Giữa buổi chiều, Itsuki, Haruto và Setsuna đã tụ tập đông đủ trước nhà ga Shinjuku, sau đó mua vé tốc hành và leo lên chuyến Odakyu Romance Car. Chẳng mấy chốc, quang cảnh thành phố thường trực vẫn bao quanh họ đã bị thay thế bằng những cánh đồng, những nông trại nhỏ trong lúc cả ba ngồi ở vị trí của mình và từ từ thưởng thức hộp cơm trưa mua tại nhà ga.
“…Chúng ta có thể đến đất nước xa xôi đó trong vòng một giờ đồng hồ từ Shinjuku à?”
“Đừng có gọi chỗ đó là đất nước chứ.” Haruto cười khúc khích.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ luân phiên thay đổi giữa khu đất nông nghiệp và thị trấn đơn sơ trước khi tàu đến Ga Hakone-Yumoto. Cả ba ra khỏi sân ga, băng qua một dãy những cửa hàng lưu niệm và bước ra bên ngoài, họ nhanh chóng lướt qua những cửa hàng EVA để tiến về khách sạn đã đặt.
Itsuki bận rộn chụp lại những bức ảnh nơi thị trấn suối nước nóng nhộn nhịp trong lúc đi bộ, sự háo hức thể hiện rõ trong từng bước chân của cậu. “Hmm… Có lẽ tôi nên sử dụng một thị trấn thế này để làm bối cảnh cho tập tiếp theo của Toàn Thư.”
“Viết một series lấy bối cảnh Nhật Bản hiện đại nghe hay phết nhỉ,” Haruto trầm ngâm, có chút ghen tỵ. “Cậu có thể tận dụng tất cả kỳ nghỉ của mình để làm tư liệu.”
“Anh tìm tư liệu cho tiểu thuyết fantasy ở đâu vậy?” Setsuna hỏi.
“Chà, anh thật sự muốn bay tới Châu Âu để tìm hiểu cơ, nhưng tìm kiếm tư liệu trong sách, mấy trang web, Google Earth về mấy thị trấn trông cổ kính thôi cũng đủ rồi. Với cả mấy bộ movie, anime, game thể loại fantasy nữa. Mấy chương trình về du lịch cũng được này.”
“Anh cũng hay làm vậy khi viết fantasy.” Itsuki gật đầu. “Nhưng khi sử dựng từ ngữ, bọn anh có thể nâng đỡ chúng lên khá nhiều. Họa sĩ minh họa như em xử lý chúng bằng cách nào vậy? Em vẽ bối cảnh cũng khá tốt mà.”
Series Khởi Nguyên Em Gái của Itsuki, minh họa bởi Setsuna, lấy bối cảnh trong một thế giới kết hợp giữa các yếu tố từ fantasy cho đến viễn tưởng tương lai gần, nhưng có vẻ Setsuna chưa bao giờ gặp khó khăn trong việc biến những hình ảnh mơ hồ trong tâm trí Itsuki thành những tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp. Những minh họa của Setsuna mang lại một cảm giác choáng ngợp về mức độ chân thực, ngay cả khi chúng đang thể hiện những thành phố không có thật trên Trái Đất. Việc nhìn thấy những tấm hình minh họa đó ngay sau khi gửi bản thảo thô tập Một đã giúp Itsuki xây dựng nên thế giới trong tâm trí một cách chi tiết, cải thiện đáng kể câu chuyện trong những bản chỉnh sửa sau đó. Nếu tác phẩm của Setsuna không hoàn thành trước khi cuốn sách được phát hành, mọi chuyện có lẽ đã không tốt như vậy, thậm chí có khả năng khiến phần minh họa trở thành điểm duy nhất hút khách. Điều đó chắc chắn sẽ làm tăng doanh số bán hàng cho tập Hai.
“Bối cảnh ấy hả?” cậu trả lời một cách điềm nhiên. “Ahh, em chỉ vẽ này vẽ kia thôi.”
“Vẽ này vẽ kia…?”
