Isekai Saikyou wa Yuusha? Maou? Ie, Yousei Desu!!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

WN - Chương 9: Hội mạo hiểm giả

Trans: Zard 

---------------

Chúng tôi đã an toàn qua khỏi cổng. Nhìn số lượng xe hàng đang đậu thì hẳn đây là điểm phân phối. Sau khi đến khu quảng trường chúng tôi nhìn thấy rất nhiều quầy hàng, và hầu hết là đang bán thức ăn có thể vừa đi vừa ăn, nó tạo ra cảm giác như dành cho những người hay mạo hiểm giả muốn có một bữa ăn nhẹ. Tôi cũng tìm thấy một quầy bán thịt xiên nên cũng đã mua thử vài cái về ăn.

Arena, cậu đang nhỏ dãi kìa…

「Oopsie~」

「Cô cho cháu hai que xiên nhé.」

「Có ngay đây, ara, cháu không phải người ở đây đúng chứ? 」

Người phụ nữ chào tôi với nụ cười tràn đầy sức sống. Quả nhiên cô ấy trông có vẻ nắm được tình hình.

「Cháu là một người du hành, hiện giờ cháu đang định đi khắp thế giới ạ. 」

「Hahaha, quả là một cô bé thú vị mà!! Của cháu đây, hai xiên tám xu đồng nhé. 」

「Dạ đây, cảm ơn cô ạ… 」

「Cảm ơn cháu nhé, lần sau quay lại nhé. 」

Tôi sẽ không hỏi đây là thịt gì, nhưng những miếng thịt này đang óng ánh với nước cốt thịt trông như dầu và có mùi cực kì ngon. Cả nước sốt cũng rất thơm nữa. Và còn về vị thì… hơi dai và có cấu trúc rất tuyệt. Tôi tự hỏi đây là loại thịt gì.

「Aidle, ne, ne, Aidle!」

「Được rồi, được rồi, của cậu đây…」

Sau khi đi vào một con hẻm ở quảng trường, tôi lấy vài miếng thịt ở que xiên ra và đưa nó vào trong mũ trùm của mình. Vì không gian bên trong mũ trùm đã được khuếch đại nên tôi cũng không lo việc bị bẩn.

「Cậu thấy ngon không?」

「Unn!!」

「Fufu, đúng vậy đó. 」

Giờ thì, tôi muốn giải quyết vụ chứng minh thư của mình ở thị trấn này để thoải mái di chuyển và kiếm tiền từ việc làm mạo hiểm giả. Và lần nữa, nếu muốn an toàn thì thương nhân cũng không phải là lựa chọn tồi. Nhưng vì tôi không có ai hướng dẫn cho nên việc đó cũng sẽ rất khó khăn.

「Quả nhiên mình nên làm một mạo hiểm giả nhỉ, mình muốn kiếm tiền càng sớm càng tốt.」

Tôi nghĩ mình sẽ không gặp nguy hiểm gì trừ phi đụng độ phải một con ma thú mạnh hơn loài rồng. Được rồi, đến guild mạo hiểm giả thôi. Tôi đã có nghe Pad nói qua về vị trí của nó nên việc tìm nó chắc cũng nhanh thôi. Được rồi đi nào.

Có rất nhiều trẻ em đang chạy cùng với những thương nhân và các mạo hiểm giả, mọi người ai cũng trông tràn đầy sức sống. Mới nhìn qua thì sẽ thấy không có vấn đề gì nhưng khi nhìn kĩ hơn thì một thứ gì đó đập vào mắt tôi.

(Vòng cổ… người thú ư?)

Tôi nhìn thấy một người thú dạng sư tử trông rất cơ bắp đang khiêng vác vật liệu cho một công trình đang xây dựng dưới sự ra lệnh của một người đàn ông cũng cơ bắp không kém. Trong một cửa hàng ở trên đường, tôi nhìn thấy một cô gái tai mèo đang bị xích vào một cỗ xe. Ở đó cũng có rất nhiều phụ nữ người thú đang bị nhốt trong lồng. Mọi người xung quanh tôi đều không mảy may để ý gì đến họ mà cứ đi qua như thể đó chỉ là một phong cảnh bình thường.

