Isekai Saikyou wa Yuusha? Maou? Ie, Yousei Desu!!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

WN - Chương 5: Trò trốn tìm và tưởng tượng

Trans: Zard

Mình nhận ra các chương trước mình bị rối về cách xưng hô nên từ giờ mình sẽ thống nhất thế này:

Testania với mọi người: Ta-cậu, riêng với Norn thì sẽ là tớ-cậu vì hai người là bạn thuở nhỏ,

Aidle (chị main), Arena: Tớ-cậu

Norn với mọi người: Tôi-cậu hoặc tôi-cô, riêng với Testania thì sẽ là tớ-cậu vì hai người là bạn thuở nhỏ

--------------

“Mọi~ người~ xong~ hết~ chưa~?”

“ “Xong~ hết ~ rồi~” “

Và giờ thi bắt đầu thôi. Đại hội trốn tìm khổng lồ với sự tham gia của rất nhiều tiên nữ. Có khoảng 150 người bao gồm Testania là người đi tìm, và hơn 300 tiên nữ khác kể cả Norn là người trốn. Chúng tôi có thể làm lớn đến như vậy nhờ vào cơ thể nhỏ nhắn của các tiên, thế nên tất cả mọi người đều có thể trốn quanh cây thế giới.

Về sau, vai của trò trốn tìm dần chuyển thành 『Goblins』 cho người tìm và 『Mạo hiểm giả』 cho những người trốn, điều này thực sự rất vui.

Chắc các bạn đang nghĩ chúng tôi làm vậy để chi phải không? Đây là một phương pháp để học kĩ năng 『Che giấu』 đó.

“Làm sao để học kĩ năng 『Che giấu』 vậy?”

“Hmm… để tôi thử tìm mấy người có kĩ năng đó hỏi thử xem.”

Norn sau đó sử dụng Tiên Nhãn để tìm kiếm những tiên nữ đang ẩn thân và lắng nghe câu trả lời của bọn họ, họ là một nhóm nhỏ đang chơi trò trốn tìm. Hiểu được tình hình, hai người bọn tôi gật đầu đồng ý rằng chơi trốn tìm là cách hiệu quả nhất để học kĩ năng.

Và rồi khi Norn thảo luận chuyện đó với Testania để tổ chức một trò chơi diện rộng, Testania đã lập tức phê duyệt mà không gặp bất kì rắc rối nào.

Tất cả tiên nữ đều tham gia và ai cũng đều vui vẻ đồng ý, và đó là cách sự kiện này bắt đầu.

(Chà bây giờ, cứ ngồi trốn thế này thì cũng chán thật đấy, mình nên tranh thủ luyện tập luôn đi.)

Tôi đã học được mẹo để trốn từ các tiên nữ khác, phần quan trọng nhất là bạn phải biết cách để che giấu sự hiện diện của mình. Nhưng làm sao để ý thức được điều đó để mà che giấu cơ chứ? Theo như lời họ nói thì tôi cần phải cảm nhận được xung quanh và hòa lẫn nguyên tố của mình vào đó. Có lẽ bởi tiên lửa và tiên nước khá tệ trong việc hòa mình nên họ là những người đầu tiên bị phát hiện.

(Nguyên tố của mình là không gian nên nó sẽ dễ hòa nhập hơn chăng…)

Trong lúc cố đồng hóa bản thân mình với khoảng xung quanh như thể mình chính là không gian, tôi thử hòa mình với thiên nhiên.

(… …. … oh?)

Lúc này đây, tôi dần cảm thấy sự hiện diện của mình càng lúc càng mờ nhạt đi dù tôi chỉ mới vừa bắt đầu. Nếu cứ giữ nguyên cường độ này thì tôi sẽ sớm hòa mình với không gian nhanh thôi.

