Isekai Ten'i de Megami-sama Kara Shukufuku wo! ~Ie, Temochi no Inou ga Aru no de Kekkou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 02:Nữ vương quốc Kastal - CHƯƠNG 27: Đăng ký mạo hiểm giả cho người mới và lên hạng

Trans+edit: Nghiêm cấm đăng hay sao chép truyện dưới mọi hình thức ra các trang khác ngoài Hako khi không có sự cho phép.

__________________________________________________________________

CHƯƠNG 27: Đăng ký mạo hiểm giả cho người mới và lên hạng

Một khi cuộc huấn luyện nô lệ kết thúc, chúng tôi tiếp tục chuyến hành trình của mình vào ngày hôm sau. Một nửa số nô lệ đang đợi trong <Phòng> và số còn lại (những người giữ vai trò chiến đấu) ở trong xe ngựa. Như dự đoán, xe ngựa khá đầy rồi.

Đám lính mới đó còn ngạc nhiên khi chúng thấy <Phòng> lần đầu tiên, nhưng chúng nhanh chóng bình tĩnh lại khi tôi bảo đó là 1 trong những năng lực bí mật của tôi. Jeez, tôi nghĩ chúng tôi có thể nói rằng không có gì là chúng tôi không thể làm hết.

"Phòng" mà tôi cho là để những nô lệ chuyên sản xuất làm công việc của chúng. Tôi chỉ cho có 1 điểm kỹ năng <Điều chế> thôi, ấy vậy mà chất lượng thuốc còn tốt hơn nhiều so với của tôi và Sakura. Không, chúng tôi hoàn toàn không thể so sánh giữa chúng và bọn tôi…

Nói nào, Dora có thể làm ra lọ thuốc <Thượng hạng>, chủ yếu là vì kỹ năng <Điểu chế> của em ấy là cấp 3 và sự thật là em ấy chỉ có cho thêm chút nguyên liệu để điều chế thôi. Hiệu quả của lọ thuốc của em ấy cũng cao hơn 50% so với lọ thuốc <thượng hạng> nữa. Nên nó không thể được bày bán …

2 ngày sau, chúng tôi đến thị trấn Atarime. Thuế vào thị trấn là 1000g, vẫn như mọi khi. Tôi quyết định gọi mọi người ra khỏi <Phòng> thuốc lúc trả thuế. Tổng số 14000g là con số lớn phết đấy (TN: chú ném hơn 20 triệu vào thử nghiệm mà giờ có chút này đã kêu rồi). Nhân tiện, giá của nô lệ thì lại khác- họ rẻ hơn 200g. um, tôi trả theo giá bình thường vì tôi không định nói cho bất kỳ ai biết được họ là nô lệ hết.

Chúng tôi đến 1 quán trọ mà tôi tìm được bằng <Bản đồ> như mọi khi và đỗ xe ở đó. Thị trấn Atarime có 1 phong cảnh kỳ lạ. Tại sao ư? Đó là vì các kiến trúc Nhật và phương Tây đan xen với nhau. Nói theo cách khác, là có căn nhà với cửa trượt kiểu phương Tây và mái nhà thì kiểu Nhật. Điều này đem đến cảm giác của 1 sự kết hợp không hoàn chỉnh giữa phương Tây-Nhật.

Q: Tại sao vậy?

A: Kết quả của việc sử dụng bản thiết kể của anh hùng sáng lập 1 cách không hoàn toàn.

Anh hùng… lại nữa sao? Không. cảm giác không hợp này là do tôi là 1 người Nhật. Tuy nhiên, căn nhà này cũng khá chất lượng và cứng cáp đấy… chắc thế…

[Cái gì đây? Tớ không thấy nhớ nhà gì hết. Nó còn lạ hơn bất kỳ thứ gì khác.]

Sakura cũng nghĩ giống vậy.

[Ở Kastal, em nghe nói văn hóa Nhật bắt nguồn từ đây, nhưng em không ngờ là nó sẽ thế này.]

Điều này cũng ngoài sự mong đợi của Mio.

