Trans+edit: Nghiêm cấm đăng hay sao chép truyện dưới mọi hình thức ra các trang khác ngoài Hako khi không có sự cho phép.
__________________________________________________________________
CHƯƠNG 24,5: Những gì quái vật thuộc hạ có thể làm
====================================================
TN: đây là chương phụ trước khi đến chỗ bọn cướp, theo ngôi kể thứ ba. ====================================================
Ở một nơi trên con đường đến thị trấn Ararime.
[Tớ nghĩ là chúng ta nên xác nhận kỹ năng của quái vật thuộc hạ của mình.]
[“Pachi Pachi”]
[“Yyu~Hyu~”]
Khi Jin nói, moi người đều sôi nổi lên, đây cũng là bình thường thôi.
[Đó là trò hề gì vậy?]
[Đừng có nói như vậy…]
Bởi lời bình luận khó nghe của Sera, Jin và những người khác đều giật nảy.
[Uh…Em không hiểu. xin lỗi.]
[anh định xác nhận kỹ năng và đặc tính của quái vật thuộc hạ vào lúc này.]
[<Trợ giúp> không nói gì với anh sao?]
Nếu Jin dùng trợ giúp, cậu có thể xác nhận được kỹ năng và đặc tính của quái vật thuộc hạ ngay.
[Không, anh muốn tận mắt thấy hơn. Ở cựu thế giới của anh có cậu "Trăm nghe không bằng một thấy".]
[Đúng là có câu tục ngữ như vậy. Sau khi được nghe từ Mio-chan, em nghĩ thế giới của Jin-sama và những người khác tiến bộ hơn thế giới này.]
Chuyện thế giới fantasy ít tiến bộ hơn là vì ma thuật cũng là chuyện thường tình thôi. Thêm vào đó, thế giới này có những luật lệ khác, nên có là uyên bác ở đó đi nữa thì cũng có thế sẽ vô dụng ở đây.
[Chúng ta rời chủ đề chút rồi. Giờ, trình diễn kỹ năng của quái vật thuộc hạ nào.]
[Đã hiểu.]
[Theo thứ tự trở thành đồng đội của nhau, nên người đầu tiên là Dora. Em thể hiện kỹ năng của mình đi.]
'Dora là đồng đội đầu tiên của tôi. Tôi thuần hóa ẻm sau khi cứu em ấy từ xào huyệt của bọn cướp. chủng tộc của em ấy là Long nhân tộc (TN: Dragonewt), tộc có thể biến hình thành cả dạng người lần dạng rồng.'
<<Ban đầu, <Long ma pháp (TN: Dragon magic)> và <Bay > là kỹ năng duy nhất mà em có được.>>
[Vậy bắt đầu với <Long ma pháp> đi. Hình như là Dora có thể sử dụng được cả đòn Hỏa long tức và Băng long tức (TN: hơi thở lửa và băng). Nguyên tố của đòn long tức phụ thuộc vào nguyên tố của mỗi Long nhân tộc. Nên Dora, hãy bắn mỗi cái vào đó đi.]
<<Vâng~~>>
Đầu tiên, Dora bắn đòn Hỏa long tức và rồi đến băng. Thành công.
[Được rồi, cảm ơn em. xét cho cùng thì mạnh thật đó.]
[Em nghĩ là phạm vi của nó đã tăng so với trước kia.]
Maria nhận ra được chi tiết nhỏ nhất đó.
[Xem ra là vậy. Hơn khoảng 5m. đó là vì anh đã lên cấp kỹ năng <Long ma pháp> của em ấy khi nãy.]
[Eh.. Mình Dora-chan thôi thì không công bằng.]
Mio có hơi ủ rũ vì thấy bất công.
[<Long ma pháp> của Dora thức sự rất hiếm. Nó chỉ có thể lên cấp bằng điểm thôi. Nên đâu còn cách khác, đúng không?]
