Chương 105: Trong phòng khách
Một người phụ nữ có màu mắt và tóc giống như Wald-sama đang ngồi thư giãn ở phòng khách khi chúng tôi tới.
Wald-sama là con thứ nên chắc chắn là anh ta có anh hai, nhưng tôi tự hỏi không biết anh ta có chị gái hay không?
“Ôi, chà chà, Wald-san, mừng con về nhà.”
“Mẹ, con về rồi đây.”
.... Có vẻ như người phụ nữ đó thật sự là mẹ của Wald-sama. Trông bà ấy thật trẻ trung, không thể nào mà đoán được bà ấy đã từng sinh Wald-sama ra luôn.
“Đây chắc hẳn là Takumi-san. Chào mừng. Tên tôi là Rebecca.”
“Cháu là Takumi. Còn những đứa trẻ này là Allen và Elena. Chúng cháu xin phép làm phiền một thời gian, Rebecca-sam....---san
“Fufufu~”
Hình như Rebecca-san cũng không thích được gọi bằng -sama
Ngay lúc tôi định nói Rebecca-sama, tôi bị lườm dữ dội, nên tôi chỉnh về -san ngay phút chót.
Wald-sama cũng đang lườm tôi, nhưng tôi lờ đi và nhanh chóng bảo Allen và Elena chào Rebecca-san.
“Allen, Elena, 2 đứa cũng nên chào đi.”
“Cháu là Allen!”
“Cháu là Elena!”
“”Xin chào~””
Trên đường từ phòng làm việc của Matthias-san đến phòng khách, tôi đã dạy bọn trẻ thêm từ “xin chào” trước khi nói “cháu là”, nên chúng đã có thể chào hỏi một cách đàng hoàng. Yeah, tốt quá, tốt quá~ thế mà tôi nghĩ lũ trẻ sẽ núp sau lưng tôi thay vì chào hỏi thế này chứ, tôi vui quá~
“Vâng, xin chào. Fufufu~ thật là một lũ trẻ đáng yêu~ phải rồi~ Hãy gọi ta là Obaa-sama, okay?”
“”Obaa~sama?””
“Ôi trời! Giỏi quá~”
“....Mẹ.”
Có vẻ như Rebecca-san là một người rất chịu chơi.
Bà ấy rất vui khi Allen và Elena gọi bằng Obaasama, nhưng đáng lẽ sẽ vui hơn nếu được gọi bằng Oneesama chứ?
“Sau cùng thì~ tôi cũng đang muốn có cháu sớm~ Wald-san, con vẫn chưa tìm được cô dâu nào à?”
Ahh, tôi hiểu rồi. Rebecca-san đang muốn có cháu, huh.
“Làm ơn đặt kỳ vọng vào anh hai đi, anh ấy có vợ rồi. Họ vừa mới cưới nên ngày đó sẽ sớm thôi.
Có vẻ như một đứa trẻ sẽ được tạo ra một cách thuận lợi nếu tôi dùng “Drops of the Blue Rose” mà Vivian đã cho, nhưng.... à mà thôi, họ chỉ vừa mới cưới, nên chắc chắn họ sẽ có em bé nhanh thôi. Nếu như sau vài năm mà không có dấu hiệu nào, tôi có lẽ sẽ đưa cho họ vào thời điểm đó nhỉ?
“Con nói đúng. Ta sẽ đợi trong khi chăm sóc những đứa trẻ này cho tới ngày đó.”
Bà ấy quyết định chăm sóc Allen và Elena.
Heh, tôi sẽ rất mừng nếu bà ấy thương yêu lũ trẻ. Nhưng thậm chí lúc này chúng vẫn đang ôm chặt chân tôi và nhìn Rebecca-san đang gọi chúng qua.
“Ôi trời, có vẻ như sẽ tốn một ít thời gian trước khi chúng quen hẳn với tôi.”
“Chắc rồi. Chúng khá sợ người lạ. Cháu xin lỗi.”
“Thật không may. Nhưng cậu sẽ ở nhà chúng tôi một thời gian mà, nên chúng sẽ dần quen với tôi thôi.”
Sau đó, chúng tôi quyết định dùng trà với Rebecca-san.
“Takumi, cậu có “cái đó” chứ?”
“Anh nói “cái đó” nghĩa là?”
“Kem, tôi muốn ăn nó. Cậu có làm sẵn vài cái không?”
“Ah, Kem à? Tôi có, nhưng....”
Trong khi uống trà đen, Wald-sama bất thình lình đòi ăn kem.
Đó là một lời yêu cầu được ăn kem, tôi cũng đã có phần làm sẵn rồi. Khi Wald-sama đang ngủ sau khi làm cú đêm ở Alveil, tôi rất chán nên đã cùng 2 đứa nhỏ làm kem trong phòng, nên trong Kho Chứa Vô Hạn của tôi đang có rất nhiều vị kem.
“Đưa tôi.”
“.....”
Hơi mặt dày đấy ông bạn.
“”Aisu~””
“Allen muốn ăn nũa~”
“Elena cũng vậy~”
Ngay khoảnh khắc đơ, Allen và Elena chớp lấy cơ hội và cũng xin tôi cho chúng ăn kem.
2 đứa thật sự rất thích kem đấy, phải không?
“Hết cách rồi, huh.... tôi có vị sữa, vị sữa với quả hạch nghiền kỹ, vị mật ong, vị ichi fruit và vị kahee. Anh thích loại nào Wald-sama.
