“Trong lúc chờ đợi những nguồn quyên góp, để nguồn tài chính không bị gián đoạn giữa chừng. Chúng ta sẽ làm ra thứ gì đó bán được.”
“Em ủng hộ! Trong khi vẫn có tiền, ngài đã sẵn sàng thực hiện những biện pháp. Như mong đợi từ chủ nhân.”
“Em cũng ủng hộ!Mặc dù vẫn còn dư khá nhiều tiền,nhưng ngài đã chuẩn bị sẵn sàng các phương án đề phòng rồi.Đúng như mong đợi về chủ nhân!”
“Em cũng ủng hộ. Em đồng ý với Masatsuga-sama, chỉ dựa vào những nguồn quyên góp không ổn định là một sự kém cỏi trong việc quản lí.”
“ Anh hiểu rồi, anh đã nghĩ về nó. Thứ mà không tốn kém, và không cần nhiều tiền để sản xuất. Chúng thì sao?”
Tôi cho họ thấy một danh sách những gì tôi viết. Có lẽ nó sẽ dễ giải thích hơn nếu có hình ảnh, tôi nghĩ vậy. Chúng là những thứ như sách tranh, bộ xếp hình,cờ vua , cờ shogi, bài menko, chỉ koma, diều, quạt giấy Nhật, là những thứ trong danh sách
“Nhiều thứ thế!?”
“Với tất cả những ý tưởng đó, chúng ta sẽ tích lũy được cả một gia tài.”
“Thực ra còn nhiều thứ mà hầu như chẳng tốn gì cả, nhưng bây giờ thì chỉ nhiêu đó thôi.”
Trước lời nói của tôi cả hai cô bé ngạc nhiên.
“Tất cả những thứ này thật đáng kinh ngạc. Chúng có thể bình thường từ thế giới chủ nhân ở, nhưng ở thế giới này chúng sẽ trở nên rất phổ biến. Ngay cả khi có một người khác với hoàn cảnh giống như chủ nhân, em cũng sẽ không đi với họ.”
“Em đang làm quá lên đây. Nó không có gì thật sự nghiêm trọng cả. Bây giờ thì, cùng xem làm cách nào để chúng ta biến nó thành thực tế đây?”
Nhưng, mặc dù nói như thế hai đứa đấy vẫn nhìn tôi với những đôi mắt lấp lánh.
‘thở dài’, Nó thật sự không phải là vấn đề lớn nếu là bọn trẻ làm ra chúng.
“Cùng làm chúng nhanh nào.”
“Em xin lỗi!”
“Đã rõ.”
Theo lời thúc giục của tôi cuối cùng bọn trẻ cũng trở lại và xin lỗi tôi
“Bây giờ thì, đầu tiên là sách tranh, cơ bản thì nó là những câu truyện với hình minh họa. Vì thế ngay cả trẻ con cũng có thể đọc và hiểu chuyện gì đang xảy ra qua những bức tranh.”
“ Chắc chắn có rất nhiều đứa trẻ chưa biết đọc chữ. Bằng cách đọc lớn những chứ cái cho chúng , sau đó ngay cả trẻ con cũng có thể học chúng. Đây chính là một cuộc cách mạng! Em nghĩ ngay cả những quý tộc cũng sẽ mua chúng !”
Lucia nói thế
“Thứ này chắc chắn sẽ bán được! Như mong đợi từ Masatsugu-sama!”
Có vẻ như Elin cũng tán thành nó.
Nhưng tôi lại lắc đầu.
“Anh không nghĩ mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ như thế đâu. Vấn đề ở đây là giấy, chúng ta có thể lấy chúng ở quốc gia này không?”
“Ah, đúng vậy. Giấy rất đắt đỏ ở đây. Em nghĩ rằng nó là thứ chúng ta khó có thể kiếm được cũng như người dân có thể thoái mái mua được.”
“Tiếc thay chúng ta phải bỏ qua nó. Nó thật là một ý tưởng xa xỉ.”
“Oi,Tại sao chúng ta lại dễ dàng từ bỏ ở giai đoạn này chứ. Nếu chúng ta không có nó thì chúng ta chỉ cần tạo ra nó.”
Nghe xong những lời tôi nói, cả hai cô gái nhìn chằm chằm vào tôi.
“Nó là thứ mà ngay cả chúng ta cũng có thể tự làm sao?”
Với lời của Lucia, tôi trả lời
“Chà, nó là phương pháp có thừ xa xưa, nhưng nó không phải là bất khả thi.”
“Thật kinh ngạc, em không nghĩ là ngài có thể tạo ra giấy…”
“Em đã nghĩ rằng một phương pháp như thế không hề tồn tại. Đúng như mong đợi từ Masatsugu-sama!”
“Nó không phải là vấn đề lớn. Bây giờ cùng chuẩn bị nào, chúng ta sẽ hoãn lại những ý tưởng khác.”
