Một làn gió xuân ấm áp thổi vào trong lớp. Tiết sinh hoạt cùng giáo viên chủ nhiệm sắp bắt đầu.
Usami Sayaka, cô chủ nhiệm của lớp chúng tôi nói lời chào quen thuộc, sau đó, tôi - Yuki Haruto đáp lại cùng với 39 học sinh khác.
Cô Usami viết lên bảng trong khi nói sơ qua về lịch học hôm nay với 1 giọng rõ ràng, dễ hiểu đến từng vần một. Cô đơn giản là 1 giáo viên mẫu mực, nhưng thật không may là với chiều cao của mình, cô cần phải đứng trên 1 cái bệ để có thể với tới phần cao nhất của tấm bảng đen.
Ở tuổi 23, cô Usami đang có năm thứ 2 trong sự nghiệp giảng dạy của mình, tuy vậy, cô chỉ cao có 150 cm, tương đương với chiều cao của 1 học sinh trung học. Tính cách của cô cũng khá trẻ con, nên cô trông trẻ hơn với đám học sinh cao học chúng tôi rất nhiều.
Có một sự phức tạp nhất định về ngoại hình và chiều cao của cô, nhưng tính cách thân thiện để biến cô trở thành 1 giáo viên khá nổi tiếng trong trường.
“Các em chú ý, hôm nay chúng ta sẽ chọn 2 thành viên cho sự kiện văn hóa sắp tới.”
Lời của cô Usami khiến cả lớp im lặng một lúc.
Trở thành thành viên trong sự kiện sắp tới đồng nghĩa với chuyện sẽ không có hoặc có rất ít thời gian rảnh do khối lượng công việc khổng lồ. Do vậy, hầu như mọi người đều không muốn đi.
Tất nhiên, tôi cũng là một trong số những người đó, nên tôi đã nhìn ra ngoài cửa sổ để tránh bị chọn.
Gần như toàn bộ các học sinh khác trong lớp cũng hành động như vậy, nên cô Usami trông rất bực bội.
“Có ai tình nguyện đi lần này không?”
Nghe theo lời của cô, đã có 3 cánh tay giơ lên.
“Em đề nghị cô chọn bạn Haruto cho vị trí này!”.
“Em cũng thế, em nghĩ để Haruto đi sẽ là 1 lựa chọn tuyệt vời!”
“Em cũng thế, em cũng thế!”
Bộ 3 kia quay về phía tôi, nở ra 1 nụ cười cực khó chịu.
Tên của chúng là Mitsurugi Kento, Suruga Hayato và Matsuba Ryo.
3 tên này thường xuyên tận dụng mọi cơ hội có thể để tạo ra những trò đùa rất chi là đáng ghét để bắt nạt tôi.
Do vậy, Tendo Koji, lớp trưởng của tôi và một số bạn thuở nhỏ của cậu ta đã tới gần để trò chuyện với tôi và giúp đỡ tôi bất kỳ lúc nào có chuyện xảy ra.
Chính vì thế, Mitsurugi và 2 tên còn lại bị cô lập trong lớp, nhưng chúng vẫn tiếp tục quấy rầy tôi theo những cách như vậy.
“Em nghĩ gì về chuyện này, Yuki?”
Cô Usami chắc đang nghi ngờ là tôi đang bị bắt nạt, nên cô nhìn tôi với 1 ánh mắt đầy sự lo lắng.
Trước khi trả lời cô, tôi đã quay về phía Mitsurugi và 2 tên còn lại.
“Tại sao lại là tôi! 2 trong số 3 người bọn cậu có thể đi được mà, đúng không?”
Mitsurugi trả lời câu hỏi của tôi một cách đầy kiêu ngạo.
“Tại sao bọn tao phải làm một việc như vậy??”
Từ biểu cảm của hắn ta, tôi có thể kết luận rằng cho dù tôi có nói thế nào, mọi chuyện cũng sẽ là vô nghĩa, do đó tôi đã thở dài và trả lời cô Usami rằng.
“Được rồi ạ, em sẽ đi vậy.”
“Em thật sự cảm thấy ổn với chuyện đó chứ? Nếu em không muốn, một ai người khác có thể...”
Cô Usami nhìn tôi với sự quan ngại sâu sắc. Không muốn làm cô lo hơn nữa, tôi mỉm cười và lắc đầu.
