốt.

Tôi cho rằng sẽ không còn vấn đề gì kể cả khi ngày mai bắt đầu co ro trong hang.

Mà thôi, phải sau năm mới thì cuộc sống ru rú của chúng tôi mới thực sự bắt đầu.

「Hokage-kun, cậu có muốn đi cùng tớ lấy một ít nguyên liệu không?」

Eri bắt chuyện với tôi.

Rồi, hầu hết mọi người đều dừng tay và bắt đầu lắng nghe.

Sự hiện diện của phụ nữ có sức chú ý mạnh mẽ từ mọi hướng.

「Không vấn đề, nhưng bầu không khí này là sao thế?」

Tôi nhìn xung quanh.

Rồi chạm mắt Tanaka.

「Làm việc! Làm việc đê!」

Tanaka quay qua chỗ khác và đi sâu vào nơi ẩn náu.

Những người khác cũng tiếp tục làm việc.

「Vậy thì đi thôi.」

Eri rủ tôi ra ngoài nơi ẩn náu.

「Chắc chắn rồi,」

Tôi gật đầu. Nhưng sau đó…

「Khoan đã…」

Karin ngăn chúng tôi lại.

Trước mặt cô là đống lửa trại, tỏa ra hơi ấm dịu nhẹ.

「Bên ngoài lạnh lắm, mang theo đồ sưởi ấm đi.」

Karin dùng một thanh tre để khều đá ra khỏi lửa trại.

Một hòn đá to bằng lòng bàn tay và rất nóng.

Tôi đã dạy cô ấy ý tưởng sử dụng đá nóng.

「Vậy thì sẽ cần một cái túi đựng cục đá đó.」

Meiko tiến lại gần và lấy một chiếc túi vải từ trong túi ra.

「Có được không, Karin?」

「Tốt, đã nguội bớt rồi.」

Meiko và Karin bỏ viên đá vào trong túi.

Khi túi sưởi hoàn tất, Meiko đưa nó cho tôi.

Chiếc túi này ấm chứ không nóng.

「Cảm ơn mấy gái.」

Tôi đưa Eri một trong những chiếc túi sưởi mình nhận được.

「Ấm quá~ 」

Eri đặt miếng giữ nhiệt lên má và mỉm cười.

Tôi lo rằng cô ấy có thể bị bỏng khi nhìn thấy cảnh đó.

Không giống như túi sưởi thương mại, mấy đồ tự chế rất nguy hiểm khi đặt lên mặt.

Eri dường như biết điều đó nên cô ấy đưa nó ra khỏi mặt.

「Vậy thì đi thôi.」

Karin mỉm cười và nói 「Cẩn thận nhé.」

Meiko ngồi cạnh cô ấy, không nói gì cả.

Cái bầu không khí kỳ quặc này?

Với cảm giác rùng rợn khó tả trong lòng, tôi rời khỏi nơi ẩn náu cùng Eri.

「Liệu Eri có giữ lời hứa không?」

Hinako lên tiếng.

Mặc dù nghe thấy tên mình, Eri vẫn không dừng lại.

「Không sao đâu.」

Karin trả lời ngắn gọn.

「Hiểu rồi, sẽ an toàn thôi.」Meiko đáp.

Tôi nghe thấy tiếng Hinako ủ rũ.

Có vẻ như cô ấy không thích từ「an toàn」của Meiko

「Này Eri, Đám con gái đang nói về chúng ta à?」

Tôi thì thầm với Eri

「Chắc vậy.」

Eri chỉ đi ra ngoài

Sau đó cô ấy chuyển chủ đề.

Khoan đã, mấy người cãi nhau hả?

Có chút lo lắng rồi đó.

Eri và tôi đi bộ quanh khu vực ẩn náu và thu thập nguyên liệu.

「Lâu rồi chúng ta không đi thu thập nguyên liệu.」

「Thường thì Tanaka là người đi cùng tớ.」

Trò chuyện trong khi làm việc.

「Eri, cậu lên thực đơn và rồi lấy nguyên liệu hay xoay sở dựa trên nguyên liệu bạn có?」

「Có những lúc là cả hai. Gần đây, tớ nghĩ về món ăn trong khi thu thập nguyên liệu thường xuyên hơn.」

「Hiểu rồi.」

「Bây giờ, tớ đang nghĩ đến những món ăn hợp với cơm. Dù sao thì cũng sắp có rồi.」

「Đừng vội, vẫn còn mười ngày nữa cơ mà」

「Sẽ qua nhanh thôi! Nhân tiện, cậu nghĩ cơm của chúng ta có ngon không?」

「Tớ chắc chắn về điều đó. Ý là, ai lại muốn nó bị hỏng chứ. Chúng ta đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó.」

「Cậu có thể không làm điều đó, nhưng đã làm rồi thì làm cho tới.」

「Đúng vậy.」

Lúa là cây mọc tự nhiên trên hòn đảo này.

Vì vậy, chúng tôi có thể thu hoạch lúa nếu muốn.

Mặc dù vậy, cả bọn vẫn đi theo con đường khó khăn hơn đôi chút và tự mình trồng trọt.

Tôi thậm chí muốn bắt đầu chọn lọc giống càng sớm càng tốt.

Chỉ đơn giản là muốn ăn ngon.

Thông thường, chúng tôi sẽ đổi chất lượng để lấy tốc độ, nhưng gạo thì không.

Đây là thực phẩm chủ yếu của người Nhật nên chúng tôi muốn nó phải thật ngon.

