Vài hôm sau khi quan hệ tay ba với chị em nhà Asakura, ngày 24 tháng 12 cũng đã đến.
Ở Nhật Bản, ngày này cứ như thể hai thế giới khác nhau.
Đúng thế, đêm nay chính là Giáng sinh.
Đương nhiên là tại thế giới này thì đêm Giáng sinh cũng khá thú vị.
Bất cứ ai đang băn khoăn không biết nên rủ ai đi hẹn hò đều là lũ kém cỏi.
Những kẻ ưu tú hơn đã sắp xếp lịch trình với đối tác của mình trước cả tháng rồi.
Xạo thôi, thật sự thì…
「Cuối cùng cũng đến lúc rồi, Hokage!」
「Đúng vậy, Bọn mình cũng đợi đã lâu nhỉ… Có cơm rồi.」
Ngày 24 tháng 12 là ngày thu hoạch lúa được mong ngóng từ lâu.
Sáng sớm, tôi đã ra đồng cùng Mana và Amane.
Tình trạng mấy cây lúa đúng hoàn hảo.
Những bông lúa vàng trĩu hạt.
Chất lượng vượt trội hơn hẳn so với những loại mọc hoang.
「Được rồi, chúng ta hãy cùng ăn một bữa cơm ngon vào bữa sáng nhé!」
Mana giơ tay phải lên.
Sau đó, đội quân khỉ ở phía sau cũng tham gia và hét lên「Uki!」
Đám khỉ cầm liềm ở tay phải.
Nó nhỏ, phù hợp với kích thước của lũ khỉ.
「Xui là chúng ta vẫn chưa thể ăn được.」
「 Eeeh?! Nhưng tớ nghĩ nó đã sẵn sàng rồi?」
Mana buông thõng vai.
「Công việc hôm nay là từ thu hoạch xong rồi đi phơi khô.」
「Phơi khô?」
「Chuẩn.」
Mana nghiêng đầu và chỉ về phía trước.
「Nhưng nó đã khô từ mười ngày trước rồi」
「Đó không phải là phơi khô.」
Các cánh đồng lúa đã cạn nước từ mười ngày trước.
Quá trình này có thể gọi là xiết nước và thường được thực hiện mười ngày trước khi thu hoạch.
Chất lượng gạo thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào thời điểm thu hoạch.
「Vậy thì có gì khác biệt sao?」
「Xiết nước là để làm khô lúa, có thể nói là giống nhau, nhưng tớ đang nói đến việc phơi khô dưới ánh nắng mặt trời. Cậu đã thấy điều đó trên Tivi hoặc trên các cánh đồng ở nông thôn rồi, nơi gạo được phơi khô trên sân hay đâu đó.」
「À, tớ nghĩ là mình đã thấy điều đó trước đây rồi.」
「Thật hả? Tớ chả nhớ gì cả,」
Amane, người từ nãy đến giờ vẫn im thin thít, lên tiếng.
「Dù sao thì chúng vẫn chưa thể ăn ngay được.」
「Hiểu rồi. Tiếc thật. Vậy khi nào chúng ta có thể ăn?」
「Khoảng mười ngày.」
「Thế là sang năm rồi!」
「Đúng vậy. Sẽ là mùng ba hoặc mùng bốn tháng một.」
「Cứ tưởng là được ăn rồi chứ! Lâu quá!」
「Đành chịu thôi. Muốn ăn ngon thì phải thế.」
Nói rồi tôi vỗ tay.
「Mana, hãy chỉ đạo lũ khỉ đi.」
「Để tớ lo! À, Hokage, trước tiên cậu có thể cho chúng xem cách thu hoạch lúa được không?」
「Chắc chắn rồi,」
Tôi rút lưỡi hái ra khỏi thắt lưng.
Dùng nó để gặt cây lúa gần tôi nhất.
Đám khỉ ngoan ngoãn quan sát.
Tôi làm mẫu theo yêu cầu của Mana.
「Nó sẽ như thế này.」
「Hiểu chưa? Đó là những bước phải làm.」
「「「Uki!!」」」
「 Được rồi, bắt đầu thôi!」
Mana ra hiệu và đội quân khỉ chuẩn bị tiến về phía ruộng lúa.
Tuy nhiên.
「Tớ sẽ lo việc này」
Amane bước vào.
Cô ấy nhanh chóng chạy vào ruộng và gặt lúa bằng một con dao cầm tay.
Với lưỡi dao có thể cắt ngọt cả tre, việc gặt lúa trở nên dễ như ăn bánh.
「Xong rồi.」
Amane vừa gặt xong lúa trong nháy mắt nhìn tôi với vẻ mặt bình thản.
Nhìn thấy cảnh đó, Mana, đội quân khỉ và tôi đều đơ mặt ra.
「Có chuyện gì với con quái vật này vậy?」
「Cái liềm mà chúng ta dày công tạo ra lại không có dịp…」
Amane đáp với vẻ mặt nghiêm túc, không quan tâm đến chúng tôi.
「Tớ sẽ đi do thám khu vực này.」
「Ừ-ừm, chúc may mắn.」
「Gặp lại ở bữa sáng nhé.」
Sau đó Amane đi vào rừng.
