Tại hồ nước trong nơi ẩn náu.
Tôi thử chiếc áo lông mới.
Meiko đã bí mật làm nó.
Nhìn vào chiếc áo choàng, tôi quên béng mất chuyện làm tình.
Và cảm nhận của tôi sau khi sử dụng…
「Tuyệt lắm. Ngầu điên!」
「Cảm giác thế nào? Đó là lông lợn rừng nên có vài chỗ không ổn.」
「Tuy không thể nói rằng nó là tốt nhất. Tớ cảm thấy ngứa ở vùng cổ. Nhưng, độ ấm cũng không tệ. Đây là áo choàng nên bạn phải mặc nó lên trên áo khoác, đúng chứ? Với độ giữ ấm này, tớ sẽ đổ mồ hôi ngay cả trong thời điểm lạnh nhất.」
Chiếc áo choàng Meiko làm có chất lượng tuyệt hảo.
Nó tốt hơn nhiều so với những chiếc áo choàng bay được bán để cosplay.
Có thể bán được với giá cao ở Nhật Bản.
「Cậu chỉ có một chiếc áo choàng này thôi sao?」
「Ừm. Tớ không có ý định làm cho tất cả mọi người. Làm được một cái cũng đã tốn rất nhiều lông rồi.」
「Chúng ta đều có thể dùng chung áo choàng, nên không có vấn đề gì đâu」
「Đúng vậy. Nếu Shinomiya muốn, tớ sẽ làm thêm.」
「Không cần đâu. Nếu có vật liệu thì chỉ cần một hoặc hai cái là đủ. Chúng ta có rất nhiều vải từ mấy bộ đồng phục, và nếu cần thêm áo khoác, chúng ta có thể sử dụng chúng. Ừm, nếu đã có chiếc áo khoác này rồi, tớ không nghĩ chúng ta cần thêm nữa.」
「Đồng ý. Vậy thì chúng ta có thể dùng lông động vật làm găng tay hay những thứ khác, đúng không?」
「Tớ nghĩ thế sẽ tốt hơn. Trời sẽ trở lạnh, và thậm chí bây giờ buổi sáng đã se sẽ rồi nên mọi người sẽ muốn đeo găng tay.」
「Đúng nhỉ, Đã rõ.」
Tôi cởi chiếc áo choàng ra và trả lại cho Meiko.
Cô ấy treo nó lên dây phơi quần áo bằng tre.
「Đồ giặt… Sắp khô rồi.」
Meiko quay lưng lại và kiểm tra độ khô của quần áo giặt.
Nhìn thấy cô ấy quay lại, tôi nghĩ…
Cảm giác váy của Meiko ngắn hơn mọi hôm.
Tôi có thể nhìn thấy đôi chân thon thả của cô ấy dưới váy.
Khi nhìn chằm chằm nơi đó, ham muốn mà tôi quên béng lúc trước đã quay trở lại.
「Này, Meiko.」
Tôi tiến lại gần cô ấy, rồi nắm lấy váy cô ấy bằng tay phải từ phía sau.
Meiko giật mình, và tôi nhân cơ hội đó vuốt ve đùi cô ấy.
Tay tôi đưa lên và chạm vào âm hộ của cô ấy qua quần lót.
Quần lót của Meiko đang ướt.
– Tốt lắm.
「Không tệ như Tanaka, nhưng tớ cũng là đàn ông. Hôm nay là đêm Giáng sinh, đúng chứ?」
Tôi thì thầm vào tai Meiko.
「Thế thì phải làm sao nhỉ…」
Ngón tay tôi luồn vào bên trong quần lót của Meiko - hay đúng hơn là nó phải như thế.
「Không!」
Meiko đột nhiên hất tay phải của tôi.
Từ chối quyết liệt.
「X-Xin lỗi, tớ không biết là cậu ghét nó đến thế.」
「Không phải là không thích, thực ra thì tớ rất vui.」
「Hả?」
「Nhưng, không phải hôm nay…」
Câu đó giống hệt của Eri.
Cô ấy cũng nói rằng「Không phải là tôi ghét nó, nhưng không phải hôm nay.」
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mana, Eri và bây giờ là Meiko.
Cả ba người đều từ chối theo cùng một cách
–Tớ không ghét nó, nhưng không phải hôm nay
「Các cậu có ý gì khi nói "không phải hôm nay"?」
Chẳng phải họ nên thấy ổn với điều đó vì là ngày này sao?
Đêm Giáng sinh ở Nhật Bản là Đêm Dâm dục, không phải Đêm Thánh.
Là một đêm hoang lạc vờ đội lốt ăn mừng đêm thánh.
Vậy, tại sao?
「Tớ không thể nói được.」
Giọng nói của Meiko ngày càng yếu đi.