[Maa, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ quen thôi…]

[Là 1 người Nhật, tớ nghĩ rằng có thứ gì đó sẽ đổ vỡ nếu tớ quen với điều này.]

[Có lẽ… nó có thể còn tệ hơn ở thủ đô.]

[Đợi đã! Chúng ta sẽ đến thủ đô sao?]

[Um, tớ không định đi xa đến vậy, nhưng…]

Một nhóm người Nhật đang rên rỉ về "căn nhà bất thường" này, số còn lại (những người được của thế giới này) không có cùng tiểu sử nên họ không hiểu gì.

Oh, đến thủ đô đi! Có thể sẽ có 1 ngôi nhà Nhật hoàn hảo ở đó.

Oh! Tôi nhớ được thứ quan trọng rồi. Hình như có gạo ở trong thành phố này. Nó là gạo thường (được cho là rất dính, nên tôi sẽ mua một ít). Chỉ vì mỗi thế, tôi lập tức cài đặt "Cổng" ngay khi chúng tôi vào thành phố, với điều đó, tôi có thể quay lại và mua thêm gạo bất cứ khi nào tôi muốn.

Chúng tôi quyết định đi thuê 2 phòng, một cái là cho thành viên tổ đội ban đầu, cái kia là cho những nô lệ mới….Thực ra, Coco và Roro đã yêu cầu ngủ cùng phòng với tôi khi tôi cố chia nhóm. Rồi Sicily, người vẫn luôn theo sau Coco, cũng ra 1 yêu cầu tương tự nữa. Vậy nên, Sakura và Sera buộc phải đến phòng kia với những nô lệ mới, nên sẽ là 7 người mỗi phòng.

Do kết quả của trò oẳn tù tì, phòng tôi biến thành 1 loli harem. Trên hết, Sakura, người cùng tuổi với tôi, và Sera, người có ngoại hình người lớn đã đi hết. Không có 2 bọn họ, nghiêm túc mà nói thì chúng tôi là 1 nhóm trẻ con. Đây là sở thích của tôi không á? Không, tôi chỉ vừa tình cờ phát hiện ra thôi mà. (TN: hãy thử tưởng tượng, bạn ngủ dậy trên một chiếc giường toàn những bé gái toàn 12 trở xuống, vậy chuyện tiếp đến sẽ là gì ☺ED:ngon :3)

[[[[[[[[[[[[[[Itadakimasu]]]]]]]]]]]]]]

Ừ, chúng tôi có nhiều người. Thế nên, chúng tôi quyết định hỏi xin nhân viên của quán trọ cho ăn ở trong phòng. Chà, để nhiều người như thế này vào trong phòng ăn sẽ đáng sợ phết đấy.

Tôi gọi "đĩa có cơm", và thứ mà chúng tôi nhận được là một món ăn Nhật Bản có tên Doria. Hmm…Không. dù là nó có gạo đi nữa thì nó không phải là thứ mà tôi muốn. Đĩa thức ăn thế này quá khó chịu cho khẩu vị của Mio và tôi. Nó không cùng loại gạo vs của chúng tôi ở Nhật Bản. Loại gạo ở vùng này khác. Tôi nghĩ là mình phải tìm loại gạo giống như của Nhật lần này rồi.

A: Có 1 cửa hàng ở Đường Chính ở khu Đông có loại gạo này.

Oh! Ok rồi, lát nữa đi mua thôi.

<<Uh…Gạo này khác với cái trước.>>

Dora, vị giác của em sắc bén đấy.

<<Nhưng, nó vẫn ngon!>>

Ừ, đúng như Dora đã nói, nó cũng ngon.

Sau khi chúng tôi ăn xong, chúng tôi đi đến Hội mạo hiểm giả. Cuối cùng, những nô lệ mới đó cũng được ra mắt như những mạo hiểm giả. (hạng G)

[Có người muốn đăng ký làm mạo hiểm giả. 8 người họ đây.]

Tôi tuyên bố với Tiếp tân viên-san. Không như Hội mạo hiểm giả ở Konoe, có mấy tên trông như đầu gấu đang ngồi ở gần bàn. Nhân thể, hội này có cửa trượt nhé.

