I'm Not A Sis-con!!!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 20 : Cuộc nói chuyện với Chủ tịch Hội học sinh

Tôi thư giãn trên sofa, xem TV trong lúc chờ Sara tắm xong.

“Em xong rồi đó hả?”

“Vâng, em tắm xong rồi.”

“Được rồi, đi tắm thôi nào !” Tôi đứng dậy khỏi chiếc ghế êm ái, đi vào trong phòng tắm.

Tôi dội qua một lượt cơ thể bằng vòi hoa sen, rồi thoải mái ngâm mình trong bồn tắm.

Vài phút sau, tôi bước ra khỏi phòng tắm. Sara vẫn đang ngồi trong phòng khách, có lẽ em ấy cũng vừa hong khô người với tóc xong.

“Anh đi ngủ trước đây.”

“Hôm nay anh hai đi ngủ sớm hơn thường lệ ha.”

“Ừ, mai mình phải đi học mà. Với cả giờ ngủ được lúc nào thì anh phải tranh thủ lúc đó, chứ đến lúc công việc dồn vào thì đến cả lúc ngủ anh cũng chẳng có thời gian nữa.”

Mà thực ra tôi cũng chẳng tranh thủ ngủ được nhiều đâu, tại công việc lúc nào cũng chất đống mà.

“Em quên mất anh còn công việc nhỉ.. Cô lên, anh hai.”

“Chúc em ngủ ngon, Sara. Đừng thức muộn quá nhé, hại sức khỏe lắm.”

“Chúc anh ngủ ngon !”

Tôi bước vào phòng mình, định bụng sẽ đánh một giấc thật sâu. Nhưng rồi, tôi lại quen tay lướt web trên điện thoại mất một lúc, thành ra lại chẳng ngủ được ngay.

“Hay là mình nhắn tin cho anh ấy nhỉ? Đằng nào giờ cũng chưa ngủ được.”

Tôi nhắn cho Odagiri-sensei, tác giả của series “ Chiến binh mạnh nhất ở Học viện Phép thuật” : “Chúc mừng anh vì truyện của anh được lên anime rồi đó.”

“Chắc vậy là ổn rồi, mình cũng nên đi ngủ thôi.”

Tôi tắt chiếc điện thoại đi, để nó lên đầu giường sau khi đã hoàn tất những việc cần làm và đặt báo thức cho ngày mai, rồi nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ.

____________

Chiếc đồng hồ báo thức reo lên, báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.

“Chào buổi sáng..”

“Chào buổi sáng, anh hai.”

Tôi làm hết vệ sinh cá nhân, sau đó gọi Sara dậy như thường lệ. 

Cả hai cùng nhau ăn sáng, rồi lại cùng nhau đi học như mọi ngày.

Cả hai cùng nhau trải qua hết những tiết học khô khan trên lớp, cuối cùng cũng đến giờ về nhà.

“Hôm nay anh có phải hoạt động CLB không thế?”

“Ừ nhỉ, anh quên mất. Xin lỗi em.”

“Không sao đâu ạ, anh ở lại làm việc tốt nhé, em đi trước đây.” Em ấy mỉm cười với tôi, dù có thế nào đi nữa cũng vẫn dễ thương quá đi mà.

“Được rồi, em về cẩn thận nhé.”

Vừa bước lên cầu thang để lên phòng CLB, tôi bị cô Kawai chặn lại.

“Xin lỗi đã làm phiền, nhưng cậu phải đến phòng Hội học sinh bây giờ, Tojo”

“À, về cuốn tạp chí đó phải không ạ?”

“Đúng thế. Chủ tịch Hội học sinh cũng muốn nói chuyện riêng với cậu nữa.”

“Em hiểu rồi, em đi ngay đây.”

Tôi quay đầu đi xuống tầng dưới, nơi tọa lạc của văn phòng Hội học sinh.

Đứng trước cửa phòng, tôi lịch sự gõ cửa phòng.

“Vào đi” Một tiếng nói của phụ nữ cất lên.

“Em xin phép ạ.” Tôi hồi hộp mở cửa phòng ra, ở đó, chủ tịch Hội học sinh đã đứng đợi tôi.

“Cậu là Haruki Tojo?”

“Dạ vâng, là em ạ.”

“Không rõ cậu đã biết tôi là ai chưa, nhưng tôi vẫn xin phép giới thiệu : Tôi là Maika Himemiya, Chủ tịch của Hội học sinh.”

Khá là bất ngờ khi biết Chủ tịch Hội học sinh lại là một cô gái xinh đẹp như vậy. Với mái tóc đen dài được tết gọn sang hai bên, trông chị ấy giống một người mẫu hơn là một học sinh ở đây.

“Vâng, chào chị.”

Chị ấy đang tiến sát lại gần tôi, chắc chỉ cách mặt tôi đâu đó chừng mười phân.

“Xin lỗi, cậu ngồi xuống đi.”

“Vâng ạ.” Tôi ngồi xuống chiếc ghế ở cạnh đó.

“Chắc là Kawai-sensei đã nói trước với cậu rồi, nhưng tôi vẫn phải nhắc lại mục đích tôi gọi cậu tới đây hôm nay : Cậu phải viết phần tiêu đề cho cuốn tạp chí của Hội học sinh.

Nói rồi, chị ấy đặt trước mặt tôi cuốn tạp chí xuất bản năm ngoái của Hội học sinh.