CHƯƠNG 54.5: Sự hồi sinh của nhạc sĩ
Hôm đó, Jin đến thăm một căn phòng bên trong dinh thự ở vương đô Estia.
Mục đích của chuyến viếng thăm này là để nói chuyện với cô con gái của cựu quý tộc Garfield, Fiyu, cô gái vừa lấy lại nhận thức của mình.
Công tước Garfield đã cố khôi phục lại cánh tay cho cô con gái nhạc sĩ của mình bằng thần dược “Soma” mà Jin sở hữu. Thế nhưng, để làm được điều này, ông ta lại cho người đi ám sát Jin, đây là một điều không thể chấp nhận được.
Jin, người bị nhắm đến, đã trả thù bằng cách vạch trần những hành vi xấu xa của lão ta và đạp đổ gia tộc của ông ta. Một khi gia tộc của ông ta sụp đổ, Fiyu, người đã mất đi nhận thức vì mất đi cánh tay, đã trở thành nô lệ của Jin.
Ngay sau đó, bằng cách sử dụng “Soma” để khôi phục lại cánh tay của cô trước mặt công tước Garfield, Jin đã khiến lão nhận ra con đường lão chọn ngu ngốc đến mức nào.
Giờ thì cánh tay của Fiyu đã được hồi phục, cậu nghĩ rằng cô sẽ quay trở lại trong tương lại gần. Nhưng cũng chính vì hoàn cảnh, mà khả năng cô ấy bày tỏ sự hận thù của mình với Jin cũng không phải là thấp.
Các tín đồ của Jin sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra, vậy nên, căn phòng mà Fiyu ngủ luôn được đặt dưới sự giám sát nghiêm ngặt của các hầu gái. Và rồi, sau khi cô tỉnh dậy, các hầu gái đã tra hỏi kỹ càng, rồi mới cho cô gặp Jin.
Kết quả là, họ nhận định rằng sẽ không có vấn đề gì khi để cô gặp Jin, vậy nên, họ đã truyền đạt ý chính lại cho Jin. Nhân thể, cũng có khả năng là cô ấy sẽ bí mật bị thủ tiêu nếu như họ cho rằng cô ấy thích hợp để gặp mặt Jin.
Khi Jin vào trong phòng, cô gái xinh đẹp trên giường cúi xuống.
Dựa theo những gì có thể thấy được ở Fiyu khi cô ngồi trên giường, có thể kết luận rằng cô có dáng người thấp và hơi nghiêm khắc. Kể cả vậy, ấn tượng mà cô ấy đem lại không phải là một cô gái dễ thương mà là cô gái xinh đẹp, có thể nhận định rằng cô rất đẹp. Với bề ngoài mang nét phương tây kết hợp với sự xinh đẹp cùng mái tóc vàng dài ngang vai, hình tượng cô đem lại giống như một búp bê cổ.
[[Anh là Jin-sama sao?]]
Cô gái lia bút với một tốc độ đáng kinh ngạc trên một thứ giống như số phác thảo và rồi đưa Jin xem.
[Ừ, đúng vậy.... Cô không nói được sao?]
Theo như những gì Jin thấy trên bảng trạng thái của cô, không có ghi chép gì về chuyện này cả. Thay vào đó, cậu nghĩ rằng cô ấy có kỹ năng <Hát>, vậy nên, cô ấy đương nhiên có thể hát được.
Fiyu một lần nữa lia cây bút với tốc độ bàn thờ trước câu hỏi của Jin.
[[Không phải vậy, em không muốn bắt cổ họng của mình làm việc gì khác ngoài ca hát, vậy nên, xin cho phép em giao tiếp bằng cách viết.]]
[Oh?]
Không hiểu được cô ấy đang nói gì, Jin nghiêng đầu, nhìn vào một hầu gái.
