Itsuki biết chuyện hội con gái dọn đến ở chung một căn hộ vào ngay ngày sau khi cả ba chuyển đến. Nayuta đã ở chỗ cậu vào tối hôm ấy, ăn tối cùng nhau và chơi vài trò board game hai người, nhưng thậm chí khi chuyến tàu đêm cuối cùng sắp rời ga, cô vẫn không có chút dấu hiệu nào là sẽ về.
“Này, không phải em cần phải đi tàu sao?”
Cô đã chọn thời điểm này để tiết lộ việc chuyển nhà với cậu.
“Sao ch…?!”
Tin tức từ trên trời rơi xuống thẳng đầu Itsuki.
“Anh không tin được bố mẹ em lại cho em ra sống riêng lần nữa đấy…”
“Em không sống một mình đâu nhé.”
“Hả?”
…Sau đó cô bật mí phần còn lại của câu chuyện, việc sống chung với Miyako và Kaiko. Itsuki cảm giác có chút cô đơn khi không được gặp Nayuta gần mười ngày qua, nhưng cậu không ngờ chuyện như này lại diễn ra.
“Anh bất ngờ chứ?” Nayuta hỏi với một nụ cười tinh quái.
“…Thì, tất nhiên là có.”
“Nya ha ha! Giờ em có thể gặp anh bất cứ lúc nào em muốn, thậm chí nếu chúng ta không sống chung, Itsuki! ♥”
“…Ừm.”
Khuôn mặt cậu biểu lộ ý nghĩ rằng cậu không biết phải làm sao trước tình huống này.
Tất nhiên, không phải việc được ở gần Nayuta – như hồi cô còn ở khách sạn – không khiến cậu thấy vui mừng. Cậu đã kiên quyết từ chối sống chung với cô, chủ yếu vì thói quen hầu như lúc nào cũng khỏa thân trong nhà của cô ảnh hưởng khá nhiều đến sức khỏe và tinh thần của cậu. Itsuki chỉ không ngờ cô lại cố gắng thu hẹp khoảng cách đến mức này.
“Cứ mỗi khi anh nghĩ anh đã nắm bắt được em thì em lại có cách khiến anh bất ngờ đấy, em biết không…? Làm anh cứ có cảm giác sao sao ấy… Mà… Anh cũng thấy thích mọi chuyện thế này.”
Nụ cười dịu dàng của Itsuki khiến Nayuta đỏ mặt. “Vâng!” cô rạng rỡ nói, cố gắng giấu đi sự xấu hổ của bản thân. “Itsuki! Giờ chúng ta chẳng cần lo việc trễ tàu nữa! Hãy làm tình đến sáng luôn nào! Đêm nay sẽ rất dài đây!”
Chỉ trong chớp mắt, quần áo Nayuta đã biến mất.
“Muốn lột đồ cũng không cần phải văn vở vậy đâu!”
Nhưng mặc cho Itsuki có phản đối, con quái vật ăn thịt vẫn lao đến chỗ cậu.
“Nya ha ha! Tới giờ ăn rồi!”
Và, một lần nữa, Itsuki lần nữa bị hủy diệt ngay trong đêm – và sau khi cô hoàn thành, cậu chẳng còn lại chút mảnh vụn nào.