[Hiểu rồi. Xin hãy điển những thông tin cần thiết vào giấy này và nộp lại.]

Eh? Cô không thấy lạ khi có quá nhiều trẻ con dưới vị thành niên đăng ký sao, dù cho cô có nhìn thế nào đi nữa? Đây có lẽ là do vị trí của Tiếp tân viên-san.

A: Phụ thuộc vào mỗi người.

Giờ, cứ chỉ điền những thông tin cần thiết và nộp đơn thôi vì ở đây có vài dứa chưa biết viết.

[Vâng, tôi nhận được rồi. Xin hãy đợi chút.]

Khi tôi nộp đơn, Tiếp tân viên-san lấy nó và tiến hành xử lý.

[Này, bọn nhóc kia đang tụ hợp và đăng ký mạo hiểm giả để lấy vị thế tốt kìa.]

Oh, <mô típ>.

1 tên mạo hiểm giả với 1 vết sẹo trên mặt, cái đầu thì trọc lóc đang đến. Uh… hắn là 1 mạo hiểm giả à? Sẽ còn đáng tin hơn nếu hắn nói mình là cướp đấy…

Tôi nên làm gì nếu Mio đột nhiên kêu một thứ như <mô típ> đây?

[Ê, ngưng lờ tao đi!]

1 mạo hiểm giả có thể đi xa đến thế à? Miệng lưới hắn thật vô lễ mà. Tất nhiên, không phải là Maria cũng là 1 mạo hiểm giả nữa sao, vì cô ấy đã kề kiếm lên cổ hắn rồi.

Maria chỉ dùng <Tốc biến>, cùng chiêu thức với <Saladin>, nhưng nó không được biết đến rộng rãi, tôi phải mắng em ấy sau mới được.

[Jin-sama, em nên làm gì đây ạ?]

Nếu tôi bảo em ấy giết hắn, ẻm sẽ xuống tay luôn đó. Tôi không định làm mất bình tĩnh chỉ vì một <mô típ> thế này.

[Thả hắn đi.]

[Vâng.]

Maria đưa kiếm về. 1 mạo hiểm giả á? Hắn chỉ có túa mồ hôi lạnh ra thôi. Maa, phản ứng đó cũng dễ hiểu thôi khi mà bạn đột nhiên có 1 thanh kiếm chĩa vào cổ như thế.

[Ngươi có chuyện gì với bọn ta sao?]

[K-không, không gì hết…]

Cái tên mạo hiểm giả đó đã hoàn toàn mất đi động lực của mình vì Maria à? Hắn chỉ nhanh chóng chuồn về bàn của mình.

Ta muốn người làm việc chăm chỉ hơn chút mà.

[Thẻ Hội của các cậu đã chuẩn bị xong. Xin hãy đăng ký cho mình.]

Tôi nhỏ máu nô lệ lên mỗi tấm thẻ, vậy là giờ đưa cho chúng nhiệm vụ được rồi.

Được rồi, chúng tôi cũng nên bát đầu nhận nhiệm vụ luôn nhỉ?

Thảo phạt Kiếm sĩ Goblin

Hạng G

Tiêu diệt 5 goblin kiếm sĩ ở quanh khu vực cổng tây.

1500G

Thảo phạt Slime

Hạng G

Thảo phạt 5 slime ở ngoại ô thành phố Atarime.

500g

v.v…

Thành thật mà nói, nhiệm vụ hạng G không được coi là quan trọng đến thế. Hầu hết, chúng chỉ nhằm mục đích giảm bớt quái vật ở quanh thành phố thôi. Mặc dù chúng không phải nhiệm vụ thường xuyên, nhưng hạn chót của chúng thường là 1 tuần hoặc hơn. Vấn đề duy nhất là làm thế nào để tìm quái vật thôi. Tuy nhiên, đấy không phải là vấn đề với tôi vì tôi đã có <Bản đồ> rồi.

