Isekai de Kojiin wo Hiraitakedo, Nazeka Darehitori Sudatou to Shinai Ken (WN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 01

Trans:Kiritols99

Edit:Kiritols99

1.Cô gái nô lệ.

“Kể từ bây giờ ngươi sẽ phải điều hành cô nhi viện này.”

Tòa nhà này tạo cảm giác giống như một nhà thờ vậy,mặc dù nó đã bị hao mòn đi theo thời gian.Mái nhà cùng với các bức tường cũng đã rơi ra ít nhiều,các cửa sổ đều có vết nứt,đã thế nơi này còn rất không vệ sinh khi để cỏ dại mọc đầy quanh đây.

Nếu tôi cố thử mở cánh cửa có khi nó đổ luôn cũng nên.

Lính cận vệ của lâu đài bỏ tôi lại ở đây cùng với câu nói đấy trước khi rời đi.

“Haa”Trong khi thở dài,tôi Naomi Masatsugu đang cố gắng nhớ lại tại sao mình lại ở nơi này.

Ngắn ngọn là, không, đúng hơn thì chúng tôi đã được đưa đến một thế giới khác bởi thuật triệu hồi.

Tôi không hiểu tại sao,nhưng có vẻ cả lớp tôi đều được triệu hồi tới đây.

Ở nơi chúng tôi được triệu hồi tới có vô số pháp sư mặc áo đen.Chúng tôi yêu cầu giải thích tình hình một cách lịch sự nhưng đều bị họ bỏ qua và chúng tôi được đức vua của đất nước này dẫn tới một nơi nào đó.

Dù sao đi nữa,chúng tôi người vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra được họ bảo rằng hãy đặt tay lên viên pha lê này và nói“Kiểm tra Status”.Vì một vài lí do nào đó mà đến lượt tôi kiểm tra xong thì họ đều thay đổi thái độ.

“Chúng ta không cần tên này”bọn họ nhanh chóng trả lời.Phần còn lại,họ nói rằng tất cả đều là anh hùng cùng với các pháp sư huyền thoại,v.v….,thế nên một cuộc tranh luận đã nổ ra.

Những skill mà tôi sử hữu bao gồm “Bảo vệ” và “Thẩm định”,nhưng đó là những skill mà bất kì ai trở thành “lính” đều sở hữu.

Nó chỉ là skill dùng để bảo vệ bản thân và bạn bè của mình tránh khỏi các đòn tấn công nhưng so với các thánh kị sĩ cùng với pháo đài bất khả xâm phạm này,thì nó còn chả còn bằng 1 góc của họ.

Có vẻ là những skill này có thể phát triển hơn nữa,nhưng thế nào đi nữa thì đây vẫn là những skill cơ bản cũng thêm cả việc tôi không có skill phục hồi nào cả nên đơn giản nên họ đi đến kết luận là tôi không hề cần thiết.

Đó là lí do tại sao tôi bị đưa tới đây và bị bỏ đói cho đến chết.Cô nhi viện này ở trong tình trạng như này cũng bởi lẽ thế giới này đang dần đổ nát.

Tất cả sự phản đối của tôi đều bị bác bỏ và bị bọn đó cho xuống cuối đáy của lớp,bọn đó còn nhìn tôi rời khỏi đấy với ánh mắt đầy sự khinh thường mà không chút kiềm chế.

Tôi không có sự lựa chọn nào khác ngoài làm theo lời bọn đó nói.

Tuy vậy,tôi lại cảm nhận được sự hiện diện của ai đó ở bên trong này.Có một người vô gia cư hay cái gì đó sống ở đây ư?Tôi hết sức cẩn thận tiến vào bên trong

Và….

“Ai…ở đó thế? *cough* “

Tại nơi phát ra giọng nói có một quý cô nhỏ nhắn cùng với một đôi tai mèo ở trên đầu.

Nhưng quý cô này đang trong một tình trạng rất tồi tệ.Hơn nửa khuôn mặt đang bị bầm tím,giọng nói khàn khàn phát ra từ cổ.Trên hết,nhìn cơ thể có hơi lừ đừ.Xem ra con bé đang bị sốt rồi.

