Isekai Saikyou wa Yuusha? Maou? Ie, Yousei Desu!!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7147

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

WN - Chương 7: Nỗi cô đơn trong phút chia ly

Trans: Zard

I'm back :))

---------------

Vào ngày khởi hành, cả tôi và Arena đều bị vây quanh bởi các nàng tiên. Chúng tôi bây giờ đang ở cổng vào của thị trấn tiên tộc, và các bạn nghĩ họ đến để tiễn chúng tôi sao? Tôi thì không nghĩ vậy đâu…

「「 Đừng bỏ bọn tớ mà!!!!」」」

「Tai mình...」

Thứ đang chờ chúng tôi là một tràn tiếng khóc van xin chúng tôi đừng đi. Iyaiya, làm sao mà họ biết ngày chúng tôi khởi hành nhỉ? Tôi nhớ hôm qua mình đã cố tình làm mọi người mệt lử trong bữa tiệc rồi mà, thế mà tại sao sáng mới vừa dậy đã thấy mọi người đều đã biến mất và tập trung cả ở cổng thị trấn vậy nè?

Tôi chưa hề nói chuyện khởi hành này cho bất cứ ai ngoại trừ những người quan trọng trong thị trấn này. Tôi không nghĩ là sẽ có nhiều người đến vậy. Tôi, tôi thực sự rất được mọi người yêu quý!!

「Ngôi sao của bữa tiệc~」

「Thịt~」

「 Aidle của chúng ta~」

Thật là những ao ước thuần khuyết. Tôi biết bọn họ đều đã bị ảnh hưởng bởi bản năng chơi đùa và thực sự có những ý nghĩ đó. Vậy nên tôi đã chuẩn bị rất nhiều trò chơi phòng trường hợp này xảy ra..

「Mọi người ơi! Tớ có chuẩn bị một trò mới rồi nè, ai muốn chơi không?!!」

「「「Tớ~!!」」」

「Vậy đây là đồ để chơi và cách chơi, các cậu nhớ đọc kĩ và cùng chơi với mọi người nhé!!」

「「「Yaaaaay!!」」」

Nói xong tôi liền sử dụng không gian thuật và đưa cho mọi người trò chơi cùng tờ hướng dẫn. Thật ra tôi muốn dùng thứ này để tổ chức một giải đấu cơ, nhưng giờ cũng đành chịu thôi. Mọi người lập tức ngồi rải ra như mấy con nhện con sau khi nhận được trò chơi.

「Thậm chí lúc này rồi mà cậu vẫn còn có thể bày ra được mấy chuyện thú vị cơ à? Mà, trò này chơi sao vậy?」

「Ồ Testania đấy à, đây là một trò chơi có tên là 『Shogi』, cậu sẽ di chuyển nhưng quân cờ này, trò này cần thêm một người nữa chơi và cậu sẽ phải tìm cách sao cho ăn được quân của đối phương」

「Ồ… nghe có vẻ thú vị nhỉ, mà có vẻ ta sẽ phải động não nhiều đây… chắc ta sẽ thử với Norn sau vậy. Mọi người!! Nhớ là phải chơi cùng với bạn mình đấy nhé!!!」

「「「Haii!!」」」

「Aidle, Arena, tôi xin phép được tiễn hai người và cầu chúc cho chuyến hành trình của hai người sẽ được bình an, và hãy cầm lấy thứ này.」

Norn lấy ra một chiếc vòng cổ có khắc tiên ngữ trên đó và trông nó không hề giống với những cái bình thường. Tôi chỉ vừa biết lúc Norn lấy nó ra, dường như nó được làm bằng bạc. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một thứ như vậy.

「Đây là một lá bùa thường được các nàng tiên trao cho bạn của mình trước khi đi, tương truyền rằng khi cậu gặp khó khăn, chỉ cần cậu cầu nguyện với nó thì cậu có thể vượt qua mọi thứ.」

「Cảm ơn cậu nhé Norn… tớ chắc chắn sẽ trân trọng nó.」

「Ừm…tôi sẽ nhớ các cậu lắm đấy, dù chỉ là vài năm nữa thôi..」

Tiên là chủng loài có tuổi thọ rất lớn, chưa kể là họ cũng rất mạnh nữa, như Norn và Testania đã sống hơn cả trăm năm rồi đấy. Vài năm sẽ chỉ là một khoảng thời gian ngắn, nhưng tôi cũng sẽ rất nhớ họ.

「Cậu đang nói gì vậy? Vài năm nữa là tớ sẽ quay lại thôi mà, thế nên đừng nhìn tớ kiểu đó chứ, coi chừng tớ đánh cậu bây giờ? 」

「Uwaa sợ quá đi!! Tuyệt lắm…」

Và thế là chúng tôi đã quay về như trước lúc chia tay. Sau đó tôi sử dụng nhân hóa và nhìn quanh vì tôi muốn được thấy khuôn mặt của mọi người trước khi đi.

