CHƯƠNG 32.5: Buổi gặp mặt thường niên lần thứ nhất
Tên tôi là Lusia. Tôi là một cựu hiệp sĩ của nữ hoàng, nhưng giờ thì tôi chỉ là một tín đồ bình thường thôi.
[Cô đến rồi. Lusia-san.]
[Xin lỗi đã khiến cô đợi. Việc chuẩn bị tốn mất một chút thời gian.]
[Không, vẫn còn chút thời gian trước khi đến thời gian ấn định. Cô không cần phải lo đâu.]
Người này là Maria. Là người tham gia vào nhóm trước tôi. Nói ngắn gọn thì cô ấy là sempai của tôi. Tôi có thử gọi cô ấy là Maria-san, nhưng cô ấy nói hậu tố là thứ không cần thiết.
"Jin-sama, kami-sama, là người duy nhất mà chúng ta phải kính trọng, nên cô, tôi và những tín đồ khác đều có mối quan hệ ngang hàng với nhau."
Thủ lĩnh của chúng tôi, Jin-sama, chắc chắn là 1 sứ giả của Chúa. Maria và tôi đều được cứu khỏi bờ vực cái chết và sự tuyệt vọng bởi sức mạnh của ngài ấy. Tuy nhiên, tôi không nghĩ đó là chủ ý của ngài ấy, nhưng đó không có là vấn đề gì hết. Sự thật chúng tôi đã được ngài ấy cứu là điều quan trọng nhất.
"Nếu cô được ai đó cứu, cô nên đáp lại người đó bằng lòng tốt. Vậy, nếu cô được cứu bởi thần, thì cô nên hiến dâng mình cho ngài ấy."
Maria-san nói như vậy, và tôi nhận ra ý nghĩa thật sự của lời cô ấy khi chủ nhân cứu tôi. Từ khoảnh khắc đó, tôi không còn là một hiệp sĩ nữa. Tôi đã được tái sinh thành một tín đồ.
[Được rồi… Hãy bắt đầu buổi gặp mặt thường niên đầu tiên của chúng ta thôi.]
[Được, tôi sẽ ghi chú lại.]
[Cảm ơn cô trước.]
Hiện giờ, Maria và tôi là những tín đồ duy nhất của chủ nhân. Nên… ở buổi gặp mặt thường nhật này, chúng tôi quyết định nói về lập trường của chúng tôi, đức tin của chúng tôi, và làm sao để truyền giáo đức tin này.
[Đề tài thảo luận thứ nhất của chúng ta là: Những đổi mới trong con đường hiến dâng của chúng ta cho đức tin này.]
[Những đổi mới?]
[Đúng, vì tôi đã du hành cùng với Jin-sama, nên tôi không có vấn đề gì trong việc dâng hiến bản thân cho ngài ấy hết. Tuy nhiên, Lusia-san sẽ hành động độc lập, nên tôi nghĩ cần phải có 1 vật đại diện để cầu nguyện.]
[Tôi hiểu rồi… tôi sẽ cầu nguyện với vật thay thế vì tôi không thể cầu nguyệt cho chính Chúa được.]
Tôi ghen tỵ với Maria, người có thể du hành cùng với ngài ấy, nhưng tôi không thể nói điều này ra được.
[Đúng, cô có thể cầu nguyện theo hướng mà Jin-sama ở, nhưng tôi không khuyến khích cách đó vì rất khó để xác định được hướng của ngài ấy.]
[Cô nói đúng. Với khoảng cách giữa chúng ta, chỉ sai một phút thôi cũng có khả năng gây ra một sai lệch rất lớn trong tính toán rồi. Đức tin của chúng ta và những người cầu nguyện sẽ không đến được với ngài ấy nếu họ không thể tính đúng vị trí của ngài ấy.]
[Đúng. Thế nên tại sao mà chủ đề thảo luận của chúng ta là để quyết định xem cái gì sẽ đóng vai trò làm một vật thay thế.]
Khó đây. Một tấm ảnh đơn giản của ngài ấy thì sao nhỉ?
[Điều này thì tôi đã chuẩn bị từ trước rồi. Đầu tiên là một tượng gỗ.]
Rồi cô ấy đưa ra một bức tượng bằng gỗ phỏng theo hình dáng của chủ nhân. Nó là một tác phẩm rất tinh xảo. Tôi nghe nói rằng Maria có rất nhiều khả năng, vậy nên tôi nghĩ đây là một trong số chúng.
[Tiếp đến là bức họa.]
Nó là một bức họa của chủ nhân. Cả tượng gỗ và bức họa đều phác họa được những nét đặc trưng của chủ nhân rất tốt.
