“Tôi đang ở đâu...?”
Một lần nữa, tôi lại ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Tôi nhìn xung quanh trong khi nói.
Nơi này được bao quanh bởi màu trắng ở bất kì chỗ nào tôi nhìn vào, một không gian dường như vô tận.
“Ho ho ho, đây là cõi thần thánh. Ta được triệu hồi cậu lên đây.”
Một giọng nói bỗng dưng vang lên từ phía sau tôi, tôi nhìn xung quanh và thấy một ông già với một bộ râu trông rất ấn tượng.
“...chuyện gì đang diễn ra vậy? Tôi bị đâm bởi đám hiệp sĩ trong rừng và chết rồi...đúng không nhỉ? Mà ông là ai vậy?”
“Về chuyện đó...cậu vẫn còn sống. Sau khi đám hiệp sĩ rời đi, tôi đã mang cậu tới đây trước khi cậu chết và chữa lành cho cậu...dù sao thì, ta là Thần.”
Cái gì? Thần ư? Thật khó tin, nhưng vết thương ở ngực tôi đã lành lại. Trên bộ quần áo của tôi cũng không có vết rách nào nữa.
Quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất trong sự bối rối của tôi, người tự xưng là thần tiếp tục nói.
“Thực ra, lý do cậu suýt chết..nói cách khác, lý do cậu không sở hữu một Năng lực và bị cho là vô dụng là vì ta quên không ban cho cậu. Như một lời xin lỗi, ta đã đưa cậu tới đây trước khi chết và chữa lành cho cậu, để có thể ban cho cậu một năng lực mà cậu muốn...tuy nhiên, Năng lực này sẽ mang lại cho cậu vận may hay vận rủi thì phụ thuộc hoàn toàn vào bản thân cậu.”
Nhận một Năng lực mà tôi muốn nghe rất hấp dẫn, nhưng tôi vẫn cảm thấy nghi ngờ về chuyện này.
“Tại sao ngài lại làm nhiều như vậy cho tôi? Tôi phải làm điều gì đó để trả ơn không?”
“Những gì ta vừa nói là toàn bộ lý do, cậu hãy sống tùy ý trong thế giới này. Dù sao thì ta chưa bao giờ có quyền để áp đặt bất kì hạn chế nào lên cậu.”
Tôi suy nghĩ về những lời của vị thần kia một lúc, rồi chấp nhận lời đề nghị.
“Hừm...tôi đã hiểu.”
“Rất tốt. Vậy hãy làm những gì cậu muốn. Hãy trả thù rồi sống hạnh phúc sau đó hay làm bất kì điều gì.”
“Trả thù ư...chắc chắn, tôi nhất định sẽ giết những kẻ đã cố hãm hại tôi với bàn tay của chính mình cho dù chuyện gì xảy ra.
“Hừm. Lời cảnh báo duy nhất của ta cho cậu là cố gắng đừng trở thành ai đó lấy giết chóc làm thú vui hoặc đe dọa đến sự tồn tại của thế giới...trong trường hợp sau, cậu có thể biến thành một ác thần...dù sao thì, ta sẽ trả cậu về nơi ta đã đưa cậu đi ngay bây giờ. Trong quá trình đó, hãy tưởng tượng một cách mạnh mẽ về Năng lực cậu muốn có.”
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhưng còn một điều tôi muốn hỏi trước khi quay lại.
“Còn một điều nữa tôi muốn hỏi.”
Vị thần nhắc tôi hãy nhanh lên, và tôi đã làm vậy.
“-có cách nào để quay về thế giới cũ của tôi không?”
Đó là điều tôi muốn biết nhất.
Gã vua từng nói đánh bại được quỷ vương sẽ khiến điều này khả thi, nhưng tôi không thể nào tin hắn ta.
Tôi hi vọng rằng một vị thần có thể sẽ biết điều này, nên tôi đã hỏi, nhưng -
“Trở về thế giới của cậu...ta xin lỗi nhưng điều này sẽ rất khó khăn. Trong quá khứ đã từng có những người làm được như vậy, nhưng ta không biết chi tiết cụ thể. Triệu hồi anh hùng từ thế giới khác là một ma thuật bị cấm, một thứ mà kể cả ta cũng không thể can thiệp được. Không phải cứ là thần thì sẽ toàn năng hoặc biết tất cả mọi thứ ở đây..vậy nên ta rất xin lỗi.”
