Chương 115: Đã lâu rồi đấy.
Tôi muốn bán một số nguyên liệu khác ngoài thịt nên Andy-san vui vẻ nhờ một nhân viên để xẻ toàn bộ ra, nhưng như dự đoán, sẽ tốn chút thời gian. Thật ra, tôi đang muốn nói chuyện với Carna, người mà chúng tôi bỏ lại, nhưng sau một lúc không tìm được cô áy, nên thay vào đó tôi quyết định đi nhà thờ. Tôi vẫn chưa đi nhà thờ lần nào kể từ khi ở Bailey.
(Oy~ Syl~)
(Ta, Takumi-san! Câ, cậu thấy!)
(N? Syl, cũng lâu rồi đấy. Sao lại sợ hãi vậy?)
(Thật ra....)
Nhà thờ ở thủ đô còn lớn và hoành tráng hơn cái ở Shirin và Bailey. Khi tôi tiến vào và gọi Syl, cậu ngay lập tức trả lời. Tuy nhiên, vì lý do nào đó mà đang cực kỳ sợ hãi và do dự một cách kì lạ. Cái bộ dạng kiểu này của Syl.... không phải cậu ta trông luôn như vậy sao?
(Xin lỗi. Có vẻ như tôi gọi đúng lúc cậu bận chăng?)
(K, không, cậu không cần phải lo về điều đó, nhưng... cái đó....)
(Syl, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nếu cậu nói chuyện khó khăn như vậy, có phải cậu lại bày ra rắc rối nào không? Xem nào~ Thất bại trong việc quản lý sức mạnh của mình, hay gì đó?)
(Mọi thứ như thế thì vẫn ổn~ Không phải vậy..... u, ummm, nó là về Vector, nhưng....)
(Vector? Liên quan gì tới Vector?)
Tôi dục Syl trong khi trêu chọc mấy cái rắc rối của cậu ta và Syl miễn cưỡng phải nói ra. Chủ đề có vẻ là Vector, nhưng.... là gì vậy? Tôi không thể nghĩ được thứ gì cụ thể cả~?
(Em, em ấy đã gây cho cậu rắc rối phải không? M, mọi chuyện vẫn ổn chứ....?)
Rắc rối? N~.... nói về rắc rối thì có vẻ như tôi không hồi tưởng được thứ gì đó cụ thể.
(Em ấy khá nghịch ngợm và đôi khi hành động theo ý thích, nhưng tôi không nghĩ là em ấy gây ra rắc rối nghiêm trọng nào đâu, cậu biết đấy.)
Em ấy mang người trong miệng và kéo lũ cướp đi vòng quanh, nhưng em ấy là một đứa rất chịu lắng nghe khi tôi nói phải không??)
(Th, thật sao?)
Khi tôi phủ nhận và nói rằng điều đó chưa bao giờ xảy ra, tông giọng của Syl trở nên nhẹ nhõm và sáng sủa hơn.
(Yeah, đúng vậy. Cài gì, cậu do dự đến mức này bởi vì nghĩ rằng Vector sẽ gây rối cho tôi à?)
(Ý, ý tôi là~ vào ngày đầu tiên Takumi-san làm chủ của Vector, nó ngậm một người trong miệng đó,~ tôi hoàn toàn sốc khi thấy điều đó.)
(Việc đó rõ ràng là bất ngờ~)
Em ấy nhặt Vivian lên khi cô ấy đang bất tỉnh, nhưng màu đỏ máu của tóc Vivian làm tôi bối rối gấp đôi vào lần đó~
(Phải không? Tôi không thể ngừng lo lắng về cái con khế ước thú được gửi tới cho cậu. Cho nên, tôi cũng chuẩn bị tinh thần để nhận 1 2 lời phàn nàn từ cậu, nhưng....)
Phàn nàn, huh....
(Nhưng cậu biết đấy, Vector được gửi đến bởi hỏa thần, nên nếu tôi muốn phàn nàn, thì phàn này với Syl sẽ là sai, không phải sao?)
(Cậu, cậu nghĩ vậy à?)
(Không phải như vậy đâu?)
(Nhưng, nhưng mà, Takumi-san chẳng liên lạc gì từ hồi đó, nên.... tôi nghĩ là tôi đã làm mất sự hòa nhã của cậu... hức. Uuu~....) [Trs: Bố cái thằng, bớt nói lắp, tao dịch truyện bằng 2 ngón cái thôi đó]
..... Huh? Khóc kìa~!? Có gì mà phải khóc vậy?
Eh? Là lỗi tôi do không đến nhà thờ trong một quãng thời gian dài sao?
(Này, Syl? Nín đi!)
(N, nhưng mà, khi tôi cảm thấy nhẹ nhóm, nước mắt~ Uuu~~~) (Trs:...@#$% con ch* này)
Syl khóc nhè như em bé phải không~ tôi không thể ngừng nghĩ rằng thật lạ khi cậu ta có thể làm được công việc của thần với tính cách như vậy.
(Rồi, rồi, nín đi. Nếu cậu nín ngay lập tức, tôi sẽ cho cậu Dorayaki)
Này, đời nào mà tôi dỗ được thần với Dorayaki chứ.
(Thật sao!? Tôi muốn thử ăn nó~)
-Ớ, ngừng thật này!? Cái giọng sướt mướt hồi nãy đâu rồi?
(Eh? Cậu ngừng khóc thật à?)
(Ehh!? Vậy là cậu nói dối tôi à? Tàn nhẫn quá, Takumi-san!!)
(Không, không, tôi không nghĩ là cậu ngừng khóc vì mấy cái bánh đó. Tôi sẽ đưa cậu nếu cậu muốn, nhưng.... để bắt đầu thì, tôi đâu thể đưa thẳng tay cho Syl được phải không?)