Gạo Nhật Bản dù giá rẻ nhưng chất lượng, vì vậy chúng tôi rất chú trọng đến vấn đề này.

「Lúa mọc trên đảo này kém chất lượng hơn so với lúa mà chúng ta đã vất vả trồng trọt.」

「Tuy nói là vậy, nhưng thực tế thì sao?」

「Khi có cơm, chúng ta có thể so sánh.」

「Phải thế! Ý tớ là gạo chúng ta thu hoạch từ cây lúa bản địa rất tuyệt để làm gia vị.」

Có hai loại gia vị chúng ta có thể làm từ gạo

Rượu và giấm.

Cả hai đều góp phần rất lớn vào chất lượng bữa ăn.

「Nói về hương vị, cậu có muốn thử làm sốt mayonnaise không?」

「Mayo?!」

Biểu cảm của Eri thay đổi.

Giống như một kẻ săn mồi tìm thấy con mồi của mình.

Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lẹm.

「Mayonnaise thì dễ thôi. Cậu chỉ cần giấm, lòng đỏ trứng, muối, hạt nhục đậu khấu và dầu. Rồi trộn chúng lại là xong. Tớ không biết rõ tỉ lệ, nhưng tin chắc là Eri có thể kết hợp chúng lại với nhau bằng trực giác.」

「Dầu ô liu có được không?」

「Tất nhiên rồi. Cuốn sách tớ đọc nói rằng tùy loại dầu mà cậu trộn vào sẽ thay đổi hương vị. Dầu ô liu sẽ mang lại hương vị dịu nhẹ. Trong khi đó, dầu salad là phù hợp nhất trong hoàn cảnh của chúng ta, nhưng dầu hạt bông vẫn sẽ là tốt nhất.」

「Hiểu rồi! À, nhưng khó có thể làm được nhiều dầu hạt bông nên có lẽ tớ sẽ dùng dầu ô liu.」

「Được thôi. Ngoài ra, tớ nghe nói rằng cậu có thể thêm chanh để tăng hương vị. Tuy nhiên, tớ không chắc liệu có đúng đúng không nữa.」

「Chanh! Tớ nghĩ là ngon đấy! Chúng ta hãy thử xem!」

「Bọn mình quay lại và làm sốt mayonnaise nhé 」

「Được.」

Cô gật đầu rồi lại nhận ra.

「Đợi đã, chúng ta không có hạt nhục đậu khấu!」

「Cậu không cần phải lo lắng về điều đó.」

Tôi mỉm cười và chỉ cho cô ấy một cái cây lớn ở phía trước.

「May mắn thay, chúng ta sẽ có được hạt nhục đậu khấu từ cái cây này.」

「Thật hả?! Tớ không nghĩ nhục đậu khấu là một loại cây lớn như thế đấy.」

「Đây là cây nhục đậu khấu thường thấy, và hạt nhục đậu khấu mà chúng ta có được là thứ đã nghiền mịn.」

「Ồ!」

「Tớ chưa từng nhắc đến điều này trước đây, nhưng cây nhục đậu khấu rất hữu ích. Ngoài hạt nhục đậu khấu, nó còn cho cậu một loại gia vị gọi là mace.」

「Nhục đậu khấu và Mace! Tớ không biết là chúng đến từ cùng một loại cây đấy.」

「Vậy thì chúng ta đi lấy cả hai thứ đó nhé.」

「Được rồi! Chúng ta có thể làm mayonnaise ngay bây giờ! Và hạt nhục đậu khấu cũng là một loại gia vị dễ sử dụng! Cậu lẽ ra nên nói với tó sớm hơn, Hokage!」

「Xin lỗi.」

Và thế là chúng tôi bắt đầu thu thập quả.

「Tiếp theo là gì? Chúng ta vẫn còn thời gian.」

Tôi hỏi Eri.

「Chúng ta đã thu thập đủ nguyên liệu rồi, quay về thôi.」

「Được thôi.」

「Tớ rất mong chờ món mayonnaise đấy.」

Eri đang nhảy nhót vì phấn khích.

Mông cô ấy rung lên như đang mời gọi tôi.

Mana vừa từ chối trước đó nên giờ tôi có chút khát tình.

「Này, Eri.」

「Hửm?」

Eri quay lại.

Tôi đột nhiên ôm chặt lấy cô ấy.

「Chúng ta có thể làm điều đó trước khi quay về không?」

Tôi cố hôn môi Eri.

Rồi, cô ấy sẽ nhìn lên, nhắm mắt lại và chấp nhận nó—hoặc nên là như vậy.

「Không phải hôm nay.」

Cái gì, lại từ chối nữa à?

Cô ấy dùng sức gỡ tay tôi ra và lùi lại.

「X-Xin lỗi, vậy là cậu không thích điều đó.」

Lần đầu tiên Eri từ chối lời đề nghị của tôi.

Ngay cả tôi cũng cảm thấy giọng nói của mình đang run rẩy.

「Không phải thế! Không! Chỉ là…không phải hôm nay.」

「Ý cậu là sao?」

「Ý tôi là, không phải hôm nay… Xin lỗi, tớ sẽ đi về đây.」

「Này, đợi đã—」

Eri bắt đầu chạy.

Tôi bối rối toàn tập.

「Cô ấy không ghét nó, nhưng không phải hôm nay là sao? Chuyện quái gì thế này?!」

Không ai trả lời cả.

「Ừ-Ừm, ít nhất thì cô ấy không ghét nó, nhỉ?」

Với vô vàn dấu hỏi lơ lửng trên đầu, tôi quay về với cảm giác trống rỗng.