“Vâng, đã rõ!”
Để có thể tạo ra giấy chúng tôi ra vườn. Khu vườn ở sân sau khá là rộng, tất cả mọi loại cỏ đều được trồng ở đó.”
“Đầu tiên cùng thử với cây này nào.”
Khi tôi tìm thấy một cây phù hợp tôi cắt thân cây của nó.
“Thật kinh ngạc , ngài sẽ làm ra giấy từ một cái cây bình thường sao?”
“Anh sẽ xem sao…”
Đó là câu trả lời cho câu nói của Lucia.
“Em hoàn toàn không biết là mình có thể tạo ra giấy từ thứ đó đấy!”
Elin cao giọng mình trong ngac nhiên.
“Chỉ cần cắt loại cỏ mỏng và đặt chéo nhau sau đó đặt vật nặng lên chúng là xong. Ở quê nhà anh đây là phương pháp cổ xưa tốt nhất để làm giấy. Một phương pháp mà nó trở nên lỗi thời, nhưng nếu như không có nguồn vốn thì có thể làm cách này. Anh không biết loại cây này có phù hợp không nhưng anh sẽ tiếp tục làm tương tự với những loại cây khác.”
“Haa,Dĩ nhiên,ở thế giới bọn em mọi người đều dùng da động vật để tạo ra nó.Chính vì thế nên cần rất nhiều nỗ lực và vì dùng da nên nó cũng rất hiếm.”
Tôi đồng ý với những lời của Lucia.
“Đó là giấy da, đúng chứ ?Dựa trên số lượng cừu và tất cả những công việc liên quan đến nó tiêu tốn quá nhiều thời gian. Nó không phải là một phương pháp quá thông minh, cách anh đang làm thậm chí còn cổ xưa hơn.”
Elin gật đầu khi nghe những lời của tôi.
“Đúng như những gì anh đã nói. Tuy nhiên, làm giấy từ thân cây. Nó thật sự là cuộc cách mạng! Nếu tất cả mọi người có thể noi gương Masatsugu-sama thì tốt biết mấy…”
“Nó chẳng là vấn đề gì to tát đâu. Bây giờ thì hãy tới giúp anh một tay vì một mình anh thì không đủ.”
“Vâng.”
Và cứ như vậy chúng tôi cắt được hàng tá thân cây thành những dải.
“Bây giờ thì đặt những hòn đá lên chúng một lúc.Hm? Có vẻ như có ai đó ở gần lối vào. Anh sẽ đi xem đó là ai, hai em hoàn thành phần còn lại nhé. Không biết là ai nhỉ, oh đó không phải là bạn cùng lớp của mình Torita sao?”
Tôi có cảm giác xấu về chuyện này.
Hắn ta là tay sai của Miyamoto, một người quấy rối những người yếu thế, một người rất tệ hại. Cậu ta cũng quấy rầy tôi như vậy. Xoay quanh bạo lực trái và phải, tống tiền, và khiến tôi trở thành trò cười cho thiên hạ. Đó là những lúc tôi muốn hắn ta chết đi cho rồi.
“Nhưng có gì đó sai sai ? Đôi tay và hai chân cậu ta uốn éo một cách kì lạ, và tư thế của cậu ta thì không vững.”
Tôi nghiêng đầu mình khi tôi đến gần Torita.
“Đây không phải là Torita sao, chuyện gì xảy ra với bạn vậy? Chân và tay bị uốn cong rồi kìa, có máu chảy từ người cậu nữa kìa và hơn nữa, cậu có ổn không đấy? Tai và mũi của bạn cũng bị rách đấy. Haha, tóc của cậu ở phía bên phải ở đầu đi tong rồi, nó khá là giống một kiểu tóc trong một cuốn tiểu thuyết đấy.Hahaha!Cậu không phải tới gây cười cho tôi đấy chứ? Hahahaha! Tôi không thể chịu được nữa, theo một cách nào cậu làm tớ liên tưởng đến một con quái vật.”
“M-Mày, nghĩ chuyện này buồn cười lắm sao?”
“Uwaa, xem ra cậu cũng còn lại vài cái răng để trả lời cơ đấy. Không cần phải thắc mắc, tớ có thể hiểu được cơ bản cậu nói cái gì. Có chắc cậu không phải quái vật không?”
“Mày, haaha,huu”
“Kìa máu đang bay tứ tung đấy, đừng có mà làm bẩn cô nhi viện này, tên ngốc!”
Trong lúc tôi đang nói, đột nhiên một cái ghế bay từ không trung và đâm vào giữa hai chân Torita. Nó có âm thanh như hai hòn “ngọc” đã vỡ nhưng tôi sẽ giả vờ như mình chưa nghe thấy gì.
“Ugiiiiiii”Cậu ta cậu ta bất tỉnh với một âm thanh không giống người chút nào cả.
