I'm Not A Sis-con!!!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xác suất để tôi gặp và yêu em

(Đang ra)

Xác suất để tôi gặp và yêu em

吉月 生

Một câu chuyện tình thuần khiết, với cái kết đắng lòng không khỏi khiến độc giả rơi lệ.

9 107

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

(Đang ra)

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

甘木智彬

Trong trò chơi đó, nhân vật chính Kei, một người chơi hardcore và là một cung thủ bậc thầy trên lưng ngựa, một ngày nọ bị dịch chuyển cùng người bạn đồng hành 『Russian NINJA』 đến một thế giới giống hệ

1 3

Sakurada Reset

(Đang ra)

Sakurada Reset

Kouno Yutaka - 河野裕

Sakurada - nơi mà hơn một nửa dân số sở hữu những năng lực đặc biệt. Asai Kei có một trí nhớ tuyệt vời, còn Haruki Misora có thể quay ngược thời gian.

16 1703

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

(Đang ra)

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

相模優斗

Đây là câu chuyện quay ngược thời gian của chàng hiệp sĩ từng bị hành quyết và trở lại làm người mạnh nhất thêm một lần nữa!

127 15078

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

(Đang ra)

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

♂ Senpai: Mang khí chất soái ca, con nhà giàu.♀ Ryoko Nakano: Hơi mũm mĩm, sở hữu vòng một khủng.

6 1

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

(Đang ra)

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

心音ゆるり

Vậy nhưng, Atami Michika cũng đã ấp ủ tình cảm với một người trong suốt bảy năm trời. Vào một ngày trong quá khứ, cô đã được người ấy cứu nhưng không thể tỏ rõ lòng biết ơn của mình.

17 1

Web Novel - Chương 21 : Cuốn tạp chí của Hội học sinh

Chị Maika đưa cho tôi muốn cuốn sách gì đó, nhìn sơ qua thì có vẻ đây là một cuốn tạp chí. Dường như đây là thứ mà chị ấy muốn tôi xem, cuốn tạp chí xuất bản năm ngoái của Hội học sinh. 

“Đây là cuốn tạp chí xuất bản năm trước của Hội học sinh ạ?”

“Đúng thế. Cậu nhìn xem, về phần trang trí cũng khá ổn rồi, ngoại trừ phần font chữ gothic thì lại trông hơi lệch tông, cậu nghĩ sao?”

“À vâng, nếu chị nói thế thì em cũng không có ý kiến…”

“Này, tôi đang nghiêm túc đó nhé!” Chị ấy phồng má lên hệt như một đứa trẻ vậy.

“Xin lỗi chị, em chỉ định đùa một chút thôi ạ. Em sẽ xem lại mẫu thiết kế này giúp chị.”

“Phải thế chứ! Tôi nhờ đến cậu là vì vậy mà, Tojo-kun!” 

[Chị ấy..gần quá..] Bất ngờ, chị ấy đến sát lại người tôi. Chẳng biết làm gì, tôi đành lấy tay đẩy chị ấy ra xa.

“Thôi chết, xin lỗi cậu. Chỉ là…tôi đang hơi phấn khích một chút, cậu đừng để bụng nhé…”

“Không sao đâu ạ. Vậy chị muốn em viết lại như nào ạ?”

“Cậu có thể viết theo như này không?” Vừa nói, chị ấy vừa cầm bút viết lên giấy. Viết xong, chị xé tờ đó ra rồi đưa cho tôi.

“ Chị muốn em viết tiêu đề là [飛翔、] à?”

“Không được sao? Cậu thấy nó đơn điệu quá à?”

“Không, ý em không phải thế. Nó cũng…khá ý nghĩa ạ.”

“Vậy thì tốt. Quả đúng là sáng suốt khi quyết định gặp cậu hôm nay mà. Cậu có thể đi được rồi đó, cảm ơn cậu.“

“Vâng ạ, em sẽ thử vài kiểu chữ cho phần tiêu đề này. Còn giờ em xin phép ạ.”

Tôi đứng dậy, đi ra khỏi chỗ của mình.

“Hẹn gặp lại. Tôi chờ tin vui từ cậu.”

“Vâng. Em xin phép ạ.”

Tôi rời khỏi phòng của Hội học sinh, quay trở lại phòng của CLB, quay trở lại chỗ ngồi ban đầu của mình.

“Chào mọi người.”

“Chào hội trưởng.”

“Được rồi, mọi người có thể giải lao, hẳn là cũng mệt mỏi lắm nhỉ?”

Tôi đáp lại lời chào của các thành viên trong CLB.

“Được rồi, bắt tay vào làm thôi.” 

Tôi lấy tờ giấy mẫu mà hồi nãy Hội trưởng Hội học sinh đã đưa cho mình từ trong túi ra. Tôi viết theo ba kiểu chữ : Kaisho, Gyosho và Sosho. So sánh cả ba kiểu, thì Gyosho có vẻ sẽ phổ biến hơn với đa số người, nên tôi quyết định sẽ viết phần tiêu đề theo kiểu này.

“Được rồi, làm thôi”

_____________

Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà đã 5 giờ chiều. Nhìn xung quanh căn phòng, chỉ còn lại mỗi tôi và Rio là còn ở lại đến giờ.

“Rio, tôi đi về trước đây nhé.”

“Về cẩn thận đó nhé.”

“Không phải bà đang cố quá sức đấy chứ?”

“Không phải lo lắng đến vậy đâu, tôi vẫn ổn mà.”

“Thôi thì tuỳ bà, nhưng đừng có lao lực quá đấy nhé.”

“Biết rồi mà… Thiên tài như ông thì sao mà hiểu được chứ….” 

Rio thầm thì gì đó mà tôi cũng chẳng nghe rõ.

“Bà nói gì đó, tôi chẳng nghe thấy gì cả?”

“Không có gì đâu, ông cứ về đi.”

Nếu Rio nói thế thì chắc là không có gì thật rồi. Tôi xách chiếc cặp lên, đi ra khỏi cửa để đi bộ về nhà. 

“Anh về rồi đây” Tôi mở cửa nhà bằng chìa khoá của mình.

“Chào anh hai. Về muộn vậy, anh có mệt không?” Sara từ trong nhà bước ra để chào tôi.

“Không sao đâu, anh vẫn ổn mà. Em vẫn chưa thay quần áo à?”

“Vâng, giờ em đi đây.”

Tôi và em ấy cùng lên phòng, thay sang đồ mặc ở nhà.

“Giờ mình chuẩn bị ăn tối thôi nhỉ. Anh định nấu món gì đây?”

“Anh đang định nấu món cà ri, tại có nguyên liệu sẵn trong tủ lạnh luôn rồi.”

“Oa, nghe thôi đã thấy ngon miệng rồi. Để em giúp anh một tay.”

Cứ nhắc đến đồ ăn là trông em ấy vui hẳn lên nhỉ. Mà thôi, sao cũng được, miễn em ấy vui là được.