Trans: Onthesky
Edit: Sleepy Rabbit
--------
Tầm một lúc sau khi Hisui đề cập đến bữa tối, chúng tôi đã được thông báo rằng bữa tối đã sẵn sàng. Rồi sau đó thêm vài phút nữa, tiếng gõ cửa xuất hiện và dì Hisui cùng một người phụ nữ khác bước vào phòng và mang đồ ăn vào.
Thức ăn lần lượt bày được lên trên chiếc bàn giữa phòng. Đấy là một bữa ăn thường thấy ở vùng núi Nhật Bản vào thời điểm cuối thu.
Món chính là đặc sản bít tết Nhật địa phương.
Có ba loại, mỗi loại được nêm với một hỗn hợp gia vị khác nhau và bày trên một chiếc đĩa sắt nhỏ đi kèm theo đó là một loại rau đi cùng.
Mùi thơm của thịt trên ngọn lửa hồng lan tỏa khắp nơi, kích thích vị giác của những người khách chúng tôi.
Và cuối cùng, là một mảnh giấy liệt kê toàn bộ những gì có trong hôm nay, kèm theo đó là một dòng chú thích nhỏ về cách chế biến từng món.
「Khi nào hai cháu ăn xong , hãy cho gọi cho dì biết nhé. Dì sẽ cho người đến dọn và trải đệm ra cho các cháu ngay. Tất cả những gì ở đây đều được chính tay bếp trưởng của nhà trọ làm cả đấy, hãy cứ từ từ thưởng thước nhé. Vậy, chúc các cháu ngon miệng.」
Sau khi hai người họ rời khỏi phòng, cả ba chúng tôi bắt đầu bữa tối của mình
『Chúng đều được nấu sao cho tiết kiệm nhất có thể cùng với đó là sự vận dụng tối đa những nguyên liệu tự nhiên . Quả là kĩ năng của một nghệ nhân lành nghề… Ẩm thực Nhật thật tuyệt vời』
Toàn bộ những nón ăn được phục vụ đểu rất vừa miệng. Trước đấy, tôi là một người không có mấy định kiến về thức ăn, tuy nhiên, kể từ khi trở thành Alice, tôi bắt đầu có những thị hiếu cụ thể hơn, vì vậy tôi có thể nói rằng gia vị đã được hòa quyện với nhau rất hoàn hảo. Mặc dù phần nhiều là rau, chúng đều rất hợp với độ ngậy của bít tết và tempura, tạo nên một bữa ăn cân bằng .
Lúc nhìn thấy đồ ăn được bày ra, tôi còn không biết ba người bọn tôi có thể xử lí nổi lượng thức ăn này không, nhưng sau đó, chúng tôi đã dễ dàng ăn toàn bộ mà không hề gặp bất kì trở ngại nào. Có lẽ một phần là vì mỗi đĩa đều có khá ít.
※ ※ ※
Tại phần rìa của căn phòng, giữa nó với bồn tắm, có một cái hiên nhỏ với một bộ bàn ghế đi cùng. Tôi ngồi ở đó và suy ngẫm.
Mới nãy, Alicia nói là nếu tôi yêu một ai đó khác, cô ấy sẽ chủ động từ bỏ tôi.
Bởi chúng tôi không thể tiếp xúc trực tiếp với nhau, Alicia có lẽ rất áy náy về tương lai của mối quan hệ này.
Thật dễ để mà chối bỏ bằng lời, nhưng lại thật khó để mà có thể thuyết phục được Alica. Khả năng cao là tôi chỉ có thể thuyết phục Alicia tin vào tôi bằng cách cho cô ấy thấy sự chân thành của tôi qua cung cách ửng xứ hằng ngày.
『Alicia, anh sẽ cố hết sức.』
『Ể? Ah, dạ. Umm…?』
Tôi tự mình tuyên bố . Hình như Alicia không hiểu là tôi đang nói về vấn đề gì.
「Xin thứ lỗi đã để quý khách phải chờ.」
Một giọng nói cất lên từ phía phòng tôi. Chắc là nữ phục vụ đã dọn xong bữa ăn và trải đệm ra rồi.
Tôi mở cánh cửa trượt nối giữa hiên và phòng trọ và trở vào bên trong. Bát đĩa và bàn đều đã được dọn đi, để lại ở chính vị trí đó là hai tấm nệm đang ngăn nắp đặt cạnh nhau.