「Dù sao thì hôm nay không được đâu. Ra ngoài thôi.」
「Bên ngoài?」
「Ừm, ra ngoài」
Bây giờ tôi không hiểu nữa.
Đương nhiên là tôi thấy bối rối.
「Xin lỗi, tớ đi trước đây. Cảm ơn vì đã rủ. Gặp lại nhé.」
Meiko không chần chờ mà chạy đi luôn.
「Có chuyện gì vậy」
Tôi quay lại khu vực công cộng với đôi lông mày nhíu lại.
◇
Thời gian trôi qua mà tôi vẫn chả hiểu gì cả và bữa tối đã đến.
「Chúng ta đã làm việc chăm chỉ vào đêm Giáng sinh!」
Eri trình bày món ăn chính.
Đây là gà quay.
Có vẻ như cô ấy đã yêu cầu Amane kiếm gà cho chúng tôi.
「「「「Woah!!!!」」」
Tất cả bọn tôi đều hét lên vì phấn khích!
Gà nướng của Eri thì tuyệt hảo.
Chưa ăn cũng đã thấy ngon rồi.
Trông thật hoàn hảo và hương thơm tuyệt vời lan tỏa khắp nơi.
Không thể nào dở được.
「Đến giờ ăn rồi!」
Cả bọn ăn hết sạch món gà nướng.
「Trời ạ! Ngon quá! An không thấy no luôn.」
Đúng như mong đợi, món gà thật tuyệt vời.
Chỉ cần ăn thôi là tôi đã thấy vui rồi.
Nó làm tôi vui lắm.
「Tôi mừng là cậu ăn ngon miệng như vậy.」
Eri nở nụ cười vui vẻ và cũng cắn vào miếng thịt gà.
Mọi người, kể cả cô ấy, đều ăn như thể chúng ta đang ở trong một bộ truyện tranh thiếu niên vậy.
Thật vô lý khi cố gắng ăn uống sang trọng ở nơi này.
「Nhân tiện thì.」
Arisa đột nhiên lên tiếng sau khi đã thỏa mãn cơn thèm ăn của mình.
Cô ấy chuyển ánh mắt từ đồ ăn sang tôi.
「Ngày mai là Giáng sinh phải không?」
「Ừm.」
「Hay là chúng ta nghỉ một ngày nhé? Mặc dù hôm nay là thứ Tư.」
「Tớ không bận tâm đâu. Ờ thì, sự khác biệt giữa công việc và ngày nghỉ đã biến mất rồi. Chúng ta đã qua giai đoạn mà tớ phải chỉ dẫn mọi người phải làm gì rồi.」
「Hiểu rồi. Đúng nhỉ. Tớ nghĩ là không có vấn đề gì!」
Tôi gật đầu và uống nước từ cốc của mình.
「Hokage, ngày mai cậucó kế hoạch gì không?」
Arisa tiếp tục.
「Không hẳn. Như hôm nay thôi, tớ sẽ đi vòng quanh…」
「Nếu vậy thì…」
Arisa cười toe toét, để lộ hàm răng.
「Chúng ta hẹn hò vào ngày mai nhé?」
「Hẹn hò?」
Tôi nghiêng đầu
「「「Hẹn hò?!」」」
Tất cả các cô gái, ngoại trừ Arisa, đều hét lên vì một lý do nào đó.
「Hôm nay là Giáng sinh, sao không làm những gì mà người bình thường vẫn hay làm nhỉ?」
「Chắc vậy…」
「Cái gì? Cậu không muốn hẹn hò với tớ sao?」
Arisa trừng mắt.
「Không phải vậy. Chỉ là tớ tự hỏi liệu điều đó có ổn không thôi.」
「Ý cậu là gì?」
「Ý tôi là, cậu đã nhắc đến chuyện hẹn hò khi chúng ta trở về Nhật Bản, đúng không? Cậu còn nhớ chứ? Khi mới bắt đầu câu cá ấy.」
Tôi nhớ câu nói mà Arisa đã nói với mình vào ngày thứ hai trên đảo.
「Tớ không biết là đến khi nào, nhưng chúng ta sẽ trở lại với thực tại của mình, đúng chứ? Khi điều đó xảy ra, chúng ta hãy đi hẹn hò. Nhỉ.」
Sau đó Arisa thốt lên một tiếng.
「Nhắc đến chuyện đó! Tớ nghĩ là sẽ bớt đi một điều để mong ngóng nếu chúng ta có một cuộc hẹn hò ở đây. Được rồi, không hẹn hò. Bỏ.」
Tôi cười trừ và trả lời「Được.」
「Arisa, còn tớ thì sao…」
「Takahashi, ngày mai cậu rảnh không? Đi cùng tớ nhé」
Arisa phớt lờ Tanaka và nói chuyện với Muscle Takahashi.