Vị thần đã trả lời như vậy.
“...dù sao thì, việc biết nó không phải bất khả thi là đủ rồi, tôi đoán vậy. Tôi sẽ đơn giản là đi tìm cách cho bản thân vậy.”
“Ta thực sự xin lỗi...cầu mong cậu được phù hộ bởi vận may.”
“Cảm ơn ngài.”
Sau những từ đó, không gian quanh tôi thay đổi rất nhanh, biến thành một màu tối đen.
Cơ thể tôi không thể di chuyển, giọng nói tôi cũng không thể phát ra âm thanh.
Như cách vị thần nói với tôi, tôi suy nghĩ về một Năng lực một cách tập trung.
- Tôi muốn có một Năng lực để không những bảo vệ bản thân, mà còn có thể bảo vệ những người quan trọng với tôi và có thể quay lại Trái Đất một ngày nào đó!
<<Đạt được kỹ năng độc nhất “Sáng tạo”>>
- Con mắt mạnh nhất để nhìn xuyên qua mọi thứ, cả tốt lẫn xấu!!
<<Đạt được kỹ năng độc nhất “Thần nhãn”>>
- Tôi sẽ lấy ác báo ác, lấy ơn báo ơn... tôi muốn có sức mạnh để hoàn thành lời thề này!!
<<Đạt được kỹ năng độc nhất “Tăng trưởng tối đa” và “Tăng kinh nghiệm”>>
Tôi nghe thấy một giọng nói vô hồn trả lời điều ước của tôi.
Sau khi nó nói xong, tôi lại lâm vào trạng thái vô thức một lần nữa.
~
Mở mắt ra, tôi đã quay trở lại khu rừng.
Tôi cảm thấy hơi choáng váng nhưng vẫn có thể di chuyển được mà không gặp vấn đề gì.
“Trước tiên...tôi nên kiểm tra bảng trạng thái của mình đã.”
Nếu tôi thực sự nhận được những kỹ năng mà giọng nói vô hồn kia nhắc tới, nó sẽ thật điên rồ.
Tôi không thể không run lên vì một chút phấn khích khi mở bảng trạng thái của mình ra.
TÊN: Yuki Haruto
CẤP: 1
TUỔI: 17
CHỦNG TỘC: Con người (đến từ thế giới khác)
KỸ NĂNG ĐỘC NHẤT: Sáng tạo, Thần nhãn, Tăng trưởng tối đa, Tăng kinh nghiệm
KỸ NĂNG: Dịch thuật
DANH HIỆU: Con người (đến từ thế giới khác), Người sử hữu kỹ năng độc nhất
Ái chà, nó để trở thành một cái gì đó thật phi thường...! Bốn kỹ năng độc nhất thậm chí còn kinh khủng hơn những đám anh hùng trong lớp tôi có!!
Một cách đầy phấn khích và ngạc nhiên, tôi bắt đầu phân tích từng kỹ năng với Thẩm định...một phần nhỏ của Thần nhãn.
<Sáng tạo>
Tiêu thụ mana để tạo ra bất kì loại kỹ năng nào, bao gồm cả ma thuật. Không thể tạo ra kỹ năng độc nhất và năng lực.
<Thần nhãn>
Khả năng nhìn thấu bất kì vật thể nào, bao gồm của thẩm định, và cả thu thập thông tin. Ngoài ra cũng có chức năng bản đồ và khả năng nhìn thấu lời dối trá.
<Tăng trưởng tối đa>
Bất kì kỹ năng nào đạt đều sẽ được tối đa hóa cấp độ
<Tăng kinh nghiệm>
Tăng gấp đôi lượng kinh nghiệm nhận được
Tôi cạn lời khi nhìn vào chi tiết của đống kỹ năng này.
“Thật-thật ư...?”
Đó là những gì tôi có thể nói được.
Đúng là tôi có ước cho nhiều thứ, nhưng kết quả đã vượt ngoài mong đợi...
Khả năng tạo ra bất kì kỹ năng nào, chỉ một mình nó thôi là đủ để tạo ra vô số những cơ hội.
Chức năng bản đồ của thần nhãn không những cho thấy thông tin về địa lý, mà còn cả vị trí của con người và quái vật, như kiểu nó đến từ một trò chơi điện tử vậy.