[oh, đúng vậy. Ngoài Dora ra, em chưa bao giờ thấy Long nhân tộc nào khác hết.]
[Tiếp đến là <Bay>. Em có thể bay lên trời không?]
<<Dạng người? Hay rồng?>>
Dora, tiết lộ bí mật là có thể bay được cả ở dạng người nữa, hỏi xem bay ở dạng nào.
[Nếu không quá vấn đề thì hãy bay ở dạng người đi.]
<<Okay~>>
Em ấy nắm chặt tay, đặt nó trước ngực và kéo sức mạnh ra.
<<Ughhhhh~~>>
Lưng Dora sáng lên, lông vũ ở dạng long vũ (TN: 'feather dragon' từ này là mình lấy từ nhóm dịch trước nhé) xuất hiện khi ánh sáng đó biến mất.
<<Em có thể bay với cái này~>>
[Oh, nó là dạng người, nhưng không phải đây là dạng 3 của em đấy chứ?]
[Wow! Dễ thương quá!]
[Uwa, em ấy trông như một thiên thần vậy.]
Tất cả các cô gái cũng trở nên vui mừng nữa. Hình ảnh em ấy lúc này hoàn toàn giống như một thiên thần. Và toàn bộ biểu cảm của em ấy cũng hoàn toàn giống vậy nốt.
<<E-i~>>
Dora bay ở trong không khí mà không cần phải đập cánh.
[Như cậu thấy, đôi cánh của em ấy khó chuyển động. Trong thế giới này, xem ra là cánh rồng không cần phải đập vì chúng là cơ quan để bay lên trong không khí bằng cách duy trì ma lực.]
[Nghĩ đến thì. đôi cánh trông như không thể hỗ trợ cho cơ thể to lớn của em ấy chút nào hết.]
'Để chim bay được trên trời, tất cả các phần đều phải nhẹ. Vì vậy, bạn cũng có thể nói rằng lũ chim rất dẻo dai. Nhưng tôi cũng chẳng nghĩ ra được đôi cánh rồng sẽ cần phải lớn đến nhường nào để nâng được cơ thể to lớn của chúng nữa. Và các cơ đập cánh cũng phải rất lớn nữa, nên điều này gần như là không thể.'
[ấy vậy mà, khái niệm <Bay> của cả chim lần rồng đều thực sự rất gần nhau.]
[Nếu mà là giống nhau, thì chúng sẽ được gộp thành cùng một kỹ năng.]
Nó có hơi vô lý, nhưng nó sẽ rắc rối hơn nếu có nhiều phân nhánh hơn.
<<Em có thể giấu cánh đi không? Chúng nổi bật quá.]
<<Okay~>>
[Tiếp đến là Tamo-san.]
<<……>>
Tamo-san, vẫn thường không hay nói chuyện, là một con Slime biến hình loại hiếm được thuần hóa trên đường đến thị trấn Konoe bằng <Nương tay>(ED:skill gì thế này) và <Phúc quyền (Stomach Punch)>.
[Vì Tamo-san có <Hấp thụ> và <Bắt chước>. Nên để nó ăn cây ăn thịt đã.]
[Dù là cậu nói vậy, nhưng không phải cậu ghét cây ăn thịt sao?]
[Nó ngủm rồi. Nó có thể làm được gì nữa đâu. Và tớ cũng không ghét bản thân lũ cây ăn thịt người.]
[Ehh…]
Vì Jin không có ý định ngừng lại, nên Sakura từ bỏ chuyện thuyết phục cậu.
Thực ra, Tamo-san đã ăn xong cây ăn thịt người và bắt đầu biến đổi rồi.
[Thật đáng ngạc nhiên. Giống ý như đúc.]
Sera nói đúng. cây ăn thịt mà đã bị ăn đã trở lại tình trạng hoàn hảo bởi kỹ năng <Bắt chước> của Tamo-san.
