Chương 114: Guild Master
Chúng tôi được gặp Guild Master ngay lập tức, nhưng----
“Chủ nhân, Takumi-san tới rồi nè.”
“Làm tốt lắm, Keimi. Vậy, cậu là Takumi-kun? Và, Allen-kun cùng Elena-san? Mọi người có khỏe không? Tôi là Guild Master, Andy.”
Trẻ quá. Tôi nghĩ vậy khi Andy nói rằng mình là Guild Master. Ý tôi là, không phải anh ta chỉ là một chàng trai trẻ trạc tuổi tôi sao? Trở thành một Guild Master ở tuổi trẻ như vậy?
Guild Master ở thủ đô lẽ ra phải là một người có thề quản lý được các Guild Master ở chi nhánh khác trên khắp đất nước phải không? Ah, tai anh ta hơi nhọn, có phải Andy-san là Elf không?
Nghĩ như vậy, tôi nhanh chóng dùng Thẩm Định, nhưng chủng tộc hiện ra lại nói rằng anh ta là con người.
Ah! Nhưng, tuổi thì! .....45 tuổi??.... ôi vãi!?
“Takumi-kun, có chuyện gì vậy?”
“Anh hỏi có chuyện gì sao, rõ ràng là cậu ta ngạc nhiên vì khuôn mặt của anh rồi. Phải thế không, Takumi-san?”
Quả vậy, đúng như nhân viên guild, Keimi-san đã nói, nhưng..... tôi khá bất ngờ thái độ cùa cô ấy với Guild Master~
“Những người lần đầu gặp Guild Master đều bất ngờ khi thấy anh ta trẻ như thế nào. Diện mạo của người này không hề thay đổi từ lúc đôi mươi~ anh ta là quái vật, tôi khẳng định.”
“Em nói quái vật à, vợ anh ác thật đấy~ Kể cả khi em biết là bởi vì có máu của tiên tộc trong gia phả nhà anh~”
“Eh!? Vợ!?”
Vậy Keimi-san là vợ của Guild Mastwr, huh. Đó là lý do tại sao cô có thể suồng sã với anh ta, tôi hiểu rồi~ Bên cạnh đó, quái vật, huh.... không phải là tự bạn nên dùng với chồng mình đâu nhỉ~
Dù vậy, khi mà tổ tiên của Guild Master- Andy-san là Elves, vậy diện mạo cùa anh ta cũng có nét của tổ tiên.
“Ah, xin lỗi về điều đó. Vậy tôi xin tự giới thiêu lại lần nữa, tôi tên là Keimi. Tôi là vợ của người này~ À, xin cám ơn vì cậu đã giúp Carna. Đứa trẻ đó, là con gái của tôi.”
“Eeh!?”
Carna? Eh!? Cô ấy đang nói về Carna, quý cô Half-Elf vừa nãy với tôi đúng chứ? Cô ấy không phải đang nói về Carna khác phải không?
Một con người với diện mạo như Elf và trẻ hơn tuổi, Andy-san, và một con người trông phù hợp với tuổi của mình, Keimi-san. Con gái do hai người sinh ra là một Half-elf?
“Umm, có phải Carna-san cũng giống như Andy-san là có huyết quản của Elves?
“Yeah, tựa như vậy. Elves và Half-Elves thỉnh thoảng được sinh ra trong gia phả của tôi. Nó chỉ là diện mạo trong trường hợp của tôi, thể chất cũng không khác so với người thường, và tuổi thọ cũng sẽ như vậy thôi. Ngược lại, Carna được di truyền huyết mạch của Elf cổ xưa. Chúng tôi có một đứa con gái khác tên là Miki, nhưng diện mạo và chủng tộc của nó là con người~ di truyền quả là một thứ gì đó bí ẩn nhỉ~”
Thật sự ấn tượng~ di truyền là một thứ có thể xuất hiện theo cách rất khó đoán, huh~
“Và vậy là, Carna được Takumi-kun đây giúp? Có chuyện gì xảy ra à?”
“Con bé đó hình như lại bị Raizel tiếp cận~ có vẻ như Takumi-kun đã giúp nó.”
“Lại nữa? Mặc dù Raizel là một mạo hiểm giả khá xuất sắc~”
Ôi trời? Tên Raizel nóng tính này không ngờ là một mạo hiểm giả xuất sắc. Ah nhưng, có người nói ở bãi tập hắn ta là “Hạng B”. Trong trường hợp đó, không nghi ngờ gì khi hắn là hình mẫu xuất sắc~ nếu không, hắn không đời nào trở thành hạng B.
Yêu là mù quáng.... hắn ta có mất khả năng đáng giá khi mà gặp Carna không? Tôi bất giác cảm thấy đúng là như vậy đấy~
“Mà, cha mẹ cũng không nên xía mũi vào chuyện yêu đương của con cái~ Hơn thế nữa, anh yêu, chúng ta trượt khỏi chủ đề hơi xa và kể chuyện gia đình rồi đấy, chúng ta nên quay lại vấn đề chính chứ?”
