I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

110 923

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

465 101

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

17 119

Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về

(Hoàn thành)

Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về

애매모모

Nhưng mà, làm thế đ nào tôi về được nhà bây giờ???

116 121

400 - 499 - Chương 477

Chủ tịch nhìn tôi với ánh mắt đầy thán phục.

“Tiểu thư Alicia quả là một người vô cùng thông minh. Theo một nghĩa tích cực, có lẽ nên nói rằng cô không chỉ đơn thuần là một công tước tiểu thư. Tôi đã gặp gỡ rất nhiều người, nhưng một cô gái như cô thì quả thực là lần đầu tiên.”

“Nếu có thêm người như Alicia thì rắc rối lớn rồi.”

Jill khe khẽ lẩm bẩm bên cạnh.

Tôi biết mình đang được Chủ tịch khen ngợi, nhưng hình như Jill cũng đang khen tôi thì phải...?

“Tôi chỉ đơn thuần là nói những gì mình muốn nói, và sống theo cách mình muốn sống.”

Sống theo ý mình. Về điểm này, tôi chẳng khác gì Harris. Chỉ là, tôi thì tự mình gánh vác mọi hậu quả.

“À, thật đáng tiếc khi mối duyên với cô lại kết thúc như vậy.”

Chủ tịch nhìn tôi chằm chằm rồi lên tiếng.

Tôi rất vui khi ông ấy tiếc nuối mối duyên với Alicia, chứ không phải với gia tộc Williams.

“Này, anh bảo sẽ cho em sống sung sướng mà phải không?”

Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào Harris đang tiều tụy, buông lời bực tức.

...Trông cô ta thật đáng sợ.

Chắc cô ta bực bội lắm khi Harris không còn quan hệ với Thương hội Ouges nữa.

“Này, anh tính sao đây? Hôn ước của chúng ta thì sao...?”

Harris không trả lời bất cứ lời nào của người phụ phụ nữ.

Từ nãy đến giờ vẫn là cảnh tượng tu la... Không khí chẳng khá hơn chút nào.

Những người ở cửa hàng này chắc là phiền phức nhất. ...Càng lúc người càng tụ tập đông hơn, e rằng không thể kiểm soát được nữa rồi.

“Anh... sẽ đi làm. Dù là công việc vất vả đến mấy anh cũng làm.”

Nghe lời Harris, người phụ nữ lộ liễu nhếch mép, khuôn mặt méo mó một cách khó coi.

Biểu cảm đó là thứ xấu xí nhất tôi từng thấy hôm nay.

“Anh đang nói gì vậy? Làm việc ư? Ngoài Thương hội Ouges sao?”

Cái cách cô ta nói chuyện, như thể đang chế giễu Harris, khiến tôi – người đang đứng nhìn – cũng cảm thấy khó chịu.

Ngay khoảnh khắc anh ta không còn là người của Thương hội Ouges, cô ta lập tức trở mặt.

“Em yêu anh là vì anh là người của Thương hội Ouges sao?”

“Đúng vậy, đương nhiên rồi. Cái tôi yêu là năng lực kinh tế của anh. Vì thế tôi mới quyết định kết hôn... Ôi! Thật là tồi tệ hết sức! Ngoài điều đó ra, anh còn có sức hút gì nữa chứ?”

“Cái này đúng là đâm một nhát chí mạng đấy nhỉ.”

Jill nhíu mày, thì thầm khẽ khi cô ta gào lên. Tôi im lặng gật đầu.

“...Anh đã thật lòng yêu Mary.”

Ồ, ra cô gái này tên là Mary. Cái tên nghe dễ thương hơn tôi tưởng tượng. ...Tôi cứ nghĩ cô ta tên Juliet cơ.

Cô ta khinh thường cười khẩy trước lời Harris.

“Anh yêu tôi ư? Thật nực cười.”

“Tôi nghĩ cô không nên yêu theo cách đó. Cô cũng sẽ bị người khác nhìn nhận theo những điều kiện nhất định thôi.”

Đúng lúc này, Isabella lên tiếng.

Tôi bất giác chuyển ánh mắt về phía cô ấy, vì đây là một phát ngôn hoàn toàn bất ngờ.