“Ổn thôi ạ”
I liếc mắt về phía bộ 3 đáng ghét kia, chúng chắc đang cảm thấy thỏa mãn khi đẩy được một trách nhiệm rắc rối cho tôi, như thể chúng đang cười thầm vậy.
Trước khi Tendo và những bạn khác có thể nói bất kỳ điều gì - như cách họ vẫn hay làm - một bạn nữ đã giơ cánh tay lên, đó là Ichinomiya Suzuno.
“Thưa cô, em cũng muốn trở thành 1 thành viên ạ.”
Cô Usami gật đầu chấp thuận cho đề nghị của bạn ấy.
Đó là 1 lẽ tự nhiên cho Ichinomiya để làm như vậy, bạn ấy không những xinh đẹp và còn là một học sinh xuất sắc, người luôn cư xử rất chuẩn mực và được tin tưởng bởi tất cả các giáo viên. Bạn ấy cũng là 1 người bạn thời thơ ấu của Tendo và là một trong những học sinh nổi bật nhất của lớp chúng tôi. Điều này khiến cho danh tiếng của Ichinomiya không những là số 1 trong lớp của tôi mà còn là ở phạm vi toàn trường.
Mitsurugi và 2 tên đồng bọn chắc đã không ngờ rằng Ichinomiya nói vậy, vì thế chúng đã trừng mắt với tôi. Có vẻ chúng rất muốn tôi trao vị trí này cho chúng, nhưng chính bọn nó là lũ đã đẩy việc này cho tôi trước mà, phải không?
Cô Usami không để ý đến ánh mắt không được thân thiện lắm của bọn Mitsurugi và hỏi Ichinomiya để xác nhận lại.
“Cô cảm thấy rất vui khi em muốn nhận trách nhiệm này, Ichinomiya, nhưng em chắc chứ?”
“Chắc chắn rồi ạ, em muốn làm thử việc này ít nhất là một lần.”
Ichinomiya đáp lại, một nụ cười dịu dàng hiện ra trên môi bạn ấy.
“Được rồi, vậy mọi chuyện đã được thống nhất.”
Cô Usami đã viết tên tôi và tên của Ichinomiya lên tấm bảng đen.
Tôi đã cảm nhận được ánh mắt không chỉ của nhóm Mitsurugi mà còn của những đứa con trai khác đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi thở dài, nghĩ rằng nhiệm vụ mới này sẽ là 1 thử thách thực sự đây.
Tuy vậy, đây cũng là một cơ hội hiếm, và cùng với Ichinomiya, tôi tin rằng nó sẽ tốt đẹp một cách nào đó.
Bạn nên thử mọi điều khi còn sống ít nhất một lần, như 1 vĩ nhân nào đó đã từng nói.
Khi tôi bắt đầu nghĩ như vậy, sàn nhà của lớp học bắt đầu phát sáng.
Mọi chuyện đang diễn ra quá nhanh để tôi có thể bắt đầu di chuyển.
“Chuyện-chuyện gì đang diễn ra vậy!?”
Đó là tiếng hét của một ai đó trong lớp. Các ký hiệu kỳ lạ, những thứ mà bạn vẫn hay thứ trong phim bắt đầu xuất hiện trên sàn nhà.
Sau đó, chốc lát, không gian quanh chúng tôi thay đổi - cuối cùng trở thành một căn phòng tôi chưa từng nhìn thấy trước đây.
“...Hả!”
Tôi không biết ai nói vậy, nhưng sự hoảng loạn trong giọng nói của mọi người đã bộc lộ rất rõ cảm giác của cả lớp.
Trong một thời điểm chúng tôi còn đang ngồi trên bàn học, như mọi ngày bình thường, bây giờ chúng tôi đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ.
Xung quanh chúng tôi là những bức tường và sàn gạch đá, như ở trong những bức tranh của châu Âu thời trung cổ. Những đồ vật nội thất đơn được đặt quanh phòng.
Chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy được vòng tròn ma thuật xuất hiện trong lớp trên sàn.
Trước mặt chúng tôi là một cánh cửa bằng đá lớn và cao khoảng 3m.
Có vẻ như là cô Usami và cả lớp là những người duy nhất ở trong phòng.
Không biết được chuyện gì đang diễn ra, mọi người đều im lặng. Sau đó cánh cửa bất ngờ mở ra.
