I’m a Shy, Loner Guy Who Is Now Being Pestered by the Beautiful Girls I’ve Known Since Childhood. These Girls Are Former Idols and the Most Beautiful Girls in School, but I’m Distrustful of Women, so of Course I Ignore Them …… Yandere-Ization Is Bad

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

48 848

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

(Đang ra)

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

Rifujin na Magonote

Để bảo vệ lòng tự hào và danh dự của chủng tộc mình, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn mong muốn, anh quyết định lên đường thực hiện một nhiệm vụ lớn lao là tìm cho mình một người phụ nữ.

39 265

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

138 2438

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

452 21127

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

114 3361

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

(Đang ra)

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

北星

Lạnh lùng và xa lánh thế này, làm sao mà họ dám tiếp cận mình!

27 572

Web Novel - Chương 04

Nói thật thì, ….. Mai không phải là kiểu con gái mà sẽ khóc…. hay bộc lộ cảm xúc dễ dàng như vậy.

Hồi tiểu học cô ấy cũng chẳng mấy khi cười hay khóc cả, tôi còn chưa bao giờ thấy cô ấy khóc.

Do đó, Mai thường xuyên bị người khác hiểu nhầm và hay dính phải rắc rối.

Nghĩ lại thì, tôi đã giúp cô ấy rất nhiều lần rồi…

Giờ nhớ lại thì, tôi chỉ thấy xấu hổ về tư tưởng công lý của tôi thôi.

Tôi nhớ tôi đã giúp những bạn con gái bị cô lập như Mai ở khắp nơi.

Thế nên hồi đó tôi rất gần gũi với đám con gái đó, bao gồm cả Mai.

Nghĩ lại đã thấy khó tin rồi nhỉ.

À thì, mấy người có thể nghĩ tôi làm được như vậy là vì hồi đó tôi chỉ là một đứa trẻ và chẳng biết cái gì…. như bao đứa trẻ tiểu học khác thôi.

Tôi không thể ngưng nhớ lại những kỉ niệm xưa.

Tôi phải đối mặt với thực tại trước mắt thôi.

Mai, bạn thuở nhỏ của tôi gặp lại tôi sau một khoảng thời gian xa cách, đã trở nên rất xinh đẹp và đang cố lợi dụng tôi.

Tôi phải chấp nhận thực tại khủng khiếp này.

Tôi suýt chút nữa đã bị lừa bởi một người con gái xinh đẹp với mấy giọt nước mắt ngay trước mặt tôi đó.

Nhưng mà ngoại hình của Mai thay đổi rất nhiều nhỉ… cô ấy phát triển thật…

Hồi tiểu học tôi đã thấy cô ấy rất đẹp rồi, nhưng tôi không ngờ giờ cô ấy còn đẹp hơn nữa…

Không, không chỉ gương mặt, mà cả mái tóc, cặp chân thon thả…. và phong cách nổi bật nữa…

Cô ấy cũng rất thơm..

Đó là cơ thể của phụ nữ à… mềm thật đấy…

Khi mà Mai ôm tôi cặp đùi mềm mại của cô ấy quấn quanh chân tôi, ngực của cô ấy cũng áp vào tôi tạo ra một cảm giác mềm mại khó tả …….

Tôi vẫn còn nhớ lúc mà Mai ôm tôi.

Tôi là một chàng trai và có ham muốn như bao người khác thôi mà.

Và tôi cư xử cũng chẳng đúng mực gì cho cam.

Tôi không tin tưởng… phụ nữ.

Nhưng ngoại hình của Mai lại quá quyến rũ so với một người phụ nữ.

Vì vậy, dù muốn hay không thì bản năng của tôi vẫn phản ứng lại với chuyện đó, đáng thất vọng thật.

Tôi hoảng loạn lắc đầu.

Đây chỉ là bề ngoài thôi…

Nội tâm tôi thì cũng chả khác người thường là mấy.