(Nghĩ về chuyện này làm mình phát tởm và nhớ lại đống kí ức kiếp trước nữa chứ)

Tôi giấu mặt mình trong mũ trùm để không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt tôi lúc này, nhưng tôi vẫn tự hỏi có phải mình là người duy nhất cảm thấy lạ lẫm về chuyện này không. Tôi vẫn chưa thể chấp nhận nó được.

Đến giữa trung tâm thị trấn, cuối cùng tôi cũng đã tìm thấy hội mạo hiểm giả và quả thật là nó rất lớn. Cỡ tầm gấp ba lần so với nhà bình thường nhỉ? Lục địa này dù sao cũng không có nhiều động đất cho lắm. Mà, có ngạc nhiên cũng chẳng làm gì được, vào thôi, tôi đã sẵn sàng rồi.

Vừa vào, tôi lập tức tìm thấy quầy tiếp tân và liền đi đến đó. Có vẻ nhưu có một quán rượu nằm phía cánh trái ở đây. Tí nữa tôi phải thử chút nước trái cây mới được. Tôi tiếp tục đi thẳng đến chỗ quầy tiếp tân. Trên đường tôi cảm nhận được ánh nhìn từ những mạo hiểm giả khác nhưng tôi quyết định lờ đi vì nghĩ chắc họ chỉ đang đánh giá tôi thôi.

Sau cửa kính quầy là một nee-san xinh đẹp với nụ cười hiền hậu. Cô ấy có mái tóc màu vàng óng và khuôn mặt hơi trang điểm một chút, tôi có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào từ cô ấy, yup, đây mới đúng chuẩn là một tiếp tân.

「Chào chị.」

「Ồ, chào em, em tới có chuyện gì không?」

「Em muốn đăng kí trở thành mạo hiểm giả ạ, em mới đến từ một ngôi làng ở miền núi nên vẫn chưa có chứng minh thư ở đây」

「Vậy à… thế chị sẽ giải thích một chút và sẽ có một bài kiểm tra trước khi đăng kí, em đồng ý không?」

「Vâng ạ.」

Rồi chị tiếp tân lấy ra một tờ giấy.

「Em biết chữ chứ?」

「Vâng, em có học ở làng rồi ạ.」

「Vậy được rồi, em hãy điền vào tờ đơn này. Nếu như em bị thương hay gặp chuyện gì giữa buổi kiểm tra thì hội có thể chữa trị cho em với phí là một đồng bạc. Chị khuyên em nên điền vào nó, em nghĩ sao? 」

Bây giờ tôi là một con người nên cứ chấp nhận lời khuyên của chị ấy đã.

「Vâng, em đồng ý ạ. 」

「Oh, tự tin quá nhỉ, vậy chị sẽ đi gọi giám khảo, em hãy dùng thứ này để xác định trạng thái của mình để bọn chị có thể theo dõi bài kiểm tra của em nhé. 」

Ở hướng được chỉ có một thứ gì đó dạng hình hộp được làm tinh thể.

「Em muốn để lộ trạng thái của mình hay không là quyền của em, nhưng hầu hết mọi người đều giấu nó nên em phải suy nghĩ thật kĩ. 」

Nói rồi, chị tiếp tân trở về quầy.

「…Vậy, làm nào. 」

Có vài thứ tôi muốn thử và tay lên viên pha lê. Sau khi viên pha lê phát sáng, tôi nhận thấy một phần ma lực của mình bị hút đi. Rồi một tấm thẻ đồng đi ra từ trong khe trống của hộp. Tôi hiểu cách hoạt động của thiết bị này rồi.

Aidle (15) Lv.7

Chủng tộc: Con Người

HP 260/260

MP 140/140

AK 73

DF 30

MAK 56

MDF 67

INT 81

SPD 54

Kĩ Năng: Kiếm Thuật (D+), Ma Thuật Tứ Nguyên Tố (D-), Nấu Ăn (C+)

Tất cả kĩ năng ngoại trừ Nấu Ăn đều đã bị làm giả bằng hiệu ứng của『Che Giấu』. Tôi nghĩ trạng thái như vậy là đủ để một mạo hiểm giả có thể đập lũ goblin hay chạy trốn mà không gặp vấn đề gì. Kiếm Thuật cũng được để ở mức trên sơ cấp một chút và làm cho tôi trông như đã hơi quen với nó. Còn về ma thuật thì được chỉnh sao cho có thể thoải mái sử dụng trong đời sống hằng ngày.

