Tiểu thư Alicia, người nghĩ tiết mục nào là hay nhất để Liz làm nhân vật chính đây?
Hỏi tôi chuyện đó thì tôi biết làm sao chứ.
Giá như ngài Curtis cũng nhận ra tôi xem cô Liz như kẻ thù thì tốt biết mấy.
Mà nói đi thì cũng phải nói lại, tại sao một người bình dân như cô Liz lại được vào hội học sinh chứ?
…Chẳng phải vì cô ta quá xuất sắc sao.
Vốn dĩ, việc để cô Liz làm nhân vật chính không phải là chuyện một Ác nữ tiểu thư như tôi nên làm.
Nhưng vì là lời tôi đã nói ra, nên tôi phải có trách nhiệm với lời mình nói…
Cứ thế này, con đường trở thành Ác nữ của tôi hình như đang ngày một xa dần thì phải.
“Ma pháp nào là ma pháp mà cô Liz yêu thích nhất vậy?”
Trước câu hỏi của tôi, cô Liz khẽ đỏ mặt.
“Là thủy ma pháp ạ.”
…Ra là vậy.
Không hiểu sao tôi lại hiểu được lý do vì sao kiếp trước người ta hay nói câu “F.A. muốn real-life couple đi chết hết đi” (リア充爆発しろ) nhỉ.
Hạnh phúc của người khác đúng là chẳng vui vẻ gì với mình cả. Dù cũng tùy người thôi.
“Vậy thì, sao không dùng thủy ma pháp làm tiết mục chính?”
Mặt cô Liz đỏ bừng.
Ôi chao, trông cô ấy như quả táo vậy. Đàn ông đúng là dễ bị xiêu lòng trước những phản ứng thế này.
Quả thật, sự ngây thơ, đáng yêu… Ơ, tôi lại đi khen cô Liz rồi.
Cô ấy là đối thủ của tôi, là người tôi phải bắt nạt kia mà. Phải giữ vững ý chí, không thì lại lỡ lời khen mất.
“Sao ngài Công tước không thử kết hợp với cô Liz làm gì đó xem sao?”
Vừa dứt lời, tôi đã bị ngài Công tước liếc nhẹ.
Tôi đang định làm thần Cupid cho họ mà sao lại bị liếc chứ?
Nếu là tình yêu đôi lứa thì đáng lẽ phải vui mừng chứ nhỉ? Dù tôi biết ngài ấy có thiện cảm với tôi, nhưng đó đâu phải tình yêu đôi lứa? Sao ngài ấy bỗng nhiên khó chịu vậy?
Chẳng lẽ ngay cả việc tôi gọi tên ngài ấy cũng khiến ngài ấy khó chịu sao!
Chắc chắn là vậy rồi!
Chỉ gọi tên thôi mà đã bị ngài ấy liếc, thế này chẳng phải là tôi đã được công nhận là Ác nữ rồi sao.
“Thưa Công tước, ngài có bằng lòng kết hợp với cô Liz để làm gì đó không ạ?”
Quả nhiên, ngài Công tước lại tỏ ra khó chịu khi tôi gọi tên ngài ấy.
Thế này thì tôi cũng đã tiến gần hơn đến danh hiệu Ác nữ vĩ đại rồi còn gì.
Khóe miệng tôi không kìm được mà cong lên.
“Cụ thể là làm gì?”
Ngài Eric hỏi tôi.
Cụ thể ư? Tôi chưa nghĩ đến đó.
Dù sao thì đây cũng là kế hoạch yêu đương nồng cháy mà, phải không?
Nói đến yêu đương nồng cháy thì là gì nhỉ…
“Hay là ôm nhau thì tốt hơn?”
Tôi buột miệng nói ra điều mình đang nghĩ. Tất cả mọi người đều cứng đờ trước lời nói của tôi.
…Đúng là tôi đã nói quá xa rồi. Nhưng có cần phải ngạc nhiên đến mức đó không nhỉ?
Vẻ mặt mọi người đều dần đanh lại. Tôi đã nói điều gì tệ lắm sao?
Không khí đột nhiên lạnh toát.
Đây chính là cái bầu không khí mà tôi đã cố gắng tạo ra lúc trước.
Nhưng lần này không phải do tôi tạo ra mà là… ngài Công tước?
Lẽ nào ngài ấy muốn xem trận chiến giữa tôi và cô Liz nên cố tình tạo lại bầu không khí này ư?
Vậy thì, tôi rất sẵn lòng cho ngài xem, màn thể hiện tố chất Ác nữ của tôi!
“Alicia, lời nói của em hơi cực đoan quá rồi đó. Ha ha ha…”
Anh Alan cố gắng phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo bằng một nụ cười gượng gạo.
Bầu không khí lạnh lẽo quý giá của tôi…
Mọi người cũng cười theo tiếng cười của anh Alan. Nhưng trông ai nấy đều méo mó cả rồi đấy chứ?
“Alicia này, chúng ta hãy làm gì đó liên quan đến năng lực thì hơn!”
Nói rồi, ngài Curtis đã hoàn toàn phá tan bầu không khí lạnh lẽo. Dù ngài Curtis cũng cười rất gượng gạo… Cuối cùng, ngày hôm đó chẳng có kế hoạch nào được đưa ra cả.