“Ah, em nói đúng.”
Được nhắc nhở bởi Keimi-san, biểu cảm của Andy-san quay lại nghiêm túc và anh ta nhìn tôi.
“Takumi-kun, về lý do tôi gọi cậu lên đây..... cậu đã có khoảng thời gian bất tiện ở Bailey. Tôi chân thành xin lỗi về việc đó.”
“Takumi-san, tôi cũng xin lỗi cậu với tư cách làm một nhân viên guild cùng vị trí. Tôi chân thành xin lỗi.”
Và, cùng với những lời xin lỗi của mình, Andy-san và Keimi-san cúi đầu xuống.
Lý do tôi được gọi tới đây là vì chuyện xảy ra ở Guild Mạo Hiểm Giả chi nhánh Bailey-- để xin lỗi thay cô tiếp tân làm lộ chuyện tôi tìm thấy một dungeon mới.
Tôi đã đảm bảo để không dính líu tới Guild Mạo Hiểm Giả ở Bailey bằng mọi cách, nên tôi quên bẵng về việc đó luôn.
“Kể cả khi Andy-san ở một vị trí có thể quan sát toàn bộ Guild Mạo Hiểm Giả trên đất nước, người nên chịu trách nhiệm là nhân viên ở Bailey .”
“Không, không, Takumi-san, việc rò rỉ thông tin là một vấn đề nghiêm trọng. Nó là chuyện mà tôi phải nhận toàn bộ trách nhiệm.”
“Đúng vậy~ với việc một tiếp tân la lên thông tin cá nhân của một người khác, đó là thứ không được phép xảy ra~”
Tôi dự định là để chuyện đó ngủ yên tại Bailey, nhưng xem chừng là không thể rồi.
“Vậy sao? Tôi cám ơn vì đã lo lắng như vậy.”
“Cơ bản thì, tôi đáng lẽ phải tới Bailey để đích thân xin lỗi, nhưng tôi không có thời gian để tới nơi đó. Và tôi nghe rằng cậu đã tới thủ đô, hơn nữa, còn ghé qua guuld, nên tôi gọi cậu đến để xin lỗi.”
“Khôbg, không, thà là không cần. Nếu như anh tới Bailey chỉ để xin lỗi tôi, nó sẽ làm tôi cảm thấy tệ hơn thôi.”
Thật hết cách mà, tôi sẽ cảm thấy cực kì không thoải mái khi Andy-san nói rằng anh ta sẽ tới thẳng Bailey để trực tiếp xin lỗi tôi.
“Vậy sao?”
“Vâng, tôi xin chấp nhận lời xin lỗi của hai ngưòi. Nó ổn thôi nếu như hai người cẩn thận để không có lần sau.”
“Đó là việc hiển nhiên rồi.”
“Hiện tại thì, tôi đang thông báo giữa chừng cho các guild phải thông suốt về việc quản lý thông tin chặt chẽ.”
Nếu như họ đang kiểm tra lại việc quản lý thông tin, thì tôi có thể yên tâm được phần nào.
“Dù gì đi nữa , tôi rất mừng. Tôi khá lo lắng khi Takumi-kun có thể cảm thấy kinh tởm với Guild Mạo Hiểm Giả và trở nên xa cách với công việc mạo hiểm giả, nhưng có vẻ như tôi hơi nhầm~
“Eh? Tôi chỉ là một trong rất nhiều người mà phải không?”
“Cậu nói gì vậy? Nếu như Takumi-kun ngừng làm công việc của mạo hiểm giả, nó sẽ là tổn thất rất lớn cho guild.”
“....Bởi vì tôi là hạng A?”
“Một phần. Tuy nhiên, lý do lớn nhất là vì nguyên liệu guild nhận được từ Takumi-kun. Những thứ đó suy cho cùng là thuộc hàng siêu hiếm. Có những nguyên liệu từ rừng Gaya ở Shirin nữa, nhưng cậu rất nhập tâm trong việc thu thập kể cả là thảo dược cấp thấp. Một mạo hiểm giả như thế là kho báu đối với chúng tôi.”
Tôi hiểu rồi, hơn cả hạng, họ có vẻ đánh giá mạo hiểm giả thông qua khuynh hướng của họ.
“Tuy nhiên, cậu, người bán rất nhiều nguyên liệu ở Shirin, không nhận bất kỳ quest nào ở Bailey đúng chứ?”
“....Ah, chắc chắn là thật rồi, phải không?”
Tôi chắc chắn là không muốn tiếp cận Guild Mạo Hiểm Giả Bailey quá nhiều, nên tôi chưa nhận bất kỳ quest nào ở đó.
....Bên cạnh đó, không chỉ Bailey, họ còn điều tra được hoạt động của chúng tôi ở Shirin khá tốt nữa.
“Nghe báo cáo kiểu này. Tôi thấy thật sự không thoải mái lắm~”
“Xin lỗi về điều đó. Tôi cũng hơi lo vụ ở Bailey, cho nên...”