「Tiểu thư này, giám khảo của em đã được chọn xong rồi nên hãy theo chị, Em không gặp vấn đề gì chứ? 」

「Vâng, mọi chuyện ổn cả, em cũng không có gì phải lo về trạng thái của mình nên em sẽ để lộ nó vậy. 」

「Eh? Em chắc chứ? Vậy, bọn chị sẽ lấy một bản copy cho guild. Rồi đi nào. 」

Nơi bọn tôi đi đến là tầng hầm của guild. Eh, chỗ này có sao không vậy? Nó sẽ không sụp đấy chứ?

「Nơi này được xây như một chỗ luyện tập cho các mạo hiểm giả, đồng thời nó cũng là nơi ẩn náu phòng trường hợp có thảm họa xảy ra. Em có thể tập luyện ở đây một khi đã vượt qua được bài kiểm tra, thế nên hãy cố lên nhé. 」

「Oh, vậy ra đó là bé tiểu thư mà cô nói à?」

Sau khi nghe qua về khu tầng hầm, tôi nhìn thấy một người đàn ông đang đứng ở giữa sân tập và đi đến chỗ bọn tôi. Ông ấy mặc bộ giáp nhẹ và rất cơ bắp khiến ông trông rất mạnh. Khuôn mặt ông ấy cũng tỏa ra một cảm giác mạnh mẽ.

「Ông là giám khảo sao? 」

「Ou, hãy bắt đầu nào. Oh, cô không cần phải lo gì đâu vì ta sẽ không dùng hết sức để đảm bảo an toàn cho các thí sinh tham gia. Ta làm việc này đã được nhiều năm rồi. Nội dung của bài kiểm tra này sẽ giới hạn trong ba phút. Tiểu thư có thể chiến đấu với ta bằng kiếm thuật hoặc sử dụng ma thuật được 10 lần. Nếu cô làm được vậy thì sẽ đậu. 」

「Vậy là không có thắng thua gì sao?」

「Yah, thế nên cô hãy cứ tung hết sức đi, ta cũng sẽ đánh giá khả năng của cô nên cố lên. 」

「Chúng ta không dùng vũ khí sao?」

「Không, nhưng nếu cô muốn thì cô có thể sử dụng bất cứ loại vũ khí nào và sẽ có luôn có một đội ngũ y tế ở đây. Chỉ cần không chết thì sẽ ổn thôi. 」

Quả thật là vậy. Sau khi gật đầu, tôi rút kiếm ra và vào thế chuẩn bị chiến đấu. Chị tiếp tân thì đứng ở giữa chúng tôi.

「Chúng ta sẽ bắt đầu bài kiểm tra, tôi sẽ ra hiệu khi nào đến lúc kết thúc nên đừng lo… Giờ thì, bắt đầu」

Thế là trận đối kháng đầu tiên đã bắt đầu, nhưng trước tiên tôi phải xem trạng thái của ông giám khảo này đã.

Drew (35) Lv.83

Chủng tộc: Loài Người

HP 1023/1023

MP 587/587

AK 731

DF 710

MAK 352

MDF 277

INT 54

SPD 411

Kĩ năng: Kiếm Thuật (B+) , Ma Pháp Tứ Nguyên Tố (C+), Di Chuyển Nhanh (B), Tường Sắt (C), Điều Chỉnh (B+), Vật Lộn (B-)

Chẳng phải ông ta khá mạnh sao? Vậy ra đây là giám khảo ư? Có chỉ số cao như vậy chứng tỏ ông ta cũng phải dạng vừa đâu. Cả cấp độ của kĩ năng Điều Chỉnh cũng cao nên tôi nghĩ dùng mình chút sức mạnh chắc không sao đâu.