Một cô gái cực kỳ xinh đẹp, ở tầm tuổi của chúng tôi, xuất hiện phía sau cửa. Cô ấy mặc một chiếc váy trắng trông rất lộng lẫy. Sáu người đàn ông mặc áo giáp đi theo sau cô ấy, trông họ rất giống những người lính thời trung cổ. Họ đứng thành một đội hình để bảo vệ cô gái kia, nên chắc cô ấy là người thuộc tầng lớp thượng lưu.
Cô gái và đoàn tùy tùng tiếp tục tiến đến giữa phòng và dừng lại trước mặt chúng tôi.
Sau đó cô ấy bước lên phía trước, chào một cách rất thanh lịch, và nói.
“Tôi xin bày tỏ sự biết ơn tới mọi người vì đã chấp nhận việc triệu hồi này của chúng tôi, những người hùng cao quý.”
Cô ấy ngẩng đầu lên rồi nở một nụ cười trông rất ngọt ngào, khiến cho một số thành viên của lớp tôi trông rất bối rối.
Đối với tôi, dựa vào từ “anh hùng” trong lời nói của cô ta, những người mặc áo giáp, và môi trường quanh chúng tôi, một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi.
- Chúng ta đã thực sự được triệu hồi đến một thế giới khác rồi à...?
Chúng tôi đột nhiên bị ánh sáng bao quanh và dịch chuyển tới một nơi hoàn toàn xa lạ và được gọi là anh hùng..đây là một kịch bản khá quen thuộc trong những bộ anime và manga về “thế giới khác” mà bạn hay thấy rất thường xuyên.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ được trải nghiệm một điều như vậy trong đời.
Quan sát xung quanh, tôi đang nghĩ mình nên làm gì tiếp theo thì cô gái mặc chiếc váy trắng hắng giọng.
Cô nhìn vào mặt chúng tôi một cách từ từ, rồi bắt đầu nói.
“Rất hân hạnh được gặp mọi người. Tôi là trưởng công chúa của vương quốc này, Mariana Forla Glicente. Đây là một thế giới khác với nơi bạn sinh ra, thưa các anh hùng, một thế giới được chúng tôi gọi là Ar Silat. Bây giờ tôi sẽ đưa các bạn đến gặp bố tôi..không, đức vua.”
Sau khi Mariana nói như vậy, một số học sinh trong lớp tôi mới nhận ra rằng mình đã được đưa tới thế giới khác. Họ bắt đầu kêu ca.
“Đây là chuyện quái quỷ gì!?”
“Đưa chúng tôi quay lại ngay bây giờ!!”
Rất nhiều tiếng la hét và sỉ nhục nhắm tới Mariana, cho tới khi Tendo bắt đầu lên giọng để bảo họ trật tự.
“Hãy bình tĩnh lại đi, mọi người! Bây giờ không phải thời điểm thích hợp để nói như vậy. Chúng ta nên có một chút hiểu biết về tình huống này trước. Rồi sẽ nói về chuyện kia sau!”
Mọi người trở nên im lặng, đợi những lời tiếp theo của Tendo.
“Nếu những gì công chúa nói là đúng, chúng ta không còn ở trên Trái Đất nữa, mà là ở một thế giới khác. Bây giờ việc cần làm là gặp đức vua và nghe những gì ngài ấy nói, đúng không?”
Sau khi Tendo nói xong, những học sinh khác trong lớp nhìn lẫn nhau trong im lặng.
Sau vài giây, một vài giọng nói giữa họ vang lên.
“Mình đồng ý với ý kiến này.”
“Mình cũng thế.”
“Hãy cùng làm chuyện đó đi!”
“Mình cũng đồng ý.”
Rất nhanh sau đó, hơn nửa lớp đã về phái của Tendo.
Cô Usami, do không thể nắm được tình hình, đang rất băn khoăn và lo lắng, bối rối nữa, nhưng sau khi vài bạn nữ giải thích về tình hình, cô đã đồng ý với ý kiến của Tendo.
“Sẵn sàng chưa, mọi người...? Xin hãy đi theo tôi, tôi sẽ dẫn các bạn tới gặp đức vua.”
Mariana chờ chúng tôi thống nhất với nhau, sau đó cô ấy rời khỏi căn phòng.
Những hiệp sĩ đi theo cô và chúng tôi đi theo họ, với Tendo dẫn đầu.