“Oh, độ đa dạng tăng lên à? Để xem nào—Toa---“
“Để tôi nói trước, anh không được lấy toàn bộ đâu.”
“Cái gì!? Không thể à?”
.... Anh ta thật sự muốn ăn hết luôn kìa.
“Chúng ta chưa ăn tối mà anh biết đấy? Bên cạnh đó, bụng lũ trẻ sẽ không khỏe nếu như chúng ăn nhiều đồ lạnh. Allen và Elena sẽ chỉ ăn 1 vị thôi, nhưng anh thật sự sẽ ăn hết các loại trước mặt chúng à?
“.....Ou, xin lỗi. Vậy thì cho tôi vị Kahee.”
“Có liền.”
Khi tôi giải thích rằng anh ta không thể chọn hết, Wald-sama ngoan ngoãn chọn vị Kahee.
Mà, sự thất vọng là hoàn toàn dễ hiểu. Để xem nào~ một vị khác... hãy cho anh ta vị sữa nghiền với quả hạch nào.
“Allen, Elena, mấy đứa thích gì~?”
“Allen, mật ong~”
“Elena, Ichi~”
Allen và Elena muốn vị honey và ichi, huh~ sẽ rất bất công nếu như chỉ mình Wald-sama có 2 vị, nên tôi cho lũ trẻ một cục lớn hơn.
“Vậy, kem này là gì vậy? Cậu có thể giải thích cho tôi không?”
“Nó là một món tráng miệng lạnh và ngọt. Rebecca-san cũng muốn thử chứ?”
“Ôi trời thật sự ổn sao? Vậy, Takumi-san có thể gợi ý cho tôi chứ?”
“Vâng, cháu hiểu.”
Vì đây là lần đầu tiên Rebecca-san ăn kem, nên hãy đi với vị sữa thông thường với vị Ichi mà đa phần phụ nữ có vẻ thích đi.
Ngay lập tức tôi lấy kem ra từ Kho Chứa Vô Hạn, và múc 2 loại kem vào một cái tôi. Tôi cần cái đó, cái thứ bấm bấm để múc kem ấy. Liệu tay thợ rèn sẽ hiểu nếu tôi nói thế chứ? Hãy xác nhận trước khi quá lâu nào.
“Cám ơn đã đợi.”
“”Yay~””
4 người nhanh chóng bắt đầu ăn.
“Đây là lần đầu tiên tôi ăn thử, nhưng nó thật sự rất ngon.”
Nó hợp với khẩu vị của Rebecca và bà ấy đang ăn rất thanh lịch, nhưng nhịp độ thì rất nhanh.
“Đầu bếp của chúng ta nên nhanh chóng học làm thứ này.”
“Ôi trời Wald-san. Takumi đã quyết định dạy con cách làm chưa?”
“Hơn thế nữa, cậu ta đã cho con công thức làm rồi.”
“Ôi trời thật sao? Thật tuyệt vời, nhưng Takumi-san, thật sự ổn chứ? Wald-san không bắt nạt cậu phải không?”
Eh? Bà ấy nói bắt nạt... Rebecca-san, thật sự bà tin rằng con trai mình sẽ làm những chuyện như thế sao.
“Nó ổn mà. Bên cạnh nhà Ruven, cháu cũng đưa công thức cho 3 nhà quý tộc khác. Nhưng, cháu chỉ dạy họ vị sữa. Mỗi nhà nên có sự sáng tạo riêng về hương vị của họ.”
“Ôi trời, thật vậy sao? Thế thì tốt ấu, nhưng.... đây là một thứ tôi chưa từng ăn hay nghe bao giờ, có phải đây là phát minh của Takumi-san?”
“Có thể nói là vậy......”
Nói chính xác thì, là xạo đó~ Không biết có sai khi mang những thứ thế này đến thế giới khác không?
“Nhưng, cháu không có dự định giấu nó, hơn nữa, sẽ rất tiện nếu nó được lan tỏa ra khắp nơi.”
Giấu nó đi sẽ là chào mời rắc rối~ tôi muốn né việc đó ra.
Hơn nữa, tôi muốn ăn kem khắp mọi nơi. Nhưng này, đâu phải đóng băng là phép dễ thực hiện trong thế giới này đâu, nên có vẻ hơi bất khả thi.
“Thật vậy sao? Vậy, sẽ ổn nếu tôi giới thiệu nó ở một buổi tiệc trà chứ?”
“Vâng, cháu không phiền. Nhưng cháu muốn tránh khỏi việc dạy quá chi tiết.”
“Vâng, vâng. Đầu bếp của chúng tôi sẽ cố hết sức. Ôi trời , tôi rất phấn khích vì lý do nào đó. Takumi-san, cậu sẽ hướng dẫn họ vị sữa phải không? Nếu họ làm được, tôi sẽ bảo họ cố gắng làm vị ichi này tốt nhất có thể.
“Vị kahee có hơi tí đắng, nhưng nó thật sự rất ngon.
“Nghe có vẻ rất ngon phải không? Nếu thế thì chúng ta cũng phải cố gắng hết sức với vị Kahee~ Fufu, thật vui~”
Rebecca-san và Wald-san trở nên rất hứng thú khi bàn luận về những vị kem mà đầu bếp của họ nên làm trong tương lai
Trong khi nghe và ngồi thưởng trà, người đưa tới lịch trình cho buổi yết kiến với vua.
Thật bất ngờ! Có vẻ như buổi yết kiến sẽ diễn ra vào ngày mai