“Em,em ổn chứ?”

Tôi gọi với tới chỗ con bé.Nhưng con bé ấy lại

“T,tôi xin lỗi.Nơi này chả còn thứ gì cả.Tôi sẽ không làm phiền ngài đâu nên làm ơn đừng có đánh tôi.”

“Ou,chuyện gì đã xảy ra thế?”

“Hyuu”

Con bé kêu lên trong giây lát vì quá sợ hãi.

Để ý kĩ hơn chút,tôi có thể nhìn thấy những vết tích của những đòn roi da trên khắp người cô bé.

“Được rồi,tôi sẽ không làm đau em đâu.”

“T-thật chứ?”

“Thật,dĩ nhiên rồi.”

“Đ-Được rồi.”

Con bé vẫn còn bán tín bán nghi và khiến tôi phải mất kha khá thời gian và bằng cách nào đó tôi đã thuyết phục được con bé tin tôi và khiến con bé nói cho tôi tên con bé là Lucia.

“Em đã bình tính hơn rồi.Em thực sự xin lỗi.”

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Tôi lắng nghe lời con bé kể lại.Có vẻ mới vài ngày trước đây con bé vẫn là nô lệ của một thương nhân,và tên khốn này có khuynh hướng thường xuyên sử dụng bạo lực.

Thế nên hắn đấm và đá con bé rất nhiều lần,và hắn còn dùng roi để quất con bé và coi đó như là một hình phạt.Do con bé còn nhỏ nên hắn đã không lạm dụng tình dục lên con bé nhưng dù thế con bé vẫn bị hành hạn và sống trong một môi trường khủng khiếp.

 Và ngay khi cơ thể dần trở nên yếu ớt cộng thêm cả việc cô đang ốm cùng với khuôn mặt dần trở nên xấu đi, hắn đã thẳng tay vứt cô sang một bên. Để cho cô ấy ngồi đây đợi cái chết đến với mình.

“Nhưng, một mình thực sự rất cô đơn.Cả cha và mẹ em đều bị giết hết rồi.Ít nhất anh có thể thương hại em mà ở đây với em cho đến khi em chết được không.Làm ơn,em không muốn ở một mình. *sniff sniff*”

“Tôi hiểu rồi.”

Tôi nhanh chóng trả lời.

“Anh sẽ ở lại đây với một cô gái đang ốm với khuôn mặt xấu xí này chứ?”

“Dĩ nhiên rồi.”

Tôi lập tức gật đầu.

“Cảm ơn ngài rất nhiều.Giờ em có thể thanh thản ra đi được rồi.”

Để các cô gái phải nói điều đó với tôi, tôi liền an ủi em ấy.

“Em là một cô gái rất dễ thương.”

“Ngay cả khi đây là một lời nói dối,thì em cũng rất vui.Em rất muốn cho anh nhìn thấy hình dáng ban đầu của mình.Chắc là khi những vết bầm biến mất đi chăng?.”

Tôi hiểu rồi,nếu tôi có những skill tốt hơn chút thì mọi chuyện đã trở nên tốt đẹp hơn rồi.

“Tôi xin lỗi,nhưng tôi không hề có skill nào khác ngoài skill Bảo vệ.”

“Đừng lo lắng, ngay khi em phát hiện ra mình bị bệnh thì đã được đưa đến bác sĩ. Tuy nhiên, họ đã chuẩn đoán đây là một căn bệnh vô phương cữu chữa ngay cả khi dùng đến phép thuật “Tái sinh”mạnh nhất thì cũng không thể chữa được. Có lẽ đó là một căn bệnh không ai có thể chữa khỏi.

Con bé nói trong khi cúi đầu xuống.

Tôi không biết nên nói gì nữa,thế nên tôi chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu con bé.

Ngay khoảng khắc đó,ở bàn tay mà tôi đặt lên đầu con bé bắt đầu tỏa sáng rực rỡ.

Và rồi,khi ánh sáng dần dần vụt tắt,thì là giọng nói đầy ngạc nhiên của con bé.

“Không,không thể nào.Ngay đến cả phép phục hồi mạnh nhất cũng không thể chữa được,nhưng tất cả những vết bầm tím trên mặt và cả những vết roi lằn trên da cũng được chữa lành.”

