Trans: Onthesky
_________
Khi tôi thức dậy từ giấc ngủ sâu như chìm xuống bùn, mặt trời đã mọc từ lâu. Kí ức về ngày hôm trước của tôi đã bị đảo lộn và tôi không thể nhớ được đêm qua đã kết thúc như thế nào.
Chỉ còn một tấm đệm còn lại ở trong phòng, tấm kia, thì bị ướt sũng, đã bị dọn đi.
Lúc tôi quay lại và kiểm tra kĩ tấm đệm, nó đang được phủ bằng một chiếc khắn trải sạch, không hề có bất kì dấu vết nào của những gì xảy ra tối qua hôm qua.
Trong giây lát, tôi đã bắt đầu nghĩ là hôm qua thật ra chả có gì xảy ra cả, nhưng, vẫn còn một hương thơm còn vương lại trên người tôi, tôi hiểu ra rằng đêm qua không hề là một giấc mơ hay ảo giác nào.
「Chào buổi sáng, Alice, Alicia.」
Cửa phòng bật mở ra, Hisui đứng đó, đã bận xong quần áo.
Quần đùi với lại kiểu tóc đuôi ngựa y hệt như hôm qua, gợi lên một hình ảnh phần nào đó mạnh mẽ và nam tính.
「Sao thế? Chả nhẽ, anh đã đổ em rồi à?
Thấy cô ấy có đôi chút ngầu, tôi lập tức xấu hổ và quay mặt ra chỗ khác.
「Tắm buổi sáng thích lắm đấy, sao anh không vào?」
Sực nhớ ra rằng tôi đang không hề có một mảnh vải nào trên người, tôi lập tức che lại ngực mình bằng chăn.
Tôi cố tìm bộ quần áo của tôi ở quanh đây, nhưng tôi không thể tìm thấy chúng.
Tôi nhìn thấy chiếc túi của tôi đang ở phía xa.
Hisui theo dõi tôi với một vẻ thích thú. Tôi quấn mình trong chăn, di chuyển như một con nhộng, chầm chậm nhích đến chỗ cái túi của tôi.
「Anh không cần phải ngượng đâu.」
「Em chính là cái lí do làm anh trở nên như thế này dấy! Để anh yên đi.」
Cô ấy nói như vậy làm tôi nhớ lại đêm qua, tôi đỏ mặt xấu hổ.
『Đúng đấy, làm ơn đừng nhìn bọn mình nữa. Hisui-san là một kẻ nhục dục!』
Alicia cũng hỗ trợ tôi. Tất cả là vì những gì xảy ra hôm qua, Alicia sẽ không nhường nhịn thêm nữa. Tôi nhanh chóng thêm Hisui vào thần giao cách cảm, để lời phàn nàn này có thể đến với cô ấy.
「Rồi rồi, em sẽ ra ngoài đi dạo một lúc, vào bồn tắm và thư giãn đi.」
Nói xong, Hisui rời khỏi phòng. Thú thực, tôi cảm thấy như được cứu rỗi. Tôi không tài nào biết phải nói chuyện với Hisui như thế nào sau này sau những gì đã xảy ra hôm qua.
Vẫn dùng tấm chăn cuộn lấy mình, tôi mở túi và tìm đồ để thay.
Bộ váy hôm qua tôi mặc đã được gấp lại và đặt gọn gàng trong túi. Hisui hẳn là đã làm sạch nó rồi.
「Huh? …Có mỗi váy thôi à? 」
Tôi không thể tìm thấy bộ đồ nội y mà tôi mặc cùng. Thôi thì, đằng nào tôi cũng chưa cần phải mặc chúng ngay bây giờ, tôi quyết định không vướng bận về vấn đề này nữa và chuẩn bị đi thay quần áo.
Sau đó, tôi thả tấm chăn xuóng, và tiến đến phòng thay đồ cùng với bộ quần áo.
Đứng trước gương, tôi thêm một lần nữa nhìn lại mình. Nước da trắng trẻo và mái tóc bạch kim thả xuống eo tôi. Hai nhũ hoa màu hồng đào nho nhỏ nổi lên trên ngực.
『Để lại đấu rồi kìa… 』
Đúng như Alicia nói, làn da trắng của tôi hằn lên nhiều vết tích từ những gì Hisui đã làm tối qua.
「Chúng trông quá nổi bật vì da mình quá trắng, mình nên làm gì đây…」
『Với những thứ như thế này, anh có thể xóa chúng bằng phép phục hồi mà.』
「Anh hiểu rồi. Em đúng đó, làm vậy đi.」
Sau khi dùng phép thuật phục hồi, những gì Hisui để lại trên cơ thể tôi đều biến mất. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm đi được phần nào.