[Xem ra là chỉ cần có ma thạch ở trong cơ thể, thì nhóc ấy có thể biến hình thành trạng thái hoàn hảo, bất kể tình trạng của cái xác có thế nào đi chăng nữa.]
[Nếu là vậy, thì xác là không cần thiết sao?]
[không có vẻ là vậy. Có hạn chế rằng nó cần phải hấp thụ cùng với cả cơ thể nữa.]
[Rắc rối quá.]
Tuy nhiên, năng lực thực sự của Tamo-san còn ở phía sau.
[Nhưng từ những gì mà anh biết, khi biến hình, kỹ năng độc nhất của quái vật đó cũng có thể xài được nữa.]
[Eh, không thể nào. không phải thế thì rất tuyệt sao?]
[Một con Slime biến hình thì không thể có nhiền kỹ năng hữu ích, đúng không?]
Slime biến hình có kỹ năng <Bắt chước>, nhưng điểm hạn chế là tỷ lệ thu thập được kỹ năng thấp và số lượng kỹ năng hữu dụng ít. Nhưng kỹ năng đó không thể học được bằng cách hấp thụ xác, nên bản thân <Bắt chước> cũng không làm được gì hết.
[Oh! mọi người nghĩ sẽ có gì xảy ra nếu anh dùng <Sinh sát dữ đoạt(Lấy và cho)>?]
[[[Oh!]]]
Sinh sát dữ đoạt của Jin có thể cướp được cả kỹ năng của đối thủ đã chết. Có thể tái tạo lại được hoàn toàn đối thủ đã bị giết trong trạng thái bị cướp đi kỹ năng bằng cách cho Tamo-san hấp thụ cái xác cùng với ma thạch và đưa kỹ năng của kẻ thù bị cướp. (TN: méo hiểu, chương này ông tác giả thì viết ở góc nhìn thứ 3 mà mấy ông eng lại dùng góc nhìn thứ nhất, đi tra từng từ của nó mà như sống dở chết dở ED:khá sát nghĩa rồi )
[Nghĩa là. Cây ăn thịt người này…]
[Axit, độc và xúc tu đều có thể dùng được. bởi vì trạng thái của nó cao hơn nên nó sẽ mạnh hơn so với bản gốc, kể cả level có thấp hon đi nữa.]
[Nghiêm túc đấy à.]
Nếu phải nói nghiêm túc, thì điểm yếu nhất là khó để có thể làm quen được với cơ thể mới. Tuy nhiên, nếu bạn hoàn toàn làm quen được rồi thì sẽ chẳng có vấn đề gì hết.
[Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh để Tamo-san hấp thụ xác của con người?]
Maria không ngần ngại hỏi.
[Thì sẽ được mỗi bề ngoài thôi vì không có ma thạch. Thêm vào đó, vẫn có khả năng là bị khiếm khuyết nữa.]
[Anh cũng không có bất cứ ý tưởng nào về cách dùng nó triệt để nữa.]
[Đúng thật.]
Cũng không phải là bạn không thể tìm được cách sử dụng nó như thế nào. ví dụ như, sử dụng xác của người quen để thâm nhập vào…
[Cuối cùng là Midori.]
<<Mệt lắm…>>
Midori là người cuối cùng, cô bé trở thành quái vật thuộc hạ sau khi toàn bộ quái vật trong rừng Torte, bao gồm cả cây ăn thịt người nữa, bị thanh trừng, cô bé cũng bị thuần hóa mà không cần phải chiến đấu giống như Dora.
Kỹ năng của cô bé là <Bí dược điều hợp LV6> <Canh tác LV5> <Hấp thụ HP LV4> <Hấp thụ MP LV4>. Tất cả kỹ năng của cô bé đều là những kỹ năng hiếm và ở cấp độ cao.
[Vì hiệu quả của <Bí dược điều hợp> rất tuyệt, nên em có thể sử dụng <Canh tác> để trồng vài cái cây không?]