Ehm?Chuyện gì vừa xảy ra thê? Không còn nghi ngờ gì nữa chắc chắn là ánh sáng ấy đã phát ra từ tay tôi.

Nhưng,thật sự kì lạ.Đáng lí tôi chỉ sở hữu những skill “Bảo vệ” và “Thẩm định cơ bản” thôi mà.Đợi đã, có phần(mở rộng) ở góc.

Tôi băt đầu tập trung để làm “Status” xuất hiện và ngay khi nó xuất hiện tôi sẽ ấn vào phần skill để xem thêm chi tiết.Được rồi,để xem nào.

“Kĩ năng sẽ bảo vệ những mục tiêu gần đó bằng mọi cách.Một kĩ năng mà chỉ 1/100 triệu người sở hữu.Chỉ những người được chọn mới có thể khai mở được skill này”.Đó là những gì được viết trong đó.

Eh,điều đó có nghĩa là gì?Đây là sức mạnh thật của mình trong khi mình còn bị khinh thường hơn đám học sinh ngu ngốc kia ư?

Trong khi tôi còn đang nghĩ về nó thì cô bé đang bắt đầu khóc trong khi nói.

“ *sniff sniff*, Thật sự cảm ơn rất nhiều*sniff* Em đã nghĩ rằng mình sẽ phải chết ở đây,điều đó thực sự rất là zô zơn.”

Có vẻ con bé đang xúc động không nói thành lời.

Tôi xoa đầu con bé một cách nhẹ nhàng.

“E-Ehm…”

“Không được à?”

“Không,không phải không được.Chỉ là những người được phép xoa đầu thú nhân chỉ có gia đình hoặc chủ nhân thôi.”

“Nhưng tôi cũng không phải gia đình hay chủ nhân gì cả?”

“Chủ nhân!Làm ơn hãy trở thành chủ nhân của em!”

Trước đề xuất đột ngột đấy của con bé,tôi giật mình.

“Không,kể cả khi em nói như thế”

“Làm ơn!Làm ơn hãy trở thành chủ nhân của em.Làm ơn hãy để cho em bên cạnh anh.Có khi nào,anh không hề thích em chút nào.”

“Không phải như vậy.Tôi hiểu rồi,em cứ gọi vậy cho đến khi em chán thì thôi.”

“Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu!”

Sau khi nói điều đó,con bé bắt đầu nói chuyện trang trọng hơn một chút.

“Ehm.chủ nhân.Em thực lòng cảm ơn anh rất nhiều vì đã cứu em và đã cho em theo cùng!”

“Được rồi”

“Nhưng em rất lo sợ ngài sẽ bỏ rơi em lần nữa.”

“Tôi sẽ không làm thế đâu,nên hãy yên tâm đi?”

“Đó là lí do em muốn bằng chứng về những lời chủ nhân nói.”

Sau khi nói xong,con bé liền cởi quần áo trước khi tôi kịp nói điều gì.

“Em xin ngài.Làm ơn hãy cho em một lí do!”

“Không,tôi sẽ không làm điều đó đâu.”

Và tôi từ chối ngay lập tức.Mà những lời con bé nói cũng có phần đúng,tôi đúng là không được hưởng lợi gì cả nếu thu nhận con bé.

“Có thể là lần tới,khi nhóc đã trở thành người lớn.”

Tôi cố né nó bằng những lời nói ngọt ngào,nhưng

“Thiệt chứ!? Ngài sẽ lấy em làm vợ khi em trở thành người lớn !?Em sẽ coi đây là một lời hứa!”

Huh?

“Thực ra em có thể tìm thấy người khác phù hợp hơn khi em đã trở thành người lớn.”

Con bé không hề nghe thấy lời tôi nói và đang cười toe toét trong khi nói”Vợ,vợ,mình sẽ trở thành vợ của chủ nhân”

Huh? Điều này thật kì lạ.

Tôi sẽ phải báo lại là cô nhi viện này đã mở cửa trở lại.Kể từ giờ,Lucia sẽ là đứa trẻ mồ côi đầu tiên sống ở đây cùng tôi.