Ở góc đằng xa kia, tôi có thể nghe thấy tiếng Testania đang tìm kiếm các tiên nữ. Arena cũng đã nhanh chóng bị tóm gọn. Testania chắc chắn phải rất giỏi trong việc đi tìm.

“Giờ thì, chỉ còn mỗi Norn và Aidle thôi nhỉ.”

Testania bảo. Bộ cô có chuẩn bị thứ gì đó cho trò chơi này hả, sao lại có cả một cái lồng bằng sắt thiệt lớn ngay chỗ quảng trường kia vậy. Ở đó có những tiên nữ đóng vai quỷ. Không những vậy, còn có những người đang bị nhốt bên trong và kêu lên những tiếng như [Cứu tui với!] [Tui có cái này ngon lắm nè.] [Hự, tui chết mất tiêu rồi] và tất cả bọn họ đều trông có vẻ rất vui.

“Fufufu, chỗ duy nhất mà nãy giờ mình chưa tìm là chỉ có phòng thiết triều mà thôi♪”

Testania tiến về phía phòng thiết triều và đi vào, sau đó cô kiểm tra tất cả ngóc ngách bên trong căn phòng. Nơi đó trông chẳng hề có chỗ nào để trốn cả. Mà ở đó cũng có chỗ trốn thiệt đấy à?

“Nào nào, để coi…”

Testania như thể đang lắng nghe gì đó, và chỉ trong vài phút im lặng, cô sau đó đã bắt đầu di chuyển với vẻ thỏa mãn. Chỗ mà cô ấy dừng là ngay trước mặt tôi, ở cái ngai vàng mà cô thường ngồi. Sau đó cô chầm chậm đưa tay về phía ngai vàng không người ngồi đó và không gian xung quanh bắt đầu méo mó.

“Fufufu… bắt được cậu rồi nhé Norn.”

“Yare yare… có vẻ tớ chẳng thể thắng nổi cậu rồi nhỉ.

Ồ, chỗ không gian méo mó đó đã biến mất và Norn trong tư thế ngồi thiền đi ra từ chỗ ngai vàng.

“Cậu rất giỏi khi sử dụng ma thuật để bẻ cong ánh sáng đấy, nhưng chưa đủ giỏi để che giấu hiện diện đâu.”

“Sau này tớ sẽ cố tập luyện thêm. Giờ chỉ còn mỗi Aidle thôi phải không?”

“Có vẻ là vậy, ở đây hình như chỉ có mỗi Norn thôi phải không, tớ đã tìm hết tất cả mọi nơi có thể nhưng lại chẳng thấy cậu ấy đâu.”

Có lẽ không dễ gì để mà trốn thoát khỏi Testania. Dù rằng cô đã tìm hết tất cả mọi nơi nhưng đã hết giờ rồi.

“Cô gái ấy tuyệt thật đấy, tớ không thấy cậu ấy đâu hết luôn. Aidle! Cậu thắng rồi, cậu ra được rồi đó!”

“Hai!!”

“Ay, ehh!?”

Ngay sau khi được gọi, tôi lập tức xuất hiện trước mặt Testania, cô ấy trông có vẻ ngạc nhiên và sốc đến nỗi đứng bất động. Norn tuy không bằng Testania nhưng cổ cũng trông thực sự rất sốc và thậm chí còn run rẩy nữa.

“Tuyệt vời! Tôi còn không nhận ra luôn đấy!”

“Mou! Ta không có thích bị bất ngờ nữa đâu đó!”

“XIn lỗi, xin lỗi, nhưng cậu biết đấy, đúng như những gì cậu đã thấy đó. Vì tớ có thể hòa vào không gian nên có vẻ tớ có thể làm biến mất sự hiện diện của mình rất nhiều. Vậy nên tớ nghĩ mình có thể ở ngay cạnh Testania mà cậu không biết luôn đó.”

(Arena đã liên tục nhìn về phía này. Cậu ấy trông sốt ruột đến mức muốn bay đến ôm tôi.)

