285. Alicia Williams – Trưởng nữ gia tộc, tuổi mười sáu.
…Đội trưởng Marius, sao mà khỏe như trâu vậy không biết.
Cơ thể bị ghì chặt xuống bàn, ở một tư thế không tài nào thoát ra được. Khí thế của Victor khiến cả không khí xung quanh cũng căng như dây đàn. Hắn ta lẳng lặng hắt rượu lên đầu tôi.
Chà, chẳng có tí lễ nghi nào với một quý cô cả. Hắn ta ghét Đệ nhất Hoàng tử đến mức đó sao?
Rượu chảy ròng ròng xuống từ hàng mi.
"Đưa ngón tay ra đây."
Cặp mắt hắn như muốn nói: "Ta sẽ khiến ngươi không bao giờ dùng được ma pháp nữa."
Thật là, hắn ta nghĩ nhờ ơn ai mà có được con yêu tinh đó chứ?
"Ngài đã moi thêm được thông tin gì về tôi từ cái ông đeo kính kia chưa?"
Tôi nhìn thẳng vào mắt Victor và hỏi. "Cái ông đeo kính" ở đây là chỉ người quản lý đấu trường.
Đội trưởng Marius và những người khác nhìn tôi với vẻ mặt như muốn nói: "Tình cảnh này mà cô còn hỏi được câu đó sao?".
"Chẳng có thông tin gì đáng giá cả. Chỉ là ngươi bị trục xuất khỏi đất nước và là một đứa nhóc đầu óc không bình thường thôi."
Victor nhăn mặt đáp.
Vậy ra, ông quản lý kia vẫn chưa điều tra ra được gì về tôi. Giờ thì tôi có thể quay lại đấu trường đó thêm lần nữa với tội danh bất kính không nhỉ?
Tôi vẫn muốn điều tra thêm một chút về những chuyện bên trong đó.
"Ngươi đang nghĩ gì vậy?"
"Hoàng tử không thể cắt ngón tay tôi đâu."
Tôi nở một nụ cười rạng rỡ và nói.
Cùng lúc đó, tôi dùng hết sức nhấc chân ra phía sau, nâng cơ thể lên như thể muốn đá Đội trưởng Marius, rồi đặt chân lên bàn và đứng dậy. Đội trưởng Marius bị cú đá của tôi trúng thẳng vào mặt, loạng choạng suýt ngã.
Tôi đã nhận ra rằng trong lúc tôi và Victor nói chuyện, lực ghì của Đội trưởng Marius đã yếu đi.
Thật không ngờ là tôi thoát ra dễ dàng đến vậy.
"Cơ thể này thật sự mềm mại quá."
Quý cô Kate nhìn tôi chăm chú với vẻ thán phục rồi thốt lên.
Tôi nhìn Victor đang ngồi, ánh mắt đầy vẻ khinh thường. Có lẽ vì hành động của tôi quá bất ngờ, hắn ta trợn tròn mắt nhìn tôi.
"Vì tôi mạnh hơn những gì Hoàng tử tưởng tượng nhiều."
Tôi nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên một cách "ác nữ".
Đã bị lộ là con gái rồi, thì phải làm ác nữ cho ra trò chứ!
『Ủa, đang yên đang lành tự nhiên ồn ào gì vậy? Sao tôi đang ngủ mà lại thành ra thế này?!』
Đột nhiên, tiếng la thất thanh của Kii vang lên. Cô bé đang bay bên cạnh tôi, đôi cánh vỗ phần phật.
Xin lỗi nhé, Kii. Giờ tôi không có thời gian để ý đến cô đâu. Nên là, tôi sẽ làm lơ cô nhé.
"Đúng là ta không hề biết sức mạnh của ngươi. Vậy nên, hãy nói cho ta biết đi. Ngươi mạnh đến mức nào?"
Thái độ hắn ta đột ngột thay đổi. Cái sát khí ban nãy biến đâu mất rồi? Hắn bị đa nhân cách sao?
"Hãy nói cho ta biết giới hạn của ngươi là ở đâu. Chuyện này nếu không trực tiếp hỏi thì không thể biết được."
…Chẳng lẽ, tôi bị Victor gài bẫy sao?
Hắn ta đã giả vờ để tìm hiểu xem tôi mạnh đến mức nào ư?
Tôi không bỏ qua nụ cười nhếch mép rất nhỏ của Victor. Tôi thở dài thườn thượt.
Hoàng tử nước nào cũng cao tay hơn tôi một bậc nhỉ.