173. Curtis, trưởng nam gia tộc Kenwood, 20 tuổi.
“Mệt ghê~” Finn vừa vươn vai vừa nói. Dù Finn khác lớp, nhưng vì cậu ấy rất giỏi nên vẫn được tham gia các buổi học ngoại khóa cùng bọn tôi. Không chỉ Finn, Henri cũng vậy. Henri và Alan là anh em sinh đôi, nhưng có vẻ Henri thông minh hơn. Eric cũng thông minh, nhưng không bằng Finn hay Henri.
Finn nhìn chằm chằm về phía tôi, nở nụ cười rạng rỡ. Mái tóc vàng của cậu ấy phản chiếu ánh mặt trời, càng thêm chói mắt hơn mọi khi.
Cái vẻ mặt này của cậu ta là lúc cậu ta muốn ép tôi làm gì đó. Trong số bọn tôi, Finn trông có vẻ ngây thơ nhất, nhưng tôi lại cảm thấy cậu ấy là người giấu giếm nhiều điều nhất. Có lẽ tôi nghĩ quá nhiều, nhưng tôi cứ có cảm giác Finn đang dùng sự dễ thương làm vũ khí để đạt được mọi thứ mình muốn.
“Đi ăn gì đó đi.”
“Hai thằng đàn ông đi với nhau à?”
“…Cậu cũng nên bớt chơi bời với con gái đi, không thì có ngày bị đâm đó.”
Finn liếc tôi một cái đầy vẻ chán nản.
Đúng là tôi thích con gái thật, nhưng lúc nào cũng ở bên họ thì mệt lắm. Tôi không phải kiểu người có thể yêu mãi một người cụ thể.
“Duke đúng là đỉnh thật đấy nhỉ.”
Nghe tôi nói, Finn gật đầu lia lịa.
“Hay là mình đi căn tin đi.”
Thế là chúng tôi cùng bước về phía căn tin.
Trước cửa căn tin, Alicia và Jill đang đứng đó. Hình như họ đang lén lút nhìn vào bên trong.
“Alicia cũng trốn học à.”
“Trông cô ấy đâu có vẻ như vậy.”
Biểu cảm của Alicia dần trở nên căng thẳng. Có chuyện gì xảy ra trong căn tin sao?
“Vừa rồi lóe lên một cái. Có phải là con dao không?”
Hình như Jill vừa đưa cho Alicia thứ gì đó.
“Alicia sẽ dùng dao sao?”
“Hỏi tôi thì tôi cũng chịu.”
Chúng tôi tiến lại gần căn tin để xem Alicia và Jill đang làm gì.
Nhắc mới nhớ, Finn nghĩ gì về Alicia nhỉ? Cậu ấy không có vẻ gì là thích Liz… nhưng cũng không ra dáng người ủng hộ Alicia.
“Gì vậy? Mặt tôi dính gì à?”
“Không, không có gì.”
Tôi lỡ nhìn chằm chằm Finn.
“Nhìn kia kìa.”
Finn không thèm bận tâm đến tôi, chỉ tay về phía Alicia và mấy cô bạn.
Alicia đang đứng trước ba nữ sinh, nhìn chằm chằm họ.
…Sát khí mạnh thật. Chẳng lẽ cô ấy thật sự định làm gì với con dao đó sao?
“Sao cô lại ở đây chứ!”
“Tự dưng xuất hiện trông ghê quá…”
“Không lẽ nãy giờ cô ta nghe hết mấy chuyện bọn mình nói rồi sao?”
Alicia im lặng lắng nghe những lời họ nói.
Không biết họ đã nói chuyện gì nhỉ? Khiến Alicia giận đến mức đó, chắc chắn là đã nói những lời rất quá đáng.
“Không lẽ, Emma đã nói gì đó!?”
“Cô phản bội Liz sao? Đúng là đồ tệ hại!”
“Cái loại đó tốt nhất nên biến khỏi học viện này đi!”
Emma… hình như là cô bé rất ngưỡng mộ Liz thì phải…
Những lời nói xấu của ba nữ sinh ngày càng trở nên thậm tệ. Những lời lăng mạ Emma không hề giống những gì quý tộc sẽ nói. Thế nhưng Alicia vẫn cứ im lặng lắng nghe.
…Thật sự không phải là quá đáng lắm sao? Vẫn chưa ai dừng lại à? Đúng là Alicia không có nghĩa vụ phải ngăn cản những lời nói xấu này vì Emma.
“Đứng trơ ra đó làm gì, sao không nói gì đi?”
“Không lẽ, cô sợ bọn tôi đến mức không thốt nên lời sao~?”
Họ cười cợt, chế giễu Alicia. Alicia không hề nhúc nhích, cũng không hề liếc nhìn họ mà chỉ đứng trơ ra đó.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Alicia vào căn tin để làm gì chứ…?
Tôi liếc nhìn Finn. Finn hơi nghiêng đầu và nhún vai.
Có vẻ như Finn cũng không hiểu hành động của Alicia.
“Thật sự không nói gì cả.”
“Thấy ghê quá.”
“Alicia tiểu thư của gia tộc Williams cũng chẳng có gì đặc biệt nhỉ.”
“Lúc nào cũng vênh váo như thế, chắc là sợ hãi khi đối mặt với ba người bọn tôi rồi.”
Các nữ sinh tiếp tục hạ thấp Alicia ngay trước mặt cô ấy.
Alicia ở trong tình huống này mà vẫn không nói gì, thật là lạ.
Tôi bước vào căn tin, định ngăn những lời nói xấu của họ lại.