Các anh trai định làm tiết mục gì vậy ạ?
Tôi vừa dứt lời hỏi, anh Albert đã cười gượng.
“Thật ra là... chưa nghĩ ra gì hết.”
“Thế thì em nên làm gì đây ạ?”
Cô Liz xen ngang vào. “Alicia thì nên đề xuất một cái gì đó hay ho.”
À, chính lúc này là cơ hội để mình thể hiện bản chất ác nữ đây rồi!
“Tôi đâu có hỏi cô Liz đâu.”
Tôi nở nụ cười và nói vậy. Căn phòng im bặt trong khoảnh khắc.
Chính là nó, cái bầu không khí này! Cái cảm giác lạnh lẽo này chính là thứ mình muốn tạo ra!
“Alicia? Em sao vậy?”
Anh Albert ghé mặt nhìn tôi.
Em có sao đâu, thưa anh. Em chỉ đang hoàn thành bổn phận của mình thôi mà.
“Mà này, Alicia với Liz quen nhau à?”
Công tử Curtis cố gắng xoa dịu bầu không khí.
“Đúng vậy. Bọn tôi từng gặp nhau ở Học viện Ma pháp trước đây rồi.”
“À, ra là lúc đó!”
Mình đã tốn công tạo ra bầu không khí lạnh lẽo thế mà lại bị phá hỏng mất rồi. Mình đã tính đến cảnh mình và cô Liz sẽ trừng mắt nhìn nhau trong cái bầu không khí căng thẳng đó cơ mà.
“Alicia có ý tưởng nào không?”
Công tử Finn cất tiếng hỏi tôi bằng giọng nói tươi vui.
Ý tưởng hả… Công tước Duke và cô Liz cứ yêu nhau thắm thiết là được, nên nói thật, cái gì cũng được. Vậy nên, bây giờ cứ tập trung bắt nạt cô Liz thôi.
“Cô Liz có thể sử dụng được tất cả các loại ma pháp đúng không?”
“Vâng.”
Cô Liz nhìn tôi với vẻ mặt hơi cảnh giác.
Ưm, ưm, chính cái vẻ mặt đó mình muốn thấy! Nữ chính lại cảnh giác với ác nữ tiểu thư ư… Diễn biến tiếp theo thật đáng mong chờ quá đi mất!
“Vậy thì sao không tận dụng nó đi? Có năng lực như vậy mà không dùng thì phí lắm đó.”
Tôi nhếch mép cười.
Cái vẻ mặt lúc nãy kìa! Ước gì có ai đó chụp lại bức ảnh đó. Đúng là nụ cười tượng trưng cho một ác nữ mà.
“Cảm ơn cô.”
Hả? Sao tôi lại được cảm ơn nhỉ?
“Rất vui vì được khen năng lực của mình.”
Tôi nói thế là có ý mỉa mai đó!
Trời ạ! Sao mà ngốc nghếch thế không biết! Vì thế nên tôi mới ghét mấy cô nữ chính!
Cô làm thế để tăng hảo cảm của tôi thì được gì chứ? Cô là nữ chính mà, đúng không?
Ít nhất cũng phải tỏ ra khó chịu một chút chứ. Rồi sau đó cầu xin Công tước Duke giúp đỡ chứ?
Sao lại vô tư cảm ơn thế kia chứ?
“Đúng là một ý kiến hay đó.”
Công tử Gale gật đầu.
Khoan đã, đừng có hùa theo ý kiến này chứ.
Cái quái gì thế này? Đây là một kiểu bắt nạt mới sao?
Không lẽ họ đang bắt nạt tôi, một ác nữ ư?
Một tiếng cười khẽ khàng lọt vào tai tôi.
Khi tôi còn đang hơi bối rối, một nụ cười dịu dàng lọt vào mắt tôi.
Vừa rồi tôi bị cười nhạo sao?
…Bị Công tước Duke cười nhạo rồi.
Không lẽ ngài ấy đang thích thú nhìn tôi bị bắt nạt sao?
Mà dù có thích thú nhìn tôi bị bắt nạt thì sao ngài ấy lại nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng và ngọt ngào như vậy nhỉ…
Rốt cuộc thì tôi nên hiểu điều này theo nghĩa nào đây?