Đúng lúc chúng tôi đang tìm nguyên liệu có thể làm ra giấy,thì thằng ngốc Torita và bà thím ngu ngốc kia tới khiến chúng tôi phải dừng mọi công việc lại,sau đó do không tiếp tục làm việc được nữa nên tôi đành đi làm đồ ăn tối và tán gẫu một lát trước khi đi ngủ.
Dĩ nhiên,cả lũ đều ngủ chung một giường. Vốn dĩ ngay từ ban đầu tôi đã chuẩn bị đủ giường để cho mọi người có thể ngủ riêng cho thoải mái,thế nhưng dù thế Lucia và Elin vẫn tới chỗ tôi với lí do là cảm thấy không ổn khi ngủ một mình.Thế nên bây giờ cả hai đều ngủ ở giường tôi.
“ *sob*, *sob*… Cha, Mẹ, chủ nhân, mọi người đi đâu hết rồi? Ở đây tối lắm,làm ơn đừng bỏ rơi Lucia, Lucia không muốn ở một mình nữa đâu.”
“Em ổn chứ,Lucia? Mọi chuyện ổn rồi anh vẫn ở bên cạnh em mà.”
“Uu, *sob*… May quá, chủ nhân vẫn ở đây.”
Lucia mở mắt ra kiểm tra khuôn mặt tôi để xác nhận điều đó, cảm thấy nhẹ nhõm vì nhìn thấy tôi sau đó con bé bám chặt vào cánh tay rồi dần ngủ thiếp đi.
Lúc cho ra ngủ riêng thì em ấy đêm nào cũng khóc vì luôn gặp ác mộng.Thế nên khi ngủ với tôi, phần nào đó giúp em ấy an tâm hơn.
Em ấy cuối cùng cũng yên giấc,vì vậy tôi nhẹ nhàng xoa đầu và gương mặt em ấy trông nhẹ nhõm dần.
Có vẻ tôi cần phải giúp đỡ Lucia thoát khỏi vết thương lòng của mình.
Trong khi tôi đang suy nghĩ,Elin bỗng bật dậy và bắt đầu làm những cử động như thể đang tìm kiếm gì đó.
Em ấy chắc đang tìm một con dao để tự vệ cho bản thân, dĩ nhiên là không có thứ gì tương tự ở gần đấy cả. Bởi vì tôi đã cất hết đi rồi.Nhìn thấy con bé như vậy tôi liền gọi to “Elin”, nghe thấy giọng nói của tôi con bé liền ôm chặt lấy tôi với cơ thể nhỏ bé đang run rẩy. Mà,hành động như thể cũng dễ hiểu. Quê hương thì vừa mới bị thiêu rụi,anh em thì bị giết hết,thậm chí còn bị sát thủ đuổi giết cho đến gần đây.Khó có thể trách con bé được khi tỉnh dậy vào những khoảng thời gian như này.
Trong khi Elin vẫn còn đang hoảng loạn, con bé sẽ tấn công bất cứ ai ở gần, nhưng vì một số lí do nào đó thay vì tấn công tôi mà con bé lại chuyển sang ôm tôi.
“Masatsuga-sama, Masatsuga-sama, Masatsuga-sama”
Xem ra tôi có vẻ là người duy nhất giúp đỡ được về mặt cảm xúc. Em ấy đang tuyệt vọng gọi tên tôi.
“Ổn rồi. Có tôi ở đây rồi,thế nên không cần lo lắng nữa đâu.”
Elin ngừng gọi tên tôi,cơ thể nhỏ bé của con bé khẽ run rẩy.Con bé ôm chặt lấy tay tôi cùng với hơi thở nhẹ nhõm hẳn.
Cả Elin cũng thế à.
Hơi thở dần dịu đi, tôi cũng dần dần thiếp đi.Trong một giấc ngủ ngắn, tôi đã suy nghĩ về điều này.
Mặc dù cô nhi viện hiện tại vẫn khá nhỏ nhưng tôi sẽ làm việc hết mình cho điều đó. Nếu tôi không làm việc chăm chỉ thì những đứa trẻ này sẽ phải chịu cảnh bất hạnh lần nữa. Thế nên để cho chuyện ấy không tái diễn một lần nữa tôi sẽ chăm sóc cẩn thận cả hai kể từ giờ.
Không thể phủ nhận rằng cả hai đều rất xinh đẹp. Bây giờ bọn họ có thể hắt hủi các em ấy vì vẫn còn khá nhỏ nhưng tương lai chắc chắn các em ấy sẽ trở thành những người phụ nữ rất xinh đẹp. Thằng nào cưới được các em ấy cũng phải hạnh phúc lắm, tôi trở thành chồng của các em ấy à….chuyện đấy sẽ không xảy ra đâu. Tuy là một việc làm không lịch sự chút nào nhưng sau này có thể đó lại là một kí ức thời thơ ấu đẹp khi nhớ lại. Bên cạnh đó còn có nhiều người đàn ông tốt hơn tôi bởi vì họ sẽ trở nên rất xinh đẹp nên chắc chắn sẽ rất được yêu mến và khiến cho khối người ghen ti đây. Tôi ngủ thiếp đi cùng với những suy nghĩ đấy.
Và mọi chuyện cứ như thế cho đến sáng.
“Chủ nhân, em và Elin-chan sẽ đi lấy nước từ giếng bởi chúng ta chỉ còn một ít nước.”
“Tôi hiểu rồi, không còn lại chút nào à.Tôi cũng đi cùng nữa, nó cũng nặng lắm đúng không?”
“Không cần thiết đâu ạ, kể từ khi Chủ nhân chữa khỏi bệnh cho em thì sức mạnh của em cũng được gia tăng lên đáng kể rồi. Tất cả là nhờ có Chủ nhân!”