「Teryaaa!!」

Lúc này tôi liền rút ngắn khoảng cách lại và vung kiếm xuống. Có một sự khác biệt khá lớn về trạng thái nên tôi phải chiến đấu sao cho mình trông như một tân binh.

「Woops, có vẻ như cô không hề nương tay chút nào nhỉ」

Khi ông giám khảo nhẹ nhàng định cản đòn tôi, tôi lập tức vung nhanh thanh kiếm sang ngang. Ông ta nhanh chóng né được bằng cách cúi người và nhảy về sau. Tôi cũng rất biết ơn vì mình có thể theo kịp tốc độ ông ấy.

「Thương Gió, hãy xuyên thủng ông ta!! 」

Một ngọn thương gió được tạo ra, và có đúng mười cái như vậy theo ý muốn của ông giám khảo và chúng chầm chậm lao đến.

「Hou, ma thuật của cô có vẻ hứa hẹn đấy! Không những dùng được ma thuật mười lần, mà cô còn có thể kết hợp nó với kiếm thuật!! 」

「Cảm ơn vì lời khen!! 」

Ông ta phá những ngọn thương gió bằng kĩ năng của mình. Tôi làm một khuôn mặt thất vọng rồi lại lập tức di chuyển để chặn đường kiếm của ông ta.

「Biết đứng dậy từ nỗi sợ là tốt đấy! Nhưng nhớ là phải luôn cảnh giác!! 」

Tại nơi hai thanh kiếm của chúng tôi giao nhau, một cú cùi chỏ nhắm thẳng vào cằm tôi phóng đến. Tôi đã xoay sở tránh được nó với khoảng cách chỉ bằng một mảnh giấy, và rồi thanh kiếm của tôi bị đẩy mạnh xuống dưới. Có vẻ như lần này ông ta đã sử dụng 『Chuyển Động Nhanh』. Đòn tấn công của ông ta cũng đã bị thanh kiếm của tôi đánh chặn, và ông ta bị đánh bay đi và lăn vòng dưới đất.

Arena trốn bên trong mũ của tôi cũng có vẻ rất phấn khích, mà, chỉ cần cậu ấy vui là được.

「Ta biết cô vẫn chưa tung ra hết đâu! Bây giờ tốt nhất cô nên dừng trò đó đi!!」

Có vẻ như ông giám khảo đã bắt đầu hứng lên. Ông ta lập tức lao đến chỗ tôi để tấn công. Tôi lập tức lùi lại và giải phóng ma thuật.

「Đất, hãy trỗi dậy và tạo nên một bức tường! Chặn đứng mọi thứ! 」

Tôi cố cản đường ông ta bằng cách tạo nên một bức tường đất chắn để tầm nhìn ông, nhưng ông giám khảo chỉ lao thẳng qua và phá hủy nó một cách dễ dàng. Mà vậy cũng không sao.

「Thứ đó không thể chặn được ta đâu!!」

Mục đích của bức tường này không phải để chặn mà là để đánh lạc hướng. Tôi cúi người bắt lấy chân của ông giám khảo và giật mạnh nó xuống. Nhưng giữa lúc đang ngã, ông ta đã nhanh chóng thoát được bằng cách đạp mạnh xuống chỗ tôi đang nắm. Ông giám khảo sau đó đã lăn vòng để chạy và trở lại thế đứng của mình. Tôi định đuổi theo nhưng rồi lại thôi. Kĩ năng vật lộn đó đúng thật là rắc rối mà.

「Nguy hiểm, nguy hiểm quá đấy… ta gần như sắp thua đấy. Cả trực giác chiến đấu lẫn đòn như của cô đều rất tốt, cô có vẻ đã quen với việc chiến đấu dù cho chỉ mới là một tân binh. Nghiêm túc đấy, cô thực sự đến từ đâu vậy cô bé? 」

「Tôi chỉ đến từ một vùng nông thôn và đã quen với việc đi săn mà thôi.」

「Ta hiểu rồi, ta sẽ chấp nhận lí do đó!!」

Đó là lí do thuyết phục nhất mà tôi có thể nghĩ đến lúc này và ông ta trông có vẻ cũng đã tin nó. Giờ thì, vì mấy cuộc tấn công đã tạm dừng rồi nên tôi phải tiếp tục chạm kiếm với ông ta để có ấn tượng tốt đã. Từ nãy giờ cũng đã được hai phút rồi nên sẽ kết thúc sớm thôi.