[Hình như cô ấy cống hiến mọi thứ cho âm nhạc. Và cô ấy cho rằng nói chuyện cũng gây nên sức ép lên cổ họng cô, vậy nên cô đã quyết định rằng sẽ chỉ lên tiếng khi luyện thanh và hát.]
[....Có hơi khó hiểu, cơ mà anh nắm được cô ấy đang muốn nói gì rồi.]
Theo những gì mà các hầu gái đã xác nhận được thông qua các câu hỏi của họ, thì trong số các “nhạc sĩ”, dường như cũng có những “nhạc sĩ” rất nghiêm túc trong số các “nhạc sĩ”, và hành động của cô ấy cũng khá là cực đoan. Nhân tiện, việc sử dụng bút đem đến cho cô các bài tập cánh tay, nên, sự phục hồi của cổ có vẻ OK.
[[Jin-sama, em rất biết ơn anh đã khôi phục tay cho em.]]
Fiyu viết trên sổ phác thảo và cúi xuống.
[Em không thấy căm thù với những gì đã xảy đến với cựu công tước Garfield sao?]
[[Em không. Không, em không có tư cách để nói những thứ đó mới đúng.]]
[Ý em là sao?]
[[Khi em nhận ra những hành động bất chính của cha mình, em mặc kệ ông và nghĩ rằng không cần phải quan tâm đến chúng nếu như em có thể tiếp tục với âm nhạc của mình. Em cho rằng đã đến lúc ông ấy phải chịu trách nhiệm cho các hành động của mình.]]
Fiyu, người đã hiến dâng mọi thứ cho âm nhạc, đã hoàn toàn phớt lờ mọi thứ ngoài âm nhạc. Dù biết rằng cha mình đang làm sai, nhưng cô ấy vẫn lờ đi sau khi cho rằng điều này sẽ không ảnh hưởng xấu đến hoạt động âm nhạc của cô.
[Vậy, em nghĩ sao khi biết rằng vì điều này mà em là nô lệ của anh?]
[[Em chỉ thấy rằng đây là một may mắn.]]
[Dù rằng em đã trở thành nô lệ sao?]
[[Là vì tay của em đã phục hồi.]]
Ánh mắt của Fiyu trông rất nghiêm túc khi cô cho cậu xem cuốn sổ phác thảo, không hề xuất hiện bất cứ cảm xúc tiêu cực nào như buồn bã hay giận dữ trong cô.
[[Jin-sama, em xin anh, xin hãy cho em được tiếp tục các hoạt động âm nhạc của mình kể từ giờ trở đi. Nếu không được, xin hãy lập tức giết em đi.]]
Khi Fiyu đưa ra cuốn sổ phác thảo để cho thấy những gì cô ấy viết, cô ấy quỳ trên giường.
Thấy rằng bản thân giờ đã là nô lệ của cậu, Fiyu hiểu rằng với thân phận của mình kể từ giờ trở đi, cô sẽ không thể đưa ra bất cứ yêu cầu nào hết.
Tất nhiên, kể cả “chết” cũng phải được chủ nhân cho phép nữa.
Dù vậy, việc nói với cậu rằng “Em muốn tiếp tục các hoạt động âm nhạc của mình” và “nếu không được, thì em thà chết còn hơn!” đã thể hiện rõ quyết tâm dâng hiến mọi thứ của cô cho âm nhạc.
[Với anh thì việc để em tiếp tục các hoạt động âm nhạc của mình cũng không sao cả, nhưng vì em là nô lệ của anh, thế nên em sẽ phải làm việc nữa.]
Khi Jin nói vậy, Fiyu đột nhiên ngẩng đầu lên, làm khuôn mặt như cô đang có ý tưởng gì đó, và lập tức bắt đầu cởi đồ ra. Fiyu, cô gái chỉ mặc mỗi một bộ váy một mảnh, trong chớp mắt đã nude, và một lần nữa, cô viết trên sổ phác thảo.
[[Gì cũng được, xin hãy làm bất cứ gì anh thích với bất cứ nơi nào trên cơ thể em, miễn là nó không ảnh hưởng đến âm nhạc.]]
