“Này Kisumi, cậu thấy bộ đồ bơi nào hợp hơn?”
Cô bạn gái đáng yêu của tôi nở nụ cười và tung ra câu hỏi khiến tim tôi đập mạnh.
Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra rõ ràng rằng mình đang rất chiếm hữu.
Hôm nay là tuần đầu tiên của tháng Tám, và chúng tôi đang ở khu đồ bơi trong trung tâm thương mại lớn. Cả nhóm Câu lạc bộ Sena sắp có chuyến đi, nên hai đứa đến đây để mua đồ bơi.
Khu đồ bơi nữ chiếm diện tích gấp nhiều lần khu nam, với vô số kiểu dáng và màu sắc khiến mắt hoa lên. Sau gần bốn mươi phút chọn lựa, Yorka cuối cùng giơ lên hai bộ — một bikini và một liền mảnh — rồi hỏi ý kiến tôi.
Cả hai bộ đều đẹp đến mức khó chọn. Tôi rơi vào cơn giằng co dữ dội — vì đó là đồ bơi mà Yorka sẽ mặc. Với một người con trai, cảm giác tim đập nhanh trong tình huống này là điều tự nhiên thôi.
Thành thật mà nói, tôi muốn thấy cô ấy mặc thứ gì đó gợi cảm hơn một chút. Nhưng đồng thời, tôi cũng không muốn ai khác nhìn thấy cơ thể Yorka trong bộ đồ bơi ấy. Tôi hiểu rằng một người đẹp thì việc thu hút ánh nhìn là điều không tránh khỏi, nhưng chấp nhận thì chẳng dễ chút nào.
Dù vậy, tôi nuốt lại câu “Tớ nghĩ cậu nên chọn bộ kín đáo hơn” đang lơ lửng trên đầu lưỡi. Dù sao thì, Yorka vốn đã nổi bật rồi — bất kể mặc gì, cô ấy vẫn sẽ khiến mọi người phải chú ý. Chỉ vì sự ích kỷ trong lòng mà bác bỏ lựa chọn của cô ấy thì thật tệ.
Hơn nữa, việc tôi đang đứng giữa khu đồ bơi nữ vốn đã khiến tôi thấy mất tự nhiên. Giờ lại bị Yorka hỏi ý kiến nữa thì càng căng thẳng.
Da Yorka trắng thế kia, nếu bị cháy nắng thì chắc sẽ khổ lắm. Nếu vậy, bộ liền mảnh ít hở hơn có khi lại là lựa chọn an toàn hơn chăng?
Không ổn rồi. Một khi đã bắt đầu lo, tôi lại nghĩ lan man đủ thứ chuyện.
Tôi đứng ngay giữa cửa hàng, đăm chiêu cân nhắc xem bộ nào mới là “tốt nhất”.
“Kisumi, bộ tớ hỏi khó đến thế à?” Yorka bật cười, rõ ràng thấy thú vị trước vẻ nghiêm túc của tôi.
“Khó lắm chứ còn gì nữa…”
“Cậu đang suy nghĩ quá nhiều đấy.”
“Này, Yorka… cho tớ nói thật nhé?”
“Cứ nói đi.”
“Bất kỳ bộ đồ tắm nào trông cũng sẽ đẹp khi cậu mặc cả.”
Tôi nói ra điều ấy như một sự thật không thể chối cãi.
“Cảm ơn.”
“Chính vì thế nên tớ mới không thể trả lời ngay được!”
“Cậu trăn trở dữ vậy à? Chẳng phải cậu từng thấy ảnh tớ mặc đồ bơi rồi sao…?”
Trong kỳ nghỉ Tuần Lễ Vàng, chị của Yorka — Aria-san — đã lén gửi cho tôi một tấm ảnh chụp trong chuyến du lịch nước ngoài của gia đình Arisaka. Bức ảnh ấy ghi lại dáng vẻ tuyệt mỹ của Yorka dưới một góc chụp hoàn hảo, và từ đó trở thành báu vật của tôi.
“Ảnh với ngoài đời là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà!”
“Không cần suy nghĩ nhiều thế đâu.”