Tôi cảm ơn cô phục vụ khi họ rời khỏi phòng, và chờ đến khi xác nhận rằng chắc chắn họ đã rời đi.
「To-u!」
Ngay khi tôi nghe thấy tiếng đóng cửa, tôi vùi mình vào trong tấm đệm.
Cái sự mịn màng và dễ chịu của bông đang ôm lấy người tôi.
「Đệm sướng quá…」
「… Alice, anh đang làm cái gì thế?」
Trong lúc tôi đang lăn trên tấm đệm, Hisui ra khỏi phòng thay đồ, cô ấy ngạc nhiên nhìn tôi.
Cô vào bồn tắm ngay sau khi chúng tôi dùng xong bữa.
Mái tóc đuôi ngựa của cổ giờ đã được thả xuống, sở dĩ cô ấy bất ngờ chính là vì bầu không khí kì lạ này và–
「Một con bọ lăn? 」
Thốt ra một câu khiến tôi không nói lên lời.
「… Sao vậy, nghe rất hợp mà anh. Ah, bộ yukata của anh nhàu hết cả rồi kìa, tại anh lộn xộn lên hết đấy. Đứng lên nào. 」
「Anh, anh có thể tự chỉnh được.」
「Đây không phải là nơi để xấu hổ chì vì một chuyện nhỏ nhặt thế này đâu. Thôi nào anh, nhanh nhanh và đứng lên nào. 」
Tôi bỏ cuộc và đứng trước Hisui. Cứ như cô ấy là cô ấy đã làm rất nhiều lần rồi, Hisui bắt đầu chỉnh lại bộ yukata nhàu nhĩ của tôi. Nó nhanh chóng trở lại y như mới.
「Ohh, cảm ơn em, Hisui.」
「Không có gì đâu mà anh」
「Nhưng, đằng nào thì anh cũng tính đi ngủ luôn mà.」
Nói xong, tôi ườn mình lên đệm và dãn chân ra.
「Anh không đi tắm nữa à?」
Hisui ngồi xuống bên cạnh tôi và chờ câu trả lời của tôi… Tôi thấy cô ấy có hơi gần tôi quá đó.
「Sau khi dậy sớm, anh chắc chắn sẽ vào lại thêm một hoặc hai lần… Anh cũng muốn vào thử nhà tắm công cộng một lần xem sao nếu có thể…」
「Tai sao anh không đi ngay bây giờ luôn đi?」
「Anh khá là ngại khi mà vào lúc đang đông như thế này. Rốt cục, anh sẽ lại nhìn thấy cơ thể trần của những cô gái khác, hôm nay Hisui chính là người đầu tiên ngoài người thân anh đấy.」
Nét mặt của Hisui thay đổi khi cô ấy nghe thấy vậy, nụ cười mỉm của cô ấy đang dần trở nên lớn hơn.
「Thế, hóa ra em là lần đầu của anh à… Anh thấy thế nào? Cơ thể em ý.」
Tôi ước giá như cô ấy đừng nói những thứ thế này vì nếu có ai khác nghe thấy sẽ rất dễ bị hiểu lầm lắm đấy.
「Kể, kể cả em có hỏi anh, anh chỉ mới liếc qua lúc em vào bồn tắm thôi… Anh vẫn chưa nhìn thấy kĩ đâu. 」
Ngực cô ấy quá đỗi ấn tượng.
「Ồ, ra là vậy? … Nếu thế thì anh có muốn nhìn gần hơn không? Chỉ cần Alice muốn, em sẽ chiều anh.」
Hisui dùng ngón tay cô ấy nới lỏng dần phần trên bộ Yukata của cổ, vùng giữa ngực cô ấy bắt đầu lộ ra.
「Đừng, đừng làm thế! Em và anh không phải là người yêu của nhau, nên em không được làm thế!」
「Ồ,tiếc nhỉ. 」
Bỗng dưng, mọi chuyện chuyện lại đi chuyển cái hướng làm tôi phản bội lại lòng tin của Alicia.
Lúc này, trong khi tôi đang nín thở, tầm nhìn của tôi đột nhiên bị đảo lộn.
Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi đã bị Hisui đè xuống.
「… Nhưng mà này nhé Alice. Anh chẳng phải đã hứa với em là sẽ cùng với em tạo ra một kỉ niệm rồi mà, đúng không nào? 」