Không chút do dự hay xấu hổ, Fiyu cho Jin xem cuốn sổ phác thảo ( cùng với nhiều thứ khác nữa).
[Không không, ý anh không phải là công việc đó....]
Jin nhận ra rằng cậu đã làm cô ấy hiểu lầm chỉ với một từ, nên vội bắt đầu giải thích.
[Cơ bản thì anh cho nô lệ của mình làm hầu gái hoặc là mạo hiểm giả.]
[Và có những người làm cả hai.]
Một trong các hầu gái ở bên cạnh cậu bổ sung.
[Anh định cho em làm một trong hai công việc trên. Em muốn làm gì?]
[[Hầu gái, làm ơn.]]
Fiyu không ngại ngần viết câu đó. Lựa chọn này là tất nhiên rồi.
Cả Jin cũng không nghĩ rằng cô ấy sẽ chọn làm thám hiểm giả trong các lựa chọn trên.
[Làm hầu gái cũng khá vất vả đấy, em biết không? Tay em sẽ trở nên thô ráp vì giặt giũ, còn họng của em sẽ bị tổn thương khi dọn dẹp đấy....]
Tất nhiên, cũng không phải là không có cách chống lại những thứ trên, thế nhưng, Jin nói vậy để dọa cô ấy chút. Cậu ấy đúng là một con quỷ.
-Bộp-
Fiyu đánh rơi quyển sổ phác họa của mình. Xem ra cô đã nhận một cú sốc tâm lý khá lớn, bị nhắc đến các tốn thương đến những bộ phận cơ thể thiết yếu cho các hoạt động âm nhạc.
[Giặt giũ thì được điều khiển bằng ma thuật, nên cô gần như sẽ không được chạm vào nước đâu, và lại, chúng tôi còn có kem chống thô ráp nữa. Chúng tôi ngày nào cũng lau dọn, vậy nên, gần như không có bụi đâu, ngoài ra, chúng tôi còn đeo khẩu trang khi dọn dẹp nữa. Hiện giờ, không có hầu gái nào gặp vấn đề về họng hay tay hết.]
Một hầu gái biết được môi trường làm việc thực sự nói theo.
[[Xin đừng dọa em.]]
Fiyu trông hơi dỗi nhìn cậu.
Là một nô lệ, cô đã chuẩn bị bản thân trước những công việc ngoài âm nhạc, nhưng, ý muốn tránh khỏi bất cứ thương tổn nào đến những nơi thiết yếu trong cơ thể mà có thể ảnh hưởng đến âm nhạc thì cũng có thể hiểu được.
[Anh đổi chủ đề đây, vậy, em có dự định gì đối với các hoạt động âm nhạc?]
[[Tạm thời thì em sẽ tiếp nhận các bài tập phục hồi. Vì em đã lâu không chạm vào nhạc cụ nào rồi, và em cũng chưa tập bất cứ bài luyện âm nào kể từ khi bị mất tay cả.]]
Bình tĩnh nghĩ lại thì, cô ấy chắc chắn là có thể tiếp tục hát dù rằng đã mất đi một cánh tay. Thế nhưng, đối với một người không thỏa hiệp với bất cứ thứ gì liên quan đến các hoạt động âm nhạc của bản thân như Fiyu, thì việc mất đi một trong hai <Biểu diễn âm nhạc> và <Hát> hẳn đã gây nên một cú sốc lớn khiến cô mất đi ý chí sống.
[[Em nghĩ em sẽ không thể tiếp tục đứng trên sân khấu nữa vì địa vị nô lệ của bản thân, vậy nên, em định ít nhất sẽ tiếp tục biểu diễn bên trong dinh thự. Em sẽ rất hạnh phúc nếu thỉnh thoảng được cho phép biểu diễn trước mọi người.]]