Nhân tiện, từ hạng G lên hạng F, bạn chỉ cần hoàn thành liên tiếp 10 nhiệm vụ thôi. Um, bạn cũng có thể trượt 1 hay 2 cái nữa. Đây không phải là vấn đề vì chúng tôi có 1 tổ đội lớn, và mọi người đều có thiên khiếu trên mức người thường. Yurika à? Tôi không nghi là cô ấy có chút thiên khiếu làm mạo hiểm giả gì hết.

Tôi ấn định nhiệm vụ cho các thành viên tổ đội giống cách mà tôi dùng cho đợt huần luyện thực chiến của nô lệ mới, nhưng tôi có thể thấy được lo lắng ở trên gương mặt chúng.

Tôi đổi tổ chức lần cuối.

Tổ đội thứ 1 là: tôi, Mio, Sera, Cloud, Adel, Coco và Roro.

Tổ đội thứ 2 là: Maria, Sakura, Dora, Iris, Sicily, Knot và Yuria.

Tôi quyết định tập trung vào chiến đấu tầm xa lần nữa. Nên tôi để Mio vào 1 nhóm và Sakura vào nhóm còn lại. Nhân sự nô lệ mới vẫn thế. Sakura là trưởng nhóm đội 2, cùng với sự trợ giúp của Maria.

Đây là chuyện vặt, nhưng chúng tôi làm mọi thủ tục trên ở bên trong Hội mạo hiểm giả. Đầu tiên, chúng tôi chỉ là 1 tổ đội trẻ con thôi, nhưng sau khi mọi người ở đây thấy năng lực của Maria, họ đều nghĩ "Chúng rất nguy hiểm." Và không quá quan tâm đến chúng tôi. Hay có lẽ là, do cái nhìn lạnh lẽo của ẻm là lý do.

Điều khủng khiếp ở Marialà em ấy rút kiếm khi "nhân viên hội không thấy ai". Nên không có gì bị phát hiện hết và các mạo hiểm giả cũng chọn im lặng nữa. Điểm rùng rợn nhất xảy ra là khi Maria đâm kiếm khi "nhân viên hội không nhìn thấy". Mặc dù không có gì phải lo lắng, nhưng chúng tôi quyết định tránh những mạo hiểm giả đó…

[Vậy anh sẽ tìm thêm nhiệm vụ khác một khi chúng ta xong 2 nhiệm vụ này.]

[Đã hiểu. Tổ chức của tổ đội chúng ta sẽ như thế này mà không có thay đổi gì, phải không?]

[Ừ, chúng ta sẽ quyết định vấn đề đấy mỗi ngày, và chúng ta sẽ phải nhận các nhiệm vụ từ giờ trở đi trong khoảng vài ngày.]

[Được rồi, đi thôi!]

[Xin bảo trọng.]

<<Anh sẽ liên lạc nếu có biến.>>

<<Vâng, cảm ơn sự xem xét đó của anh.>>

Tôi hứa với Maria ngay trước khi rời đi. Oh! Vì mạo hiểm giả hạng G chỉ có thể nhận 2 nhiệm vụ một lúc, nên chúng tôi sẽ phải quay về thị trấn. Thực ra là tôi muốn nhận 10 cái và hoàn thành trong một lượt cơ…

Chúng tôi rời thị trấn và bắt đầu tìm kiếm quái vật. Hiển nhiên là tôi có thể dễ dàng tìm ra với <Bản đồ> rồi.

[Chủ nhân, sao anh lại biết được vị trí của quái vật vậy?]

[Sức mạnh bí mật.]

[V-vâng.]

Một câu trả lời dập khuôn. Tôi nghĩ là mình phải giải thích cho chúng về dị năng của chúng tôi sau.

[Oh, có 3 con kiếm sĩ Goblin ở đó.]

Tìm ra rồi.

[Chúng em sẽ tự chiến đấu nữa sao?]

[Anh nghĩ các em có thể sẽ có thêm chút kinh nghiệm.]

[Vâng. Xin để cho chúng em.]

