41. Curtis, trưởng nam gia tộc Kenwood, mười lăm tuổi.
Ta là quý tộc, nhưng không thuộc hàng Ngũ Đại Quý Tộc trụ cột của vương quốc. Ta chuyên về Ma pháp Lục.
Bạn bè ta đều là con cháu Ngũ Đại Quý Tộc, nhưng ta chưa từng cảm thấy mặc cảm vì thân phận khác biệt của mình. Có lẽ, đó là nhờ nhân cách tuyệt vời của họ.
Trong những câu chuyện phiếm của bọn ta, Alicia – em gái của Albert, Alan và Henry – thường xuyên được nhắc đến. Bọn ta từng nghe rằng cô bé là một tiểu thư kiêu căng, ích kỷ. Cả Albert, Alan lẫn Henry đều chẳng hề như vậy, nên khi nghe tin đồn về Alicia, bọn ta ai nấy đều ngạc nhiên. Ta bỗng thấy tò mò về cô bé và muốn được gặp mặt.
Thế rồi, khi thực sự gặp mặt, ta mới thấy cô bé hoàn toàn khác xa những lời đồn thổi. Ngay cả Albert cũng ngạc nhiên đến mức phải thốt lên rằng Alicia như đã biến thành một người khác. Ta chẳng rõ điều gì đã xảy ra với cô bé.
Thế nhưng, khoảnh khắc Alicia rút thanh kiếm dắt ngang hông Albert và chém đôi quả táo, tim ta như ngừng đập. Thật khó tin đó lại là kỹ năng mà một cô bé bảy tuổi, chưa từng cầm kiếm đúng nghĩa, có thể làm được. Từ đó trở đi, mọi thứ về Alicia đều khiến ta kinh ngạc nối tiếp kinh ngạc.
Alicia ngày nào cũng luyện kiếm đến mướt mồ hôi, sau đó lại vùi mình trong thư viện mười tiếng đồng hồ, đọc ngốn ngấu hơn trăm cuốn sách. Rồi đến đêm, cô bé lại lén lút rời phòng, một mình luyện tập những đường kiếm cơ bản. Thật khó tin một cô bé nhỏ xíu lại có thể làm được như vậy.
Hơn nữa, qua những cuộc trò chuyện với Quốc vương, ta nhận ra cô bé thông minh và sắc sảo đến nhường nào. Cả hai lần ta được nghe Alicia đối thoại với Quốc vương, cô bé đều không hề nao núng trước người đứng đầu vương quốc, mà vẫn kiên định bày tỏ suy nghĩ của mình. Ta đã ngạc nhiên khi cô bé có thể ngay lập tức nắm bắt lời Quốc vương nói, nhưng điều khiến ta kinh ngạc nhất lại là những ý tưởng mà cô bé đề xuất.
Đúng như Gale đã từng lẩm bẩm, thiên tài chính là những người như cô bé vậy. Năm Alicia bảy tuổi, cô bé đã đề xuất ý tưởng hỗ trợ Calbela, một quốc gia đang chịu sự thống trị của Lavar, giành độc lập. Điều đó thực sự khiến ta sửng sốt. "Bán ân huệ để thu lợi nhuận, làm cho kinh tế thịnh vượng hơn..."
Kế hoạch này quả thực rất hợp lý, nhưng vấn đề là Lavar lại là một cường quốc quá lớn. Nếu gây chiến với Lavar, quốc gia ta chắc chắn sẽ bị hủy diệt.
Và một điều kinh ngạc nữa là Công tước Duke lại bắt đầu có hứng thú với Alicia. Ta nhanh chóng nhận ra sự hứng thú đó chính là tình cảm. Có rất nhiều cô gái, bao gồm cả người hầu, say mê Duke, nhưng Duke chưa bao giờ biểu lộ chút hứng thú nào với phụ nữ. Thậm chí còn tỏ ra khó chịu. Vậy mà giờ đây, Duke lại có tình cảm với một cô bé nhỏ hơn mình tới năm tuổi.
Alicia chắc chắn sẽ trở thành một người phụ nữ có thể mê hoặc bất kỳ ai. Với mái tóc đen óng ả và đôi mắt vàng trong veo, cô bé chắc chắn sẽ trở thành mỹ nhân hàng đầu thế giới. Ta rất muốn được chứng kiến cô bé trưởng thành và trở thành người như vậy.
Ngay cả khi vào Học viện Ma pháp, dù có bao nhiêu cô gái xinh đẹp tiếp cận, Duke cũng không hề tỏ ra quan tâm. Trong số đó, người mà ta nhớ nhất là một cô bé dân thường mới từ làng nghèo đến học viện này. Cô bé có mái tóc cùng màu với Alicia và đôi mắt xanh ngọc lục bảo.
Tin đồn về cô bé lan khắp học viện. Bởi lẽ, chưa từng có tiền lệ một đứa trẻ dân thường được vào Học viện Ma pháp. Hơn nữa, cô bé lại là một sự tồn tại hiếm có, có thể sử dụng tất cả các loại ma pháp. Ai nấy đều tò mò về cô bé. Và cô bé cũng rất chăm chỉ. Nhưng so với Alicia, thì khác biệt một trời một vực.
Cô bé dân thường tên Liz đó thông minh đến mức có thể trò chuyện ngang hàng với Duke. Mọi người đều phải nể phục, và Duke cũng kinh ngạc trước sự thông thái của Liz. Duke cũng thường xuyên trò chuyện với Liz. Thậm chí có tin đồn rằng họ là một cặp đôi.
Ban đầu, Liz từng bị bắt nạt, nhưng rồi sự ngây thơ và lòng tốt của cô bé đã thu hút mọi người, và việc bắt nạt nhanh chóng chấm dứt. Ta từng thấy Duke giúp Liz một lần khi cô bé bị bắt nạt. Khi thấy Liz đang tìm kiếm cuốn sách giáo khoa bị giấu, Duke cũng im lặng cùng tìm với cô bé. Đối với Duke, đó chỉ là tình bạn, không phải tình yêu.
Nhưng Liz thì khác. Ánh mắt mà Liz dành cho Duke chắc chắn là ánh mắt của tình yêu. Từ đó, Liz thường xuyên ở bên Duke hơn. Duke chẳng nghĩ gì cả, nhưng Liz thì cứ ở bên Duke là mặt lại đỏ bừng. Ta đã nhiều lần được Liz tâm sự. Cô bé hỏi làm thế nào để Duke chú ý đến mình, và ta đã vô thức nói ra một câu trả lời mà ta nghĩ là lạnh lùng:
"Cô không thể vượt qua cô ấy được đâu."
Và giờ đây, bọn ta đang ngắm nhìn cô bé dùng bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt viên phấn, thoăn thoắt viết chữ lên tấm bảng đen lớn trong thư viện cũ của học viện.