Fiyu cho rằng “âm nhạc chỉ có ý nghĩa khi có người nghe nó”, vậy nên nếu cô tiếp tục biểu diễn một mình thì quả thực cũng không tốt.
Tuy nhiên, vì đã trở thành nô lệ, cô thấy rằng sẽ rất khó để biểu diễn trên sân khấu, vậy nên cô thỉnh cầu rằng ít nhất thì cô cũng muốn những người trong dinh thự được nghe cô hát.
[Eh? Em có thể biểu diễn trên sân khấu mà nhỉ?]
Nhưng câu trả lời của Jin lại quá đơn giản.
[…] [[Eh?]]
Tiếng “Eh?” vừa rồi là từ được viết ra sau khi Fiyu đã bình tĩnh được một lúc. Từ này tốn một khoảng thời gian lớn bất thường để cô viết ra nó.
[Cơ mà hiện giờ chỉ giới hạn trong vương quốc này thôi. Ít nhất thì anh đã công bố xong việc em trở thành nô lệ với việc khôi phục cánh tay em trước mặt nhà vua rồi, nên em không cần phải che giấu thân phận nữa đâu.]
Xét đến việc họ đã chính thức thông báo về việc cô ấy là một nô lệ, nên giờ cũng không thể che ấn nô lệ của cô ấy nữa. Thế nhưng, cũng vì không cần phải che giấu thân phận nô lệ của mình nữa, mà cô sẽ không bị cấm đoán gì trước những hoạt động bên ngoài. Tất nhiên, chuyện này chỉ có thể xảy đến nếu như họ nhắm mắt trước một số định kiến, vì cô ấy giờ đã là nô lệ rồi....
[Mà, nếu em nói là em không muốn xuất hiện trước công chúng với thân phận là nô lệ, thì Fiyu, anh sẽ không yêu cầu chuyện vô lý đâu....]
[[Nếu em có thể đứng trên sâu khấu, thì không vấn đề gì hết!]]
Để đề phòng, thì Fiyu là con gái của một cựu quý tộc nhé. Thế nhưng, dường như cô lại không tự hào vào gì khác ngoài âm nhạc, và có vẻ cô cũng không quan tâm gì hết dù rằng thân phận khi cô đứng trên sân khấu sẽ là “nô lệ”.
Trong quá khứ, Fiyu thường là quán quân trong nhiều cuộc thi,,,, Đính chính lại, luôn là quán quân của các cuộc thi (ngoại trừ những cuộc thi dàn xếp tỷ số từ trước), và thường tổ chức các buổi biểu diễn đơn.
Vậy nên, nhiều fan âm nhạc đã rất đau lòng khi Fiyu đột ngột biến mất khỏi sân khấu vì bị ốm. (Cựu công tước Garfield đã quyết định che giấu lý do thật và thông báo rằng đây là căn bệnh có thể chữa trị được.)
Tất nhiên, có một số lượng lớn fan âm nhạc trong giới quý tộc Estia. Hay có lẽ cũng có thể nói rằng, những người có sở thích tốn tiền như âm nhạc thì chỉ có những quý tộc hào phóng.
Vào thời điểm Jin sử dụng “Soma” lên Fiyu, thì ngoài hoàng tộc ra, nhiều quý tộc đã tận mắt chứng kiến cảnh đó. Tất nhiên, trong số họ cũng có một vài người là fan âm nhạc nữa. Họ thấy tình trạng của Fiyu và đoán được lý do thực sự mà cô biến mất khỏi sân khấu, và hiểu được rằng vấn đề đó đã được hóa giải.
Chi tiết của câu chuyện không được truyền ra bởi mệnh lệnh im lặng. Thế nhưng, tin tức về “sự hồi sinh của Fiyu” đã được truyền ra trong các fan, và những fan có đôi tai sắc bén đã rất háo hức chờ đợi cô.
(Hz: lão tác..... làm ơn, ai đó biết lão là ai, xin hãy cho lão biết nỗi đau trong lòng của tôi với)