Giờ, tôi để chiến đáu cho những nô lệ mới đó. Không, tôi không có nghỉ ngơi gì đâu nhé. Tôi sẽ giúp chúng nếu tình hình trở nên quá nguy hiểm… Nhưng tôi thật sự rất tự tin với sự an toàn của <Bản đồ>.

Chúng tôi tiếp tục làm thế này tổng cộng là 5 lần và thành mạo hiểm giả hạng F trong nửa ngày. Đội Maria cũng lên hạng cùng lúc. Có nhiều nhiệm vụ như thế này là rất hiếm ở Konoe.

Tôi nghe rằng họ phải làm giảm quái vật thường xuyên để tránh số lượng quái vật vượt ngoài tầm kiểm soát, và mỗi loại quái vật được ấn định theo hạng.

[Chúng ta đã có nhiều thời gian sau khi đăng ký ở thị trấn Konoe, nhưng không phải là những người mới lên hạng quá nhanh sao?]

[Lên hạng trong nửa ngày thực sự rất nhanh đó.]

Tôi nghe những nhân viên gần đó đang bàn tán về chuyện này trong lúc tôi đang đợi lên hạng.

[Ha, ha! Quá tệ. Kỷ lục lên hạng ở thành phố khác là 1h. Đất nước khác có thể sẽ nhanh hơn thế này…]

[Tệ quá…]

Mio thõng vai trong thất vọng. 1h… với năng lực của tôi thì có thể, nhưng… Sao người thường có thể được vậy? Đừng nói với tôi rằng đó là thành tích của 1 anh hùng nhé. Tôi thật sự rất tổn thường khi nghĩ về nó. Tôi có nên hoàn thành trong 30' vào đợt huấn luyện nhóm nô lệ khác không?

Trong khi chúng tôi đang nói chuyện về điều này, nâng cấp thẻ đã xong, nhưng chúng tôi không nhận 1 nhiệm vụ hạng F. Tất nhiên là quái vật thảo phạt của hạng F thì mạnh hơn hạng G rồi. Hãy thử vào mai đi.

Còn giờ, chúng tôi quyết định đến cửa hàng vũ khí để lấy trang bị thích hợp hơn cho mọi người. Về cơ bản là một số trang bị nhẹ.

[Anh sẽ bỏ lệnh cấm tấn công tầm xa, và ngày mai, chúng ta sẽ mang các vũ khí tầm xa và ma thuật đi chiến đấu.]

[C-chủ nhân…Anh có thể dùng ma thuật sao?]

Vào bữa tối (lần này là gạo Nhật, rất ngon), tôi tập trung mọi người lại và nói với họ về kế hoạch ngày mai.

Đến giờ thì tôi vẫn chưa dùng ma thuật trong chiến đấu. Sakura chiến đấu bằng <Trượng>, và <Long ma pháp> của Dora đã bị cấm dùng. Việc chữa trị hầu hết là dùng thuốc, nên chúng không biết là chúng tôi có thể dùng ma thuật. Um, tôi cố tình làm vậy đấy…

[Anh nên nói thế nào đây…Các em cũng có thể nữa.]

[Chủ nhân, anh là ai vậy?]

[Anh chưa nói với em, nhưng hỏi về điều này cũng "bị cấm" nữa.]

[…Vâng.]

[Anh sẽ nói cho các em một khi các em đủ hữu ích với bọn anh.]

[Hiều rồi. Chúng em sẽ cố hết sức để lấy được lòng tin của chủ nhân.]

Cloud gật đầu. Những người khác cũng thế.

[Được rồi, chúng ta đã bỏ qua chủ đề này một chút, nhưng các em muốn dùng ma thuật không?]

[Em muốn. Trở thành kiếm sĩ ma pháp là một trong những ước mơ hàng đầu mà em đã từ bỏ.]

Đôi mắt Cloud lấp lánh. Em ấy có 1 ước mơ đáng ngạc nhiên đấy. Nhóc ấy không toàn năng như Maria, nhưng tôi nghĩ sẽ chẳng có vấn đề với nhóc ấy khi có cùng nền tảng hết. Nhóc ấy về cơ bản là 1 bản sao hạ cấp của tôi, và cách chiến đấu của nhóc ấy cũng giống tôi nữa.