「Tớ đồng ý đi cùng cậu, nhưng không được hẹn hò…」
「Tớ biết, cậu có bạn gái, đúng chứ?」
「Đúng vậy.」
「Chúng ta hãy dành cả ngày như những người bạn nhé! Tớ sẽ đi câu cá, và cậu có thể mang hành lý và giúp tớ những việc khác.」
「Được thôi, không vấn đề gì.」
「Chốt rồi, kế hoạch là như vậy!」
Kế hoạch của Arisa cho ngày mai đã được vạch ra.
「Ngoài Tanaka ra, ngày mai cậu sẽ đi với ai, Hokage?」
「Làm ơn đừng đối xử với tớ như thể người thừa vậy.」
「Ờ…Thì, ngoài Tanaka ra, cậu thì sao, Hokage?」
Tanaka suy sụp nhưng Arisa vẫn hỏi như không có chuyện gì xảy ra.
「Một cuộc hẹn?」
Tôi chưa bao giờ nghĩ tới điều đó.
Đầu óc tôi bị chi phối bởi tình dục.
Quả là là một phần quan trọng của quá trình này.
Có phải vì thế nên họ bấm nút biến khi tôi rủ rê không?
Tôi nhớ lại câu nói của Meiko.
Nếu họ muốn chuyện đó vào đêm Giáng sinh như là một buổi hẹn hò.
Câu「Không phải hôm nay」của Eri và Meiko cũng có lý.
Giáng sinh là dịp để hẹn hò và sau đó là quan hệ tình dục.
Cuối cùng cũng ngộ ra.
Tôi cảm thấy khoan khoái, nhưng rồi Hinako lên tiếng.
「Không! Không được! Như vậy là vi phạm giao ước! Không có ngày nào cả!」
「「「Vi phạm giao ước?」」」
Arisa và tôi, rồi đến đám trai đều nghiêng đầu.
「A.」
Hinako vội vàng che miệng mình lại.
「Đó là gì vậy?」
Arisa hỏi.
Có lẽ đó là một câu hỏi bình thường với cô ấy.
Chỉ muốn hỏi xem Hinako đang nghĩ gì.
Tuy nhiên, vớ Hinako thì không.
Cô bé giật mình và run rẩy vì sợ hãi.
Đó là phản ứng của một người khi bị thẩm vấn.
「À, ừm, về chuyện đó…」
「Điều đó sẽ không xảy ra.」
Meiko thở dài.
Những cô gái khác đang nở một nụ cười gượng gạo.
「Hả, cái gì thế này? Chuyện gì đang xảy ra vậy?」
「Uuuu.」
Hinako không nói gì cả.
Sofia lên tiếng thay mặt cô ấy.
「Sự thật là, chúng tớ đã đồng ý tránh tiếp xúc với Shinomiya ngoài giờ làm việc hôm nay và cả ngày mai. Dù sao thì đó cũng là đêm Giáng sinh và ngày Giáng sinh mà.」
Arisa ngay lập tức hiểu ra.
Các chàng trai cũng vậy.
「Tránh xa tớ ư? Tại sao?」
Tôi là người duy nhất không hiểu.
「Đó là vì Hokage rất nổi tiếng, nên mọi người đều muốn mời cậu.」
Karin tỏ vẻ mặt buồn bã.
「Tóm lại, các cậu làm thế là để tránh tranh nhau à?」
「Đúng vậy.」
「Thế thì những từ “an toàn”, “ra ngoài” và “không phải hôm nay” cũng là một phần của điều đó sao?」
Bây giờ tôi hiểu rồi.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Là họ không ghét tôi nữa.
「Ngược lại, nếu chỉ được đi với một người thì cậu sẽ chọn ai? Tất nhiên, phải là con gái.」
Arisa, bây giờ lại hỏi gì kỳ thế?!
「Chọn?」
「Hẹn hò Giáng sinh! Ai là người mà cậu nghĩ đến nhiều nhất, Hokage?」
Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của các cô gái thay đổi.
Những ánh mắt dữ dội liếc tới.
「Ờ, về chuyện đó thì…」
「Cứ nói đi. Không có vấn đề gì, đúng chứ?」
Arisa đang cười toe toét.
Những cô gái khác gật đầu và thở dốc.
「Phải lựa sao? À, về chuyện đó…」
Tôi cứng người một lúc, rồi…
「Tớ đi kiểm tra đồ đạc đã. Gặp lại nhé!」
Tôi đã chạy trốn khỏi nơi ẩn náu.
Đó là tất cả những gì tôi có thể làm, tẩu vi thượng sách.
「Này, đừng có chạy nữa.」
「Đồ không phải con người!」
「Đồ hèn!」
Mũi tên la ó như đâm xuyên qua lưng, nhưng tôi chớ hề ngoảnh lại nhìn.