Tôi nghĩ cậu ta chỉ là một kẻ cặn bã, nhưng cuối cùng cậu ta còn không phải là con người. Rách rưởi thì phải bỏ vào thùng rác nhỉ, nhưng bây giờ thì mình phải làm gì với cậu ta đây?
Sau hi tôi nghĩ ra cách để dọn đống này đi.
“Hiiiiii”
Nó là một tiếng thét rất chói tai
“Hm, một người phụ nữ. Ai đấy? Cô đứng sau cậu ta, nên tôi đã không để ý tới cô.”
“Hi, hii, cậu hỏi tôi là ai sao? Ta là gái bán hoa số một của nhà thổ thị trấn này và là người mua Torita. Ta theo sau vì Torita nói cậu ta sẽ cho tôi thấy một thứ thú vị, nhưng cái gì đây! Người bị thương không phải ngươi mà lại là Torita.”
Cô ấy bỗng hét lên một cách điên cuồng.
Nhưng tôi đã bất ngờ trước lời nói của cô ta
“Eh!?Nghiêm túc sao?Một bà thím như cô mà là số một… thì nó hẳn là một trò đùa. Nhà thổ đó có tiêu chuẩn thấp thật đấy.”
“Ngươi nói gì !? Nó là nhà thổ xịn sò nhất thị trấn này đấy! Nói cách khác không có ai đẹp hơn ta ở thị trấn này.”
“Ehm, Em cảm thấy lo lắng khi em thấy một chiếc ghế đột nhiên bay qua nên em tới để xem anh thế nào.”
Người đang nói là Lucia đang tới từ sân sau.
Mái tóc màu hạt dẻ dài và đôi mắt màu đỏ mang lại một bầu không khí bí ẩn. Đôi tai xinh xắn trên đầu của con bé rũ xuống, tôi hiểu rằng con bé đang lo lắng cho tôi. Các đặc điểm của thú nhân rất dễ dàng nhận biết, như là một sự mất cân bằng của sự thu hút của ngoại hình chỉ có thể được tạo ra như một phép màu của tự nhiên.
“Eek!?”
Tiếng thét của No.1 vang tới tai tôi.
“Masatsugu-sama, ai tới vậy ạ?”
Trong lúc nói thế, Elin xuất hiện. Một cô gái đẹp tuyệt trần với mái tóc màu bạch kim dài đến tận lưng, thứ mà sẽ thấp thoáng khi nó được chiếu sáng bởi ánh mặt trời và làn da nhợt nhạt. Một sự xuất hiện có thể ví rằng chính Chúa đã tạo nên cô ấy.
“Aah!?”
“Tôi nhìn qua Lucia và Elin một cách liên tục. Khi tôi so sánh cô với họ, cô không khác gì người bình thường ? Nó ở một cái mức độ mà tôi sẽ không thèm chi tiền để mua cô ngay cả khi cô yêu cầu. Cho nên cô có thể hốt lấy đống rác này đi và trở về cái xó của cả hai được không? À quên, cả hai người đều có một khuôn mặt rất tấu hài đấy.”
“Gugugugu, khiến cho ta No.1 thất vọng … Ta sẽ tố cáo chuyện này lên Boss! Ngươi đã sử dụng bạo lực để chống lại Torita-sama! Sau đó ngươi và những cô gái nhỏ của ngươi sẽ phải đau khổ! Ngươi sẽ được nếm mùi địa ngục trần gian.”
“Ah, tốt hơn là nên dừng nó lại đi. Kĩ năng của tôi{Bảo vệ(Cải tiến)} là một kĩ năng bị động , có lẽ đó là những gì xảy với Torita.”
“Ta không hiểu được ngươi đang nói cái gì…Eeh!?! Kyaaa”
Gái điếm bỗng dưng hét lên
“Một bầy ong lao về phía chúng tôi. Tất nhiên , mục tiêu của chúng là cô ta.
“Hii! Không phải mặt chứ, làm ơn!”
Khuôn mặt của người phụ nữ bắt đầu sưng lên nhanh chóng. Lúc bắt đầu thì nó vẫn bình thường nhưng bây giờ thì nó đã giống như một tác phẩm nghệ thuật phong cách avant-garde
“Oi, đừng có quên với đống rác ở kia đi. Dù sao thì, nếu cô tố cáo tôi, cô sẽ gặp những sự kiện xui xẻo hơn nữa đấy.”
“Tôi hiểu rồi ,thật đấy! Tôi hiểu rồi nên làm ơn dừng nó lại đi.”
Mặt cô ta sung lên, và vẻ ngoài của cô ta đã trở nên khá kinh khủng. Vị trí No.1 của cô ta trong nhà thổ không còn khả thi nữa. Vừa giữ Torita cô ta vừa chạy đi. Nếu cô nghĩ cô có thể đe dọa tôi bằng vũ lực và nghĩ rằng tôi sẽ để yên, thì cô ta lầm rồi.