Tôi không thể nhìn thấy bất kì bất lợi nào trong những kỹ năng mới này, nên tôi bắt đầu tạo ra những kỹnăng với Sáng tạo.
...và đây là những gì tôi làm.
<Suy nghĩ song song>
Suy nghĩ song song trở nên khả thi với cá nhân này. Sử dụng đúng cách sẽ giúp cá nhân có thể dùng nhiều kỹ năng một lúc.
<Võ thuật tổng hợp>
Sự tổng hợp của nhiều kiểu võ thuật. Tất cả các kỹ năng về võ thuật đều nằm trong danh mục này. Hiện tại bao gồm: Kiếm thuật, Thương thuật, Cung thuật, Rìu thuật, Thuật đánh tay không, Đô vật, Phát hiện sự sống, Đe dọa.
<Ma thuật tổng hợp>
Sự tổng hợp của nhiều loại ma thuật. Tất cả các kỹ năng về ma thuật đều có ở danh mục này. Hiện tại bao gồm: Hỏa thuật, Thủy thuật, Phong thuật, Thổ thuật, Sấm thuật, Băng thuật, Quang thuật, Hắc thuật, Ma thuật hồi phục, Ma thuật không-thời gian, Vô niệm, Tăng cường thể chất.
Tôi tạo ra tất cả các kỹ năng có thể nghĩ được và chúng được tự động tổng hợp vào võ thuật và ma thuật. Tôi cảm thấy mình đã làm hơi quá đá, nhưng ít nhất nó vẫn trong tiêu chuẩn của tôi.
“Nào, bây giờ mình nên làm gì nhỉ...được rồi, nhưng trước hết...”
Tôi khép mắt lại và tự nhắc lại bản thân về những gì đã quyết định dựa trên cuộc sống của tôi tại thế giới này.
“Để có thể sống tại đây, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bất kì lấy đi cái gì thuộc về tôi. Tôi sẽ lấy thù địch để trả thù địch, giết những ai với ý định muốn giết, trả lại công bằng cho những ai gặp bất công. Để có thể quay lại Trái Đất, về Nhật Bản, tôi sẽ làm mọi thứ.”
Tôi nhắc đi nhắc lại điều này cho bản thân để nhớ về nói như lẽ sống của mình.
Sau tất cả, tôi đã suýt chết vì sự thiếu cảnh giác của bản thân và xem nhẹ thế giới này.
Mặc dù tôi đã có những nghi ngờ, nhưng không thể nghĩ được rằng họ sẽ lấy đi mạng sống của mình đơn giản như vậy.
Nhưng sau khi gần chết như vậy, quan điểm của tôi đã thay đổi.
Trong thế giới này, mạng sống không được coi trọng.
Tôi phải cảnh giác mọi thời điểm và không được phải ngần ngại lấy mạng những người khác.
Nếu không, kết cục sẽ là cái chết của chính tôi.
Do vậy tôi quyết định sẽ đối mặt với kẻ thù mà không nương tay và giết chúng không do dự khi cần thiết.
Trước hết, tôi sẽ trả thù những kẻ đã triệu hồi tôi rồi cố gắng giết tôi, gã vua kia và con ả Mariana đáng ghét - không, toàn bộ vương quốc của chúng.
Tất nhiên, tôi cũng số tìm một cách để có thể quay lại nữa...
Tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ như vậy khi một con quái thú nhìn giống sói nhảy ra khỏi bụi ngay trước mặt tôi.
Chắc nó bị thu hút bởi mùi máu, như gã hiệp sĩ nói lúc trước. Ngoài ra, tên hiệp sĩ đã bảo tôi rằng khu rừng rất dễ vượt qua chắc cũng đã lừa tôi.
Một cách bình tĩnh, tôi sử dụng Thần nhãn lên con sói.
TÊN: Sói xám
CẤP: 20
KỸ NĂNG: Phát hiện sự sống - tăng cường thể chất LV 2
Con quái thú hơn tôi 20 cấp, nhưng nó không có kỹ năng nào đáng chú ý.
Con sói xám thử vồ tôi, nhưng tôi đã dùng “Tăng cường thể chất” để cường hóa bản thân, rồi đánh nó bằng một cú đá xoay tròn trong võ thuật
Con sói không kịp né và lãnh trọn sát thương của đòn tấn công. Nó bay xa vài mét với một tiếng kêu.