「Được rồi dừng lại nào, thế là đủ rồi đấy!!」

3 phútđã trôi qua và buổi kiểm tra đã kết thúc ngay lúc kiếm chúng tôi vừa chạm nhau. Khi ông giám khảo hết hơi, ông ta đứng trước mặt tôi và ngỏ ý muốn bắt tay.

「Hòa nhé cô bé, so về trạng thái thì ta vẫn hơn cô nhưng khi cô lên cấp thì cô chắc chắn sẽ mạnh hơn ta rất nhiều.」

「Tôi là Aidle, cảm ơn ông nhé. 」

Có vẻ như tôi đã an toàn vượt qua mà không gặp rắc rối gì. Mà, dù sao tôi cũng chỉ giả vờ là chủ yếu thôi.Vì lí do nào đó mà ông Drew cứ cố nhìn vào trong mũ của tôi.

「Chúc mừng em nhé Aidle, à tên chị là Rena, chị muốn cám ơn em trước cho sau này. 」

「Un, rất vui vì được làm việc với chị. 」

「Vậy hai người đi và hoàn tất thủ tục đăng kí đi, và nhớ giải thích cho cô bé về các quy tắc của guild đấy nhé.」

「Vâng! Bác Drew này, cảm ơn vì sự cố gắng của bác. Được rồi Aidle, đi theo chị nhé. 」

Ông Drew vẫy tay và cuối cùng đi mất. Còn tôi thì được Rena dẫn đến một căn phòng kín.

「Được rồi, đây là tờ đơn đăng kí.」

Tôi nhận lấy và lập tức điền vào nó. Tên, tuổi, nhà, sở thích, thành tích, vân vân.

「Chị đã nhận được rồi, cảm ơn em nhé, giờ chị sẽ nói qua về luật dành cho người mới. 」

「Vâng ạ.」

Arena-san. Cậu làm ơn đừng nhảy trong mũ tớ nữa có được không, tớ vui lắm nhưng chuyện này làm tớ xấu hổ đấy.

「Khi em đăng kí làm mạo hiểm giả thì hầu hết mọi người sẽ bắt đầu ở hạng F. Sau đó dựa trên số thành tích mà em có được khi làm nhiệm vụ, con số đó sẽ được tính dựa trên việc thanh trừng ma thú và mức độ cống hiến của em với đất nước và thị trấn. Dù không có chuẩn mực nào rõ ràng về chuyện này nhưng xin em hãy làm việc thật đàng hoàng và công bằng. Hạng sơ cấp là từ hạng F lên hạng D. Để lên hạng C em sẽ cần phải vượt qua một bài kiểm tra, vậy nên chị khuyên em nên tiếp tục mãi dũa kĩ năng và cấp độ của mình. Bắt đầu từ hạng C sẽ được gọi là hạng trung cấp và chúng được phân thành các mức C-, C và C+. Những hạng cao hơn cũng được tính mức như vậy và em cũng sẽ cần phải làm bài kiểm tra đồng thời có thêm nhiều thành tích hơn. Đến khúc này thì em có thắc mắc gì không? 」

「Em ổn ạ, chị cứ tiếp tục đi.」

「Được rồi, có rất nhiều hạn chế với mạo hiểm giả hạng sơ cấp. Một trong những điều đó là họ cần phải làm ít nhất một nhiệm vụ mỗi tháng. Họ có thể chọn bất cứ nhiệm vụ nào chỉ cần có thể hoàn thành được. Vì số lượng yêu cầu cho việc tiêu diệt lũ goblin và sói bao giờ cũng có nên hội không giới hạn số lượng tiêu diệt. Các yêu cầu được phân thành ba mục là Yêu Cầu Định Kì, Yêu Cầu Chỉ Định và Yêu Cầu Khẩn Cấp. Việc thanh trừng quái vật xung quanh lúc nào cũng có nên chúng được phân thành Yêu Cầu Định Kì như chị đã nói. Yêu Cầu Chỉ Định bao gồm việc hộ tống thương nhân và thu thập thảo mộc. Công việc này rất phổ biến với những mạo hiểm giả hạng D. Yêu Cầu Khẩn Cấp chỉ xuất hiện khi có thảm họa xảy ra. Xin hãy lưu ý rằng tất cả mạo hiểm giả đều bắt buộc phải tham gia yêu cầu này. Đồng thời sẽ có một khoảng phạt nếu như Yêu Cầu Chỉ Định không được hoàn thành, vậy nên em hãy nghĩ thật kĩ trước khi chọn một cái nhé. 」

