**10. Alicia Williams – Trưởng nữ gia tộc, tám tuổi**
**10. Alicia Williams – Trưởng nữ gia tộc, tám tuổi**
**Alicia Williams – Trưởng nữ gia tộc, hiện tám tuổi**
Sau một năm rèn luyện khắc nghiệt dưới sự hướng dẫn của anh cả Albert, tôi đã có thể vung kiếm.
Đúng vậy, chỉ là mới vung được thôi.
Anh ấy bảo tôi phải rèn luyện sức mạnh cơ bắp để có thể cầm kiếm hàng giờ liền trong suốt một năm, và tôi đã miệt mài luyện tập suốt thời gian đó.
Các anh tôi chắc hẳn đã nghĩ rằng tôi không thể nào kiên trì được suốt một năm.
Quả thật, giữa chừng tôi cũng đã chán ngán lắm rồi.
Bởi vì ngày nào cũng như ngày nào, chỉ cầm thanh kiếm nặng trịch và tập vung không thôi mà?
Để tiếp tục được cần phải có sự kiên nhẫn phi thường.
Tôi có thể kiên trì là vì tôi đặt mục tiêu trở thành ác nữ số một thế gian, chứ nếu không có mục tiêu đó thì chắc tôi đã bỏ cuộc chỉ sau ba ngày rồi.
Ban đầu, tôi chỉ cầm kiếm mười lăm phút thôi đã mệt rã rời, nhưng sau nửa năm thì tôi có thể cầm được vài tiếng đồng hồ… Đến bây giờ thì có thể cầm cả ngày rồi.
Tôi muốn tự khen mình quá. Mình giỏi thật đấy!
Thật ra, tôi thấy khó chịu khi không thể cầm kiếm lâu được, nên mỗi tối tôi đều lén ra vườn tự luyện tập, nhưng chuyện này thì tôi sẽ giữ bí mật.
Tôi là một người ghét thua cuộc. Tôi chỉ có mỗi cái tính lì lợm này thôi.
Nhưng mà, những ác nữ ghi danh sử sách chắc chắn đã nỗ lực hơn tôi rất nhiều.
Mình vẫn còn phải cố gắng nhiều nữa.
Mặc dù tôi đã rèn luyện cơ bắp rất nhiều, nhưng nhìn bên ngoài thì lại chẳng thấy chút nào thay đổi cả.
Thật đáng tiếc. Tôi cũng chẳng muốn biến thành người cơ bắp cuồn cuộn làm gì, nhưng ít ra cũng muốn thấy chút thành quả rõ rệt của sự nỗ lực chứ.
À, tôi còn đọc được khoảng bốn ngàn cuốn sách trong một năm nữa đấy.
Tôi không biết một người bình thường đọc bao nhiêu sách trong một năm, nhưng tôi nghĩ số lượng của mình là khá nhiều.
Đọc nhiều như vậy mà tôi vẫn chưa tìm được một cuốn sách ám ma pháp nào cả. Thật sự là rất khó tìm. Thậm chí tôi còn nghi ngờ liệu trong thư viện đó có sách ma pháp thật không nữa.
Tôi muốn khoe với ai đó lắm, nhưng chẳng ai biết tôi cứ vùi đầu trong thư viện đọc sách cả, nên không thể khoe được. Hơn nữa, một ác nữ chân chính thì đâu có khoe khoang bao giờ.
Nghe nói trong dinh thự có rất nhiều lời đồn thổi về tôi, vì tôi bắt đầu học kiếm thuật và mỗi ngày biến mất khoảng mười tiếng đồng hồ. Nhưng tôi thì chẳng biết những lời đồn đó là gì.
Mẹ tôi thì chỉ ngạc nhiên thôi, còn cha thì lo lắng cho tôi đến mức muốn gọi bác sĩ thật sự… Đương nhiên là tôi đã ngăn lại rồi.
Các anh tôi dường như đã dần quen với hành động của tôi.
Và những người bạn đẹp trai của các anh ấy cũng thường xuyên ghé thăm dinh thự hơn.
Khi tôi hỏi anh Henry lý do, anh ấy bảo là họ đến để xem tôi thế nào.
Tôi đâu phải con gấu trúc để khách đến xem đâu. Tôi đang nghiêm túc luyện tập mà, xin đừng đến xem với vẻ thích thú như thế!
Lúc nào tôi cũng cảm thấy có ánh mắt đang dõi theo mình. Dù là luyện tập thôi nhưng cũng thấy căng thẳng.
Mà thôi, đã là ác nữ thì dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng phải giữ được bình tĩnh, nên tôi cố gắng tập trung hết sức vào việc luyện kiếm…
Công tước Duke thì không nói chuyện với ai khác, mà cứ nhìn chằm chằm vào tôi suốt buổi tôi luyện tập.
Thật sự là xin anh đừng nhìn nữa mà! Tim tôi chịu không nổi. Sao anh không nói chuyện với những người khác đi…
Mỗi khi tôi bắt gặp ánh mắt anh ấy, anh ấy lại nở một nụ cười thật hiền lành.
Với vẻ mặt như thế, ai mà chẳng đổ gục trước anh ấy ngay lập tức cơ chứ.
Đương nhiên là tôi thì không sao cả. Tôi sẽ không đổ gục trước anh ấy đâu. Vì tôi biết mà, Công tước Duke sẽ yêu nữ chính.