「Cậu đi an toàn nhé」

「Cậu hãy bảo trọng nhé!」

「「「Gặp lại cậu sau~~!!!!」」」

「Mọi người, tớ đi nhé!!」

「Tớ~đi~nhé!!」

Kể từ giờ, chuyến trình dài của chúng tôi sẽ chính thức bắt đầu.

================================================

 ***Chuyện sau chuyến khởi hành**

「Testania, còn Coblin thì sao?」

「Chúng ta đã cố lắm rồi nhưng vẫn chẳng thể tìm thấy ai cả…」

「Vậy sao…」

Trong lá thư gửi Testania có ghi『Chưa được tìm thấy』bằng chữ của con người. Norn nhăn mặt nhìn vào lá thư. Cô không thể dấu được vẻ u ám trên mặt khi đọc được những dòng chữ đó.

「Họ có thể biết về chuyện này, nhưng nếu chúng ta không thể tìm thấy được bất cứ ai thì chúng ta chỉ còn cách tự mình bảo vệ cây thế giới mà thôi」

Thật ra, có vài điều mà bọn tôi vẫn chưa nói với Aidle. Chuyện không có nàng tiên được sinh ra từ cây thế giới chỉ mới là một phần.

「Cậu nghĩ nó sẽ được bao lâu?」

「Tớ chỉ mong nó kéo dài được ít nhất hai năm để chúng ta kịp chuẩn bị trước khi lớp phòng hộ biến mất」

Như vậy có nghĩa là 『đếm ngược trước khi lớp phòng hộ của cây thế giới biến mất』. Nếu lớp phòng hộ biến mất, thì rào chắn của thị trấn tiên tộc cũng sẽ không còn và sẽ khiến nơi này dễ bị bọn quái vật xung quanh tấn công. Nếu bọn tôi nói điều đó cho hai người họ thì chắc chắn họ sẽ ở lại và bị kẹt tại đây, nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc bọn tôi sẽ không thể có thêm thông tin gì về thế giới bên ngoài. Chi có mỗi Coblin là những người giao thương với bên ngoài và các nàng tiên. Việc không một ai đến trong suốt một thời gian dài chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra với thế giới bên ngoài. Đó là lí do vì sao bọn tôi lại chấp nhận cho họ đi.

「Mà, vẫn còn tớ và Norn cơ mà, vậy nên chắc sẽ không sao đâu. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi♪」

「Hi vọng là vậy…」

Kể từ giờ, hai chúng tôi sẽ tập luyện. Kĩ năng của Suiren và En Dol cũng đều đã sắp bắt kịp Norn. Trong hai năm tới chúng tôi chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn để có thể đối mặt với bọn ma thú ở xung quanh đây.

「Tớ chắc chắn sẽ bảo vệ nơi bọn họ trở về…」

「Và cả những người vô tội nữa… đúng không?」

===================================================================

 Trở lại góc nhìn của Aidle và Arena

Điều tôi nhận ra sau khi đặt chân ra ngoài lần đầu tiên, đó là nơi này có vẻ nằm trong một hang động khổng lồ.

「Giờ tớ đã hiểu vì sao Testania lại bảo chỗ này là bí mật và sẽ không có ai đến đây đâu rồi.」

Phải mất tận 3 tiếng đi bộ từ Thị Trấn Tiên Tộc đến chỗ rào chắn. Nhưng vì chúng tôi bay trong dạng tiên nên chỉ mất có 10 phút. Cả về độ sâu lẫn kích thước đều rất lớn, chưa kể là có một hệ sinh thái độc nhất bên trong nữa.

Đi bộ qua khu rừng, chúng tôi cuối cùng cũng nhìn thấy bãi cỏ nằm ở phía xa chân trời.

Arena đang ở trên vai tôi, bầu trời thật sáng sủa và trong trẻo khiến tâm trạng tôi rất hưng phấn.

「Chúng ta đang đi đâu vậy~?」

「Phải rồi, để tớ nghĩ xem, đầu tiên chúng ta cần đi qua thảo nguyên này trước để xem có tìm được con đường nào không đã. 」

Tôi không rõ trình độ văn hóa của thế giới này ra sao, nhưng chỉ cần có một quốc gia tồn tại thì chắc chắn sẽ có một thương lộ và nơi phân phối hàng hóa. Đó sẽ là mục tiêu đầu tiên của chúng tôi.

「Vậy, chúng ta cùng đi bộ một chút nhé」

「Un~♪」

========================================================================

「Mà, suốt mấy năm rồi tớ vẫn chưa được gặp Coblin nào cả.」

「Mềm mại~?」

(Một bộ đồ gấu cho Arena… …yosh, làm thôi )