[Nhưng tôi muốn loại bỏ 2 thứ này ra.]
[Tại sao? Không phải là chúng đều được làm rất tốt sao?]
[Không, chúng vẫn còn quá non nớt. Tôi còn không thể truyền tải được 1% sự cao thượng của chủ nhân vào trong đó. Tôi không thể dùng nó làm biểu tượng được trừ khi kỹ năng <Điêu khắc>, <Vẽ>, và <Họa sĩ> đạt được ít nhất là lv10.]
Khát vọng của Maria thật đáng khâm phục. Đức tin của cô ấy dành cho chủ nhân còn lớn hơn cả tôi. Theo Maria, tôi sẽ không được sử dụng bất cứ thứ gì nửa vời để làm vật tượng trưng.
[Nhưng, không phải chuyện nâng những kỹ năng đó lên lv 10 với Maria là chuyện dễ sao?]
[Đúng, nhưng nó sẽ tốn rất nhiều thời gian chỉ với nỗ lực của riêng tôi, và nó cũng sẽ gây phiền phức cho Jin-sama nữa.]
Chủ nhân có thể nâng cấp kỹ năng cho chúng tôi, nhưng chúng tôi không muốn nói cho ngài ấy về mục đích của chúng tôi.
Đúng rồi. Chủ nhân ghét bị gọi là "Thần". Hay là một "Anh hùng" vì chuyện đó. Maria-san nói với khuôn mặt buồn rằng khi cô ấy gọi chủ nhân như vậy vào lần đầu tiên cô ấy gặp ngài, cô ấy đã bị mắng vì đã làm như vậy. Đó là nỗi hổ thẹn lớn nhất trong đời cô ấy…
[Thế nên, tôi định dùng một huy hiệu làm vật thay thế.]
[Huy hiệu sao?]
[Đúng, bằng cách sử dụng huy hiệu nhóm làm biểu tượng cho Jin-sama, chúng ta có thể thể hiện đức tin của mình mà vẫn tránh được bất cứ sự nghi ngờ nào của Jin-sama.]
[Tôi hiểu rồi… thế thì sẽ có thể mang theo nó mọi lúc, và nó cũng dễ sản xuất hàng loạt nữa. thêm vào đó, nó sẽ không xảy ra vấn đề gì nếu có bị nhìn thấy đi nữa.]
[Ừ, hãy thực hiện kế hoạch này luôn thôi.]
[Được.]
[Được rồi… chuyển sang chủ đề thảo luận tiếp theo thôi.]
[Vâng?]
[Chủ đề thảo luận thứ 2 là làm cách nào để truyền bá đức tin.]
[Để tăng số lượng tín đồ lên.]
[Đúng, nhưng thế nào đó mà tôi lại cảm thấy bế tắc.]
[Tại sao?]
Chỉ có 1 người có thể làm được chuyện này nên làm tăng số lượng tín đồ lên sẽ không dễ gì hết.
[Đó chắc chắn là một chuyện đáng ngại đấy.]
Maria lầm bầm khi nghe về ý tưởng của tôi.
[Đáng buồn thay, hoạt động của chúng ta sẽ không được công nhận chính thức bởi Jin-sama. Không phải thế sẽ càng khó tăng số lượng tín đồ hơn sao?]
*Haiz* cả Maria và tôi thở dài.
[Nghĩ về điểm chung giữa chúng ta đi: chúng ta đều là những nô lệ bị tổn thương trầm trọng và đã được cứu bởi Jin-sama. Có lẽ chuyện đó sẽ giúp chúng ta dễ thuyết phục những người khác đi theo tín ngưỡng của chúng ta hơn.]
[Đúng vậy. Tôi đã cảm thấy như thể mình được tái sinh vào lúc đó vậy.]
[Nhưng rất khó để tái tạo lại được cảnh đó. Jin-sama sẽ không do dự mà mua nô lệ, nhưng đó chỉ là những nô lệ lọt vào sở thích của ngài ấy thôi.]
Tôi nghe nói rằng tôi được mua về bởi danh hiệu hiệp sĩ của nữ hoàng, còn Maria thì là do danh hiệu anh hùng của cô ấy. ngài ấy sẽ không mua những nô lệ bị thương nếu không phải là như vậy. Mà những nô lệ hiếm như vậy lại cực kỳ hiếm.
[Nên, hãy đổi cách tiếp cận đi chút.]
[Bằng cách nào?]
[Lusia-san, bằng cách mua những nô lệ bị thương về.]
Ở thế giới này, nô lệ có thể đi mua nô lệ khác, nhưng người chủ nô lệ của nô lệ vẫn có quyền sở hữu lên họ. Nên những nô lệ đó sẽ có 2 chủ nhân.