“Hả?”
Tôi không hiểu gì cả nên tôi thử kích hoạt một trong những kĩ năng của mình.
“Mở Status!”
Name Lucia Ouldklein
Tuổi:12
Giới tính:Nữ
Chức nghiệp:Trẻ mồ côi
Chủng tộc:Thú nhân(tai chó)
LV:3
HP: 720(+260)
MP: 0(+0)
Sức mạnh:240(+80)
Thông minh:90(+30)
Khéo léo:480(+160)
May mắn: 180(+60)
『Bảo hộ (Mở rộng)』
Hiệu ứng:Người nhận được hiệu ứng của sự bảo hộ sẽ được cải thiện những chỉ số cơ bản. Miễn nhiễm với các trạng thái bất thường và khả năng tự phục hồi cũng được gia tăng.” Lời nguyền chết chóc” trên đối tượng được bảo hộ sẽ giảm hiệu ứng xuống còn 1/10.
Đợi chút nào,thế này không phải quá mạnh rồi sao! Lần trước khi tôi nhìn con bé thì chỉ số con bé không khác gì người bình thường,thế mà bây giờ chỉ số HP còn cao gấp 4 lần chỉ số sức mạnh. Con bé cũng đã rất mạnh rồi trước khi nhận được buff từ tôi, nhưng giờ đây với đống buff này con bé vượt qua cảnh giới phi nhân loại rồi, thật đáng sợ.
“Elin-chan cũng nói rằng là khi cô ấy ở cạnh bên chủ nhân thì sức mạnh phép thuật của cô ấy cũng dần tăng lên. Nhờ việc đó,giờ cô ấy có thể niệm phong phép nhiều hơn trước và có thể mang được nhiều đồ hơn trong khi bay.”
“Hả?”
Tôi liền hô “Status Open” lần nữa.
Tên: Elin Grasswood
Tuổi:12
Giới tính:Nữ
Chức nghiệp:Trẻ mồ côi
Chủng tộc: High Elf
LV:5
HP: 360(+120)
MP: 999(+333)
Sức mạnh: 30(+10)
Thông minh: 210(+70)
Khéo léo: 120(+70)
May mắn: 150(+50)
『Bảo vệ (Mở rộng)』
Hiệu ứng:Người nhận được hiệu ứng của sự bảo hộ sẽ được cải thiện những chỉ số cơ bản. Miễn nhiễm với các trạng thái bất thường và khả năng tự phục hồi cũng được gia tăng.
Tch! Đùa nhau à? Cái thể loại phép thuật quái quỉ gì đây. Sở hữu 999 MP,không quá khi nói sức mạnh ấy vượt quá tiêu chuẩn thông thường rồi! Tuy Elin cũng đã rất mạnh trước khi gặp tôi rồi nhưng giờ được hưởng thêm hiệu ứng từ kĩ năng của tôi khi hòa lẫn với sức mạnh có sẵn thì giờ em ấy mạnh không khác gì một con quái vật.
“Cả hai đều rất mạnh, nhưng là mạnh tới mức nào?”
“Để em cho ngài xem, Chủ nhân!”
Vừa nói dứt câu ,Lucia đấm một cú vào giữa khoảng không. Ngay sau đó, một tảng đá ngay ở góc vườn phát ra âm thanh chói tai khi nó nổ tung và các mảnh vụn rơi vung vãi khắp nơi.
“Nắm đấm công lí! Bằng cách tập trung essence vào nắm đấm,em có thể sử dụng hết sức mạnh vốn có của thú nhân vào kĩ thuật này! Một đòn chết luôn!”
“Giờ đến lượt em! Ma pháp hệ phong 『Nén!』”
Tiếp tục là một tảng đá khác trong vườn cũng bắt đầu phát ra tiếng crack trước khi nó bị phá hủy.Chỉ trong vài giây từ một viên đá bình thường giờ nó thu nhỏ xuống bằng một viên xúc xắc.
“Mục tiêu trúng đòn sẽ bị nén lại đến giới hạn bởi dòn lưu khí xung quanh khiến cho mục tiêu có thể chết!”
“Ở bên cạnh chủ nhân thôi mà sức mạnh của em không ngừng tăng lên! Cảm ơn ngài, Chủ nhân!”
“Em cũng thích ở cùng với Lucia-chan. Khi em ở bên cạnh Masatsuga-sama, em cảm thấy sức mạnh phép thuật bên trong em đang dần tăng lên. Em được như bây giờ đều nhờ có Masatsuga-sama! Thực sự cảm ơn ngài rất nhiều!”
“Ừm, nghe tuyệt vời. Hm? Cẩn thận!”
Một đòn hỏa cầu đã lao thẳng tới chỗ các cô gái với tốc độ mắt thường khó nhìn thấy nên tôi chỉ còn cách lấy thân mình ra để chặn nó.
“Em xin lỗi, Master. Em đã không hề nhận thấy.”
“Em cũng tương tự vậy. Nếu ngài không ở đây thì em đã chết rồi.Thực sự cảm ơn ngài!”
“Em vẫn còn nhiều thứ phải học đấy.Em sẽ không thể nào biết được khi nào thì tai họa sẽ giáng xuống đâu. Thế nên ngoài tấn công ra cũng phải chú trọng vào việc phòng thủ nữa.”
“Đã rõ thưa Master!”
“Em đã hiểu rồi, Masatsuga-sama!”
Cả hai bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt lấp lánh.
Trong lúc chúng tôi đang gây nhau nên tôi đã không hề để ý kĩ xung quanh.
Đột nhiên tôi nghe được giọng nói từ trên trời.