『Giờ thì, vào bồn tắm và xả hơi nào!』
Tắm buổi sáng là ngoại lệ. Tôi lau sạch mình trong phòng tắm tráng, rồi tận hưởng ngâm mình trong bồn tắm, hít thở không khí trong lành và thoải mái.
「Đây là nhất-」『Sướng quá- 』
Vì quá sảng khoái nên giọng tôi vô ý bật ra. Tôi giang tay và đặt chúng lên trên phần đá bao quanh bể tắm.
「Hai người, trông thoải mái nhỉ-」
Hisui đang ngồi tại hiên phòng nhìn ra phía bể tắm. Có lẽ cô ấy đã trở về phòng mà tôi không hề để ý.
『Hisui-san, tại sao cậu lại về rồi? Chả phải là cậu đang đi dạo sao?』
Giọng Alicia trần đầy độc địa. Tuy nhiên, Hisui cười và đáp lại không một chút mảy may nhân từ nào.
「Fufuu, có vẻ mình đã bị Alicia ghét rồi nhỉ. Mình có mang một thứ thay cho lời xin lỗi đây, mình không biết cậu có muốn nhận nó không? 」
Nói vậy, Hisui mở cánh cửa kính trên hiên và đi xuống bồn tắm dưới sân, cô đem ra một vật gì đó ngay trước mặt tôi.
「Vâng, chính là nó đây.」
Đấy là một chai cola retro. Những giọt nước nhỏ tụ lại ở ngoài chai cho thấy rằng nó rất mát lạnh và ngon
『「Fuaa… Là cola…! 」』
Lời của cả tôi và Aicia xen trộn vào nhau.
Tôi vẫn chưa kịp uống gì kể từ khi thức dậy. Tôi đã mất rất nhiều nước vì những gì đã làm tối qua. Bởi thế cơ thể tôi đang rất cần một ngụm nước.
Tôi vươn tay ra và lấy chai nước từ Hisui.
Tôi đặt chai nước vào miệng, rồi nghiêng nó và đưa thứ chất lỏng màu đen huyền còn sủi bọt vào miệng.
Thứ chất lỏng đó đi vào miệng tôi rồi nhanh chóng chạm đến cổ họng, như một thác nước, tôi tiếp tục nuốt lấy nó.
Ngay khi chạm đến cái bụng nóng của tôi, vì tôi đang ở trong bồn tắm, cơ thể tôi run lên khoan khoái ngay lúc cái cảm giác mát lạnh bao lấy tôi.
Một lượng nhỏ cola chảy ra khỏi miêng tôi, để lại một vệt trải dài thẳng xuống môi.
「Kuuu… Mình đã được phục sinh!」
Sau khi đã nốc hết toàn bộ, tôi đem cái chai rỗng khoe với Hisui.
「Em vui vì anh thích nó.」
Lấy lại cái chai rỗng, Hisui mỉm cười.
「Đã lắm, cảm ơn em nhé, Hisui!」
『Ngon lắm… Cảm ơn cậu.』
「Em đã đem đồ ăn sáng về phòng rồi đấy, mình ăn cùng nhau khi tắm xong nhé.」
『Bữa sáng …!』
Sau khi đè cập đến thức ăn tôi mới nhận ra rằng tôi đang đói như thế nào, bụng tôi sôi ùng ục như là muốn nói lên mong muốn của tôi ngay lập tức vậy.
「 Em đang định nói là anh không cần phải vội đâu, nhưng có vẻ là anh không thể chịu thêm được nữa rồi nhỉ…」
「Tuy nước tắm sẽ không thể nguội được nhưng thức ăn thì có thể! Anh sẽ vào ngay đây!」
Sau khi đã ngâm người nóng lên rồi, tôi nhảy ra khổi bồn tắm và đi thằng về phòng thay đồ.
Bởi tôi tính là sẽ tắm thêm sau khi ăn xong, tôi lau khô người một chút trước khi mặc lại quần áo.
「Nhanh ghê ta.」
Vì thấy tôi xuất hiện quá nhanh, Hisui nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Chẳng thể nào khác được, tôi đang đói mà.
Bữa sáng là một bữa ăn Nhật Bản thông thường với cơm là món chính, có nhiều món phụ khác nhau là tuyệt hảo khi ăn kèm với nó.
Bữa ăn đã diễn ra trôi chảy, từ khi tôi ở trong cơ thể này, việc tôi gọi thêm bát cơm thứ hai đã là chuyện bất bình thường.
「Umm, Hisui. Em có biết là chuyện gì đã xảy ra với bộ nội y mà anh mặc hôm qua không? 」
Khi đã ăn xong, lúc đang uống trà mà Hisui chuẩn bị, tôi hỏi Hisui về cái khúc mắc của tôi mới nãy.
Tuy là cũng chả đáng bao nhiêu khi mà tôi thường mua chúng theo bộ ba cái, nhưng vẫn rất xấu hổ nếu ai đó ở trong nhà trọ vô tình nhìn thấy nó.