[May mắn thay, Lusia sẽ hành động độc lập trong tương lai. Bang sẽ được thành lập sau đấy, và rồi sẽ có nhiều nô lệ hơn có thể được thêm vào. Đến lúc đó, cô có thể mua những nô lệ bị thương và bắt đầu truyền bá tín ngưỡng của chúng ta. Lusia-sam cũng có kỹ năng <Tái tạo> nữa. Nên sẽ không có gì khó hết.]
Có lẽ, ở trong bang mới được thành lập, tôi sẽ có nhiệm vụ là mua nô lệ mới. tôi hiểu rồi. đến lúc đó, tôi cũng có thể tìm thêm nhiều tín đồ hơn và chữa cho họ.
[Nhưng…Không phải thế thì những nô lệ mới sẽ tôn thờ tôi hay sao?]
[Ừ, có thể lắm. nên, cô sẽ cần giải thích tỉ mỉ rằng cô là người phát ngôn của Chúa, Lusia-san. Thể hiện kỹ cho họ thấy rằng Lusia-san là người phụng sự của Chúa, Jin-sama mới thật sự là người mà họ cần phải tôn thờ.]
[Và huy hiệu này là vì lý do đó sao?]
[Đúng, chúng ta có thể sử dụng tượng gỗ và tranh để cho thấy mặt của ngài ấy, nhưng…]
[Cô không nên đòi hỏi quá nhiều. hiểu rồi. tôi sẽ hoàn thành tốt vai trò này.]
Đây là một vai trò quan trọng. Tôi phải hoàn thành nó dù cho có thể nào đi chăng nữa.
[Tôi sẽ giao cho cô. Vì bổn phận của tôi là vệ sĩ của Jin-sama, nên tôi không nghĩ rằng mình có thời gian để tham gia vào việc này sau khi chúng tôi rời khỏi thành phố này.]
[Vai trò đó còn quan trọng hơn nhiều. hãy để chuyện nhỏ nhặt liên quan đến tín ngưỡng của chúng ta cho tôi. Tôi sẽ để cô chăm sóc cho chủ nhân.]
[Ừ, với cả cơ thể của tôi…]
[Chủ đề thảo luận cuối cùng của hôm nay…]
[Vâng.]
[Chúng ta nên đặt tên cho nhóm của mình là gì?]
[Err…]
Tôi chưa nghĩ gì đến một cái tên hết. Chỉ có tín đồ(tôi) và chủ nhân thôi. Đó là kết luận duy nhất mà tôi có. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ cần một cái tên thích hợp khi mà con số tín đồ tăng lên trong tương lai.
[Jin-sama thánh thiện thì sao?]
[Vậy thì Jin-sama sẽ biết ngay.]
[Nếu là vậy, thì đặt tên theo một trong những đặc kỹ của Jin-sama thì sao?]
[Cũng thế nốt. Cô đã quá chủ tâm vào Jin-sama rồi, và đặc kỹ cũng không phải là từ chung nữa…]
[Vậy thì… ngoài đặc kỹ và kỹ năng ra…"Kyou" thì sao?] (TN: 教 trong 異能教- đặc kỹ)
[Hmm… thế sẽ không thể hiện được Jin-sama mạnh như thế nào, nhưng nó lại nhấn mạnh sức mạnh của Jin-sama theo cách thẳng thắn. tốt đấy. Có thể tôi sẽ không nghĩ nảy ra được ý tưởng này nếu chỉ có mình tôi.]
[Cảm ơn rất nhiều.]
[Chúng ta là…"Kyou", những người đại diện của Jin-sama và sử dụng huy hiệu làm biểu tượng của chủ nhân. Hoạt động hiện tại của chúng ta là truyền bá đức tin của chúng ta đến những nô lệ bị thương. Có bất cứ phản đối hay câu hỏi nào không?]
[Không, tôi không có gì hết.]
[Vậy thì, buổi gặp mặt thường niên đầu tiên kết thúc.]
[[Cảm ơn rất nhiều.]]
Cứ như vậy, buổi gặp mặt thường niên lần thứ nhất đã kết thúc.
A: Mình có nên báo cáo chuyện này cho chủ nhân không đây? Maa… có vẻ nó cũng không gây hại gì đến chủ nhân hết. Kể cả vậy đi nữa thì xem ra là họ đã quên đi sự thật rằng ban đầu, <Tái tạo> là ma thuật của Sakura-san.
[Huh? Lusia-san, cô đã nói gì sao?]
[Uh? Không, không gì hết.]
=========================================
Hz: Không biết main mà biết cái giáo hội này thì sẽ phản ứng thế nào.