Tôi lúc nào cũng được Alicia che chở. Nằm ngửa trên giường, tôi miên man nghĩ về cô ấy. Tôi không biết giờ Alicia đang ở đâu, làm gì ở Lavar, nhưng ít nhất tôi biết cô ấy vẫn còn sống.
“...Mình cũng phải làm gì đó thôi.”
Nhìn lên trần nhà, tôi khẽ lẩm bẩm. Ông cụ và mọi người ở làng nghèo cuối cùng cũng được giải thoát, tôi cũng đã liên lạc được với Catherina Riz rồi. Từ giờ trở đi, tôi phải càng thêm cảnh giác.
Nếu cô ấy vô thức sử dụng ma pháp mê hoặc, thì việc mọi người có thể thấu hiểu nhau chỉ bằng cách nói chuyện là điều hiển nhiên. Có lẽ cô ấy chưa bao giờ gặp phải điều gì không như ý trong cuộc đời mình. Vậy nên, việc cô ấy nghĩ rằng không cần đến vũ lực cũng là điều dễ hiểu.
Đang miên man suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa phòng tôi vang lên. Tôi ngồi dậy, nhìn về phía cánh cửa.
...Đêm muộn thế này ai lại đến nhỉ?
“Mời vào.”
Cánh cửa mở ra ngay khi tôi vừa dứt lời. Một người tôi hoàn toàn không ngờ tới bước vào phòng. Tôi cứ nghĩ sẽ là Henry hay Alan chứ... Không ngờ lại là người anh cả.
Albert. Anh ấy rất giống Henry và Alan, nhưng cao hơn một chút và trông chững chạc hơn.
Người mới đây còn đứng về phía Catherina Riz thì có chuyện gì muốn gặp tôi vào giờ này? Hơn nữa, tôi và anh ấy chưa bao giờ nói chuyện riêng với nhau.
Mà nói mới nhớ, người dạy kiếm thuật cho Alicia hình như là Albert thì phải?
Anh ấy nhìn tôi với vẻ mặt đầy áy náy.
“Chuyện gì vậy?”
“...Anh xin lỗi.”
Anh ấy nói rồi hơi cúi đầu. Hành động bất ngờ của anh ấy khiến tôi không thốt nên lời.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao Albert lại đột nhiên xin lỗi tôi? Có phải anh ấy bị ai đó đe dọa không?
Dù tôi từng ghét Albert, nhưng lúc này lại chẳng muốn nói lời cay độc nào.
“À, em không hiểu sao anh lại xin lỗi em.”
“Lời Alicia nói tuy có phần gay gắt nhưng lại rất chí lý.”
Giờ nghĩ lại, hình như thái độ của Albert đã dần thay đổi kể từ khi Alicia bị trục xuất khỏi đất nước. Cùng lúc Alicia biến mất, một chút nghi ngờ đã nhen nhóm trong ánh mắt anh ấy hướng về Catherina Riz. Dù cho họ có thường xuyên cãi vã, nhưng Alicia vẫn là em gái ruột của anh ấy. Chắc anh ấy vẫn muốn tin rằng cô ấy không hoàn toàn xấu xa. Anh ấy là một đại quý tộc sở hữu ma lực mạnh mẽ. Dù ma pháp của Thánh nữ có mạnh đến đâu, anh ấy cũng có thể chống lại được.
“Người anh cần xin lỗi không phải là em, mà là Alicia.”
“Phải. Nhưng anh cũng đã khiến em phải chịu đựng những điều khó chịu, đó là sự thật.”
“Chúng ta huề nhau thôi mà. Với lại, em cũng đã không giữ đúng thân phận của mình, có thái độ khá tệ với quý tộc. Em cũng tự nhận thức được rằng một kẻ xuất thân từ làng nghèo như em đột nhiên xuất hiện quả thật rất chướng mắt.”
“Hả? Anh hoàn toàn không để tâm đến chuyện đó đâu.”
Albert khẽ nghiêng đầu trước lời tôi nói.
...Tôi cảm thấy anh ấy có nét gì đó giống Alicia. Đúng là anh em ruột có khác. Nếu là một đại quý tộc bình thường thì ghét bỏ sự hiện diện của tôi cũng không có gì lạ.
“Trước đây, vì quá yêu Riz nên anh đã nghĩ rằng mọi thứ ngoài cô ấy đều sai trái. Dù em hay Alicia có nói gì thì anh cũng đều phủ nhận tất cả. Anh thực sự xin lỗi. Cho đến giờ anh vẫn không hiểu tại sao mình lại trở nên cố chấp đến vậy.”
Tôi hiểu mà. Dù không muốn nhưng bộ não lại không nghe lời mình. Đây là điều mà tôi chỉ có thể hiểu được khi tự mình trải nghiệm.
Thôi thì, điều đó cũng đành chịu. Cô ấy là một Thánh nữ với sức mạnh đặc biệt mà.
“Việc tin tưởng mù quáng vào điều gì đó, khiến suy nghĩ trở nên phiến diện, em cũng giống vậy thôi. Đối với Albert, Catherina Riz là tất cả, giống như đối với em, Alicia là tất cả vậy.”
Tôi nhớ về cô ấy, khóe môi bất giác cong lên một nụ cười nhẹ.