[Suy cùng thì nó là một kỹ năng sản xuất.]
[Vậy sao?]
[Có gì sai sao?]
[Anh cũng không chắc nữa, nhưng không chỉ có vậy đâu. Midori, dùng <Canh tác> đi.]
<<Ok…>>
Midori truyền sức mạnh vào trong cơ thể cô bé. Sau một lúc, một chiếc lá mọc lên từ mái tóc xanh lục của em ấy.
[Đó là một cây thảo dược sao?]
Maria nhận ra nó.
[Midori là một bán thực vật, nên em ấy có thể mọc lên thứ gì đó từ cơ thể của mình như một cái cây.]
<<Đúng…>>
Midori ngắt cây thảo dược từ mái tóc của cô bé và đưa cho Jin.
[Cảm ơn em. <Canh tác> là kỹ năng mọc cây từ cơ thể của một người. chí quái vật hệ cây mới có thể dùng được nó thôi. Nó là một kỹ năng có nhiền ý nghĩa.]
[Đáng lẽ phải mọc rễ đã rồi mới có thể được như vậy. Thường là thế.]
[Đúng thế. Xem ra là em ấy có thể mọc được nhiều loại cây khác nhau ngoài thảo dược ra. Midori, em có thể làm được như thế, đúng không?]
<<Nếu chỉ để trình diễn…, thì gì… cũng được…>>
'Anh nghĩ là em nên có tinh thần phục vụ hơn chút.' Jin nghĩ.
[Hấp thụ HP và MP giống với cái tên đã nói. Nó có thể lấy HP và MP từ người khác bằng cách chạm vào. Nhân tiện, dường như là em có thể sử dụng cả hai cùng lúc vì điều kiện mỗi cái khác nhau.]
[Giống như kỹ năng được Succubus dùng ấy.]
[Ừ, hình như nó là một kỹ năng của succubus.]
[Thật sao?]
[Ừ.]
[Anh nghĩ đây là tất cả những kxy năng mà chúng ta có lúc này. Ưu tiên đầu tiên, kỹ năng dành riêng cho chúng tộc sẽ được dưa cho Tamo-san, nhưng anh phải suy nghĩ kỹ lưỡng về nó.]
[Anh không nên đưa hết mọi thứ. Vì nó có thể kiến cho chủ nhân không nhân được những kỹ năng đó nữa.]
Nếu bạn có kỹ năng dùng quen và kỹ năng level cao nhưng lại gần như không động đến, sẽ dễ dàng nói được cái nào tốt hơn.
[Nghĩ lại thì… Tamo-san đã ăn ma thạch của cây ăn thịt người…]
[Ah.]
Mặc dù là nó không phải là vấn đề, những ma thạch của một quái vật đột biến level 40 thì bét nhất cũng phải 2,000,000G.
Có lẽ là không quan trọng lắm, nhưng cái giá của việc trính diễn kỹ năng đắt đến không ngờ.
[Ừm, nhóc nên làm việc tốt hơn sau khi ta đưa nhóc cây ăn thịt người này.]
[chà, có lẽ đó không phải là ý tưởng tồi…]
Kết quả:
– biết được đặc điểm kỹ năng của mỗi quái vật thuộc hạ.
– Thảo dược x 1
– <Long ma pháp LV4 (lên)>
Cái giá:
– Xác của cây ăn thịt.
– Ma thạch đáng giá 2,000,000g.
================================================
Note: Chương này ở bên eng là dịch ở góc nhìn thứ nhất mà ở raw lại là góc nhìn thứ 3, nên những ai đọc eng thì miễn thắc mắc nhé.
*Góc than vãn của trans: không biết là do thế nào mà góc nhìn ở bản eng và bản raw lại khác nhau, thành ra thằng trans phải khổ sở tra từng từ trong raw (theo nghĩa đen), giờ mới hiểu được cảm giác khóc ra tiếng mán là như thế nào rồi.*