“Tớ bối rối là vì đây là đồ tắm mà cậu sẽ mặc thật đấy. Chỉ có một bộ được mọi người thấy ở bãi biển thôi. Nói thật thì… tớ muốn thấy cả hai.”
Đó là lời nói thật lòng của tôi.
“Cậu nói mấy câu ngớ ngẩn đó với vẻ mặt nghiêm túc thiệt chứ,” Yorka thở dài, vẻ nửa bực nửa buồn cười.
“Nhưng thật mà—”
“Vậy thì đành chịu thôi. Cậu cứ đợi tớ thử mặc rồi hãy chọn nhé?”
“Hả?”
“Tớ sẽ vào phòng thử. Mục đích của tớ là mùa bộ nào khiến cậu vui nhất mà, Kisumi.”
“Y-Yorka, để tớ đứng chờ ngoài phòng thử đồ con gái thế này… có ổn không? Tớ đâu thể vào cùng cậu được.”
Nghĩ tới cảnh chỉ có hai đứa trong căn phòng nhỏ, Yorka lại đang thay đồ… tôi không dám chắc mình có giữ được bình tĩnh.
“Không sao đâu! Tớ sẽ chụp hình gửi cho cậu xem, cứ đứng đợi đó nhé.” Nói xong, Yorka nhanh chóng bước vào phòng thử.
Tôi sẵn sàng chờ bao lâu cũng được — như con chó Hachiko trung thành vậy.
Không ngờ Yorka lại đề nghị chụp ảnh để tôi chọn. Bình thường cô ấy chẳng thích chụp hình chút nào. Mỗi lần tôi định chụp lén lúc cô ấy ngủ, Yorka đều phát hiện ngay. Tôi không thể ép cô làm điều mình không thích, nên kể cả sau khi hẹn hò, ảnh của Yorka trong điện thoại tôi vẫn rất ít.
Nhưng dạo gần đây, cô ấy đã cởi mở hơn với chuyện chụp ảnh. Chúng tôi thường chụp lại những khoảnh khắc trong buổi hẹn hò và chia sẻ cho nhau xem. Mỗi ngày mở album ảnh đang dần đầy lên ấy ra xem đã trở thành thói quen khiến tôi thấy hạnh phúc.
“…Cậu ấy lâu thật.”
Thời gian trôi qua mà vẫn chưa thấy tin nhắn hay tấm hình nào từ Yorka, tôi bắt đầu thấy hơi ngượng khi cứ đứng chơ vơ giữa khu đồ tắm nữ. Mỗi lần có cô nào đi ngang, tôi lại thấy như mình đang làm chuyện khả nghi.
Cuối cùng, không chịu nổi nữa, tôi nhắn một tin.
Kisumi: [ Yorka, cậu thử đồ lâu vậy? Có gì trục trặc à?]
Yorka: [ Tớ bình tĩnh lại rồi… giờ thấy ngại khi gửi ảnh đồ bơi quá!.]
“Giờ thì cậu ấy lại mắc cỡ hả!?”
Chắc lúc đầu Yorka nghĩ mình có thể bình tĩnh được, nhưng khi thực sự thay đồ và đứng trước gương trong phòng thử, cầm điện thoại lên, có lẽ cô ấy mới nhận ra thực tế khác hẳn tưởng tượng.
“Cậu ấy háo hức thật nhỉ.”
Chỉ nghĩ đến việc Yorka cũng đang mong chờ chuyến đi sắp tới thôi, tôi đã thấy lòng mình ấm lại.
Kisumi: [ Giờ cậu tính làm thế nào? Tự chọn nhé?]
Yorka:[ Cả hai bộ khi mặc lên đều ổn hết. Thiết kế đều đẹp, khó chọn thật. Cậu không thể chọn giúp tớ sao, Kisumi?]
Kisumi: [ Được rồi. Quay lại đây đi.]
Đàn ông quyết đoán là phải biết đưa ra lựa chọn nhanh gọn, dựa trên ưu khuyết điểm của từng phương án.
Nhưng mà… cả hai bộ đều hợp với Yorka đến mức tôi thật sự thấy rối.