[Vì em muốn làm một thợ rèn, nên sẽ tiện hơn nếu em có thể dùng hỏa ma pháp…]

[Em muốn Phong ma pháp. Em muốn di chuyển nhanh như Maria-senpai.]

Knot và Coco dường như là có lý do rõ ràng. Đúng rồi.

[Lỗi của anh. Anh phải quyết định Yuria sẽ sử dụng loại ma thuật gì.]

Các nô lệ mới đều ngạc nhiên vì tôi thường không can thiệp vào quyết định của chính chúng.

[Thật bất thường. Chủ nhân sẽ chỉ định cho phong cách chiến đấu.]

[Oh, đợi một chút. Yuria, em sẽ dùng <Ma pháp tinh linh> và <Tinh linh thuật>.]

2 cái đó là kỹ năng ma thuật mà tôi đã lấy từ người phụ nữ tóc xoăn, nhưng cho đến giờ thì không ai có thể dùng nó hết. Có 1 lý do đằng sau chuyện này.

<Ma pháp tinh linh>

Bạn phải đưa MP của mình cho các tinh linh trong khu vực để sử dụng phép thuật.

Không thể bị gián đoạn, và không cần niệm. Có thể dùng 2 thuộc tính trở lên trong 1 lần.

MP tiêu thụ cao vì hiệu suất của ma thuật tinh linh là điểm yếu của nó. Nó không thể sử dụng nếu không có tinh linh ở xung quanh.

<Tinh linh thuật>

Cho phép lập khế ước với tinh linh. Có thể triệu hồi ra 1 tinh linh. Liên tục tiêu hao MP để duy trì triệu hồi.

Q: Tinh linh là gì?

A: 1 dạng năng lượng sống kiểm soát 1 thuộc tính của thế giới này. Họ có thể vật chất hóa nếu có đủ năng lượng ma thuật (MP) ở trong khu vực. Họ trở nên tích cực ở những thứ liên quan đến thuộc tính của mình. Nếu lượng năng lượng đủ cao, nó sẽ có nhân cách.

Tóm lại, nó không phải kỹ năng có thể dùng được ở cấp 1. Nó khá tiện lợi, nhưng trước khi tôi lấy nó từ người phụ nữ tóc xoăn kia, thì chúng tôi đã có thể sử dụng mọi thuộc tính rồi, còn chưa kể đến lượng MP tiêu thụ cao và tính phụ thuộc vào môi trường của nó nữa. Mio muốn dùng nó chỉ vì mỗi cái tên thôi.

[Hiểu rồi. Nếu chủ nhân nói vậy thì hẳn là có lý do đằng sau.]

[Giờ anh sẽ trao ma thuật đó. Anh sẽ trao hệ mà các em muốn, không nhất thiết phải lấy tất cả những thứ các em cần đâu.]

Tôi quyết định để mỗi nô lệ 1 điểm của 2 loại ma thuật vì tôi đã chọn 2 cái cho Yuria. Các em cần phải cố hết sức nếu muốn học được nhiều hơn. Tôi để chúng nhớ ma thuật và để chúng luyện tập ở trong "Phòng", nhưng cuối cùng là chúng đã kiệt sức vì toàn bộ lượng MP đã bị rút hết. Tôi nghĩ chúng sẽ ổn nếu chúng quen được với giới hạn của mình.

Ngày hôm sau, chúng tôi nhận nhiệm vụ thảo phạt như hôm qua và dùng nó để luyện ma thuật. Tôi cũng đưa chút chỉ số cho những nô lệ mới để chúng có thể giết quái vật hạng F với ma thuật mà không gặp phải nguy hiểm gì hết.

Kết quả là, chúng tôi lên hạng E đến cuối ngày. Có nhiều bức tường trong cấp bậc của 1 mạo hiểm giả, thứ nhất là hạng D, mạo hiểm giả hạng trung. Tiếp đến là hạng B, mạo hiểm giả cao cấp, nhưng đó là cho người thường. Nói tóm lại, Hạng D là bức tường duy nhất của chúng tôi.