“Em không suy nghĩ chuyện đó lắm. Kiểu như, em đọc câu chuyện anh gửi và nghĩ chắc là nó như này đây, rồi cứ thế vẽ ra thôi.”
“…Cảm ơn vì lời giải thích vô cùng hữu ích.” Itsuki từ bỏ việc tìm hiểu.
“Người ta gọi đó là thiên tài đấy,” Haruto dí dỏm nhận xét.
****
Sau khi nhận phòng, cả ba nhanh chóng hướng đến khu suối nước nóng.
“Ta tới đây, bể tắm ngoài trời!” Setsuna phấn khích thốt lên trong lúc rũ bỏ quần áo. Cơ thể cậu nhỏ nhắn nhưng cơ bắp lại cực dẻo dai và săn chắc. Và khi nửa thân dưới của cậu lọt vào tầm mắt của Haruto, Haruto không khỏi khẽ giật mình.
“Cái-!”
“Được rồi, em chờ các anh ngoài đó!”
“Ừ, ừm…”
Haruto tiếp tục nhìn theo Setsuna trong lúc cậu bước ra khỏi phòng thay đồ, ậm ừ suốt cả quãng đường.
“………Này, Itsuki.”
“…Ừ,” Itsuki nói, biết rõ thứ gì đã khiến Haruto phải khựng lại.
“…Là do tôi bị điên, hay là Setsuna có một con cá chà bặc?”
“…Cậu cũng nghĩ vậy à?”
Itsuki đã trải qua một cú sốc tương tự vào lần gần nhất cùng Setsuna đến suối nước nóng. Cậu không có thú vui ngắm nghía cần tăng dân số của người khác, nhưng thậm chí nếu so với những người bạn cùng lớp khi ở trong phòng thay đồ hay những vị khách khác ở những nơi như thế này, con hàng của Setsuna rõ ràng ở một đẳng cấp khác.
“……”
“……”
Cả hai im lặng cởi quần áo, cuối cùng là đến quần lót. Hai người lập tức dừng lại.
“…Vậy, uh, Itsuki, của cậu to cỡ nào?”
“Uh…chắc là bình thường.”
“Oh… Tôi, ừm, tôi nghĩ tôi cũng bình thường…”
Cả hai dường như gặp khó khăn với việc tụt chiếc quần con của mình xuống, ai cũng trộm liếc qua phía người kia.
“…Được rồi, của tôi không dài được như người khác, có chút ngắn, tôi chẳng thể làm gì khác cả đâu.”
Itsuki đang viện lý do.
“Oh, chưa chắc đâu,” Haruto phản bác. “Tôi không nghĩ kích thước có ảnh hưởng đến độ lớn tổng thể đâu! Nhìn Setsuna kìa!”
“Urgh…”
Cả hai lại lần nữa nhìn qua hạ bộ đối phương.
“…Đếm đến ba, kiểm hàng nhau không?”
“…Nghe được đấy.” Itsuki gật đầu, chuẩn bị tinh thần.
“Một, hai–!”
Hai người hạ thấp quần lót của mình xuống theo tiếng hô của Haruto – và ngay lập tức xách định kích thước của người kia.
“……”
“……”
…Sau một lúc so sánh đối chiếu các kiểu, cả hai có vẻ có kích thước tương đồng nhau.
Haruto nghiêm túc nhìn Itsuki.
“Thấy sao? Có muốn so…?”
“…Thôi,” Itsuki đáp, vô cùng nghiêm túc. “Dù ai thắng đi nữa, tôi nghĩ kết quả chờ đợi cả hai không là gì ngoài sự trống rỗng.”
“Ừm… Chúng ta không thể đọ nổi với Setsuna…”
Họ đồng thanh thở dài, quấn khăn tắm quanh eo và nặng nề thả mình vào bồn tắm ngoài trời, đắm mình vào dòng nước tự nhiên thoải mái, đang tự do chảy không ngừng trong khi tâm trí không thể thoát khỏi cái chủ đề về dương vật ban nãy.
-------------------
Tại sao toi lại phải ngồi dịch cái chương này...