「Được rồi, để bọn khỉ phơi lúa nhé 」
「Chúng ta sẽ sử dụng cái đó.」
Mana chỉ vào một cái cây nằm hơi xa cánh đồng.
Có một sào phơi lúa được dựng dựa vào cây.
「Tao sẽ chỉ cho chúng mày cách làm, mà nó cũng đơn giản như việc gặt thôi.」
Có một điểm cần lưu ý khi phơi lúa.
Chỉ cần cho bông lúa hướng xuống dưới.
Ngoài ra, không có gì nhiều để bận tâm cả.
「– Và đại loại như này.」
Tôi chỉ cho chúng xem những câylúa đã thu hoạch được đang treo trên sào phơi.
Mana vỗ tay.
Đội quân khỉ cũng làm theo và vỗ tay.
「Làm ngay luôn đi. Việc này thường do con người xử lý nên sào phơi có thể quá cao đối với lũ khỉ.」
「 Đúng vậy, nhưng mấy gã này sẽ ổn thôi.」
Mana tự tin hỏi「Đúng chứ?」
「Ukiki!!」
Rita, thủ lĩnh của bọn khỉ, gật đầu đầy tự hào.
「Vậy thì giao cho mày vậy,」
「Được rồi, làm đi các bạn!」
Mana chỉ vào sào phơi lúa.
Rita thấy vậy và chỉ vào sào phơi lúa như Mana.
Đấm khỉ bắt đầu chạy tán loạn.
Chúng chia thành hai nhóm, một nhóm ở đồng, nhóm còn lại qua chỗ cây sào.
「「「 Ukikiiii!!!」」」
Con khỉ cầm cây lúa lao đi.
Mặt khác, con khỉ chỗ sào phơi quỳ trên mặt đất.
Trông chúng như đang định bật nhảy vậy..
「「「Ukiki!!!」」」
Con khỉ cầm lúa nhảy lên lưng con khỉ kia, trông giống như động tác nhảy sào.
Sau đó, treo lúa lên sào mà không chút khựng rồi nhảy xuống đất.
「Chúng làm việc trông ăn ý thật.」
Chỉ trong chốc lát, các sào phơi đã được lấp đầy.
「Tụi khỉ của bọn mình khá giỏi đấy, fufu.」
Mana lấy tay che miệng và cười.
Trông cô nàng như thể Nữ hoàng vậy.
「Nhân tiện thì Hokage.」
「Hửm?」
「Chúng ta không cần chuẩn bị khi nó kết thúc sao?」
「Làm gì cơ?」
「Giống như việc làm một túi gạo. Như những gì người ta hay làm, đúng chứ?」
「À, chuẩn bị xong rồi. Còn có cả nồi đất để thổi cơm nữa.」
「Nhanh quá! Từ khi nào vậy?」
「Lâu lắm rồi. Làm nồi và túi không khó đâu.」
「Thật luôn?」
「Cái nồi cũng như mấy cái đồ gốm khác và túi có thể được làm bằng rơm và dây.」
「Hiểu rồi.」
「Nhưng cần phải có kỹ năng nhất định để làm được một túi gạo/」
「Tớ không biết Hokage thành việc làm túi đựng gạo đấy? Tuyệt thật đó,」
「Ừ,tớ cũng muốn nói như thế lắm, nhưng thật ra thì khác.」
「Hả?」
「Nhóm thủ công đã làm đấy. Meiko đã sử dụng hình ảnh túi đựng gạo trong sách giáo khoa lịch sử làm tài liệu tham khảo và bắt chước theo.」
「Vậy hả! Thế lời khen này phải dành cho Meiko rồi.」
「Nên như vậy.」
Khuôn mặt của Meiko hiện lên trong tâm trí tôi.
Tuy nhiên, tôi đang dần dần tưởng tượng ra cơ thể khỏa thân của cô ấy.
Chuyện tay ba xảy ra vài ngày trước vẫn còn in sâu trong tâm trí tôi.
Tôi thấy hứng tình nên vòng tay ôm lấy hông Mana.
「Này Mana, vẫn còn chút thời gian trước khi mọi người thức dậy, chúng ta đi dạo nhé?」
「Xin lỗi, tớ quay về nơi ẩn náu đây!」
「Hả?」
Mana vẫy tay với tôi và chạy về nơi ẩn náu
「Đợi đã, có phải căn thời gian tệ quá không?」
Tôi cảm thấy như đã mắc lỗi khi đưa ra lời mời.
Có thứ đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Đó là con khỉ biến thái Rita.
「Ukiki. 」
Rita đang cười toe toét với tôi.
Nhìn xung quanh, tôi thấy đàn khỉ đang nhìn tôi.
「Đừng cười nữa, đám khỉ kia!」
「Ukikiki!!」
Tụi khỉ tiếp tục công việc của mình với tâm trạng tốt hơn.
「Dù vậy, bị từ chối vào ngày Giáng sinh cũng tủi thân thật.」
Sau khi chắc chắn rằng đám khỉ đã hoàn thành nhiệm vụ, tôi trở về nơi ẩn náu với cảm giác cô đơn.