“Vậy nó giống như những gì tôi nghĩ.”
“Đúng. Nhưng, tôi đang nghĩ về việc nhận quest ở đây nếu chúng tôi có thời gian. Lũ trẻ cũng thích đi lượm thảo dược nữa.”
“”Tụi em~ muốn hái~ thảo dược~””
Khi tôi nó dự định rằng mình sẽ nhận quest ở thủ đô, Allen và Elena cũng thể hiện mong muốn như vậy.
Nhìn thấy thái độ của hai đứa nhữ vậy, cặp vợ chồng cũng mỉm cưòi.
“Thật sao? Tôi mong đợi lắm đấy. Chúng tôi trông cậy vào cậu.”
“”Yea!””
“Có rất nhiều người trong thủ đô, vậy nên kể cả quái hạng thấp hay thịt quái ăn được đều rất được chào đón.”
Đúng như tôi nghĩ~ với nhiều người, thì nhu cầu thức ăn cũng càng lớn. Giá thịt của quái thú chắc bán ở đây cũng khá được giá.
“”Lợn~?””
“N? Lợn? Hai đứa đang nói về lợn được nuôi à?”
“Không, hai đứa đang nói về lũ Orcs.”
Cái thứ chúng bảo là “Lợn” thực chất là Orcs. Ah, không phải chúng cũng gọi Giant Boar như vậy sao? Nhưng, gần đây nhất, chúng xem lũ Orc bị đánh bại ở Alveil là “Lợn”, nên tôi tin rằng chúng đang nói về lũ Orcs.
“Orcs? Thịt Orcs ngon lắm phải không? Tôi luôn chào đón thịt Orc mọi lúc. Tôi muốn có nhiều nhất có thể, nhưng chúng rất nguy hiểm, nên Allen-kun và Elena-san không được đến gần chúng, okay?”
“Allen, đánh được~”
“Elena, cũng đánh được~”
“”Ehh~!?””
Andy-san và Keimi-san la lên ngạc nhiên vì mấy lời của bọn nhỏ.
“Tôi biết rằng lũ trẻ hạng D, nhưng không phải là do các quest thu thập và thành tựu của Takumi-kun sao?”
“Đợi một chút, anh yêu. Nếu như sức mạnh thật sự của lũ trẻ là hạng D, nó vẫn sẽ bất khả thi để chúng đánh bại một con Orc.”
Có vẻ như kể cả Guild cũng không biết được chi tiết dù biết được lũ trẻ lên hạng.
Trong trường hợp này, tôi nghĩ điều đó hiển nhiên khi Andy-san nói rằng hạng của chúng tăng lên vì làm quest thu thập, được tổ đội với tôi, và thành tựu của tôi.
“”Có thể đánh được~!””
Tôi biết được sức mạnh của hai đứa, nhưng... gần đây hai đứa có vẻ ghét việc so sánh với những đứa trẻ bình thường khác, và bắt đầu nhấn mạnh sự trưởng thành của chúng. Nhưng, thôi, chúng tôi đã chính thức có chống lưng, nên chắc là ổn khi không cần che giấu sức mạnh vô tội vạ nữa phải không?”
“”Takumi-kun, thực hư như thế nào vậy?”
Andy-san và Keimi-san đang tranh luận cuối cùng quyết định hỏi tôi trực tiếp. Đồng tâm hiệp lực hỏi luôn.
“Chúng có thể.”
“”Thật phi thường.”’
Khi tôi trả lời thật lòng, hai người thốt lên ngưỡng mộ.
“Tôi có mang trong người vài con Orc đây, hai người muốn mua chúng chứ?”
Sẵn tiện đây là cơ hội tốt, tôi sẽ bán cho họ vài con Orc mà tôi bem ở Alveil. Mặc dù thịt Orc rất ngon, nhưng đây là sô lượng mà chúng tôi không thể tự xử lý được~
Ah, tôi có nên hỏi họ để xẻ thịt con đại tướng Orc không ta? Tôi không có thời gian để tự tay làm. Tuy nhiên, tôi muốn ăn thử thịt của nó quá. Tôi sẽ bán da như là nguyên liệu.
“Dĩ nhiên, chúng tôi rất vui khi mua chúng! Bên cạnh đó, tôi quên nói điều này, nhưng.... để xin lỗi cho tai nạn đó, trong một năm, guild sẽ trả thêm 10% mỗi khi cậu bán nguyên liệu cho chúng tôi. Tôi xin lỗi vì chúng tôi chỉ có thể trả lại cậu theo cách này, nhưng xin hãy dùng nó nhiều như cậu muốn.”
“Eeh?”
Trong trường hợp của tôi, khi tôi bán thảo dược hay là nguyên liệu quái thú cho guild, nó sẽ là một khoản tiền đáng kể cho mỗi lần như vậy. Thêm 10% giá trị môi lần nữa.... nó sẽ là một con số khổng lồ. Nhưng thôi, bởi vì nó là lời xin lỗi, tôi sẽ nhận nó một cách biết ơn~