[Thật sự, nô lệ có thể trở thành mạo hiểm giả hạng D trong 2 ngày…]

[Sức mạnh của chủ nhân thật sự rất tuyệt vời.]

[Tớ không nghĩ là mình sẽ còn sợ lũ quái vật khổng lồ nữa.]

[Vẫn còn rất nhiều quái vật mà tớ không thể đánh, nhưng tớ sẽ không thưa được con goblin.]

Lực chiến của các nô lệ đã tăng lên đáng kể. Tôi nghĩ <Ma thuật> đóng vai trò lớn trong chuyện này. Tất cả những gì mà chúng cần là để ý MP của mình, để chúng không bị kiệt sức. Có lẽ sẽ mất một thời gian để chúng quen với cảm giác đó.

Tôi dùng <Cửa sổ hệ thống> để điều chỉnh chỉ số của chúng trong lúc chúng dùng phép thuật. Bạn có thể nói rằng đây thực sự là 1 phong cách spartan (TN: can đảm, anh dũng, bền bỉ, khắc khổ, kỷ luật cao, chiến đấu giỏi). Nếu bạn chỉ nhìn vào mỗi cố gắng của chúng thôi, thì những nô lệ mới đó đã có đầy rồi.

Nếu các thành viên ban đầu và nô lệ mới cứ giữ tiến độ này, họ sẽ lên Hạng D chỉ trong vài ngày. Tôi đến Hội mạo hiểm giả trong khi đang suy nghĩ về ngày mai. Có nhiều người ở trong hội mạo hiểm giả. Có biến à?

[Chạy loạn! Một cuộc chạy loạn!]

[Rất nhiều quái vật đang đến từ khu rừng Tiara!]

[Rừng Tiara! Có cả một ổ quỷ hình người cấp B ở đó!]

[Có 1 ngôi làng trên đường đi của chúng. Và chúng đang đến thị trấn này!]

Tôi thu thập chút thông tin từ đám đông ồn ào. Sớm thôi, sẽ có 1 trận quái vật chạy loạn vào thành phố này. Nó là cơ hội của chúng tôi để dùng <Sinh sát dữ đoạt (Lấy và cho)>. Có thể nó sẽ trở nên khó khăn vì tôi còn phải hỗ trợ cho các nô lệ mới cùng lúc đó nữa.

Q: Quái vật chạy loạn là sao?

A: Bọn quái vật di chuyển cùng nhau. Có nhiều nguyên nhân gây ra, một trong số đó là "Chạy trốn khỏi mối đe dọa."

[Bình tĩnh! Hội trường sẽ công bố kế hoạch của chúng ta!]

Mọi tiếng ồn ào đều biến mất sau khi nghe câu đó.

Một người được cho là Chủ hội bước ra. Sức mạnh của ông ấy cũng xấp xỉ Joseph. Hình như 1 trong những yêu cầu để trở thành chủ Hội là trở thành hạng S thì phải…

[Mạo hiểm giả thị trấn Atarime! Như chúng ta đã biết, một đàn quái vật đang hướng đến thị trấn này ngay trong lúc này! Các bạn có 3 lựa chọn. 1 là, đến ngôi làng trên đường đi của chúng và bảo vệ nó. 2 là, phòng vệ con đường giữa ngôi làng và thị trấn này. 3 là, đóng cổng và bảo vệ thị trấn.]

Tóm lại, là có bỏ mặc cuộc tấn công vào ngôi làng hay là không. trong trường hợp chọn bảo vệ thị trấn, thì cư dân ở đó gần như không thể sống sót.

[Tôi đã nói với cư dân ở ngôi làng đó đến đây, nhưng sẽ phải mất chút thời gian để mọi người đến đây vì họ không có ngựa và phải chạy bộ đến đây.]

Hiển nhiên, phụ nữ, trẻ em, và già làng sẽ không thể trốn thoát khỏi tốc độ đuổi của quái vật kẻ cả họ có được thông báo trước đi nữa.