“Thật à? Ta không hề nhận ra luôn, vậy cậu đã học được kĩ năng 『Che Giấu』 chưa?”

Tôi kiểm tra bảng trạng thái và xác nhận nó đã xuất hiện. Testatnia cũng xác nhận nó với tôi và có vẻ mặt chán nản.

“Vậy giờ đã xong hết rồi này. Mọi người muốn đi ăn không?”

“ “ “Yahoooooo!” “ “

Bữa trưa hôm nay sẽ là món kem làm từ mật ong được chia cho mọi người.

“Giờ chỉ còn một kĩ năng nữa là 『Điều Chỉnh』 thôi nhỉ.”

Testania vừa nói với tôi vừa liếm kem. Khi nhìn những nàng tiên khác liếm kem thì ta sẽ dễ tưởng rằng nó không có gì khác biệt, thế nhưng thực sự vẻ đẹp của cậu ấy lại ở một tầm cao khác.

“Bởi chỉ số trên bảng trạng thái chỉ bộc lộ ra khi cậu đang chiến đấu nên cậu không cần phải lo về chuyện nó ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày của cậu đâu. Nhưng mà nếu cậu chiến đấu với ai đó lần đầu mà tung hết sức ra thì ta đảm bảo người đó sẽ trở thành đống thịt vụn luôn đấy. Buổi luyện kiếm giờ sẽ phải hoãn lại cho đến khi cậu học được cách kiềm chế, hoặc không thì cậu sẽ cắt đứt mọi thứ như thể cậu đang cắt một con slime đấy.”

“Tớ hiểu rồi…”

“Thế ai là người đã nói câu đó trước khi làm thương cây thế giới chỉ vì người đó không biết cách kiềm chế hả? Hmmm?”

“Là tớ, tớ biết lỗi rồi mà, cho tớ xin lỗi đi nhe…”

Tôi tò mò về sức mạnh của mình sau khi tăng cấp, và khi tôi thử tập vung kiếm ở phía sau cây thế giới, cú vung của tôi nó bay ra như thể nó là vật chất và dính thẳng vào cây thế giới, kết quả là dù cây thế giới có to đến mấy nhưng nó vẫn bị cắt một lỗ nhỏ ở chỗ va chạm.

Testania cũng nghiêm túc giải phóng ma thuật và mọi thứ đã trở thành một thảm họa. Cô ấy mạnh thật đấy.

“Và bởi vậy nên từ giờ cậu sẽ tập luyện bằng thứ này.”

Cô ấy đưa cho tôi một thứ gì đó, đó là một cành cây.

“Đây chỉ là nhánh cây bình thường rớt dưới đất thôi phải không?”

“Đúng, nó không phải của cây thế giới đâu, sao cậu không thử vung nó một chút đi?”

.”Được rồi! Giờ thử nào… á!”

Ngoại trừ chỗ tôi cầm ra thì tất cả đều đã biến mất. Phần bị gãy tự dưng rơi xuống từ một nơi rất cao. Có vẻ như nó đã bay lên trời với một lực rất lớn. Arena sau đó bay lên chụp lấy nó giữa không trung và đưa cho tôi, ah, cậu ấy đúng thật là rực rỡ như mặt trời mà.

“Từ giờ cậu hãy tập vung nó một trăm lần mà không làm gãy nó đi, ta nghĩ nếu làm vậy thì biết đâu cậu cũng sẽ học được kĩ năng 『Điều Chỉnh』 thì sao?”

“Sẽ khó lắm đấy, nhưng hãy cố lên nhé Aidle.”

“Vâng!”

Với điều này tôi đoán mình sẽ không dễ gì bị mất sức và cũng không làm phiền đến các tiên nữ xung quanh nên vậy cũng tốt. Hơn nữa, Arena cũng ở đó giúp tôi, cậu ấy mang về hàng núi những cành cây và để nó ở quảng trường cho tôi luyện tập.