Cú đá đó chắc đã đủ sát thương để diệt nó, một giọng nói vang lên trong đầu tôi.
<<Lên cấp>>
Đánh bại con sói giúp tôi nhận điểm kinh nghiệm, tôi nghĩ vậy.
Tôi kiểm tra bảng trạng thái của bản thân ngay sau đó.
TÊN: Yuki Haruto
CẤP: 14
TUỔI: 17
CHỦNG TỘC: Con người (đến từ thế giới khác)
KỸ NĂNG ĐỘC NHẤT: Sáng tạo, Thần nhãn, Tăng trưởng tối đa, Tăng kinh nghiệm
KỸ NĂNG: Võ thuật tổng hợp, Ma thuật tổng hợp, Dịch thuật, Suy nghĩ song song
DANH HIỆU: Con người (đến từ thế giới khác), Người sử hữu kỹ năng độc nhất, Bậc thầy võ thuật, Bậc thầy ma thuật.
Cho dù cấp độ của con quái thú cao hơn tôi rất nhiều, việc tôi tăng tận 13 cấp là không thể tin nổi...
Tôi cũng có nhiều danh hiệu hơn chứ.
Vượt qua sự ngạc nhiên của bản thân, tôi tiếp tục hướng về thị trấn tiếp theo.
Tôi đánh bại tất cả các quái vật trên đường đi, để thăng cấp và làm quen với chiến đấu.
Những bộ phận của quái vật có thể được bán trong thị trấn, do vậy, tôi trích xuất chúng mỗi lần tôi đánh bại một con, nhưng rất nhanh sau đó chiếc túi của tôi trở nên chật cứng.
Thần nhãn có thể cho tôi biết phần nào có thể vứt hoặc bán, nên tôi chỉ lấy những gì cần thiết và vứt chỗ còn lại, nhưng suy cho cùng, chiếc túi tôi mang theo vẫn khá nhỏ.
Những bộ phận này cũng có mùi máu, nên chúng có thể thu hút những con quái vật khác.
“Mình cũng có ma thuật không - thời gian cơ mà nhỉ? Liệu mình có thể tạo ra một không gian lưu trữ với nó không?”
Tôi thử hình dung nó trong đầu và một không gian rộng 30cm2 xuất hiện trước mặt tôi.
“Đây là nó đúng không...?”
Tôi thử đưa những nguyên liệu vào và chúng bị hút vào trong.
Không gian tự động biến mất ngay khi tôi muốn vậy.
Tôi thử nghĩ về việc lấy những nguyên liệu tôi vừa cho vào và không gian đó lại xuất hiện.
Tôi thử đưa tay vào trong một cách chậm rãi và cẩn thận, trên đường đi, tôi nắm phải thứ gì đó.
Tôi rút tay ra và thấy đó là một trong những nguyên liệu lúc trước.
“Mình hiểu rồi, thật tiện lợi...”
Tôi tập trung vào không gian này và thông tin về nó xuất hiện trong đầu tôi.
<Không gian đa chiều>
Ma thuật không - thời gian
Các vật phẩm có thể được lưu trữ trong túi không gian. Dòng chảy thời gian của những vật phẩm được lưu trữ có thể bị chặn lại hoặc tăng tốc.
Tôi nhận ra là chưa kiểm tra ma thuật không - thời gian lúc nãy, nên tôi quyết định xem lại nó.
<Ma thuật không - thời gian>
Ma thuật thao túng thời gian và không gian
Bất kể cấp độ bao nhiêu, ma thuật sử dụng qua ma thuật không - thời gian được coi là cấp Thần
Trong Kỷ Nguyên Thần Thánh, nó được sử dụng phổ biến để lưu trữ, nhưng bởi lượng mana khổng lồ mà nó yêu cầu để sử dụng, trong kỷ nguyên hiện đại, ma thuật không - thời gian không còn được dùng với các cá nhân và chỉ có thể sử dụng bởi một nhóm người cùng kết hợp sức mạnh ma thuật với nhau.
Nhũng công ty trao đổi mua bán lớn tạo ra những túi ma thuật qua loại ma thuật này, và chúng được bán với giá rất cao.
Kỷ Nguyên Thần Thánh? Đó là gì vậy? Tôi nghĩ về nó khi đọc giả thích về các cấp độ ma thuật, điều liên quan mật thiết tới những thông tin tôi vừa biết.