[Tôi đã chuẩn bị tạo một vành đai bảo vệ nằm giữa ngôi làng và thị trấn này, nhưng thời gian không có đủ để ngăn chặn thiệt hại cho ngôi làng. Nên kế hoạch của Hội là tạo 1 vành đai bảo vệ nằm giữa ngôi làng và thị trấn này. Tôi muốn bảo vệ tất cả mọi người trong khả năng của mình.]

Nói ngắn gọn, những ai không đến được vành đai bảo vệ sẽ bị bỏ rơi.

[Tôi biết rằng kế hoạch này có những ưu và nhược điểm của nó. Nhưng thị trấn này không có đủ khả năng để bảo vệ tất cả mọi thứ. Nếu mọi người đi ra ngoài với sự chuẩn bị không kỹ lưỡng thì chúng ta còn không thể bảo vệ được cho thành phố này nữa. Mọi người, xin hãy hiểu cho quyết định của tôi.]

Nó không có gì là sai trái hết. Đây là lựa chọn giữa thiệt hại và tình nghĩa trên 2 bên của cán cân.

[Tôi xin lỗi, nhưng đây là 1 nhiệm vụ bắt buộc. Xin hãy chuẩn bị trong 30' nữa! Những mạo hiểm giả có xe ngựa sẽ được yêu cầu cứu giúp những dân làng chạy nạn!]

Oh, chúng tôi có 1 cái xe ngựa. Nói tóm lại, chúng tôi phải đi cứu những dân làng chạy nạn.

Đây có thể là cơ hội của chúng tôi. Chúng tôi có thể cứu dân làng bằng xe ngựa của mình trước khi cuộc chạy loạn đến. Có nhiều quái vật như thế, chẳng có lý do gì để không làm thế cả.

Bản thân ngôi làng không được cứu, nhưng chúng tôi có thể giảm thiểu được thương vong…

A: …

A: …

Eh, sao? Xin hãy nói lại đi…

A:…

A: …

A:…。

…(ED: tịt rùi :3 )

[Maria, Sera, nhanh chuẩn bị xe ngựa. Những thành viên khác sẽ tham gia vào hàng phòng thủ của thị trấn để tạo thêm không gian cho xe. Hãy tham gia vào cuộc cứu hộ với Hội!]

[Vâng! Đi thôi, Sera-chan!]

[E-Ehh…]

Maria nghe theo chỉ thị của tôi mà không do dự gì hết.

[Chủ nhân! Sao vậy?]

[Jin-kun, có chuyện gì sao?]

Giờ không có thời gian. Tôi phải đến ngôi làng đó nhanh nhất có thể.

[Anh sẽ giải thích sau. Còn giờ chúng ta sẽ đi ngay, có gì thì nói sau.]

Như tôi nói, tôi sẽ đưa tất cả các thành viên của đội bao đầu và đi đến xe ngựa của chúng tôi. Tamo-san và Midori cũng sẽ đi cùng nữa.

Chúng tôi sẽ đến ngôi làng sắp bị cuộc chạy loạn tràn đến ngay khi chuẩn bị xong.

<<Đợi đã, chủ nhân! Xin hãy cho em một lời giải thích!>>

<<Đúng thế…>>

<<Xin lỗi. Giờ anh sẽ giải thích.>>

<<Từ hành động đột ngột đó của Jin-kun, cậu đã biết được gì đó, đúng không?>>

Oh! Như mong đợi từ một người đã đồng hành với tôi 1 thời gian dài Sakura, cậu nói đúng chỗ đấy.

<<Ừ, ngôi làng sắp bị tấn công là…>>>

Lý do mà tôi muốn bảo vệ ngôi làng đó là…

<<Nó là trung tâm sản xuất ra gạo Nhật đó!>>

A: Đăc sản của họ là gạo Nhật mà cậu đã ăn vào hôm qua.(ED:cứu người vì đồ ăn)

==================================================

ED:tình trạng là đang mùa thi nên chương có thể ra muộn hơn mọi khi.Mong mọi người thông cảm