Un. Đến giờ thì vẫn chưa có điều gì vô lí ở đây cả. Luật trong này cũng không tệ, tôi có thể thoải mái hành động chỉ cần không gây rắc rối gì là được.

「Trong trường hợp vi phạm pháp luật thì guild sẽ không can thiệp, em sẽ bị xử tội dựa trên luật của thị trấn hay đất nước đó. 」

「Còn xung đột giữa các mạo hiểm giả thì sao?」

「Nếu như đó chỉ là đánh nhau bình thường thì guild sẽ không can thiệp trừ khi có người khác bị dính líu vào đó. Đánh nhau sẽ không tính là phạm luật và các cá nhân sẽ phải tự chịu trách nhiệm, nếu như em muốn được guild chữa trị thì sẽ vẫn mất phí như bình thường. 」

Hay có thể nói là hãy nghĩ cho người khác nữa. Tôi đoán vậy cũng được thôi.

「Bây giờ bọn chị sẽ đi làm thẻ cho em, xin em vui lòng đợi một chút nhé.」

「Vâng. 」

Kiii… batan…

「…Bây giờ tớ đang rảnh nè. Arena, cậu muốn chơi nối chữ một chút không? 」

「Có chứ!!」

「Được rồi, thẻ mạo hiểm giả của em đây. 」

Một tấm thẻ kim loại được đưa đến chỗ tôi. Có tên và hạng của tôi được khắc trên đó, ủa mà chỉ vậy thôi à? Nó trông có vẻ đơn giản.

「Cho em hỏi thẻ này có chức năng gì đặc biệt không ạ?」

「Tấm thẻ này được thiết kế để kiểm tra dấu của guild bằng cách truyền ma lực vào đó. Thứ này được dùng cho guild nên cũng có thể coi nó như một Chứng Minh Thư. À và em nhớ đừng để mất nó nhé, nếu muốn làm lại sẽ phải mất một khoảng phí đấy. 」

「Vâng, em chắc chắn sẽ trân trọng nó.」

「Không, chị nghĩ em không cần phải làm đến vậy đâu… 」

Yup. Tôi cũng không cần phải lo về chuyện làm mất nó vì tôi có thể giấu nó bằng không gian thuật. Như vậy là tôi đã chính thức trở thành một mạo hiểm giả. Thật tốt là vì nó hoàn thành xong sớm hơn tôi nghĩ. Tôi rất muốn thử và nhận nhiệm vụ ngay.

「Em nhận nhiệm vụ luôn được không?」

「Oh, nhưng chẳng phải em mới đấu với bác Drew xong sao? 」

「Em không sao, Em khá tự tin vào sức mạnh của mình đấy. 」

Và thế là tôi quyết định nhận nhiệm vụ thanh trừ goblin và lũ sói, mỗi loại chỉ yêu cầu 5 nên nó sẽ xong nhanh thôi.

「À phải rồi, em muốn hỏi một chuyện nữa.. 」

「Sao thế?」

「Chị biết nhà trọ nào tốt không?」

----------------------

Tại nhà trọ được giới thiệu cho

「Một phòng cho một người, tôi sẽ ở lại trong một tuần. 」

「Vâng… etto… mạo hiểm giả đúng không ạ? Một người một ngày là một đồng bạc ạ… C-có chuyện gì sao ạ? 」

「… Eh, Unn…. Không không, không có chuyện gì đâu. 」

「Thật, thật vậy sao? 」(Mắt chị nhìn đáng sợ quá đi~~)

(Một bé loli tai thú đáng yêu với tóc bện!… … … TUYỆT HẢO!! )