Có 7 cấp độ của ma pháp. Từ trên xuống, tên của chúng là cấp Thần, cấp Cổ đại, cấp Cao nhất, cấp Cao, cấp Trung, cấp Thấp và cấp Cơ bản.
Ma pháp đầu tiên của tất cả các ma thuật nguyên tố được xếp vào cấp Cơ bản: khi cấp độ của kỹ năng tăng thì ma pháp của cấp bậc cao hơn sẽ được mở khóa.
Hiện tại, cấp độ cao nhất của ma thuật mà một cá nhân có thể đạt được là cấp Cổ đại, nhưng chỉ những ai đã thuần thục về ma thuật mới có thể đạt được nó.
Ma thuật cấp Cổ đại bao gồm cả những ma pháp hủy diệt diện rộng mà có thể được triển khai bởi các nhóm, do vậy các tổ chức quân đội ở những đất nước khác nhau gọi chúng là “Ma thuật cấp Chiến thuật”
Ma thuật cấp Thần đơn giản nghĩa là ma thuật được sử dụng ở Kỷ Nguyên Thần Thánh từ thời xa xưa. Nhưng hầu hết chúng đã thất lạc vào ngày nay, trừ một số rất ít.
“Một loại ma thuật bị thất truyền...điều đó khiến tôi cảm thấy thích thú...! Nhưng chắc mọi người sẽ nghi ngờ tôi nếu họ thấy nó, nên tôi cần đảm bảo không để lộ nó ra với người khác.”
Tôi nói như vậy với bản thân trong khi tiếp tục hành trình.
~
Tôi tiếp tục đi trong khoảng hơn một tiếng nữa, chiến đấu với bất kì quái vật nào gặp phải, bỗng dưng tôi nghe thấy một tiếng hét không quá xa từ vị trí của tôi.
Tôi kiểm tra bản đồ và tìm thấy một địa điểm với biểu tượng của quái vật và con người lẫn lộn nhay.
“Chắc họ bị tấn công bởi lũ quái vật nhỉ?”
Ngay khi tôi đưa ra kết luận này, tôi lao như một cơn lốc đến vị trí đó.
Tuy nhiên, những gì tôi thấy, quả thực là một thảm kịch.
Con đường đi qua một bãi đất trống, nơi có một chiếc xe ngựa đang dừng bên đường. Tôi nhìn thấy tổng cộng 8 người, 3 con sói xám và một con ngựa, tất cả đều đang nằm trên nền đất.
Ngoài ra còn có 4 con sói xám khác, vẫn còn sống, đang nhúng mũi của chúng vào dạ dày của những người kia.
Tôi không thể không cau mày.
“Thật khủng khiếp...”
Tôi hối hận vì đã không tới sớm hơn và nghĩ về những gì tôi có thể làm.
Có 4 người và cả chú ngựa, chưa bị ăn bởi lũ sói xám, có thể họ vẫn còn sống.
Thực sự mà nói, tôi không có nghĩa vụ phải cứu họ, và có thể để họ nguyên trạng như vậy, nhưng...
“Mình nghĩ sự ảnh hưởng của cậu ấy đã lây sang mình rồi...”
Tôi nói với bản thân như vậy và lao vào 4 con sói xám đang ăn kia, kết liễu chúng nhanh chóng.
Tôi đã chiến đấu với một lượng lớn quái vật trên đường đi, nên 4 con sói xám không mang lại bất kỳ sự đe dọa nào với bản thân tôi.
Sau đó tôi tiếp cận nhóm 4 người kia và con ngựa, chưa bị động vào bởi lũ sói và kiểm tra tình hình của họ.
Một vài người bị mất một con mắt hoặc một cái chân, nhưng chừng nào họ còn sống tôi vẫn có thể giúp họ.
Tôi thở dài một cách nhẹ nhõm và triển khai ma thuật hồi phục. Họ nhanh chóng trở về trạng thái bình thường, bao gồm cả những bộ phận bị khuyết.
Ma thuật hồi phục để phục hồi những bộ phận bị mất thuộc về cấp Cổ đại, nên khi họ thức dậy có thể sẽ hỏi vài câu. Chuyện đó hoàn toàn không thể tránh được, phải không?
Tôi chữa lành cho tất cả những người sống sót, bao gồm cả con ngựa, sau một lúc, họ đã tỉnh dậy, từng người một.