「Ahh, em chưa nói với anh là em đã giữ chúng như là một kỉ niệm về chuyến đi này à」
「… Anh hiểu rồi.」
Tôi không thể tim ra chúng là vì Hisui đã lấy chúng.
Tôi vui là tôi được biết chùng ở đâu rồi.
Tôi yên tâm ngồi nhâm nhi cốc trà.
『Không không, chả phải lạ hay sao!? Tại sao Ikuto-san không phản ứng gì vậy. Đây là trộm cắp đó!』
「Đừng có nói xấu mình như thế, mình chắc chắn đã xác nhận việc này với Alice từ hôm qua rồi mà. 」
『Ikuto-san tán thành việc đó, mà anh ấy khổng thể nhớ được, không có hiệu lực! Mình ghét việc Hisui-san đã lấy bộ nội y, làm ơn trả lại đi.』
「 Kể cả cậu có nói vậy, mình đã nhận nó từ Alice rồi. Chả phải là cậu nói rằng sẽ luôn theo quyết đinh của Alice hay sao?」
『 Điều đó đã hoàn toàn thay đổi cùng với những gì đã xảy ra tối qua! Mình đã quyết định là mình sẽ nói ra những gì mình muốn cặn kẽ! Ikuto-san, làm ơn hãy nói gì đi!』
「Thú thực là, anh không can tâm…」
Với tư cách là một cựu đàn ông, tôi phần nào có thể hiểu cảm giác của Hisui.
Bên cạnh, mỗi lần tôi thấy bộ đồ đó trong tương lai, tôi sẽ lại hồi tưởng lại ngày hôm qua, chính vì thế, sẽ là tôt hơn cho sự thanh bình của tâm trí tôi nếu mà tôi không có chúng.
『IMình không thể tin nổi là cậu lại giữ một thứ như thế như một kỷ niêm. Hisui-sam là một tên biến thái.』
「Ahh, ngạc nhiên là mình không cảm thấy tệ khi mà bị cho là một tên biến thái…」
Cặp má Hisui ửng đỏ. Có lẽ là cô ấy lại mở thêm một cánh cửa nữa rồi.
「Với lòng biết ơn, em sẽ đưa cái này cho Alice.」
Hisui đưa một gói giấy nâu nhỏ cho tôi. Từ bên trong, có thể nghe được tiếng của một vật nhỏ từ đó.
「 Đây chính là món đ-ồ c-h-ơ-i mà hôm qua em dùng đó. Cứ việc vứt đi nếu anh không thích.」
Bằng những từ đó, tôi đã biết là cái gì ở trong đó. Có lẽ là Alicia cũng nhận ra, giọng điệu bực tức của cô ấy vang trong đầu tôi.
『Chờ đã, tại sao cậu lại đưa cho bọn mình cái thứ như này!? Bọn mình không cần nó, cái thứ như thế!?.. . Cheh, tại sao ạnh lại vui vẻ chấp nhận nó thế hả, Ikuto-san!』
Tôi đã quyết là sẽ nhận lấy nó. Tôi sẽ không nghe theo lời phản đồi cảu Alicia.
「 Nếu Alicia muốn, mình còn có thể cho cậu một cái hộp khác gồm cả 5 cái mà chúng ta dũng hôm qua nữa đấy.」
Sau lời đề nghị của Hisui, tiếng kêu la trong đầu tôi lập tức nín thinh.
『 Th, thứ làm cho cậu cảm thấy như thế không thể nào là cái gì tôt lành được.』
「Gần đây, mình muốn xem qua một cuốn sách mới ra. Mình không biêt là ta có nên nán lại chút ở tiệm sách đối diện nhà ga trên đường về hay không ta?」
『…』
「Nếu mà có một quyển sách nào mà cậu muốn, mình sẽ mua cho cậu bất kì quyển nào luôn. 」
『… Mình vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục đâu.』
Tốt, thế có nghĩa là em ấy sẽ bỏ qua việc này.
「Thế thì, có vẻ là cuộc nói chuyện này đã xong rồi, ta cùng đi đến nhà tắm công cộng để kết thức chuyến đi này nhé? 」
「 Anh nghĩ thế được đấy. Anh muốn đến đó.」
『 Mình cũng nghĩ vậy được đó. Nếu là ở bồn tắm lớn, Hisui-san sẽ không thể làm gì đó lạ lùng được. 』
Dù có thể sẽ có những người khác nữa, sau những gì xảy ra tối qua, kể cả ở đó có phụ nữ , tôi tự tin rằng tôi có thể duy trì tâm trí tôi ổn định.
Cứ như vậy, chúng tôi tận hưởng nhà tắm cho đến cùng, và kết thúc một chuyến đi suối nước nóng thú vị.