“Nãy giờ bao nhiêu cái rồi thế Arena?”

“999 cái rồi!”

“Yay, cái tiếp theo sẽ lên bốn chữ số luôn rồi!”

“Yay!”

Tôi đến giờ vẫn chưa hề thành công, và vài tiếng nữa lại trôi qua. Tôi không thực sự hiểu mình đã sai chỗ nào. Nó tệ đến mức tôi không thể hiểu lí do vì sao. Dù tôi đã cố dùng lực yếu nhất có thể nhưng kết quả cũng vẫn vậy, nó ở mức mà một miếng đậu phụ sẽ tan bành dù chỉ đâm nó bằng một cây tăm.

“Có lẽ là do cách tớ vung, nhưng tớ không nghĩ là nó tệ như lúc tớ dùng kĩ năng kiếm thuật đâu…”

“Nó toàn BÙM không thôi!”

“...Huh?”

“Như Arena đã nói đấy, cách cậu dùng sử dụng sức mạnh sai mất rồi.”

Đó là những gì Testania đã nói khi cô ấy đến đây với vẻ mặt kinh ngạc.

“Cách cậu dùng kiếm đúng thật là tốt hơn, nhưng cậu lại đặt quá nhiều sức mạnh vào thanh kiếm.”

“? ? ?”

“Cậu có chỉ số INT cao đến vậy mà cũng không biết mình sai chỗ nào luôn sao. Hay nói dễ hiểu hơn, cậu có thể coi nó như là một trạng thái đi. Vì cậu là tiên nên cậu chỉ nghĩ được những thứ đơn giản thôi phải không? Sao cậu không thử dùng Tiên Thuật làm ví dụ xem sao?”

“... À, tớ hiểu rồi!”

Tôi cầm lấy một nhánh cây và vung nó… không gãy nhé.

“Cậu hiểu rồi chứ?”

“Un, cảm ơn cậu Testania, tớ bây giờ chắc có thể làm được rồi…”

Những gì tôi cần là một hình ảnh rõ ràng. Tiên Thuật cũng hoạt động với trí tưởng tượng. Nhưng hình ảnh tưởng tượng cần phải thật chính xác. Một hình ảnh rõ ràng cũng là điều rất quan trọng.

“Cuối cùng, tớ cũng đã nắm được cách mà thế giới này hoạt động.”

“Vậy giờ cậu đã hiểu tiên thuật là toàn năng thế nào chưa?”

Không quan trọng chỉ số có lớn chừng nào. Bạn vẫn cần phải biết cách sử dụng nó. Nếu kiếm thuật không đủ để kiềm hãm nó thì bạn có thể mạnh bạo bỏ qua mọi định luật của tự nhiên bằng tiên thuật. Đó là bởi chỉ mình kiếm thuật thôi là chưa đủ.

“Nếu cậu muốn điều chỉnh đòn vung kiếm của mình mà không dùng ma thuật thì cậu cần phải sở hữu ít nhất Kiếm Thuật bậc S cơ, vậy nên cậu cần phải nâng nó lên tiếp nữa. Cậu bây giờ chỉ có thể phụ thuộc vào ma thuật để dùng nó thôi, nếu muốn thì cậu có thể coi nó như ma kiếm thuật cũng được. Nó cũng không tệ lắm đâu.”

“Tớ cuối cùng cũng tìm được cách để học kĩ năng 『Điều Chỉnh』, giờ tớ chỉ cần thành thạo nó thôi.”

“Tuyệt zời~!!”

“Cảm ơn cậu nhé Arena~”

“Xoa đầu tớ đi~”

Arena sau đó ôm lấy tôi và xoa xoa mặt vào lồng ngực tôi. Ôi Arena, Arena là tuyệt vời nhất.

“Vậy là cậu đã xong mục tiêu của mình rồi đấy, cậu định khi nào sẽ đi?”