Mà~ bất ngờ thật đấy~ mặc dù tôi chỉ đùa thôi~ nhưng mà~ Syl và những thần khác đã gửi đồ cho tôi, nên nếu có dịp tôi trả ơn, tôi sẽ làm.
(Vậy, đơn giản thôi)
--Piron~
Khi Syl nói đầy tự tin như vậy, tôi lập tức nghe thấy một âm thanh giống như điện tử.
(Takumi-san, xin hãy nhìn vào chức năng menu của cậu)
Khi tôi làm như Syl nói và mở trình đơn lên, có một mục được thêm vào.
(...Vòng tròn ma thuật?)
(Vâng, chính xác! Trước tiên hãy chọn chức năng đó trước)
Chọn như Syl đã nói, màn hình sáng nhẹ lên và hiển thị một vòng tròn ma thuật.
(Đây là?)
(Đó là vòng tròn dịch chuyển. Nếu cậu đưa vào một vật phẩm trong khi rót ma lực của mình vào vòng tròn, nó sẽ đến được chỗ tôi! Vậy thì sao nào? Không vấn đề gì phải không?)
(.....)
Mặc dù loài người chưa thể chế được dụng cụ ma thuật để dịch chuyển.... làm nó đơn giản như vậy, Syl quả là thần~ tôi nhìn cậu ta với con mắt khác hẳn)
(Huh? Takumi-san, chuyện gì vậy?)
(Không, tôi chỉ đang nghĩ về thứ này thôi)
(Dụng cụ ma thuật phải không? Aahh! Nói mới nhớ dụng cụ ma thuật để dịch chuyển chỉ mới được tìm thấy trong dungeon và mọi người không thể tự sản xuất chúng được. Như Takumi-san đã đoán, dụng cụ ma thuật để dịch chuyển cũng có cơ chế như vậy! Trong khi đá ma thuật là được dùng như là nhân nhu yếu cho dụng cụ ma thuật, chúng sẽ chìm vào vòng tròn này! Và điểm đến tất nhiên là chỗ tôi rồi.)
(....Tôi hiểu rồi)
Không, tôi cũng chưa đoán ra.... Syl, nói với tôn như vậy ổn chứ? Nhưng thôi, chẳng có ai nghe được trừ tôi, nên chắc không sao.
Nếu như bạn so sánh sự khác nhau giữa vòng tròn ma thuật dịch chuyển và dụng cụ dịch chuyển, liệu nó sẽ là bản đơn giản hóa của việc sản xuất dụng cụ ma thuật hàng loạt?....
(Ahh! Tôi quên mất một thứ!!)
Syl đột nhiên hét lên.
(Là về Vector, nhưng.... sau cùng thì mọi chuyện vẫn ổn, nhưng tôi phải chuẩn bị dụng cụ phù hợp để kỷ luật. Có lẽ cậu không cần, nhưng tôi vẫn sẽ gửi nên xin hãy nhận nó.)
Dụng cụ để kỷ luật, huh~ Syl thật sự lo lắng về Vector nhỉ?
(Vậy sao, tôi hiểu rồi. Vậy, tôi sẽ nhận nó. Cám ơn tấm lòng của cậu)
(Không, chỉ là việc vặt thôi mà! Vậy, cám ơn vì đã tới hôm nay. Tôi rất mong đợi mấy cái Dorayaki đấy)
(Haha, tôi sẽ gửi ngay. Vậy, hẹn gặp lại, Syl)
--Piron
“Vậy thì, hãy gửi Dorayaki trước....”
Khi đã nói chuyện xong với Syl, tôi nghe một âm thanh điện tử.
Tôi tò mò không biết cái gì được gửi tới, nhưng hãy gửi dorayaki trước jhi tôi quên.
Tôi chọn vòng tròn ma thuật trên màn hình, rót ma lực vào và đặt đĩa dorayaki lên đó. Sau đó, cái đĩa chìm dần vào vòng tròn.
“”Mất rồi~?””
Allen và Elena nhìn tôi ngạc nhiên.
Trông như cái đĩa đã tan biến vào hư vô à? Vậy sẽ tốt hơn nếu không làm trước mặt ai khác.
“Mấy đứa thấy cái này, được gửi đến một người đang chăm sóc anh.”
“”Chăm sóc~?””
“Uhm, Cậu ta cũng đang chăm sóc Allen và Elena nữa.”
“”Em hiểu rồi~””
Sau khi chắc chắn rằng cái đĩa biến mất, tôi kiểm tra mấy vật phẩm mà Syl gửi đến.
“°----Wha! Cái củ sh*t gì thế này!!”
Nhìn thấy những thứ này trên danh sách, tôi sôc nặng.
Một cái vòng cổ...... cũng tạm chấp nhận. Tôi cũng nghe về mấy cái vòng cổ thuần hóa trước đó rồi. Hơn cả vẻ ngoài, thứ này buộc con vật phải phục tùng mệnh lệnh. Dù tôi có dùng nó hay không thì chắc cũng tạm chấp nhận được.
Nhưng, mấy cái khác thì!
Roi! Dây thừng! Còn cả xích nữa!? Cậu ta muốn tôi làm gì hả trời!!
Và cả.... cây nho bạc (giống bạc hà mèo)?... Ahh, bởi vì sư tử là mèo mà? ....Nó sẽ có tác dụng chứ?
Đuôi cáo xanh? Cái này chắc chắn là để chơi rồi....không chỉ Vector, chắc Feat cũng sẽ thích nó nhỉ? Không tôi nghĩ chắc Joule cũng sẽ thích nó luôn.
Nhưng... tôi cảm thấy một vài món cậu ta gửi có hơi sai.