Tôi vẫn chưa sẵn sàng cho điều đó nữa…

Thế nên dù gặp phải tình huống như vậy, tôi nhất thời vẫn thấy rung động với Mai, nhưng không chỉ bản năng hay lí trí…. mà cái trái tim tôi nữa.

Tuy nhiên,... tôi vẫn luôn rèn luyện tâm lí của mình suốt ba năm để trở thành một gã cô độc.

Đấy là tại sao tôi lại né được âm mưu của Mai.

Nếu Mai biết cô ấy không thể lấy tôi ra làm trò cười được thì, cô ấy sẽ không hứng thú với tôi nữa.

Tôi vẫn lạc quan đến lúc này đây,...

Giờ nghỉ trưa… tôi đang đi tới căng tin trường để tận hưởng bữa trưa của một gã cô độc như mọi khi.

Tôi rất mừng vì giáo viên không nói gì tôi, nên cuối cùng thì tôi đã nằm chết dí ở phòng y tế đến tận giờ nghỉ trưa.

Lúc Mai ôm tôi, tôi tưởng mình lại gặp rắc rối rồi.

Tuy nhiên, tôi vẫn lợi dụng được việc đó để trốn học nửa ngày trời.

Xem xét việc này, đúng là may mắn thật.

Bên cạnh đó, cơn đau âm ỉ ở vai khi mà bị Mai ôm đã hết rồi.

Có lẽ nó chỉ bị đau một chút chứ không bị bong gân hay làm sao cả.

Tôi đang ăn cơm nắm mình mang từ nhà đi và nhấp một ngụm trà từ chai nước trong tay.

Sau đó thì tôi phải nhắn tin với “cô ấy” bằng cái điện thoại này nữa.

Phù…. bằng một cách nào đó thì mọi thứ vẫn diễn ra như mọi khi.

Một bữa tối yên bình của gã cô độc…. tối nay tôi sẽ lại được tận hưởng trong thư giãn đây.

Ngôi trường cũ này ban đầu được xây ở chỗ thiếu ánh nắng thế nên ban ngày nó mới thiếu ánh sáng đến vậy.

Mấy món đồ dùng trong này phủ đầy bụi và sàn nhà thì đầy rêu và còn vỡ lung tung cơ, chắc chắn là vì nó không được sử dụng suốt thời gian vừa qua.

Cả giáo viên và học sinh đều thấy ghê nơi này, nên hiếm có người đi đến đây.

Nói cách khác thì… nơi này là ốc đảo của tôi, một gã thích cô đơn.

Thực sự rất thư thả khi mà ngồi một mình ở đây và không có ai đi qua cả.

Ở chỗ này cũng khiến tôi nhận ra, tôi không tốt với người khác đến vậy.

Hồi tiểu học, xung quanh tôi toàn là các cô gái ở cả trường và nhà, nhưng họ đều đã biến mất khỏi cuộc đời tôi, gia đình tôi cũng vậy.

Lúc đó tôi rất sốc, nhưng nghĩ kĩ thì, ở một mình phù hợp với tính cách của tôi hơn.

Có lẽ vì Mai đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, nên cái quá khứ tôi không muốn nhớ lại đã quay trở lại một thoáng.

…Đó đúng là Mai nhỉ… Tại sao, ngay trước mặt tôi…

Đúng lúc đó, tôi nghe tiếng bước chân ở hành lang.

Âm thanh đó rất dễ nhận ra vì sự yên tĩnh ở tòa nhà cũ này.

Giáo viên đi tuần tra à ?

Thật luôn,.. tôi đang tận hưởng bữa trưa này mà..

Tòa nhà cũ này bị cấm ra vào.

Nói cách khác, nếu bị giáo viên phát hiện, tôi sẽ gặp rắc rối chắc luôn.

Tôi hoảng loạn cúi người xuống để trốn.

Sau đó, tiếng nói của người đó,... vang đến lớp học tôi đang ở.

“Yui ? Cậu đâu rồi ?”

Đó là giọng của Mai.

Tôi ngạc nhiên vì sự cố bất ngờ này.