Họ nhìn xung quanh, nhận ra điều ra đã xảy đến, và chú ý tới sự hiện diện của tôi.
“Ngài đã giúp chúng tôi phải không, thưa ngài?”
Một người đàn ông ở độ tuổi khoảng 50 là người đầu tiên nói.
“Phải, tôi nghe thấy một tiếng hét, lao tới đây, và thấy một bầy sói xám tấn công mọi người, nên tôi đã đánh bại chúng và sử dụng ma thuật hồi phục để chữa cho mọi người. Tôi mừng vì có thể cứu được một vài người ở đây.”
“Ngài chữa những vết thương kiểu như vậy với ma thuật hồi phục ư...? Không, nói như vậy thật thiếu phù hợp với ân nhân của chúng tôi. Xin cảm ơn ngài rất nhiều! Nếu không có ngài, chắc chúng tôi đã chết hết cả rồi!”
Tôi nói ngắn gọn về điều đã xảy ra và ông già đã thể hiện sự biết ơn.
Ba người còn lại cũng gật đồng thể hiện sự đồng thuận.
Nếu họ tỏ ra kiêu căng thì chắc chắn tôi sẽ rời đi ngay...nhưng có vẻ như họ không phải người xấu.
Tôi đáp lại rằng tôi chỉ làm điều mà người khác cũng sẽ làm, nhưng tất cả bọn họ cùng lắc đầu.
“Điều đó không đúng, hầu hết mọi người sẽ chạy đi hoặc giả vờ họ không nhìn thấy gì.”
“Tôi cho rằng điều đó đúng...”
“Phải, không nghi ngờ gì về nó. Do vậy, chúng tôi thực sự biết ơn ngài.”
Ông già kia nói như vậy, nở một nụ cười lớn trên môi.
~
Sau đó, tôi chôn cất thi thể của 4 người tôi không cứu được và đặt xác của bầy sói xám tôi đã tiêu diệt vào kho không gian đa chiều.
Trong lúc làm vậy tôi cảm thấy rất nhiều ánh mắt đang nhìn tôi. Tôi quay lại và thấy ông già cùng những người khác đang nhìn chằm chằm.
Chết thật, tôi quên mất là không được cho người khác thấy kho lưu trữ này...!
Tôi đang tuyệt vọng nghĩ cách giải thích về việc có thể sử dụng ma thật không - thời gian, khi ông già kia đến gần tôi, với ánh mắt ngưỡng mộ.
“Để nghĩ rằng một ai đó trẻ tuổi như vậy sở hữu một chiếc túi ma thuật...! Đó là một vật phẩm rất đắt tiền, nếu cậu sở hữu nó chắc hẳn cậu là một chiến binh rất tài năng...ồ, xin lỗi, tôi quên chưa giới thiệu bản thân. Tên tôi là Bacchus, tôi là là một thương nhân. Đây là Daryl, Loujas và Gulliver.”
Nhờ lời nói của Bacchus mà tôi nhớ lại rằng đã đọc về sự tồn tại của túi ma thuật, do vậy tôi thở dài nhẹ nhõm. Quả là một điều tiện lợi khi họ hiểu sai vấn đề này.
Tôi chào hỏi những người khác sau khi Bacchus giới thiệu họ rồi giới thiệu bản thân tôi.
“Tên tôi là Haruto...tôi đang hướng tới Waxe, một thị trấn gần đây.”
Tôi nói như vậy trong khi chỉ về phía của thị trấn, và Bacchus đáp lại với sự sung sướng.
“Ôi trời! Chúng tôi cũng đang đi tới đó đấy. Nhưng chúng tôi bị tấn công bởi bầy quái vật và những người hộ tống đã hi sinh...Haruto, liệu cậu có thể hộ tống chúng tôi tới khi đến thị trấn chứ? Tất nhiên, sẽ có tiền công.”
Hộ tống ư, hừm...Dù sao thì tôi cũng đi cùng hướng với họ, và cũng được trả công nữa, đây không phải một ý tưởng tồi đâu nhỉ.
“Được, không vấn đề gì. Hãy khởi hành thôi.”
Nhóm của Bacchus mừng rạng rỡ sau câu trả lời của tôi.
P/s: mọi người thấy anh main có độ bá ntn, em thấy quá khủng luôn ^^