“Tớ còn phải chuẩn bị nhiều thứ trước khi lên đường lắm…”

“À, cậu đang làm vậy nhỉ…”

“Tớ nghĩ mình sẽ khởi hành sau khoảng một tuần nữa.”

Và rồi Arena đột nhiên kéo tay áo tôi.

“Cậu sẽ đi đâu ư Aidle?”

“Eh?”

“Eh?”

Eh? Có lẽ nào, cậu ấy đến giúp tôi mà không biết gì về ý định của tôi sao? Tôi có linh cảm xấu về chuyện này.

“Cậu thấy đó Arena, tớ sẽ lên đường sau một tuần nữa kể từ giờ.”

“Un, tớ cũng thường hay ra ngoài lắm. Như ra chỗ rừng nè, chỗ thảo nguyên nè.”

“Nơi tớ đến sẽ rất xa, rất rất xa nơi này.”

Cậu ấy chỉ nghiêng đầu như thể không hiểu gì, tôi lập tức kéo Testania ra và để Arena lại phía sau.

“Arena có lẽ nào…”

“Cậu đoán đúng rồi đấy, cô bé vẫn còn nhỏ. Cô bé không hề biết thế giới bên ngoài như thế nào, ta nghĩ với Arena thì thế giới với cô bé bây giờ chỉ có thị trấn tiên tộc này và khu rừng và đồng cỏ xung quanh mà thôi.”

À, ừm, giờ thì tôi đã hiểu. Nói mới nhớ, Arena cũng mới ba tuổi. Tôi đã ở với cậu ấy ba năm nên tôi biết rằng trí óc và cảm quan của cậu ấy cũng chỉ như một đứa trẻ. Mình cứ như ba mẹ cậu ấy đấy nhờ.

Tôi quay đầu nhìn Arena. Cậu ấy cũng đang nhìn lại tôi từ phía sau. Ôi tệ rồi đây, cái vẻ đáng yêu gì thế kia…

“Aidle?”

“Cậu biết đấy Arena, tớ sẽ không trở về trong một thời gian, chuyến hành trình của tớ sẽ rất rất dài.”

“...Bao lâu?”

“Tớ cũng không rõ, có lẽ sẽ vài năm.”

Màu sắc trên khuôn mặt của Arena trở nên nhạt dần. Đây là khuôn mặt của một đứa trẻ vừa nhận ra điều gì đó nhưng không biết phải xử lí thế nào. Thế nhưng, tôi cần phải cứng rắn lên.

“... .... Tớ hiểu rồi.”

Có vẻ như Arena đã hiểu ra và gật đầu. Tôi mừng quá… nếu cậu ấy mà khóc thì tôi thề là mình sẽ cúi người để dogeza và xin lỗi cậu ấy.

“Nếu vậy, Arena cũng muốn đi!”

“... Hả?”

Là vậy sao… có ổn không đây?

“Được... được lắm, nghe hay đấy.”

“Chờ một chút đã Testania!”

“Nghe này Aidle, thật ra bây giờ chúng ta cũng không còn cách nào khác đâu.”

Và câu chuyện về rắc rối của Testania bắt đầu.

--------------------

Bonus:

Công thức làm món Kem Cây Thế Giới.

Nguyên liệu quan trọng nhất: Mật ong của cây thế giới.

Lá cây thế giới: 10 lá.

Nhánh cây thế giới: 1 nhánh.

Aidle: Ể? Cậu định làm gì với đống này thế?

Testania: Đây là kết quả của nhiều năm nghiên cứu đấy. Còn về lí do của nó, ta quên mất tiêu luôn rồi.

Norn: Nếu cậu bỏ bớt đi một cái lá thì vị của nó sẽ mặn lên, còn nếu cậu thêm vào một nhánh cây thì nó sẽ trở nên mịn màng.

Arena: Sự bí ẩn của cây thế giới~♪

--------------------

Zard: Happy valentine day :))